Chương 483: Lễ Tế Trên Dòng Sông Băng!
PJH
29/11/2019
Giả Na giật mình trước câu hỏi của Nghê Thiên, cô theo bản năng, ngay lập tức trả lời:
- Không có, anh đừng suy đoán lung tung. Chúng tôi chỉ bận việc mà thôi. Tôi... bây giờ cũng đang rất bận, tôi cúp máy trước đây.
Nói rồi, cô nhanh chóng gác điện thoại, bỏ vào trong không gian của mình. Biểu hiện 100% chột dạ.
Lúc này, Khả Hân bên cạnh liền nhìn qua, cô bay gần tới, lên tiếng hỏi:
- Giả Na, có chuyện gì vậy?
Giả Na bị hỏi, cô ngước mặt nhìn Khả Hân, rồi liếc một chút ngó sang Diệp Mặc, thấy anh vẫn chuyên tâm tìm kiếm, mới nhỏ giọng đáp:
- A Hân, tôi vừa nhận được điện thoại của Nghê Thiên, anh ta hỏi chúng ta đang ở đâu.
Khả Hân nghe xong, ấn đường nhíu lại, nói:
- Nghê Thiên? Không phải anh ta đang ở bên Úc sao? Tự nhiên lại gọi điện về làm gì?
Giả Na nhướn mày, vô tội trả lời:
- Tôi cũng không biết, nhưng có lẽ Hướng Hàm bận việc của tiểu thư, không nghe điện thoại của Nghê Thiên, nên anh ta gọi điện hỏi tôi.
Khả Hân chẹp miệng, biểu hiện rất không hài lòng, hỏi tiếp:
- Vậy cậu trả lời thế nào?
Giả Na chớp mắt, lắc đầu đáp:
- Tôi đương nhiên không nói việc chúng ta đang làm, chỉ bảo Hướng Hàm đang bận, nên chắc không nghe máy thôi. Nhưng mà, anh ta tinh ý quá, nên nghi ngờ ở đây có chuyện.
Đám Nghê Thiên là người thường, tuy cũng là xuyên không, nhưng chỉ là đi theo Diệp Mặc, chứ đâu có sức mạnh gì. Bọn họ mà tham gia vụ này, chỉ có 1 con đường chết thôi.
Nếu để đám đó biết, chắc chắn họ sẽ lo cho sự an toàn của thiếu gia, chạy ngay về đây, đến lúc ấy......
Khả Hân nhíu mày, nhìn cô gái bên cạnh, khó chịu lên tiếng:
- Đi làm nhiệm vụ cậu mang theo điện thoại làm cái gì hả? Thật phiền phức!
Giả Na rũ mắt, oan ức nói:
- Tôi chỉ đề phòng thôi mà, sợ ở Diệp gia có chuyện gì đó... nên mới đem theo....
Khả Hân đến khổ với suy nghĩ của Giả Na, cô đưa tay cốc vào đầu cô ấy, mắng nhẹ:
- Cô nương, chúng ta có truyền âm mà, nếu như quá xa thì dùng liên kết gọi nhau, cậu bị ngốc à?
"...."
Khả Hân và Giả Na tranh cãi qua lại, không ai chịu nhường ai, cho đến khi Diệp Mặc bên cạnh lên tiếng:
- Thấy rồi!
Ngay lập tức, Giả Na và Khả Hân nhìn sang, hai người theo ánh mắt của Diệp Mặc, nhìn xuống phía dưới. Từ khi nào, bọn họ đã bay tới một dòng sông bị đóng băng rồi.
Trên mặt sông bị đông cứng ấy, hiện lên hai bóng đen đang đứng, chính là Medusa và Giang Bách Thần!
Không chỉ vậy, trước mặt Giang Bách Thần còn có 1 thân xác bị khô héo, nằm trong chiếc quan tài cổ quen thuộc, hắn ta đang dùng dao rạch tay mình, để máu chảy vào trong đó.
Hành động của hắn... không lẽ, là đang làm lễ tế ư?
- Không có, anh đừng suy đoán lung tung. Chúng tôi chỉ bận việc mà thôi. Tôi... bây giờ cũng đang rất bận, tôi cúp máy trước đây.
Nói rồi, cô nhanh chóng gác điện thoại, bỏ vào trong không gian của mình. Biểu hiện 100% chột dạ.
Lúc này, Khả Hân bên cạnh liền nhìn qua, cô bay gần tới, lên tiếng hỏi:
- Giả Na, có chuyện gì vậy?
Giả Na bị hỏi, cô ngước mặt nhìn Khả Hân, rồi liếc một chút ngó sang Diệp Mặc, thấy anh vẫn chuyên tâm tìm kiếm, mới nhỏ giọng đáp:
- A Hân, tôi vừa nhận được điện thoại của Nghê Thiên, anh ta hỏi chúng ta đang ở đâu.
Khả Hân nghe xong, ấn đường nhíu lại, nói:
- Nghê Thiên? Không phải anh ta đang ở bên Úc sao? Tự nhiên lại gọi điện về làm gì?
Giả Na nhướn mày, vô tội trả lời:
- Tôi cũng không biết, nhưng có lẽ Hướng Hàm bận việc của tiểu thư, không nghe điện thoại của Nghê Thiên, nên anh ta gọi điện hỏi tôi.
Khả Hân chẹp miệng, biểu hiện rất không hài lòng, hỏi tiếp:
- Vậy cậu trả lời thế nào?
Giả Na chớp mắt, lắc đầu đáp:
- Tôi đương nhiên không nói việc chúng ta đang làm, chỉ bảo Hướng Hàm đang bận, nên chắc không nghe máy thôi. Nhưng mà, anh ta tinh ý quá, nên nghi ngờ ở đây có chuyện.
Đám Nghê Thiên là người thường, tuy cũng là xuyên không, nhưng chỉ là đi theo Diệp Mặc, chứ đâu có sức mạnh gì. Bọn họ mà tham gia vụ này, chỉ có 1 con đường chết thôi.
Nếu để đám đó biết, chắc chắn họ sẽ lo cho sự an toàn của thiếu gia, chạy ngay về đây, đến lúc ấy......
Khả Hân nhíu mày, nhìn cô gái bên cạnh, khó chịu lên tiếng:
- Đi làm nhiệm vụ cậu mang theo điện thoại làm cái gì hả? Thật phiền phức!
Giả Na rũ mắt, oan ức nói:
- Tôi chỉ đề phòng thôi mà, sợ ở Diệp gia có chuyện gì đó... nên mới đem theo....
Khả Hân đến khổ với suy nghĩ của Giả Na, cô đưa tay cốc vào đầu cô ấy, mắng nhẹ:
- Cô nương, chúng ta có truyền âm mà, nếu như quá xa thì dùng liên kết gọi nhau, cậu bị ngốc à?
"...."
Khả Hân và Giả Na tranh cãi qua lại, không ai chịu nhường ai, cho đến khi Diệp Mặc bên cạnh lên tiếng:
- Thấy rồi!
Ngay lập tức, Giả Na và Khả Hân nhìn sang, hai người theo ánh mắt của Diệp Mặc, nhìn xuống phía dưới. Từ khi nào, bọn họ đã bay tới một dòng sông bị đóng băng rồi.
Trên mặt sông bị đông cứng ấy, hiện lên hai bóng đen đang đứng, chính là Medusa và Giang Bách Thần!
Không chỉ vậy, trước mặt Giang Bách Thần còn có 1 thân xác bị khô héo, nằm trong chiếc quan tài cổ quen thuộc, hắn ta đang dùng dao rạch tay mình, để máu chảy vào trong đó.
Hành động của hắn... không lẽ, là đang làm lễ tế ư?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.