Chương 101: Đừng lên tiếng ngáng ta một chân
Nakami Mokirashi
16/04/2021
Nam tử suy nghĩ lý do ứng đối rồi quay sang đám người cứng ngắc nở nụ cười :"Ngươi cũng thật ngốc a! Nhiếp Chính Vương không gần nữ sắc chẳng qua là do chưa gặp được chân ái. Hơn nữa, theo tư liệu của tổ chức thì Nhiếp Chính Vương là một nam nhân cả về dung mạo đến thực lực hay là thủ đoạn đều vô cùng ưu tú. Nam nhân như vậy, nữ nhân chưa kịp nhìn đến dung mạo của hắn đã bị khí thế của hắn chấn nhiếp không dám ngẩng đầu."
Đám người nghe vậy đều gật gù tán đồng. Có thể nói, đoạn lời này của hắn tương đối có lý nhưng vẫn có rất nhiều sơ hở chỉ là bảy người của phân bộ Ẩn Tinh không nhận ra mà thôi.
Thấy biểu tình của đám người, nam tử âm thầm lau mồ hôi. May mà hắn nhanh trí nếu không kiểu gì cũng bị bọn họ tấu cho bầm dập khi biết mình bị lừa. Nam tử lại một lần nữa lên tiếng :"Trong khi đó, tiểu thư của chúng ta không chỉ có tuyệt thế dung mạo không thua kém với Nhiếp Chính Vương mà còn có thể đánh tay đôi với đối phương. Hơn nữa, tiểu thư cũng không bị áp chế bởi đối phương mà còn có thể trực tiếp đối diện. Tiểu thư của chúng ta không phải một bình hoa nhu nhược cần được bảo vệ mà là một thiếu nữ kinh tài tuyệt diễm có thể cùng nam nhân sánh vai chỉ điểm giang sơn. Các ngươi thử nói xem một nam nhân cường đại như Nhiếp Chính Vương sẽ không vì thế mà đối tiểu thư khuynh tâm sao?"
Lời nói của hắn thập phần có kỹ xảo làm bảy người nghe vậy không khỏi đặt chính bản thân vào vị trí của Nhiếp Chính Vương mà suy nghĩ. Quả thật, đúng như lời nam tử nói, nếu bọn hắn là Nhiếp Chính Vương chắc chắn sẽ vì tiểu thư khuynh tâm và không tiếc hết thảy có được nàng.
Nhân lúc đám người vẫn còn đang bị mình dắt mũi, nam tử nhanh chóng đưa ra thêm chứng cứ :"Lại nói, Nhiếp Chính Vương không tiếc bị tiểu thư làm bị thương cũng muốn kéo xuống khăn che mặt của tiểu thư còn chưa đủ chứng minh sao?"
Nghe được lời này của hắn, một nam tử khác như bắt được cái gì đứng ra phản bác :"Ta thấy có lẽ là do tiểu thư là người đầu tiên dám xông vào phủ Nhiếp Chính Vương cướp ngục nên bằng mọi giá cũng muốn biết dung mạo người đến thôi."
Lời này của hắn vừa ra, nam tử âm thầm toát mồ hôi :"Huynh đệ à, ta đã vắt hết óc ra ứng phó rồi, ngươi đừng thỉnh thoảng xem cái náo nhiệt thì không nói nhưng đừng có lên tiếng ngáng ta một chân a."
Đám người nghe vậy đều gật gù tán đồng. Có thể nói, đoạn lời này của hắn tương đối có lý nhưng vẫn có rất nhiều sơ hở chỉ là bảy người của phân bộ Ẩn Tinh không nhận ra mà thôi.
Thấy biểu tình của đám người, nam tử âm thầm lau mồ hôi. May mà hắn nhanh trí nếu không kiểu gì cũng bị bọn họ tấu cho bầm dập khi biết mình bị lừa. Nam tử lại một lần nữa lên tiếng :"Trong khi đó, tiểu thư của chúng ta không chỉ có tuyệt thế dung mạo không thua kém với Nhiếp Chính Vương mà còn có thể đánh tay đôi với đối phương. Hơn nữa, tiểu thư cũng không bị áp chế bởi đối phương mà còn có thể trực tiếp đối diện. Tiểu thư của chúng ta không phải một bình hoa nhu nhược cần được bảo vệ mà là một thiếu nữ kinh tài tuyệt diễm có thể cùng nam nhân sánh vai chỉ điểm giang sơn. Các ngươi thử nói xem một nam nhân cường đại như Nhiếp Chính Vương sẽ không vì thế mà đối tiểu thư khuynh tâm sao?"
Lời nói của hắn thập phần có kỹ xảo làm bảy người nghe vậy không khỏi đặt chính bản thân vào vị trí của Nhiếp Chính Vương mà suy nghĩ. Quả thật, đúng như lời nam tử nói, nếu bọn hắn là Nhiếp Chính Vương chắc chắn sẽ vì tiểu thư khuynh tâm và không tiếc hết thảy có được nàng.
Nhân lúc đám người vẫn còn đang bị mình dắt mũi, nam tử nhanh chóng đưa ra thêm chứng cứ :"Lại nói, Nhiếp Chính Vương không tiếc bị tiểu thư làm bị thương cũng muốn kéo xuống khăn che mặt của tiểu thư còn chưa đủ chứng minh sao?"
Nghe được lời này của hắn, một nam tử khác như bắt được cái gì đứng ra phản bác :"Ta thấy có lẽ là do tiểu thư là người đầu tiên dám xông vào phủ Nhiếp Chính Vương cướp ngục nên bằng mọi giá cũng muốn biết dung mạo người đến thôi."
Lời này của hắn vừa ra, nam tử âm thầm toát mồ hôi :"Huynh đệ à, ta đã vắt hết óc ra ứng phó rồi, ngươi đừng thỉnh thoảng xem cái náo nhiệt thì không nói nhưng đừng có lên tiếng ngáng ta một chân a."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.