Phượng Hoàng Lửa

Chương 160: Thời Khắc Biến Đổi (1)

PJH

04/11/2019

Me.... Meduse tỉnh lại rồi!!! - Đó là ý nghĩ trong đầu của Mạc Tĩnh ngay lúc này.

Từ trong cổ quan tài, người của Meduse lồi lên, cả người bà ta đều đen nhớp nháp, còn dính rất nhiều máu!

Bàn tay Meduse nắm chặt lấy cổ tay Mạc Tĩnh, bà ta bóp chặt cổ tay cô, làm Mạc Tĩnh nhăn mày vì đau đớn.

Cô muốn vùng ra nhưng không thể nào thoát ra được.

Từ trong khuôn miệng toàn màu đen của Meduse phun ra một giọng nói oái ăm:

- Phượng.... Hoàng! Phượng.... Hoàng....

Mạc Tĩnh ngạc nhiên, cái .... cái....gì vậy... Sao lại gọi thân phận của cô ra rồi??

Đừng có nói là biết cô nha!!!!

Cô không có quen thần tiên đâu!!!

Mạc Tĩnh nắm tay thành đấm, một chưởng thẳng vào ngực của Meduse.



Nhưng nắm đấm của cô chỉ vừa chạm vào ngực bà ta, thì đột nhiên liền bị chặn lại, Meduse hất văng cô ra ngoài.

Mạc Tĩnh một lần nữa hôn đất, cô nhăn nhó mặt mày, lúc Mạc Tĩnh còn đang cuống cuồng đứng dậy, thì đột nhiên Meduse liền áp sát người cô, đè cô lên vách hang động, bà ta lấy tay bóp chặt cổ cô, đưa dần cô lên cao.

Chân Mạc Tĩnh đã thoát khỏi mặt đất, cô với tay nắm lấy người Meduse. Để bản thân mình không bị trùng xuống.

Bà ta dịch dần bàn tay xuống ngực cô, Mạc Tĩnh liền thở lấy thở để.

Thế nhưng, một tay khác của Meduse vẫn giữ chặt lấy vai cô, bà ta lè chiếc lưỡi dài của mình ra, liếm láp.

Mạc Tĩnh muốn nôn, chời mé, cái lười dài dã man, hệt như con rắn vậy!

Gọi quái vật rắn là méo có sai mà!

Mạc Tĩnh hiện giờ không có vũ khí trong tay, nên chỉ có thể dùng nắm đấm đánh vào người bà ta, tuy nhiên việc đó lại không có bao nhiêu tác dụng...

Meduse thè lưỡi, lên tiếng:

- Thật không ngờ, ở đây lại có một con mồi ngon như vậy!

Mạc Tĩnh nhíu mày, khi cô còn chưa kịp định hình thì một tiếng nói liền vang lên:



- Mau lấy trái tim của nàng ta đi! Nữ hoàng, hãy thật sự hồi sinh đi!!!

Lâm Mạc Chí nằm quằn quại trên nền đất, những hắn vẫn không quên giúp đỡ Meduse hồi sinh.

Mạc Tĩnh biết rồi, cơ thể của Lâm Mạc Chí bị quỷ chiếm đóng, con quỷ đó lại có mục đích muốn hồi sinh Meduse, nên mới ẩn nấp trong hình dạng con người, tìm kiếm máu để nuôi dưỡng Meduse tỉnh lại

Thế nhưng.... bà ta vẫn chưa hoàn toàn hồi sinh. Bà ta vẫn còn thiếu máu người, vẫn còn thiếu cái gì đó, và bây giờ, bà ta lại muốn trái tim của cô, để bù đắp vào khoảng trống đó!

Mạc Tĩnh gằn giọng, nhìn Meduse, nói:

- Muốn lấy trái tim của ta ư? Đừng hòng.

Nói rồi, Mạc Tĩnh dựa một chân vào vách hang, chân còn lại đá trực tiếp vào thân dưới của Meduse.

Meduse rống lên, bà ta gầm gữ giận dữ, đúng lúc đó, Mạc Tĩnh nhân cơ hội chạy về phía cửa hang động.

Nhưng.... đằng sau, Meduse sử dụng ma thuật, từ trong quan tài cổ thoát ra hàng ngàn con quỷ, Meduse rống lên một tiếng, một thứ sức mạnh liền phóng ra, phá tan hang động.

Mạc Tĩnh bị sức mạnh đó đánh văng ra ngoài sa mạc....

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Phượng Hoàng Lửa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook