Chương 345: Không Ngủ Chung!
PJH
18/11/2019
Ngồi nói chuyện xong một lát, Diệp Mặc
đứng lên muốn đi về, Chu Cẩm không về cùng anh, cô muốn ở lại
với mẹ, về nhà rồi mà, đi đâu nữa chứ =)))
Chu Kiệt Luân vẫn còn kiện cáo chuyện giữa cô và Diệp Mặc thế nên giằng co với Trang Ngân một lúc lâu, Chu Cẩm thấy thế liền tiễn Diệp Mặc về.
- Em không về cùng anh à? Ở lại làm gì chứ? - Diệp Mặc kháng nghị lên tiếng.
Tối nay không được ngủ cùng cô? Nghĩ tới là không chịu nổi rồi!!!!
Chu Cẩm vừa nhét anh vào trong xe, vừa nói:
- Không! Em về tới nhà rồi, không đi nữa đâu!!
Diệp Mặc nhìn kĩ thuật lật mặt nhanh hơn lật bánh tráng của cô, nhíu mày nói:
- Sớm biết thế anh đã không đồng ý đưa em về đây!
Chu Cẩm bật cười, đưa tay vỗ vỗ mặt anh, trêu chọc:
- Anh phát hiện ra thì muộn mất rồi!!!! Tối nay ngoan ngoãn ở lâu đài ngủ một mình đi, hoàng tử!!!!
Chữ cuối cùng Chu Cẩm kéo dài ra, mỉa mai anh, Diệp Mặc biết thừa cô đang trả thù mình chuyện lúc nãy, dù bằng mặt không bằng lòng nhưng anh vẫn phải quay đầu rời đi.
Chu Cẩm đứng nhìn chiếc xe đi, lắc đầu không ngớt, trong lòng cảm thán, anh ấy sao đột nhiên đáng yêu quá ấy nhỉ!!!!!
Nghĩ rồi, Chu Cẩm quay người đi lại vào trong, cô lên lầu, tắm rửa, thay bộ đồ ngủ thường ngày, nhưng tìm rất lâu mới ra được bộ đồ ăn ý. Bởi vì......
"...."
Đồ ngủ toàn hình con vật đáng yêu??? Quách tờ......??
Cô lúc 23t ưa mấy loại này sao? Sao cô không nhớ nhỉ?? Trâu chó bò gà gì cũng in lên áo thế này!!!
Chu Cẩm lắc đầu, thở dài, đúng là thời kì trẩu có khác, nhưng thật may, bây giờ thì cô dậy thì thành công rồi =)))
Lựa lấy một chiếc váy voan trắng, Chu Cẩm đi tắm rồi tính lên giường ngủ, nhưng chợt nhớ ra chuyện gì đó, cô vội đi đến bên giường, mở máy tính ra, liên lạc với webchat mà đám Hướng Hàm đưa cho cô lúc sáng.
Màn hình hiện lên, Hướng Hàm đang ở bàn làm việc, khi nhìn thấy Chu Cẩm, có chút bất ngờ hỏi:
- Tiểu thư, người tìm em có việc gì không?
Chu Cẩm bất giác đưa mắt nhìn xung quanh, sau đó nhỏ giọng nói:
- Sửa lại xưng hô chút đi, nên nhớ đang ở thời đại nào!
Hướng Hàm năm lần bảy lượt bị quở, cô cốc mấy cái lên đầu, nói lại:
- Vâng, em sai rồi! Chị tìm em có việc gì không?
Chu Cẩm nhìn màn hình, lên tiếng:
- Lấy cho chị camera buổi tiệc mừng ở khách sạn PJH, gửi qua trước trưa mai nhé!
Hướng Hàm đảo mắt. đáp:
- À, camera sao? Chị cần dùng nó à?
Chu Cẩm cười nhếch môi, nói:
- Giải quyết ít chuyện riêng thôi!
Hai người nói chuyện hai ba câu thì Chu Cẩm tắt màn hình, cô xoay người đi đến bên giường, nhưng lúc này, cửa phòng lại vang lên tiếng "Cốc" "Cốc".
Chu Cẩm hướng miệng ra ngoài:
- Ai vậy?
- Cẩm nhi, mẹ đây! Con đã ngủ chưa? Mẹ nói chuyện với con một chút được không? - Trang Ngân lên tiếng dò hỏi.
Chu Cẩm nghe xong vội đáp lại:
- A, được chứ ạ! Mẹ vào đi!
Chu Kiệt Luân vẫn còn kiện cáo chuyện giữa cô và Diệp Mặc thế nên giằng co với Trang Ngân một lúc lâu, Chu Cẩm thấy thế liền tiễn Diệp Mặc về.
- Em không về cùng anh à? Ở lại làm gì chứ? - Diệp Mặc kháng nghị lên tiếng.
Tối nay không được ngủ cùng cô? Nghĩ tới là không chịu nổi rồi!!!!
Chu Cẩm vừa nhét anh vào trong xe, vừa nói:
- Không! Em về tới nhà rồi, không đi nữa đâu!!
Diệp Mặc nhìn kĩ thuật lật mặt nhanh hơn lật bánh tráng của cô, nhíu mày nói:
- Sớm biết thế anh đã không đồng ý đưa em về đây!
Chu Cẩm bật cười, đưa tay vỗ vỗ mặt anh, trêu chọc:
- Anh phát hiện ra thì muộn mất rồi!!!! Tối nay ngoan ngoãn ở lâu đài ngủ một mình đi, hoàng tử!!!!
Chữ cuối cùng Chu Cẩm kéo dài ra, mỉa mai anh, Diệp Mặc biết thừa cô đang trả thù mình chuyện lúc nãy, dù bằng mặt không bằng lòng nhưng anh vẫn phải quay đầu rời đi.
Chu Cẩm đứng nhìn chiếc xe đi, lắc đầu không ngớt, trong lòng cảm thán, anh ấy sao đột nhiên đáng yêu quá ấy nhỉ!!!!!
Nghĩ rồi, Chu Cẩm quay người đi lại vào trong, cô lên lầu, tắm rửa, thay bộ đồ ngủ thường ngày, nhưng tìm rất lâu mới ra được bộ đồ ăn ý. Bởi vì......
"...."
Đồ ngủ toàn hình con vật đáng yêu??? Quách tờ......??
Cô lúc 23t ưa mấy loại này sao? Sao cô không nhớ nhỉ?? Trâu chó bò gà gì cũng in lên áo thế này!!!
Chu Cẩm lắc đầu, thở dài, đúng là thời kì trẩu có khác, nhưng thật may, bây giờ thì cô dậy thì thành công rồi =)))
Lựa lấy một chiếc váy voan trắng, Chu Cẩm đi tắm rồi tính lên giường ngủ, nhưng chợt nhớ ra chuyện gì đó, cô vội đi đến bên giường, mở máy tính ra, liên lạc với webchat mà đám Hướng Hàm đưa cho cô lúc sáng.
Màn hình hiện lên, Hướng Hàm đang ở bàn làm việc, khi nhìn thấy Chu Cẩm, có chút bất ngờ hỏi:
- Tiểu thư, người tìm em có việc gì không?
Chu Cẩm bất giác đưa mắt nhìn xung quanh, sau đó nhỏ giọng nói:
- Sửa lại xưng hô chút đi, nên nhớ đang ở thời đại nào!
Hướng Hàm năm lần bảy lượt bị quở, cô cốc mấy cái lên đầu, nói lại:
- Vâng, em sai rồi! Chị tìm em có việc gì không?
Chu Cẩm nhìn màn hình, lên tiếng:
- Lấy cho chị camera buổi tiệc mừng ở khách sạn PJH, gửi qua trước trưa mai nhé!
Hướng Hàm đảo mắt. đáp:
- À, camera sao? Chị cần dùng nó à?
Chu Cẩm cười nhếch môi, nói:
- Giải quyết ít chuyện riêng thôi!
Hai người nói chuyện hai ba câu thì Chu Cẩm tắt màn hình, cô xoay người đi đến bên giường, nhưng lúc này, cửa phòng lại vang lên tiếng "Cốc" "Cốc".
Chu Cẩm hướng miệng ra ngoài:
- Ai vậy?
- Cẩm nhi, mẹ đây! Con đã ngủ chưa? Mẹ nói chuyện với con một chút được không? - Trang Ngân lên tiếng dò hỏi.
Chu Cẩm nghe xong vội đáp lại:
- A, được chứ ạ! Mẹ vào đi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.