Chương 252: Chưa Xứng!
PJH
12/11/2019
Chu Cẩm gượng người ngồi vào ghế giữa, bên hông là một kẻ biến thái, cô thật không muốn ngồi vào đâu!
Cứ có cảm giác mình sẽ xảy ra cái gì đó với tên này nếu mình ngồi gần T.T
Đến khi cả 3 người đều an tọa, buổi họp báo mới chính thức bắt đầu!
Cả buổi họp báo chủ yếu đều là hỏi các vấn đề xoay quanh việc kí kết giữa tập đoàn PJH và công ty RS, đến gần cuối mới có một vài câu hỏi cho Chu Cẩm.
Cô chỉ trả lời qua loa đại khái cho lấy lệ, cũng không muốn đi sâu vào để lộ cái đuôi của mình.
Điều làm Chu Cẩm bực mình, là cả buổi họp báo, Diệp Mặc năm lần bảy lượt đá đểu sang cô, mấy câu hỏi khó, đi sâu vào chuyên ngành, hắn đều muốn cô trả lời!
Chời má, lần đầu tiên cô có cảm xúc muốn đập một thằng lưu manh như vậy!!!!
Buổi họp báo kết thúc, Chu Cẩm đi vào phòng vệ sinh rửa tay, khi bước ra lại đụng phải một đám đàn ông say rượu.
Chu Cẩm lách người đi qua, nhưng lại bị bọn họ chặn lại, một trong số đó còn nói:
- Cô em xinh đẹp, đi đâu vậy?
Chu Cẩm nhướng mày, ở đây rõ ràng là khách sạn của nhà cô, đám người này ăn mặc toàn là áo vest hàng hiệu, sao lại có hành động khiếm nhã thế này??
Không hiểu nổi tại sao lọt vào đây được luôn!
Chu Cẩm nhếch môi, trả lời lạnh nhạt:
- Không liên quan tới các người!
Nói rồi, cô vòng qua người mấy tên đó, đi về phía trước.
Đám người kia bị lơ đẹp, đương nhiên không vui, họ lao tới nắm lấy cổ tay CHu Cẩm, nói:
- Cô em, đây là khách sạn, cô em làm việc ở đây đúng không? Bao nhiêu tiền? Tụi anh trả!
Chu Cẩm xém chút là nôn vào mặt mấy tên đó đồ ăn sáng nay cô mới ăn. Người thì mập, mặt thì xấu, muốn chơi với cô? Làm ơn đi, đừng làm ô uế mắt thẩm mĩ của cô!
Chu Cẩm nhướng mày, cô trực tiếp đánh cho tên cầm tay mình một bạt tai:
- Đừng có ăn dùng mấy từ ngữ dơ bẩn như vậy nói với tôi, tôi không phải gái bao! Muốn tôi chơi với mấy người, mấy người còn chưa xứng đâu!
Người đàn ông bị đánh vô cùng tức giận, trong men say, hắn quát:
- Mày, con điếm... dám đánh tao?
La hét rồi, hắn lao đến muốn đánh Chu Cẩm.
Chu Cẩm nhếch môi, cô giương cung bạt kiếm chuẩn bị sẵn tư thế đánh với đám người đó, thế nhưng, ngay lúc cô gần tung chiêu, thì một bóng đen vụt tới, quật ngã tên đàn ông có ý đồ xấu xa với cô!
Là Diệp Mặc! Hắn lao đến rất nhanh, nhanh đến mức Chu Cẩm không kịp nhìn thấy hắn. Diệp Mặc chỉ dùng vài đường quyền nhẹ, là đủ để bọn đàn ông say xỉn đó nằm rạp trên đất, bất tỉnh mất ý thức!
Phía sau đám vệ sĩ chạy tới, lo lắng nhìn Diệp Mặc, lên tiếng:
- Tổng giám đốc, ngài không sao chứ?
Diệp Mặc không lên tiếng, hắn lạnh lùng nhìn đám người say xỉn, sau đó nói:
- Thu dọn đi!
Vệ sĩ nghe lệnh không hai lời mà làm liền, phút chốc đã đem đám người đó mang đi!
Diệp Mặc bây giờ mới nhìn qua Chu Cẩm, hắn nhìn từ trên xuống dưới, hỏi:
- Có bị thương không?
Cứ có cảm giác mình sẽ xảy ra cái gì đó với tên này nếu mình ngồi gần T.T
Đến khi cả 3 người đều an tọa, buổi họp báo mới chính thức bắt đầu!
Cả buổi họp báo chủ yếu đều là hỏi các vấn đề xoay quanh việc kí kết giữa tập đoàn PJH và công ty RS, đến gần cuối mới có một vài câu hỏi cho Chu Cẩm.
Cô chỉ trả lời qua loa đại khái cho lấy lệ, cũng không muốn đi sâu vào để lộ cái đuôi của mình.
Điều làm Chu Cẩm bực mình, là cả buổi họp báo, Diệp Mặc năm lần bảy lượt đá đểu sang cô, mấy câu hỏi khó, đi sâu vào chuyên ngành, hắn đều muốn cô trả lời!
Chời má, lần đầu tiên cô có cảm xúc muốn đập một thằng lưu manh như vậy!!!!
Buổi họp báo kết thúc, Chu Cẩm đi vào phòng vệ sinh rửa tay, khi bước ra lại đụng phải một đám đàn ông say rượu.
Chu Cẩm lách người đi qua, nhưng lại bị bọn họ chặn lại, một trong số đó còn nói:
- Cô em xinh đẹp, đi đâu vậy?
Chu Cẩm nhướng mày, ở đây rõ ràng là khách sạn của nhà cô, đám người này ăn mặc toàn là áo vest hàng hiệu, sao lại có hành động khiếm nhã thế này??
Không hiểu nổi tại sao lọt vào đây được luôn!
Chu Cẩm nhếch môi, trả lời lạnh nhạt:
- Không liên quan tới các người!
Nói rồi, cô vòng qua người mấy tên đó, đi về phía trước.
Đám người kia bị lơ đẹp, đương nhiên không vui, họ lao tới nắm lấy cổ tay CHu Cẩm, nói:
- Cô em, đây là khách sạn, cô em làm việc ở đây đúng không? Bao nhiêu tiền? Tụi anh trả!
Chu Cẩm xém chút là nôn vào mặt mấy tên đó đồ ăn sáng nay cô mới ăn. Người thì mập, mặt thì xấu, muốn chơi với cô? Làm ơn đi, đừng làm ô uế mắt thẩm mĩ của cô!
Chu Cẩm nhướng mày, cô trực tiếp đánh cho tên cầm tay mình một bạt tai:
- Đừng có ăn dùng mấy từ ngữ dơ bẩn như vậy nói với tôi, tôi không phải gái bao! Muốn tôi chơi với mấy người, mấy người còn chưa xứng đâu!
Người đàn ông bị đánh vô cùng tức giận, trong men say, hắn quát:
- Mày, con điếm... dám đánh tao?
La hét rồi, hắn lao đến muốn đánh Chu Cẩm.
Chu Cẩm nhếch môi, cô giương cung bạt kiếm chuẩn bị sẵn tư thế đánh với đám người đó, thế nhưng, ngay lúc cô gần tung chiêu, thì một bóng đen vụt tới, quật ngã tên đàn ông có ý đồ xấu xa với cô!
Là Diệp Mặc! Hắn lao đến rất nhanh, nhanh đến mức Chu Cẩm không kịp nhìn thấy hắn. Diệp Mặc chỉ dùng vài đường quyền nhẹ, là đủ để bọn đàn ông say xỉn đó nằm rạp trên đất, bất tỉnh mất ý thức!
Phía sau đám vệ sĩ chạy tới, lo lắng nhìn Diệp Mặc, lên tiếng:
- Tổng giám đốc, ngài không sao chứ?
Diệp Mặc không lên tiếng, hắn lạnh lùng nhìn đám người say xỉn, sau đó nói:
- Thu dọn đi!
Vệ sĩ nghe lệnh không hai lời mà làm liền, phút chốc đã đem đám người đó mang đi!
Diệp Mặc bây giờ mới nhìn qua Chu Cẩm, hắn nhìn từ trên xuống dưới, hỏi:
- Có bị thương không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.