Chương 342: Hứa Với Anh!
PJH
18/11/2019
Chu Cẩm tựa đầu vào ngực Diệp Mặc, cảm thấy thế giới này chỉ
cần có anh là đủ rồi, có tấm ngực vững chãi này, cô chẳng
sợ mình sẽ ngã nữa, bởi vì... phía sau luôn có anh đỡ lấy
cô.....
- Bây giờ em vẫn có thể thay đổi vận mệnh mà, em mới 23t, em biết trước tương lai, rồi em sẽ cứu được ông của em thôi! - Diệp Mặc lên tiếng.
Chu Cẩm mím môi, cô chợt lắc đầu, nói:
- Không, em sẽ không thay đổi gì tương lai cả! Bởi vì.... em quả thật cần phải mạnh mẽ hơn, cần phải vượt qua một chuyện gì đó quan trọng thì mới có thể trưởng thành được. Em đã trải qua nỗi đau đó rồi, Diệp Mặc, em..... không sợ nữa!
Chu Cẩm cũng có suy nghĩ như Diệp Mặc, bây giờ cô đã hồi phục kí ức, cô nhớ mọi chuyện, và cô có thể cứu được ông của cô, nhưng mà.... đây không phải là chuyện mà cô muốn hay không, mà là chuyện liên quan đến việc cô có trưởng thành được hay không?
Nếu như không có những chuyện đó xảy ra, liệu cô vẫn sẽ là cô gái ngốc nghếch hay cười như vậy sao? Cô cần thay đổi, cần thay đổi để được gặp Diệp Mặc, để bảo vệ anh!
Hơn nữa, cô đã từng hứa với Athena trước khi mở mắt, rằng.... nhất định không được thay đổi tương lai, nếu không... sẽ gặp phải hậu quả nghiêm trọng..
- Chu Cẩm! - Diệp Mặc khàn giọng gọi tên.
Chu Cẩm nhướng mày, quay đầu nhìn anh:
- Hửm?
Ánh mắt Diệp Mặc nhìn Chu Cẩm thật sâu, chứa chan nhiều cảm xúc lắng đọng:
- Hứa với anh, sau này dù có xảy ra chuyện gì, cũng hãy luôn nghĩ đến bản thân mình trước, phải tự bảo vệ lấy mình, đừng quan tâm tới người khác, có được không?
Chu Cẩm đảo mắt nhìn Diệp Mặc, cô biết anh đang sợ cái gì lúc này, anh sợ cô cứ làm như vậy thì sẽ có một ngày rời xa anh.
Chu Cẩm mỉm cười, nói:
- Được! Sau này em sẽ cẩn thận, giữ mình hơn!
Diệp Mặc nhíu mày, nghe câu trả lời của cô, cảm thấy có chút qua loa, sao cô cứ như không quan tâm đến bản thân mình vậy?
- Không được là cẩn thận giữ mình, mà là nhất định phải giữ mình, em phải để bản thân lên trên hết mọi thứ, có biết không? - Diệp Mặc lên tiếng.
Chu Cẩm nhìn anh, mím môi định nói gì đó, nhưng lại chợt bị Diệp Mặc nói tiếp:
- Em phải ở bên cạnh anh mãi mãi, không được đi đâu, không được biến mất, cũng không được có chuyện! Hứa với anh, đừng làm chuyện gì ngu ngốc nữa, ở bên cạnh anh thật lâu, có được không?
Ánh mắt thâm tình như vậy, giọng nói khẩn thiết như vậy, đây là lần thứ 3 Chu Cẩm thấy xuất hiện trên người Diệp Mặc.
Một người cao ngạo và không quan tâm đến sống chết của ai như anh, đã hạ mình cầu xin cô 3 lần rồi!!!
Chu Cẩm hít vào một hơi sâu, cô cười nhẹ, lên tiếng khẳng định:
- Được, em hứa với anh! Dù có xảy ra chuyện gì, nhất định cũng không để bản thân gặp bất trắc, em sẽ ở mãi bên cạnh anh, không đi đâu cả!
- Bây giờ em vẫn có thể thay đổi vận mệnh mà, em mới 23t, em biết trước tương lai, rồi em sẽ cứu được ông của em thôi! - Diệp Mặc lên tiếng.
Chu Cẩm mím môi, cô chợt lắc đầu, nói:
- Không, em sẽ không thay đổi gì tương lai cả! Bởi vì.... em quả thật cần phải mạnh mẽ hơn, cần phải vượt qua một chuyện gì đó quan trọng thì mới có thể trưởng thành được. Em đã trải qua nỗi đau đó rồi, Diệp Mặc, em..... không sợ nữa!
Chu Cẩm cũng có suy nghĩ như Diệp Mặc, bây giờ cô đã hồi phục kí ức, cô nhớ mọi chuyện, và cô có thể cứu được ông của cô, nhưng mà.... đây không phải là chuyện mà cô muốn hay không, mà là chuyện liên quan đến việc cô có trưởng thành được hay không?
Nếu như không có những chuyện đó xảy ra, liệu cô vẫn sẽ là cô gái ngốc nghếch hay cười như vậy sao? Cô cần thay đổi, cần thay đổi để được gặp Diệp Mặc, để bảo vệ anh!
Hơn nữa, cô đã từng hứa với Athena trước khi mở mắt, rằng.... nhất định không được thay đổi tương lai, nếu không... sẽ gặp phải hậu quả nghiêm trọng..
- Chu Cẩm! - Diệp Mặc khàn giọng gọi tên.
Chu Cẩm nhướng mày, quay đầu nhìn anh:
- Hửm?
Ánh mắt Diệp Mặc nhìn Chu Cẩm thật sâu, chứa chan nhiều cảm xúc lắng đọng:
- Hứa với anh, sau này dù có xảy ra chuyện gì, cũng hãy luôn nghĩ đến bản thân mình trước, phải tự bảo vệ lấy mình, đừng quan tâm tới người khác, có được không?
Chu Cẩm đảo mắt nhìn Diệp Mặc, cô biết anh đang sợ cái gì lúc này, anh sợ cô cứ làm như vậy thì sẽ có một ngày rời xa anh.
Chu Cẩm mỉm cười, nói:
- Được! Sau này em sẽ cẩn thận, giữ mình hơn!
Diệp Mặc nhíu mày, nghe câu trả lời của cô, cảm thấy có chút qua loa, sao cô cứ như không quan tâm đến bản thân mình vậy?
- Không được là cẩn thận giữ mình, mà là nhất định phải giữ mình, em phải để bản thân lên trên hết mọi thứ, có biết không? - Diệp Mặc lên tiếng.
Chu Cẩm nhìn anh, mím môi định nói gì đó, nhưng lại chợt bị Diệp Mặc nói tiếp:
- Em phải ở bên cạnh anh mãi mãi, không được đi đâu, không được biến mất, cũng không được có chuyện! Hứa với anh, đừng làm chuyện gì ngu ngốc nữa, ở bên cạnh anh thật lâu, có được không?
Ánh mắt thâm tình như vậy, giọng nói khẩn thiết như vậy, đây là lần thứ 3 Chu Cẩm thấy xuất hiện trên người Diệp Mặc.
Một người cao ngạo và không quan tâm đến sống chết của ai như anh, đã hạ mình cầu xin cô 3 lần rồi!!!
Chu Cẩm hít vào một hơi sâu, cô cười nhẹ, lên tiếng khẳng định:
- Được, em hứa với anh! Dù có xảy ra chuyện gì, nhất định cũng không để bản thân gặp bất trắc, em sẽ ở mãi bên cạnh anh, không đi đâu cả!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.