Chương 374: Lí Do Đến Đây!
PJH
20/11/2019
Chu Cẩm không tự chủ nuốt một ngụm nước
miếng, thân thể cô đang run lên từng hồi, thậm chí chân cô như bị đóng đinh không di chuyển được nữa.
Chu Cẩm trố mắt nhìn Lục Thất Sinh, người đàn ông này.... cô rốt cuộc cũng phải gặp lại sao?
Duyên nơ từ thế giới này sang thế giới khác? Tại sao lại dây dưa lâu đến vậy?
Chu Cẩm nhắm mắt, ổn định hơi thở có chút gấp gáp,nghĩ thầm.
Được, nếu đã không tránh khỏi, chi bằng... dũng cảm đối mặt một lần!!!
Nghĩ rồi, Chu Cẩm mở mắt, cô nhìn thẳng, lên tiếng:
- Ngươi.... ra khỏi cơ thể của em ấy đi! Cơ thể con người không chịu nổi sức mạnh của ngươi đâu!
Lục Thất Sinh từ đầu tới cuối vẫn luôn nhìn cô, chỉ có miệng là hé mở trả lời:
- Cô ta có chân thân! Ít nhất trong trường hợp này, thứ đó vẫn còn bảo vệ thân thể cô ta, không chết được đâu!
Chu Cẩm liếm môi khô khốc, có chút không tự nhiên hỏi:
- Ngươi.... không phải bây giờ... ngươi đang ở cổ đại sao? Đáng lẽ ra... ngươi không nên xuất hiện ở đây!!!
Lục Thất Sinh mím môi, đáp:
- Ta tới đây! Chính là để đưa muội trở về!
Lần này, Chu Cẩm trực tiếp trợn mắt, trở về? Về đâu chứ? Về cổ đại sao?
Ngay lúc cô muốn lên tiếng hỏi thì đột nhiên cửa vang lên tiếng nói:
- Chu Cẩm!!! Chu Cẩm!!! Em làm sao vậy? Mở cửa ra đi Chu Cẩm!!!
Chu Cẩm nghe thấy tiếng người gọi mình, cô bất giác quay đầu, thầm nói nhỏ, là Diệp Mặc!
Chu Cẩm trố mắt nhìn Lục Thất Sinh, người đàn ông này.... cô rốt cuộc cũng phải gặp lại sao?
Duyên nơ từ thế giới này sang thế giới khác? Tại sao lại dây dưa lâu đến vậy?
Chu Cẩm nhắm mắt, ổn định hơi thở có chút gấp gáp,nghĩ thầm.
Được, nếu đã không tránh khỏi, chi bằng... dũng cảm đối mặt một lần!!!
Nghĩ rồi, Chu Cẩm mở mắt, cô nhìn thẳng, lên tiếng:
- Ngươi.... ra khỏi cơ thể của em ấy đi! Cơ thể con người không chịu nổi sức mạnh của ngươi đâu!
Lục Thất Sinh từ đầu tới cuối vẫn luôn nhìn cô, chỉ có miệng là hé mở trả lời:
- Cô ta có chân thân! Ít nhất trong trường hợp này, thứ đó vẫn còn bảo vệ thân thể cô ta, không chết được đâu!
Chu Cẩm liếm môi khô khốc, có chút không tự nhiên hỏi:
- Ngươi.... không phải bây giờ... ngươi đang ở cổ đại sao? Đáng lẽ ra... ngươi không nên xuất hiện ở đây!!!
Lục Thất Sinh mím môi, đáp:
- Ta tới đây! Chính là để đưa muội trở về!
Lần này, Chu Cẩm trực tiếp trợn mắt, trở về? Về đâu chứ? Về cổ đại sao?
Ngay lúc cô muốn lên tiếng hỏi thì đột nhiên cửa vang lên tiếng nói:
- Chu Cẩm!!! Chu Cẩm!!! Em làm sao vậy? Mở cửa ra đi Chu Cẩm!!!
Chu Cẩm nghe thấy tiếng người gọi mình, cô bất giác quay đầu, thầm nói nhỏ, là Diệp Mặc!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.