Chương 246: Ánh Nhìn Quen Thuộc!
PJH
12/11/2019
Chu Cẩm nhờ tài xế riêng của gia đình cô lái đến khách sạn Kim
Mã. Được biết, tập đoàn PJH không có chi nhánh ở Thượng Hải,
lần này đến đây, tổng giám đốc PJH phải ở khách sạn này. Hôm
thi đó, cô chính là người tra ra được thông tin này qua điện
thoại mà!!!!
Chắc chắn 100% tên Diệp Mặc đó trốn ở đây rồi!!! Không thể sai lệch cái gì được!!!
Chu Cẩm ngậm theo một cục tức to đùng đi vào sảnh chính của khách sạn Kim Mã, cô đến lễ tân, nói:
- Tôi muốn tìm Diệp Mặc!
Nữ lễ tân bị Chu Cẩm làm cho hết hồn, cố lấy lại chút nụ cười tiêu chuẩn, lên tiếng:
- Thưa cô, ý cô là DIệp tổng của tập đoàn PJH?
Chu Cẩm gật đầu, khẳng định:
- Đúng vậy, chính là anh ta!
Nữ lễ tân bị tiếng nói của cô dọa cho một trận, hỏi theo nghi thức:
- Cô à, cô có hẹn trước không?
Chu Cẩm cắn môi, thầm nghĩ, đúng rồi, thằng cha đó là tổng giám đốc tập đoàn quốc tế mà, không có hẹn sao gặp được.
Mé.... hẹn cái rắm ấy!!!
Chu Cẩm lắc đầu, nói:
- Không có!
Nữ lễ tân cười nhẹ, đáp:
- Vậy thật ngại quá, thưa cô, nếu không có hẹn, chúng tôi không thể cho cô gặp ngài ấy được!
Chu Cẩm cắn môi, lên tiếng:
- Vậy cô cho tôi biết số phòng của anh ta đi!
Hứ! Không cho cô gặp thì cô tự gặp, cô nhất định phải gặp hắn để nói chuyện ngay bây giờ.
Nữ lễ tân lắc đầu, trả lời:
- Không được thưa cô, thông tin của khách hàng chúng tôi phải bảo mật! Không thể nào phát tán tùy tiện ra bên ngoài được.
Chu Cẩm hướng mắt về phía điện thoại, nói lớn:
- Vậy cô gọi cho anh ta đi, nói tên tôi là Chu Cẩm, muốn gặp mặt! Anh ta nhất định sẽ gặp tôi!
Nữ lễ tân nhìn cô khó xử, lại nhìn chiếc điện thoại, tựa như đang phân vân:
- Cô à... việc này...
Chu Cẩm tức giận, cô đập bàn, quát:
- Cái này không được cái kia cũng không được, cô rốt cuộc là muốn gì đây? Cô là đang làm khó khách hàng đấy! Có tin tôi kiện khách sạn các người không?
Nữ lễ tân hoảng sợ, vội nói:
- Thưa cô, chúng tôi không có ý đó.... Chỉ là....
Chu Cẩm không để cô ta nói gì thêm, trực tiếp cắt ngang:
- CHỉ là cái gì? Các người không làm được đúng không? Vậy được, tôi trực tiếp gọi cho quản lí khách sạn, để quản lí của các người xem cách các người phục vụ khách hàng thế nào!
Vừa nói, Chu Cẩm vừa lôi điện thoại trong túi ra, có ý như muốn gọi thật.
Hai nữ lễ tân hoảng sợ nhìn nhau, rồi nói:
- Thưa cô.... đợi đã.... cô à....
Ngay lúc này, một cô gái xinh đẹp bước tới, đặt tay lên bàn tiếp tân, mở miệng:
- Cho cô ấy biết phòng của Diệp tổng đi!
Nữ lễ tân nhìn qua, khi thấy cô gái đó, liền lên tiếng:
- Thư ký Hướng!
Chu Cẩm nghe theo tiếng gọi mà nhìn qua, liền đụng phải một cô gái xinh đẹp, đó là một cái đẹp của sự thanh tú, nhan sắc hài hòa, từ mắt mũi đến miệng, thật sự rất ưa nhìn!
Hướng Hàm nhìn lễ tân, cười lịch sự, nói:
- Cô đưa chìa khóa phòng cho cô ấy đi, tôi sẽ nói lại với Diệp tổng!
Nữ lễ tân có chút bất ngờ, do dự lên tiếng:
- Chuyện này....
Hướng Hàm biết cô ta lo sợ chuyện gì, liền nói:
- Chuyện này không liên quan gì đến cô hết! Tôi sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm.
Nữ lễ tân nghe vậy, một lúc lâu cũng đưa ra quyết định. Cô ta xoay người lấy chìa khóa phòng, đặt lên tay Hướng Hàm!
Bấy giờ, Hướng Hàm mới quay lại nhìn Chu Cẩm, cười lễ phép, mở miệng:
- Chu tiểu thư, đây là chìa khóa phòng của Diệp tổng, cô cứ trực tiếp lên đó gặp ngài ấy!
Hướng Hàm đưa chìa khóa về phía Chu Cẩm, ý muốn cô cầm lấy.
Thế nhưng, Chu Cẩm lại không nhìn chiếc chìa khóa, đôi mắt cô khóa chặt ánh nhìn của Hướng Hàm!
Ánh nhìn này... rất quen thuộc... tựa như cô đã tiếp xúc với cái nhìn này rất nhiều lần rồi!!!
Trong đầu Chu Cẩm xuyệt qua một cái tên, trong vô thức, cô lên tiếng:
- Bạch....
Nhưng ngay khi chỉ vừa nói một chữ, Chu Cẩm đã im bặt... chữ sau đó... cô không nói ra nữa..
Con ngươi Hướng Hàm chấn động, nhìn vào Chu Cẩm, có chút vội vàng hỏi:
- Chu tiểu thư, cô... vừa mới gọi tôi là???
Lúc này, Chu Cẩm mới hoàn hồn, cô nhíu mày nhìn Hướng Hàm, nói :
- Tôi có gọi gì sao?
Nói rồi, Chu Cẩm giật lấy chiếc chìa khóa từ tay Hướng Hàm, quay người đi.
Chắc chắn 100% tên Diệp Mặc đó trốn ở đây rồi!!! Không thể sai lệch cái gì được!!!
Chu Cẩm ngậm theo một cục tức to đùng đi vào sảnh chính của khách sạn Kim Mã, cô đến lễ tân, nói:
- Tôi muốn tìm Diệp Mặc!
Nữ lễ tân bị Chu Cẩm làm cho hết hồn, cố lấy lại chút nụ cười tiêu chuẩn, lên tiếng:
- Thưa cô, ý cô là DIệp tổng của tập đoàn PJH?
Chu Cẩm gật đầu, khẳng định:
- Đúng vậy, chính là anh ta!
Nữ lễ tân bị tiếng nói của cô dọa cho một trận, hỏi theo nghi thức:
- Cô à, cô có hẹn trước không?
Chu Cẩm cắn môi, thầm nghĩ, đúng rồi, thằng cha đó là tổng giám đốc tập đoàn quốc tế mà, không có hẹn sao gặp được.
Mé.... hẹn cái rắm ấy!!!
Chu Cẩm lắc đầu, nói:
- Không có!
Nữ lễ tân cười nhẹ, đáp:
- Vậy thật ngại quá, thưa cô, nếu không có hẹn, chúng tôi không thể cho cô gặp ngài ấy được!
Chu Cẩm cắn môi, lên tiếng:
- Vậy cô cho tôi biết số phòng của anh ta đi!
Hứ! Không cho cô gặp thì cô tự gặp, cô nhất định phải gặp hắn để nói chuyện ngay bây giờ.
Nữ lễ tân lắc đầu, trả lời:
- Không được thưa cô, thông tin của khách hàng chúng tôi phải bảo mật! Không thể nào phát tán tùy tiện ra bên ngoài được.
Chu Cẩm hướng mắt về phía điện thoại, nói lớn:
- Vậy cô gọi cho anh ta đi, nói tên tôi là Chu Cẩm, muốn gặp mặt! Anh ta nhất định sẽ gặp tôi!
Nữ lễ tân nhìn cô khó xử, lại nhìn chiếc điện thoại, tựa như đang phân vân:
- Cô à... việc này...
Chu Cẩm tức giận, cô đập bàn, quát:
- Cái này không được cái kia cũng không được, cô rốt cuộc là muốn gì đây? Cô là đang làm khó khách hàng đấy! Có tin tôi kiện khách sạn các người không?
Nữ lễ tân hoảng sợ, vội nói:
- Thưa cô, chúng tôi không có ý đó.... Chỉ là....
Chu Cẩm không để cô ta nói gì thêm, trực tiếp cắt ngang:
- CHỉ là cái gì? Các người không làm được đúng không? Vậy được, tôi trực tiếp gọi cho quản lí khách sạn, để quản lí của các người xem cách các người phục vụ khách hàng thế nào!
Vừa nói, Chu Cẩm vừa lôi điện thoại trong túi ra, có ý như muốn gọi thật.
Hai nữ lễ tân hoảng sợ nhìn nhau, rồi nói:
- Thưa cô.... đợi đã.... cô à....
Ngay lúc này, một cô gái xinh đẹp bước tới, đặt tay lên bàn tiếp tân, mở miệng:
- Cho cô ấy biết phòng của Diệp tổng đi!
Nữ lễ tân nhìn qua, khi thấy cô gái đó, liền lên tiếng:
- Thư ký Hướng!
Chu Cẩm nghe theo tiếng gọi mà nhìn qua, liền đụng phải một cô gái xinh đẹp, đó là một cái đẹp của sự thanh tú, nhan sắc hài hòa, từ mắt mũi đến miệng, thật sự rất ưa nhìn!
Hướng Hàm nhìn lễ tân, cười lịch sự, nói:
- Cô đưa chìa khóa phòng cho cô ấy đi, tôi sẽ nói lại với Diệp tổng!
Nữ lễ tân có chút bất ngờ, do dự lên tiếng:
- Chuyện này....
Hướng Hàm biết cô ta lo sợ chuyện gì, liền nói:
- Chuyện này không liên quan gì đến cô hết! Tôi sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm.
Nữ lễ tân nghe vậy, một lúc lâu cũng đưa ra quyết định. Cô ta xoay người lấy chìa khóa phòng, đặt lên tay Hướng Hàm!
Bấy giờ, Hướng Hàm mới quay lại nhìn Chu Cẩm, cười lễ phép, mở miệng:
- Chu tiểu thư, đây là chìa khóa phòng của Diệp tổng, cô cứ trực tiếp lên đó gặp ngài ấy!
Hướng Hàm đưa chìa khóa về phía Chu Cẩm, ý muốn cô cầm lấy.
Thế nhưng, Chu Cẩm lại không nhìn chiếc chìa khóa, đôi mắt cô khóa chặt ánh nhìn của Hướng Hàm!
Ánh nhìn này... rất quen thuộc... tựa như cô đã tiếp xúc với cái nhìn này rất nhiều lần rồi!!!
Trong đầu Chu Cẩm xuyệt qua một cái tên, trong vô thức, cô lên tiếng:
- Bạch....
Nhưng ngay khi chỉ vừa nói một chữ, Chu Cẩm đã im bặt... chữ sau đó... cô không nói ra nữa..
Con ngươi Hướng Hàm chấn động, nhìn vào Chu Cẩm, có chút vội vàng hỏi:
- Chu tiểu thư, cô... vừa mới gọi tôi là???
Lúc này, Chu Cẩm mới hoàn hồn, cô nhíu mày nhìn Hướng Hàm, nói :
- Tôi có gọi gì sao?
Nói rồi, Chu Cẩm giật lấy chiếc chìa khóa từ tay Hướng Hàm, quay người đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.