Chương 102: Sẽ rất nhanh
Nakami Mokirashi
16/04/2021
Tuy vậy, mặt ngoài nam tử cũng một bộ trấn định bộ dáng :"Ngươi vẫn chưa hiểu sao? Nếu là như vậy thì tại sao sau khi hai người tách ra, Nhiếp Chính Vương lại dùng một yêu cầu tiểu thư cho để đổi một người hơn nữa còn phải dùng mọi cách nói vòng vo để tiểu thư đáp ứng. Sau khi xác nhận tiểu thư đồng ý xong mới nói người hắn muốn là ai." Nam tử âm thầm may mắn mình nhanh trí lôi việc này ra làm lá chắn.
"Ân. Ngươi nói có lý. Ta còn nhớ Nhiếp Chính Vương nói vòng vo một hồi rồi chốt lại một câu 'ngươi sẽ tiếp nhận vị trí này sao vương phi'. Thiếu nữ trong phân bộ Điệp Sát hồi tưởng lại nói.
Vân Khinh mặc dù vẫn luôn quan sát tình huống giữ Hàn Băng Vô Tình và Phượng Kinh Hồng nhưng những lời tán gẫu của đám người phân bộ Ẩn Tinh cũng ít nhiều lọt vào tai nàng.
Xác thật, điều nam tử vừa rồi nói có vài phần có lý nhưng một người như Phượng Kinh Hồng hẳn là sẽ không vì nhất thời xúc động mà muốn Hàn Băng Vô Tình làm vương phi của hắn. Vì sao hắn muốn làm vậy, mục đích của hắn làm gì? Quan trọng là Hàn Băng Vô Tình rốt cuộc muội ấy suy nghĩ điều gì mà đáp ứng hắn? Vân Khinh ánh mắt trầm ngưng, suy nghĩ sâu xa, nàng tin tưởng Hàn Băng Vô Tình sẽ không làm gì mà muội ấy không nắm chắc. Chính là nàng ngày càng không hiểu con người của Hàn Băng Vô Tình hay nói cách khác từ trước đến giờ nàng chưa bao giờ hiểu được nàng ấy.
Có lẽ sau khi trở về, nàng sẽ thương lượng một chút với Vân Lạc dò hỏi Hàn Băng Vô Tình một chút về mục đích khi nàng tiến vào phủ Nhiếp Chính Vương.
Lúc này, Phượng Kinh Hồng sai người mang đến năm nghìn lượng hoàng kim đến trước mặt Hàn Băng Vô Tình :"Hàn Băng tiểu thư, đây là số tiền bổn vương cần bồi thường theo như đã nói, ngươi thấy đủ sao?"
Hàn Băng Vô Tình hơi chọn mày :"Coi như miễn cưỡng đủ."
"Nga? Vậy Hàn Băng tiểu thư bao giờ sẽ đại giá quang lâm đến vương phủ của bổn vương chính thức tiếp nhận vị trí vương phi." Phượng Kinh Hồng hơi nghiêng đầu nhìn nàng.
Hàn Băng Vô Tình thu tất cả hoàng kim vào nhẫn trữ vật xoay người rời đi chỉ để lại ba chữ :"Sẽ rất nhanh."
Vân Khinh luôn theo dõi Hàn Băng Vô Tình nên cũng nhanh chóng đi theo. Nhảy lên tường vương phủ, Vân Khinh xoay người nhìn đám người vẫn còn đang hào hứng ngất trời thảo luận với nhau nhướn mày :"Tiểu thư cũng đi rồi, các ngươi không đi chẳng lẽ muốn ở lại Nhiếp Chính Vương phủ sao?"
"Ân. Ngươi nói có lý. Ta còn nhớ Nhiếp Chính Vương nói vòng vo một hồi rồi chốt lại một câu 'ngươi sẽ tiếp nhận vị trí này sao vương phi'. Thiếu nữ trong phân bộ Điệp Sát hồi tưởng lại nói.
Vân Khinh mặc dù vẫn luôn quan sát tình huống giữ Hàn Băng Vô Tình và Phượng Kinh Hồng nhưng những lời tán gẫu của đám người phân bộ Ẩn Tinh cũng ít nhiều lọt vào tai nàng.
Xác thật, điều nam tử vừa rồi nói có vài phần có lý nhưng một người như Phượng Kinh Hồng hẳn là sẽ không vì nhất thời xúc động mà muốn Hàn Băng Vô Tình làm vương phi của hắn. Vì sao hắn muốn làm vậy, mục đích của hắn làm gì? Quan trọng là Hàn Băng Vô Tình rốt cuộc muội ấy suy nghĩ điều gì mà đáp ứng hắn? Vân Khinh ánh mắt trầm ngưng, suy nghĩ sâu xa, nàng tin tưởng Hàn Băng Vô Tình sẽ không làm gì mà muội ấy không nắm chắc. Chính là nàng ngày càng không hiểu con người của Hàn Băng Vô Tình hay nói cách khác từ trước đến giờ nàng chưa bao giờ hiểu được nàng ấy.
Có lẽ sau khi trở về, nàng sẽ thương lượng một chút với Vân Lạc dò hỏi Hàn Băng Vô Tình một chút về mục đích khi nàng tiến vào phủ Nhiếp Chính Vương.
Lúc này, Phượng Kinh Hồng sai người mang đến năm nghìn lượng hoàng kim đến trước mặt Hàn Băng Vô Tình :"Hàn Băng tiểu thư, đây là số tiền bổn vương cần bồi thường theo như đã nói, ngươi thấy đủ sao?"
Hàn Băng Vô Tình hơi chọn mày :"Coi như miễn cưỡng đủ."
"Nga? Vậy Hàn Băng tiểu thư bao giờ sẽ đại giá quang lâm đến vương phủ của bổn vương chính thức tiếp nhận vị trí vương phi." Phượng Kinh Hồng hơi nghiêng đầu nhìn nàng.
Hàn Băng Vô Tình thu tất cả hoàng kim vào nhẫn trữ vật xoay người rời đi chỉ để lại ba chữ :"Sẽ rất nhanh."
Vân Khinh luôn theo dõi Hàn Băng Vô Tình nên cũng nhanh chóng đi theo. Nhảy lên tường vương phủ, Vân Khinh xoay người nhìn đám người vẫn còn đang hào hứng ngất trời thảo luận với nhau nhướn mày :"Tiểu thư cũng đi rồi, các ngươi không đi chẳng lẽ muốn ở lại Nhiếp Chính Vương phủ sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.