Chương 159: Giao Đấu!
PJH
04/11/2019
Mạc Tĩnh nhìn chằm chằm vào Lâm Mạc Chí, mé, tên này bị quỷ nhập rồi!
Cô thế nào lại không nhận ra chứ, hắn méo thể nào là được cứu được, thân xác của hắn bị quỷ chiếm đóng rồi!
Làm ơn đi, đây là cổ đại mà, những thứ như thế này cứ như thế xuất hiện là sao???
Cô cứ tưởng mình ở thế giới huyền huyễn luôn rồi!
Mạc Tĩnh nghĩ mình sắp phát điên rồi, cứ năm lần bảy lượt gặp xui xẻ thôi.
Ngay lúc Lâm Mạc Chí lao đến chỗ cô, Mạc Tĩnh nghiêng người qua một bên, nhưng lại không thể đỡ được một chưởng của hắn!
Sức lực của hắn lớn kinh khủng, làm Mạc Tĩnh bị đẩy văng ra một khoảng rất xa.
Cô đập người vào vách hang động, rồi ngã xuống đất.
Mạc Tĩnh nhíu mày, cô co người ngồi dậy, thấy phía trước mình nhoi nhói, liền mò vào trong y phục xem.
Mé, mảnh pha lê cô xem như báu vật bị vỡ rồi!
Trời ơi, biết bao nhiêu tiền hay không hả? Nó là cả một gia tài đấy! Trời ơi, tiền của tôi......
Không kịp để Mạc Tĩnh khóc tang cho mảnh pha lê quý giá của mình, Lâm Mạc Chí thêm một quyền nữa hướng cô mà tới!
Mạc Tĩnh nhìn lên, mắt hắn ta chuyển trắng luôn rồi! Móe!!!!
Mạc Tĩnh vội né sang bên cạnh, cô dùng chân đạp hắn về phía xa, nhưng không, Lâm Mạc Chí liền bắt lấy chân cô, dùng lực ném cô như ném một bao cát về phía trước.
Mạc Tĩnh lần này bị đập trúng vách hang động mà không có gì phòng hộ, cô trực tiếp thổ huyết ra ngoài.
Mùi máu tanh nồng nặc trong miệng, Mạc Tĩnh nhíu chặt mày, cố gắng ngồi dậy, những mảnh pha lê cứa vào tay cô đau rát,
Mạc Tĩnh chùi máu nơi khóe miệng, ánh mắt cô nghiêm túc.
Cô nắm lấy những mảnh pha lê nhọn, trực tiếp bẻ gãy, rồi ném về phía Lâm Mạc Chí!
Lâm Mạc Chí tóm lấy những viên pha lê ấy bóp vụn.
Chời má!!!! Nó thành quỷ rồi thì mạnh hơn rồi!! Pha lê cứng như vậy mà còn bị bóp nát, cô mà rơi vào tay hắn, chắc chết luôn quá!!
Mạc Tĩnh nhíu mày, bây giờ cô không thể cứ tiếp tục đánh thế này được, phải nghĩ cách trục xuất quỷ ra khỏi người Lâm Mạc Chí.
Mạc Tĩnh nhìn đến cái chân què của hắn, liền nghĩ có cách, cô đứng dậy, bẻ gãy một cành pha lê, sau đó rút con dao ngay thắt lưng của mình ra. Cùng lúc xông về phía Lâm Mạc Chí!
Mạc Tĩnh đánh những đường quyền đầu tiên, sau đó cô cúi người, đâm miếng pha lên vào chân bị thương của hắn, Lâm Mạc Chí bị mất cân bằng, liền cứ thế ngã xuống, nhân lúc này, Mạc Tĩnh nhảy lên người hắn, nhắm tim một đường dao chọc xuống....
Lâm Mạc Chí đau đớn, rú lên những tiếng ghê rợn, các khí màu đen bắt đầu từ bên trong con dao tủa ra ngoài, Lâm Mạc Chí vùng vẫy kịch liệt, xô đẩy Mạc Tĩnh ra, khiến cô đụng đầu vào cỗ quan tài.
Ngay lúc đó, thân thể Lâm Mạc Chí đột nhiên như trái bóng xì hơi, khói màu đen như rút hết sự sống của hắn ta, khiến hắn quằn quại trong sự đau đớn, thế nhưng, một cánh tay hắn đang lần mò về phía con dao, muốn rút nó ra...
Mạc Tĩnh ngồi dậy, cô muốn chạy đến ngăn cản, nhưng không.... đột nhiên từ đằng sau Mạc Tĩnh, một thứ gì đó nhớp nháp nắm lấy cổ tay cô, Mạc Tĩnh quay đầu, cô mở to mắt..... Me.... du..... Medusa
Cô thế nào lại không nhận ra chứ, hắn méo thể nào là được cứu được, thân xác của hắn bị quỷ chiếm đóng rồi!
Làm ơn đi, đây là cổ đại mà, những thứ như thế này cứ như thế xuất hiện là sao???
Cô cứ tưởng mình ở thế giới huyền huyễn luôn rồi!
Mạc Tĩnh nghĩ mình sắp phát điên rồi, cứ năm lần bảy lượt gặp xui xẻ thôi.
Ngay lúc Lâm Mạc Chí lao đến chỗ cô, Mạc Tĩnh nghiêng người qua một bên, nhưng lại không thể đỡ được một chưởng của hắn!
Sức lực của hắn lớn kinh khủng, làm Mạc Tĩnh bị đẩy văng ra một khoảng rất xa.
Cô đập người vào vách hang động, rồi ngã xuống đất.
Mạc Tĩnh nhíu mày, cô co người ngồi dậy, thấy phía trước mình nhoi nhói, liền mò vào trong y phục xem.
Mé, mảnh pha lê cô xem như báu vật bị vỡ rồi!
Trời ơi, biết bao nhiêu tiền hay không hả? Nó là cả một gia tài đấy! Trời ơi, tiền của tôi......
Không kịp để Mạc Tĩnh khóc tang cho mảnh pha lê quý giá của mình, Lâm Mạc Chí thêm một quyền nữa hướng cô mà tới!
Mạc Tĩnh nhìn lên, mắt hắn ta chuyển trắng luôn rồi! Móe!!!!
Mạc Tĩnh vội né sang bên cạnh, cô dùng chân đạp hắn về phía xa, nhưng không, Lâm Mạc Chí liền bắt lấy chân cô, dùng lực ném cô như ném một bao cát về phía trước.
Mạc Tĩnh lần này bị đập trúng vách hang động mà không có gì phòng hộ, cô trực tiếp thổ huyết ra ngoài.
Mùi máu tanh nồng nặc trong miệng, Mạc Tĩnh nhíu chặt mày, cố gắng ngồi dậy, những mảnh pha lê cứa vào tay cô đau rát,
Mạc Tĩnh chùi máu nơi khóe miệng, ánh mắt cô nghiêm túc.
Cô nắm lấy những mảnh pha lê nhọn, trực tiếp bẻ gãy, rồi ném về phía Lâm Mạc Chí!
Lâm Mạc Chí tóm lấy những viên pha lê ấy bóp vụn.
Chời má!!!! Nó thành quỷ rồi thì mạnh hơn rồi!! Pha lê cứng như vậy mà còn bị bóp nát, cô mà rơi vào tay hắn, chắc chết luôn quá!!
Mạc Tĩnh nhíu mày, bây giờ cô không thể cứ tiếp tục đánh thế này được, phải nghĩ cách trục xuất quỷ ra khỏi người Lâm Mạc Chí.
Mạc Tĩnh nhìn đến cái chân què của hắn, liền nghĩ có cách, cô đứng dậy, bẻ gãy một cành pha lê, sau đó rút con dao ngay thắt lưng của mình ra. Cùng lúc xông về phía Lâm Mạc Chí!
Mạc Tĩnh đánh những đường quyền đầu tiên, sau đó cô cúi người, đâm miếng pha lên vào chân bị thương của hắn, Lâm Mạc Chí bị mất cân bằng, liền cứ thế ngã xuống, nhân lúc này, Mạc Tĩnh nhảy lên người hắn, nhắm tim một đường dao chọc xuống....
Lâm Mạc Chí đau đớn, rú lên những tiếng ghê rợn, các khí màu đen bắt đầu từ bên trong con dao tủa ra ngoài, Lâm Mạc Chí vùng vẫy kịch liệt, xô đẩy Mạc Tĩnh ra, khiến cô đụng đầu vào cỗ quan tài.
Ngay lúc đó, thân thể Lâm Mạc Chí đột nhiên như trái bóng xì hơi, khói màu đen như rút hết sự sống của hắn ta, khiến hắn quằn quại trong sự đau đớn, thế nhưng, một cánh tay hắn đang lần mò về phía con dao, muốn rút nó ra...
Mạc Tĩnh ngồi dậy, cô muốn chạy đến ngăn cản, nhưng không.... đột nhiên từ đằng sau Mạc Tĩnh, một thứ gì đó nhớp nháp nắm lấy cổ tay cô, Mạc Tĩnh quay đầu, cô mở to mắt..... Me.... du..... Medusa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.