Phượng Hoàng Lửa

Chương 220: Cưng Chiều!

PJH

07/11/2019

Những ngày tiếp theo, Thẩm gia xảy ra rất nhiều biến cố, trà của họ bắt đầu xảy ra vấn đề, khiến những người uống vào xuất hiện các triệu chứng tiêu chảy, nôn mửa....

Vụ việc ngày một nghiêm trọng hơn khi một người bệnh uống phải trà của Thẩm gia dẫn đến ngộ độc, tử vong. Người nhà bệnh nhân kiện lên quan phủ, quan phủ không dám hành xử bậy bạ vì gia tộc họ Thẩm có xuất thân từ hoàng cung. Vậy nên, quan phủ gởi đơn kiên lên triều đình, mong tìm cách giải quyết.

Danh tiếng Thẩm gia ngày một xuống dốc, những rắc rối xảy ra liên tiếp khiến bà nội của Thẩm Lân - người đứng đầu gia tộc, lên cơn đau tim, ngất xỉu. Hiện đang trong tình trạng nguy kịch...

Mạc Tĩnh nghe tin từ Bạch Vũ, cô đến tìm Giang Bách Thần nói chuyện, sau đó quyết định cùng đến Thẩm gia.

Trên đường xuất cung, vô tình gặp ngang Thẩm Lân, Mạc Tĩnh và nàng đối mắt lẫn nhau, nhưng cứ thế bước qua, không ai nói cái gì.

------...---------..-------..----------

Tại Thẩm gia,

Rất nhiều người vây quanh giường bệnh, khi Mạc Tĩnh và Giang Bách Thần đến, Thẩm Sâm đang ngồi bên giường của mẹ mình, ánh mắt vô cùng lo lắng,

Thấy Mạc Tĩnh, Thẩm Sâm gượng lại tinh thần, cho mọi người lui ra ngoài, rồi mời Mạc Tĩnh ngồi xuống cùng nói chuyện.

Thẩm Sâm vốn dĩ đã rất yếu sau lần đổ bệnh đó, mới vừa khỏe lại không lâu, bây giờ lại gặp nhiều chuyện như vậy.

Gương mặt ông xuống sắc, râu ria lộm cộm, sắc mặt vô cùng xanh xao.

Mạc Tĩnh ngồi xuống ghế, quan tâm hỏi:

- Mạc Tĩnh nghe tin lão phu nhân đổ bệnh, nên mới đến xem thử. Không biết tình trạng hiện giờ thế nào rồi?

Thẩm Sâm dù giữ được bình tĩnh nhưng ánh mắt vẫn không tránh khỏi đau lòng, lên tiếng trả lời:

- Đã khá hơn nhưng vẫn còn hôn mê, thái y nói là do xúc động quá nên lên cơn đau tim nhanh, may mà uống thuốc và chữa kịp thời, nếu không.....

Mạc Tĩnh nhìn Thẩm Sâm đau buồn, cô theo bản năng lên tiếng an ủi:

- Bác Thẩm, bây giờ trong ngoài Thẩm gia đều có chuyện, bác phải mạnh mẽ lên, tuyệt đối đừng gục ngã ngay lúc này. Lão phu nhân nhất định sẽ vượt qua được thôi.



Thẩm Sâm gật đầu, sau đó hai người nói chuyện một lúc nữa cô mới ra về.

Trên đường rời phủ họ Thẩm, gặp một đoàn tang lớn, Mạc Tĩnh và Giang Bách Thần buộc phải xuống xe, nhường đường cho đoàn tang đó. Còn mình thì đi bộ.

Hai người đi cạnh nhau, Mạc Tĩnh nhìn phía trước, lên tiếng hỏi:

- Ngươi nghĩ chuyện người bệnh đó uống phải trà của Thẩm gia mà chết, là có thật hay không?

Giang Bách Thần đi bên cạnh cô, thong thả trả lời:

- Chuyện này không quan trọng là thật hay giả, quan trọng là có phải chuyện tốt do Thẩm Tước làm hay không?

Mạc Tĩnh nhíu mày, nói:

- Ngươi không nghĩ là hắn làm sao?

Sự việc hiện giờ, Thẩm gia bị chơi một vố như vậy, người được lợi chính là Thẩm Tước, còn có thể là người nào khác nữa sao?

Giang Bách Thần nghiêng đầu nhìn cô, lên tiếng:

- Tác phong này không giống cách hắn thường làm, nàng thấy đấy, từ chuyện công khai tình cảm loạn luân với Thẩm Lân, đến việc tráo nguyên liệu trà họ Thẩm, tất cả đều có chuẩn bị rất tốt, rất kĩ lưỡng. Hắn lựa thời cơ để làm chứ không phải tùy tiện bày ra.

- Ta điều tra rồi, hắn chỉ thay đổi nguyên liệu của trà hoặc dùng thuốc ngược để chuyển hóa các bệnh nhẹ, chứ không hề có ý hạ độc trong trà. Có lẽ do ảnh hưởng trà từ nhỏ, nên hắn không có ý hại người ở đây.

- Nhưng mà, lần này hắn không những hạ độc lại làm chết người, chuyện này lớn vốn dĩ đâu có lợi cho những kế hoạch tiếp theo của hắn? Hắn muốn Thẩm gia nếm chịu nỗi khổ khi bị mất dần từng thứ một, chứ không phải cùng một lúc mất hết tất cả như thế này!

Mạc Tĩnh nghe có chút hợp lí, nhưng rồi cô nhanh chóng lên tiếng phản bác:

- Có thể hắn muốn đẩy nhanh tiến độ, muốn tiêu diệt Thẩm gia sớm hơn.

Giang Bách Thần lắc đầu, đáp:

- Thẩm Tước là người rất nguyên tắc, hắn tuy dùng những thủ đoạn không trong sạch nhưng cũng không đến mức bỉ ổi lấy mạng sống con người ra đánh cược với thanh danh Thẩm gia. Chuyện này triều đình mà tra ra được, hắn chắc chắn không thoát nổi. Hắn liều như vậy làm gì chứ?



Mạc Tĩnh nghe xong liền gật đầu hiểu rõ, Giang Bách Thần nói đúng, chuyện này đã vào tay triều đình, kiểu gì Thẩm Tước cũng sẽ bị điều tra đến, đối với hắn, chỉ có hại, không có lợi...

Cô nhíu mày, nói:

- Lẽ nào.... ngoài Thẩm Tước ra còn có người khác đứng đằng sau muốn gây khó dễ với Thẩm gia?

Giang Bách Thần gật đầu, đáp:

- Cũng có thể lắm, nhưng chưa biết chừng là do người khác muốn đổ tội danh này lên đầu Thẩm Tước, mục đích muốn hắn bị điều tra thì sao.

Ánh mắt Mạc Tĩnh hơi động đậy, gây bất lợi cho Thẩm Tước, không lẽ.... có người muốn giúp cô à?

Giúp.... trong lòng Mạc Tĩnh "lộp bộp" một tiếng, trong đầu cô nghĩ ngay đến.... Lục Mã Tự....

Từ trước đến giờ, những chuyện mà cô làm loạn bên ngoài, cô đều biết có người bên cạnh giúp cô giải quyết, ban đầu, cô cứ tưởng đó là đám Bạch Vũ, nhưng sau này, trong một lần làm loạn ở quán trà, cô phát hiện người của Lục Mã Tự đi theo mình, mới biết chính bọn họ đã âm thầm đằng sau dọn dẹp bãi chiến trường của cô.

Lúc cô hỏi Lục Mã Tự, hắn cũng thẳng thắn thừa nhận, còn nói:

- Nàng muốn làm loạn thế nào cũng được, muốn đánh ai thì đánh, muốn giết ai thì giết, mọi chuyện đã có ta đứng sau lo liệu. Tất cả những hậu quả, ta sẽ giải quyết hết!

Lúc đó, cô rất cảm động, lần đầu tiên, có người nguyện ý bao dung cô, nguyện ý che chở cô, nguyện ý... cưng chiều cô.

Lục Mã Tự khi đó hoàn toàn không biết, lời nói của hắn, đã làm cô say lòng đến mức nào....

Giang Bách Thần thấy Mạc Tĩnh im lặng, hắn nhíu mày nhìn qua, đúng lúc bắt gặp ánh mắt mê mang của cô.

Ánh mắt Giang Bách Thần nhìn thẳng Mạc Tĩnh, tối đen mà sâu thăm thẳm, nàng... đáng nghĩ đến ai.... đến... Lục Mã Tự ư???

Đám tang nhanh chóng đi ngang qua Mạc Tĩnh, nhưng ngay lúc dòng người chen nhau đi qua, lồng ngực Mạc Tĩnh liền đập mạnh một cái.

Cô từ trong vô thức tỉnh ra, đôi mắt sáng lên, quay đầu ngoái nhìn đám người mang đồ tang trắng.

Cô.... cảm nhận được sự liên kết với Kim Ngưu....

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Phượng Hoàng Lửa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook