Chương 27: Đến Hoàng Cung!
PJH
23/10/2019
Lệ Anh theo lời dặn của Hàn Mạc Tĩnh, chuẩn bị cho cô 1 cỗ xe
ngựa. Hàn Mạc Tĩnh thay 1 bộ đồ, lại lấy 2 bộ đồ sạch sẽ
khác và 1 ít ngân lượng bỏ vào trong túi vải, cô ra đến cửa
Hàn gia, liền gặp Lâm Cúc Vân đang ngồi. Thấy ánh mắt hiếu kì
của bà, Hàn Mạc Tĩnh liền đi tới, cô có chút chuyện, phải
nói với bà ta!
Lâm Cúc Vân thấy Hàn Mạc Tĩnh đi về phía mình, trong lòng không khỏi bồn chồn. Khi nàng đã tới trước mặt, Lâm Cúc Vân càng khẩn trương, không biết bà như thế nào, từ sau lần bị giáo huấn đó, chỉ cần thấy Hàn Mạc Tĩnh nhìn mình, bà liền thấy hoảng sợ trong lòng!
Hàn Mạc Tĩnh không định giáo huấn bà ta, nhưng nhìn thấy bà ta khẩn trương như vậy, khóe môi cô hơi nhếch, nói:
- Nương, con cũng không định ăn thịt người! Người khẩn trương như vậy làm gì! Con chỉ có chuyện muốn nhắc nhở người 1 chút!
Lâm Cúc Vân nghe vậy vẫn chưa thể buông lỏng sự bồn chồn trong người, những lời của Hàn Mạc Tĩnh đối với bà chưa chắc đã tốt gì!
- Nương, vài ngày tới con sẽ ra ngoài 1 chuyến. Chuyện trong phủ, người thay con xử lí 1 chút. Con để lại Lệ Anh trong phủ, giúp người việc này!
Giúp? Giám sát bà thì có!
Đúng vậy, là giám sát bà đó!
"..."
Lâm Cúc Vân định lên tiếng trả lời, lại nghe Hàn Mạc Tĩnh nói:
- Chuyện lần trước con bảo người, con vẫn chưa thấy người làm đâu. Sau chuyến đi này, khi con trở về, mong rằng người và 2 muội muội đã làm xong rồi! Con không hi vọng có người trong Hàn gia không để lời của con vào mắt!
Lâm Cúc Vân đanh mặt lại, chuyện lần trước! Chính là chuyện để Hàn Mạc Na và Hàn Mạc Châu đổi sang họ Lâm, bà không ngờ nàng ta vẫn còn nhớ chuyện này! Nàng ta chính là muốn ép bà không có chỗ đứng trong Hàn gia!
Lâm Cúc Vân nắm chặt tay, bất đắc dĩ nặn ra chữ:
- Nương biết rồi!
Mạc Tĩnh nghe thấy vậy, cũng không nói nhiều, cô đứng dậy, xách theo túi vải ra ngoài!
Đằng sau, Lâm Cúc Vân nghiến răng, ánh mắt oán hận:
- Hàn Mạc Tĩnh, là ngươi ép ta, người đừng trách ta độc ác!
Mạc Tĩnh đi đến cổng Hàn gia, thấy cô, Lệ Anh chạy tới, muốn giúp cô cầm túi vải, đã nghe thấy Mạc Tĩnh lên tiếng:
- Lệ Anh, chuyến đi này, em không cần theo ta, ở lại phủ, giúp nương xử lý công việc trong Hàn gia đi!
Lệ Anh ngạc nhiên, lên tiếng:
- Tiểu thư, tại sao lại không đem theo nô tỳ? Người đi đâu vậy?
Hàn Mạc Tĩnh nhìn Lệ Anh, ngươi đáng yêu như vậy, tại sao ta lại không muốn cho ngươi đi chứ, bất quá chuyến đi này thật sự lành ít dữ nhiều, đến hoàng cung đã là chuyện khó, không biết hoàng thượng có chịu gặp cô hay không, còn Lâm Cúc Vân và Hàn Mạc Na, cô không tin 2 người bọn họ biết cô đi sẽ không làm gì! Cô còn biết võ, Lệ Anh đi theo chỉ là thêm phiền phức! Nghĩ vậy, Mạc Tĩnh lên tiếng:
- Ta đến hoàng cung!
Lệ Anh ngạc nhiên, tiểu thư đến hoàng cung sao?
- Nhưng.... - Lệ Anh định nói thêm lại bị Mạc Tĩnh cắt ngang.
- Em ở lại đây, giúp ta trông coi Hàn gia, đợi ta quay về, sẽ mua đồ ăn ngon cho em! - Nói rồi, cô quay người vào trong xe ngựa!
Lệ Anh sao không biết tiểu thư để cô lại có ý gì chứ? Chính là muốn nàng thay tiểu thư chăm sóc lão gia, còn phải giám sát mẹ con Lâm Cúc Vân. Tiểu thư, Lệ Anh nhất định sẽ làm tốt! Tự nhủ như vậy, Lệ Anh liền đứng qua 1 bên, nhường đường cho xe ngựa của Mạc Tĩnh đi qua.
-----....-----....--------......----------
Đi 1 đoạn đường, Mạc Tĩnh liền kêu ngừng xe, người lái xe ngừng lại cho cô. Không biết cô muốn làm gì, nhưng vào lúc ấy, có 2 thân ảnh lao đến. Là 2 nô nương!
2 cô nương ăn mặc y phục của Hàn gia, thấy xe của Mạc Tĩnh liền lên tiếng:
- Đại tiểu thư, nô tỳ tới chậm trễ, mong người trách phạt!
Mạc Tĩnh không nhanh không chậm nói:
- Không sao, Đứng dậy đi!
- Đa tạ Đại tiểu thư.
Rồi người lái xe ngựa nghe thấy tiếng Mạc Tĩnh:
- Ngươi quay lại Hàn gia đi, để cho 2 nô tỳ ấy đưa ta đi được rồi!
Người lái xe ngạc nhiên nhưng cũng không dám lên tiếng, liền lặng lẽ nhường chỗ, đi về hướng ngược lại. 2 cô nương kia thấy vậy cũng không dám chậm trễ, vọt lên xe ngựa, nghe thấy Mạc Tĩnh bảo:
- Đến Hoàng Cung!
Đây là 2 tỳ nữ của Mạc Tĩnh, lúc cô phát hiện Hàn Mạc Na đã có động thái muốn giết mình, cô liền sai Lệ Anh tìm 1 số tỳ nữ trong phủ có chút công phu sẵn, sắp xếp cho họ 1 căn nhà, và thuê người dạy công phu cao cho họ. Từ đó tới nay đã 3 tháng, 2 người nay ưu tú nhất trong đám tỳ nữ ấy, công phu không tệ, học rất nhanh, đã đạt đến ngưỡng tốt nhất! Chuyến đi này, cô không nắm chắc sẽ không xảy ra chuyện gì, vì vậy mới bí mật liên lạc với họ, phái 2 người này đi theo cô! Có họ bảo vệ, lại thêm võ của cô có sẵn, vậy càng thuận lợi!
Lâm Cúc Vân thấy Hàn Mạc Tĩnh đi về phía mình, trong lòng không khỏi bồn chồn. Khi nàng đã tới trước mặt, Lâm Cúc Vân càng khẩn trương, không biết bà như thế nào, từ sau lần bị giáo huấn đó, chỉ cần thấy Hàn Mạc Tĩnh nhìn mình, bà liền thấy hoảng sợ trong lòng!
Hàn Mạc Tĩnh không định giáo huấn bà ta, nhưng nhìn thấy bà ta khẩn trương như vậy, khóe môi cô hơi nhếch, nói:
- Nương, con cũng không định ăn thịt người! Người khẩn trương như vậy làm gì! Con chỉ có chuyện muốn nhắc nhở người 1 chút!
Lâm Cúc Vân nghe vậy vẫn chưa thể buông lỏng sự bồn chồn trong người, những lời của Hàn Mạc Tĩnh đối với bà chưa chắc đã tốt gì!
- Nương, vài ngày tới con sẽ ra ngoài 1 chuyến. Chuyện trong phủ, người thay con xử lí 1 chút. Con để lại Lệ Anh trong phủ, giúp người việc này!
Giúp? Giám sát bà thì có!
Đúng vậy, là giám sát bà đó!
"..."
Lâm Cúc Vân định lên tiếng trả lời, lại nghe Hàn Mạc Tĩnh nói:
- Chuyện lần trước con bảo người, con vẫn chưa thấy người làm đâu. Sau chuyến đi này, khi con trở về, mong rằng người và 2 muội muội đã làm xong rồi! Con không hi vọng có người trong Hàn gia không để lời của con vào mắt!
Lâm Cúc Vân đanh mặt lại, chuyện lần trước! Chính là chuyện để Hàn Mạc Na và Hàn Mạc Châu đổi sang họ Lâm, bà không ngờ nàng ta vẫn còn nhớ chuyện này! Nàng ta chính là muốn ép bà không có chỗ đứng trong Hàn gia!
Lâm Cúc Vân nắm chặt tay, bất đắc dĩ nặn ra chữ:
- Nương biết rồi!
Mạc Tĩnh nghe thấy vậy, cũng không nói nhiều, cô đứng dậy, xách theo túi vải ra ngoài!
Đằng sau, Lâm Cúc Vân nghiến răng, ánh mắt oán hận:
- Hàn Mạc Tĩnh, là ngươi ép ta, người đừng trách ta độc ác!
Mạc Tĩnh đi đến cổng Hàn gia, thấy cô, Lệ Anh chạy tới, muốn giúp cô cầm túi vải, đã nghe thấy Mạc Tĩnh lên tiếng:
- Lệ Anh, chuyến đi này, em không cần theo ta, ở lại phủ, giúp nương xử lý công việc trong Hàn gia đi!
Lệ Anh ngạc nhiên, lên tiếng:
- Tiểu thư, tại sao lại không đem theo nô tỳ? Người đi đâu vậy?
Hàn Mạc Tĩnh nhìn Lệ Anh, ngươi đáng yêu như vậy, tại sao ta lại không muốn cho ngươi đi chứ, bất quá chuyến đi này thật sự lành ít dữ nhiều, đến hoàng cung đã là chuyện khó, không biết hoàng thượng có chịu gặp cô hay không, còn Lâm Cúc Vân và Hàn Mạc Na, cô không tin 2 người bọn họ biết cô đi sẽ không làm gì! Cô còn biết võ, Lệ Anh đi theo chỉ là thêm phiền phức! Nghĩ vậy, Mạc Tĩnh lên tiếng:
- Ta đến hoàng cung!
Lệ Anh ngạc nhiên, tiểu thư đến hoàng cung sao?
- Nhưng.... - Lệ Anh định nói thêm lại bị Mạc Tĩnh cắt ngang.
- Em ở lại đây, giúp ta trông coi Hàn gia, đợi ta quay về, sẽ mua đồ ăn ngon cho em! - Nói rồi, cô quay người vào trong xe ngựa!
Lệ Anh sao không biết tiểu thư để cô lại có ý gì chứ? Chính là muốn nàng thay tiểu thư chăm sóc lão gia, còn phải giám sát mẹ con Lâm Cúc Vân. Tiểu thư, Lệ Anh nhất định sẽ làm tốt! Tự nhủ như vậy, Lệ Anh liền đứng qua 1 bên, nhường đường cho xe ngựa của Mạc Tĩnh đi qua.
-----....-----....--------......----------
Đi 1 đoạn đường, Mạc Tĩnh liền kêu ngừng xe, người lái xe ngừng lại cho cô. Không biết cô muốn làm gì, nhưng vào lúc ấy, có 2 thân ảnh lao đến. Là 2 nô nương!
2 cô nương ăn mặc y phục của Hàn gia, thấy xe của Mạc Tĩnh liền lên tiếng:
- Đại tiểu thư, nô tỳ tới chậm trễ, mong người trách phạt!
Mạc Tĩnh không nhanh không chậm nói:
- Không sao, Đứng dậy đi!
- Đa tạ Đại tiểu thư.
Rồi người lái xe ngựa nghe thấy tiếng Mạc Tĩnh:
- Ngươi quay lại Hàn gia đi, để cho 2 nô tỳ ấy đưa ta đi được rồi!
Người lái xe ngạc nhiên nhưng cũng không dám lên tiếng, liền lặng lẽ nhường chỗ, đi về hướng ngược lại. 2 cô nương kia thấy vậy cũng không dám chậm trễ, vọt lên xe ngựa, nghe thấy Mạc Tĩnh bảo:
- Đến Hoàng Cung!
Đây là 2 tỳ nữ của Mạc Tĩnh, lúc cô phát hiện Hàn Mạc Na đã có động thái muốn giết mình, cô liền sai Lệ Anh tìm 1 số tỳ nữ trong phủ có chút công phu sẵn, sắp xếp cho họ 1 căn nhà, và thuê người dạy công phu cao cho họ. Từ đó tới nay đã 3 tháng, 2 người nay ưu tú nhất trong đám tỳ nữ ấy, công phu không tệ, học rất nhanh, đã đạt đến ngưỡng tốt nhất! Chuyến đi này, cô không nắm chắc sẽ không xảy ra chuyện gì, vì vậy mới bí mật liên lạc với họ, phái 2 người này đi theo cô! Có họ bảo vệ, lại thêm võ của cô có sẵn, vậy càng thuận lợi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.