Chương 28: Vào Cung
PJH
24/10/2019
Mạc Tĩnh cùng 2 tỳ nữ của mình đi nửa ngày, cuối cùng dừng chân
tại 1 quán trà nhỏ, cô lấy 2 phòng kế nhau, 1 phòng của cô,
còn 1 phòng là của 2 tỳ nữa kia. Mạc Tĩnh lên lầu, dặn người
đem thức ăn lên, cẩn thận dùng kim độc rồi mới ăn. Ăn xong, Mạc
Tĩnh cũng tắm rửa 1 chút, liền lên giường ngủ. Kinh thành cách đây khoảng vài chục dặm nữa, nên sáng sớm mai đi sớm mới có
thể kịp! Nghĩ vậy, Mạc Tĩnh căn dặn 2 tỳ nữ chú ý động tĩnh của phòng cô 1 chút, sau đó, liền leo lên giường đánh 1 giấc!
Mạc Tĩnh là 1 người dễ ngủ, chỉ cần cho cô 1 chiếc giường với 1 cái chăn, cô có thể ngủ ở đâu cũng được.
"..."
Tiểu thư dễ nuôi vậy sao?
Đương nhiên!
"..."
Trong lúc ngủ, mơ mơ màng màng cô thấy có người ngồi cạnh mình, còn vuốt ve tóc của cô, nhưng lúc cô tỉnh lại, tìm hỏi 2 tỳ nữ kia, lại biết không có ai vào phòng của cô cả, Mạc Tĩnh hơi suy nghĩ, chẳng nhẽ cô ngủ mớ?? Cô quả thật có rất nhiều tật xấu! Cũng không biết trong đống tật xấu ấy có ngủ mớ hay không? Không sao! Thêm 1 cái cũng không chết được!
"..."
Tiểu thư, người đừng rộng lượng với mình như vậy!
------...--....------------...--------
Sáng hôm sau, mới tờ mờ sáng, Mạc Tĩnh đã cùng 2 tỳ nữ rời quán trà lên đường, điều khiến cô ngạc nhiên là, suốt cả đoạn đường đến kinh thành, không hề thấy mẹ con Lâm Cúc Vân có động tĩnh gì!! Ăn chay niệm Phật rồi chăng?
Mạc Tĩnh cũng không suy nghĩ quá nhiều, theo sự chỉ dẫn của 2 tỳ nữ, cô thật sự đến được hoàng cung!
Đến được hoàng cung, điều đầu tiên Mạc Tĩnh thấy là! Đúng là hoàng cung cổ đại, đẹp quá!!!! Mạc Tĩnh là 1 người mê cái đẹp, lúc còn ở hiện đại, cô làm nhân sự cho phòng thiết kế, bất kể là món ăn đẹp, tranh đẹp .... bất cứ cái gì đẹp, cô cũng sẽ không tiếc lời khen ngợi, hâm mộ!
Nhưng hoàng cung vốn là 1 nơi không thể ra vào tùy tiện, Mạc Tĩnh đã chuẩn bị, cô dùng thiên bài của Hàn gia để vào cung, thậm chí cô còn nói là hoàng thượng cho mời mình vào, đối với những lời từ Đại tiểu thư Hàn gia nói ra, binh lính cũng chỉ có thể ngờ vực, lại cộng thêm thiên bài của hoàng thất nên họ nhanh chóng mở cửa cho Mạc Tĩnh vào thành!
"..."
Tiểu thư của cô quả nhiên lợi hại, nói dối cũng lợi hại như vậy!
Mạc Tĩnh canh giờ tan triều, xác định các đại thần đã về cả, cô mới bước vào hoàng cung. Nhưng Mạc Tĩnh vừa đến cửa cung đã gặp ngay An thái giám, Vận của cô quả thật bị ám mà!!! Cầu đốt phong long khẩn cấp!
An thái giám nhìn thấy Mạc Tĩnh, chân mày liền nhíu lại, chạy đến:
- Hàn tiểu thư, đây là sảnh chính của hoàng cung, nữ nhân không được đi vào!
"..."
Toi đời! Vất vả lắm mới vào được đây, không những bị bắt gặp, bây giờ còn không được cho vào gặp hoàng thượng!
Mạc Tĩnh có cảm xúc muốn đấm ngực mình, tức chết cô rồi!
- An thái giám, tôi tới đây là vì chuyện ban hôn cho Hàn gia! - Mạc Tĩnh lên tiếng.
An thái giám nghe vậy càng nhíu chặt chân mày hơn, lên giọng nói:
- Hàn tiểu thư, hoàng thượng đã ban hôn, tuyệt không thể rút lại! Bây giờ người đang ở sảnh chính cùng các vị hoàng tử nghị luận việc công, cô nương thật sự không thể vào!
Ồ? Các hoàng tử? Vậy là có cả Tứ hoàng tử chứ nhỉ? Hay lắm, 1 lần giải quyết luôn cho xong việc nào! Mạc Tĩnh nghĩ vậy, giọng càng đanh lại:
- An thái giám, hôn sự của ta, ta đã suy nghĩ kĩ, bây giờ chính là muốn gặp hoàng thượng để nói về chuyện hôn sự này! Ông muốn ngăn cản sao? Ngăn cản thánh chỉ chỉ hôn của hoàng thương?
An thái giám hơi đắn đo, lên tiếng:
- Tuy việc này hệ trọng nhưng cũng không bằng an ninh quốc gia, chuyện đại sự, Hàn tiểu thư vẫn là không tiện xen ngang!
- Ồ! Vậy ông xem xem, ta đây là đồng ý hôn sự này, nhưng hôm nay vì ông cản ta, ta liền không nhận hôn sự này nữa, ông nghĩ rằng hoàng thượng sẽ nghĩ thế nào?
An thái giám nghe xong mặt liền đanh lại, cô nương này là đang đổ vỏ cho ông sao?
Kĩ thuật đổ vỏ của bản cô nương là siêu cấp đấy!
"..."
Tiểu thư tại sao lại cứ tự hào những thứ như này!
Không đợi An thái giám có cơ hội lên tiếng, Mạc Tĩnh liền nói tiếp:
- Hôm nay ông không cho ta vào, ta liền không nhận hôn sự này. Chiếu chỉ đã viết ra, người Hàn gia cũng đã biết, bây giờ ta liền không muốn, đối với Hàn gia ta mất nhiều lắm cũng chỉ là danh tiếng của ta, mà ông cũng biết đấy, ta vốn không xem trọng danh tiếng của ta cho lắm. Nó đã xấu nay xấu hơn cũng không vấn đề gì! Nhưng.....
Mạc Tĩnh dừng 1 chút, nhìn sắc mặt của An thái giám lại bổ sung:
- Nhưng, đối với triều đình lại là chuyện không mấy tốt đẹp! Đối với Lục gia càng không tốt hơn! Ông nói xem, mức độ của chuyện này bây giờ đã đạt đến chuyện đại sự chưa??
Mạc Tĩnh càng nói càng sắc bén, lời lẽ cô đưa ra nhất thời làm An thái giám hoảng sợ, tội này, ông ta quả thật gánh không nổi.
Đạt được kết quả như mong muốn. Mạc Tĩnh liền vòng qua An thái giám đi vào điện chính. An thái giám vội hoàn hồn trở lại, đuổi theo Mạc Tĩnh, nhưng không kịp, chân cô đã đến cửa điện chính rồi!!
Mạc Tĩnh là 1 người dễ ngủ, chỉ cần cho cô 1 chiếc giường với 1 cái chăn, cô có thể ngủ ở đâu cũng được.
"..."
Tiểu thư dễ nuôi vậy sao?
Đương nhiên!
"..."
Trong lúc ngủ, mơ mơ màng màng cô thấy có người ngồi cạnh mình, còn vuốt ve tóc của cô, nhưng lúc cô tỉnh lại, tìm hỏi 2 tỳ nữ kia, lại biết không có ai vào phòng của cô cả, Mạc Tĩnh hơi suy nghĩ, chẳng nhẽ cô ngủ mớ?? Cô quả thật có rất nhiều tật xấu! Cũng không biết trong đống tật xấu ấy có ngủ mớ hay không? Không sao! Thêm 1 cái cũng không chết được!
"..."
Tiểu thư, người đừng rộng lượng với mình như vậy!
------...--....------------...--------
Sáng hôm sau, mới tờ mờ sáng, Mạc Tĩnh đã cùng 2 tỳ nữ rời quán trà lên đường, điều khiến cô ngạc nhiên là, suốt cả đoạn đường đến kinh thành, không hề thấy mẹ con Lâm Cúc Vân có động tĩnh gì!! Ăn chay niệm Phật rồi chăng?
Mạc Tĩnh cũng không suy nghĩ quá nhiều, theo sự chỉ dẫn của 2 tỳ nữ, cô thật sự đến được hoàng cung!
Đến được hoàng cung, điều đầu tiên Mạc Tĩnh thấy là! Đúng là hoàng cung cổ đại, đẹp quá!!!! Mạc Tĩnh là 1 người mê cái đẹp, lúc còn ở hiện đại, cô làm nhân sự cho phòng thiết kế, bất kể là món ăn đẹp, tranh đẹp .... bất cứ cái gì đẹp, cô cũng sẽ không tiếc lời khen ngợi, hâm mộ!
Nhưng hoàng cung vốn là 1 nơi không thể ra vào tùy tiện, Mạc Tĩnh đã chuẩn bị, cô dùng thiên bài của Hàn gia để vào cung, thậm chí cô còn nói là hoàng thượng cho mời mình vào, đối với những lời từ Đại tiểu thư Hàn gia nói ra, binh lính cũng chỉ có thể ngờ vực, lại cộng thêm thiên bài của hoàng thất nên họ nhanh chóng mở cửa cho Mạc Tĩnh vào thành!
"..."
Tiểu thư của cô quả nhiên lợi hại, nói dối cũng lợi hại như vậy!
Mạc Tĩnh canh giờ tan triều, xác định các đại thần đã về cả, cô mới bước vào hoàng cung. Nhưng Mạc Tĩnh vừa đến cửa cung đã gặp ngay An thái giám, Vận của cô quả thật bị ám mà!!! Cầu đốt phong long khẩn cấp!
An thái giám nhìn thấy Mạc Tĩnh, chân mày liền nhíu lại, chạy đến:
- Hàn tiểu thư, đây là sảnh chính của hoàng cung, nữ nhân không được đi vào!
"..."
Toi đời! Vất vả lắm mới vào được đây, không những bị bắt gặp, bây giờ còn không được cho vào gặp hoàng thượng!
Mạc Tĩnh có cảm xúc muốn đấm ngực mình, tức chết cô rồi!
- An thái giám, tôi tới đây là vì chuyện ban hôn cho Hàn gia! - Mạc Tĩnh lên tiếng.
An thái giám nghe vậy càng nhíu chặt chân mày hơn, lên giọng nói:
- Hàn tiểu thư, hoàng thượng đã ban hôn, tuyệt không thể rút lại! Bây giờ người đang ở sảnh chính cùng các vị hoàng tử nghị luận việc công, cô nương thật sự không thể vào!
Ồ? Các hoàng tử? Vậy là có cả Tứ hoàng tử chứ nhỉ? Hay lắm, 1 lần giải quyết luôn cho xong việc nào! Mạc Tĩnh nghĩ vậy, giọng càng đanh lại:
- An thái giám, hôn sự của ta, ta đã suy nghĩ kĩ, bây giờ chính là muốn gặp hoàng thượng để nói về chuyện hôn sự này! Ông muốn ngăn cản sao? Ngăn cản thánh chỉ chỉ hôn của hoàng thương?
An thái giám hơi đắn đo, lên tiếng:
- Tuy việc này hệ trọng nhưng cũng không bằng an ninh quốc gia, chuyện đại sự, Hàn tiểu thư vẫn là không tiện xen ngang!
- Ồ! Vậy ông xem xem, ta đây là đồng ý hôn sự này, nhưng hôm nay vì ông cản ta, ta liền không nhận hôn sự này nữa, ông nghĩ rằng hoàng thượng sẽ nghĩ thế nào?
An thái giám nghe xong mặt liền đanh lại, cô nương này là đang đổ vỏ cho ông sao?
Kĩ thuật đổ vỏ của bản cô nương là siêu cấp đấy!
"..."
Tiểu thư tại sao lại cứ tự hào những thứ như này!
Không đợi An thái giám có cơ hội lên tiếng, Mạc Tĩnh liền nói tiếp:
- Hôm nay ông không cho ta vào, ta liền không nhận hôn sự này. Chiếu chỉ đã viết ra, người Hàn gia cũng đã biết, bây giờ ta liền không muốn, đối với Hàn gia ta mất nhiều lắm cũng chỉ là danh tiếng của ta, mà ông cũng biết đấy, ta vốn không xem trọng danh tiếng của ta cho lắm. Nó đã xấu nay xấu hơn cũng không vấn đề gì! Nhưng.....
Mạc Tĩnh dừng 1 chút, nhìn sắc mặt của An thái giám lại bổ sung:
- Nhưng, đối với triều đình lại là chuyện không mấy tốt đẹp! Đối với Lục gia càng không tốt hơn! Ông nói xem, mức độ của chuyện này bây giờ đã đạt đến chuyện đại sự chưa??
Mạc Tĩnh càng nói càng sắc bén, lời lẽ cô đưa ra nhất thời làm An thái giám hoảng sợ, tội này, ông ta quả thật gánh không nổi.
Đạt được kết quả như mong muốn. Mạc Tĩnh liền vòng qua An thái giám đi vào điện chính. An thái giám vội hoàn hồn trở lại, đuổi theo Mạc Tĩnh, nhưng không kịp, chân cô đã đến cửa điện chính rồi!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.