Chương 280: Gặp Mặt Chu Kiệt Luân!
PJH
15/11/2019
Hướng Hàm dừng xe ngay trước cổng công ty
PJH. M ( các chi nhánh nhỏ đều được đặt theo sau 1 chữ cái),
nhân viên đứng canh gác liền chạy ra mở cửa cho cô.
Hướng Hàm xuống xe, nhưng cô lại theo thói quen cúi gập người cảm ơn.
Oh!!!!! Lại là cái thói quen chết tiệt ấy! Trước nay cô chỉ luôn hầu hạ người khác, thật khó để thích nghi với môi trường mà người khác hầu hạ mình.
Nói thật, Hướng Hàm đã phải chật vật rất lâu mới quen được với thân thế của cô ngày hôm nay.
Lúc còn ở cổ đại, là một đứa trẻ lang thang đầu đường xó chợ, sau này được Hàn Mạc Tĩnh nhận về, cho ăn, cho ngủ, cho chỗ ở, dần dần, làm mấy việc nặng nhọc đã quen rồi.
Hơn nữa, cô là nô tỳ của tiểu thư, vốn là thân phận hạ nhân, mãi mãi dưới cơ người khác.
Nay đột ngột từ vịt hóa thiên nga, sở hữu khuôn mặt đẹp thì thôi, lại gia thế khá giả, nhà có người giúp việc, cơm bưng nước rót, hầu hạ đến tận kẽ răng, thật sự có chút không quen.
Không như Giả Na, Chung Tử Hân hay là Triết Như, bọn họ đều làm quen với thân phận mới của mình rất thuận lợi, còn cô.... có làm bao nhiêu lần vẫn không quen nổi!
Haizzz, thật là bất hạnh!
Vứt toàn bộ suy nghĩ qua một bên, Hướng Hàm đứng thẳng người, nghiêm túc đi vào bên trong.
Vừa đi tới đại sảnh, đã thấy Trang Ngân - mẹ của Chu Cẩm, và anh trai cô ấy - Chu Kiệt Luân!
Không những thế, bên cạnh hình như.... có thêm một người đàn ông nữa.
Hướng Hàm nhìn một chút, rồi cất bước đến chỗ lễ tân.
Khi lễ tân thấy cô, gương mặt như người bị sắp bị chết đuối vớ được cái phao, xém chút hét lên:
- Thư ký Hướng!
Hướng Hàm gật đầu với cô gái lễ tân xinh xắn, rồi quay sang nhìn ba người kia.
Cô lễ phép nở nụ cười tiêu chuẩn, nói:
- Xin chào! Không biết tôi có thể giúp gì được cho các vị?
Trang Ngân và Chu Kiệt Luân nhìn nhau, sau đó đồng thanh hỏi:
- Cô là ai?
"...."
Phải ha, phép lịch sự tối thiểu ở hiện đại là phải xưng tên trước. Hì, cô lại quên mất điều đầu tiên trong sách ghi rồi!
Cái não cá vàng này!!!
Hướng Hàm cúi đầu, nói:
- À, thật xin lỗi, tôi tên là Hướng Hàm, thư ký của Tổng giám đốc công ty PJH.
Lời vừa dứt ra, không khí xung quanh dường như giảm đi mấy độ!
Hướng Hàm thấy vậy, trong lòng cũng lộp bộp vài tiếng.
Chẳng lẽ..... cô nhớ không đúng chỉ dẫn trong sách sao???
Hơ.... hay là cô giới thiệu sai rồi??
Cái không khí này.... thật là có gì đó không ổn cho lắm!!!!
Chu Kiệt Luân thoáng chốc mặt u ám, nhìn Hướng Hàm, lên tiếng:
- Thì ra cô là thư ký của Diệp tổng!
Hướng Hàm: "..."
Haha, cô..... không phải!
Tự nhiên có cảm giác không muốn nhận cái danh hiệu này ghê! Vô cùng không muốn nhận!!!!
Hướng Hàm nuốt một ngụm nước bọt, nhìn khuôn mặt đen của Chu Kiệt Luân, chậm rãi trả lời, cố gắng tỏ ra bình tĩnh nhất có thể:
- Phải.... là tôi!!!
Chu Kiệt Luân gật đầu, nói;
- Được, vậy tôi nói thẳng, tôi muốn gặp Diệp Mặc!
Hướng Hàm: "..."
Chờ chút, cô nhớ ra người này rồi! Đây là anh trai trong tấm hình chụp với Chu Cẩm - Chu Kiệt Luân.
Nhưng mà..... không đúng! Anh ta rõ ràng tính cách không phải đáng sợ như vậy!!!!
Hướng Hàm xuống xe, nhưng cô lại theo thói quen cúi gập người cảm ơn.
Oh!!!!! Lại là cái thói quen chết tiệt ấy! Trước nay cô chỉ luôn hầu hạ người khác, thật khó để thích nghi với môi trường mà người khác hầu hạ mình.
Nói thật, Hướng Hàm đã phải chật vật rất lâu mới quen được với thân thế của cô ngày hôm nay.
Lúc còn ở cổ đại, là một đứa trẻ lang thang đầu đường xó chợ, sau này được Hàn Mạc Tĩnh nhận về, cho ăn, cho ngủ, cho chỗ ở, dần dần, làm mấy việc nặng nhọc đã quen rồi.
Hơn nữa, cô là nô tỳ của tiểu thư, vốn là thân phận hạ nhân, mãi mãi dưới cơ người khác.
Nay đột ngột từ vịt hóa thiên nga, sở hữu khuôn mặt đẹp thì thôi, lại gia thế khá giả, nhà có người giúp việc, cơm bưng nước rót, hầu hạ đến tận kẽ răng, thật sự có chút không quen.
Không như Giả Na, Chung Tử Hân hay là Triết Như, bọn họ đều làm quen với thân phận mới của mình rất thuận lợi, còn cô.... có làm bao nhiêu lần vẫn không quen nổi!
Haizzz, thật là bất hạnh!
Vứt toàn bộ suy nghĩ qua một bên, Hướng Hàm đứng thẳng người, nghiêm túc đi vào bên trong.
Vừa đi tới đại sảnh, đã thấy Trang Ngân - mẹ của Chu Cẩm, và anh trai cô ấy - Chu Kiệt Luân!
Không những thế, bên cạnh hình như.... có thêm một người đàn ông nữa.
Hướng Hàm nhìn một chút, rồi cất bước đến chỗ lễ tân.
Khi lễ tân thấy cô, gương mặt như người bị sắp bị chết đuối vớ được cái phao, xém chút hét lên:
- Thư ký Hướng!
Hướng Hàm gật đầu với cô gái lễ tân xinh xắn, rồi quay sang nhìn ba người kia.
Cô lễ phép nở nụ cười tiêu chuẩn, nói:
- Xin chào! Không biết tôi có thể giúp gì được cho các vị?
Trang Ngân và Chu Kiệt Luân nhìn nhau, sau đó đồng thanh hỏi:
- Cô là ai?
"...."
Phải ha, phép lịch sự tối thiểu ở hiện đại là phải xưng tên trước. Hì, cô lại quên mất điều đầu tiên trong sách ghi rồi!
Cái não cá vàng này!!!
Hướng Hàm cúi đầu, nói:
- À, thật xin lỗi, tôi tên là Hướng Hàm, thư ký của Tổng giám đốc công ty PJH.
Lời vừa dứt ra, không khí xung quanh dường như giảm đi mấy độ!
Hướng Hàm thấy vậy, trong lòng cũng lộp bộp vài tiếng.
Chẳng lẽ..... cô nhớ không đúng chỉ dẫn trong sách sao???
Hơ.... hay là cô giới thiệu sai rồi??
Cái không khí này.... thật là có gì đó không ổn cho lắm!!!!
Chu Kiệt Luân thoáng chốc mặt u ám, nhìn Hướng Hàm, lên tiếng:
- Thì ra cô là thư ký của Diệp tổng!
Hướng Hàm: "..."
Haha, cô..... không phải!
Tự nhiên có cảm giác không muốn nhận cái danh hiệu này ghê! Vô cùng không muốn nhận!!!!
Hướng Hàm nuốt một ngụm nước bọt, nhìn khuôn mặt đen của Chu Kiệt Luân, chậm rãi trả lời, cố gắng tỏ ra bình tĩnh nhất có thể:
- Phải.... là tôi!!!
Chu Kiệt Luân gật đầu, nói;
- Được, vậy tôi nói thẳng, tôi muốn gặp Diệp Mặc!
Hướng Hàm: "..."
Chờ chút, cô nhớ ra người này rồi! Đây là anh trai trong tấm hình chụp với Chu Cẩm - Chu Kiệt Luân.
Nhưng mà..... không đúng! Anh ta rõ ràng tính cách không phải đáng sợ như vậy!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.