Chương 419: Sinh Vật Kì Lạ!
PJH
22/11/2019
Chu Cẩm chớp mắt, đôi con ngươi đen long lanh không chút gợn sóng, cất giọng lạnh tanh:
- Phạt? Phạt thế nào là cho đáng tội các ngươi? Các ngươi nghĩ ở nơi này muốn làm gì thì làm sao?
Đám Triết Như cắn môi, không biết phải làm gì tiếp theo, nói cũng không nói được, chỉ có thể im lặng cúi đầu.
Lần này quả thật là bọn họ suy nghĩ không chu toàn, mới hại sự việc đi đến diễn biến này, sớm không nói trễ mới nói, e rằng xung quanh đã tràn đầy nguy hiểm không lường trước được rồi!
Chu Cẩm thở hắt ra một hơi, cô kiềm chế sự tức giận của mình, sau vài giây, mới ngồi lại xuống ghế, lên tiếng:
- Đứng hết lên đi!
Đám Hướng Hàm nhìn nhau, cùng đồng điệu đứng lên, nhìn Chu Cẩm nói:
- Đạ tạ tiểu thư không trách phạt!
Chu Cẩm thở dài, cô nhắm mắt lại, vung tay về phía vật thể đang nằm dưới đất. Ngay lập tức, nó bay lên, trở lại vào trong chiếc hộp, rồi bay về phía Hướng Hàm.
Hướng Hàm xua tay, đặt một phong ấn lên đó, rồi cất vào trong không gian của mình.
Chu Cẩm chớp mắt, lên tiếng giải thích:
- Ta không phải trách các ngươi làm việc không tốt, nhưng các ngươi biết mà không báo là cái sai rất lớn, nó sẽ dẫn đến cả một hậu quả sau này, không ai có thể lường trước được nó khủng khiếp như thế nào.
- Người đưa Medusa đến thế giới này là ta, thì ta cũng phải là người đưa bà ta trở lại. Bắt đầu từ bây giờ, mọi thông tin gì các ngươi biết được đều phải báo lại với ta.
- Tuyệt đối không có những việc lừa dối như thế này lần sau nữa, đã nghe rõ hết chưa?
Đám Hướng Hàm cúi đầu, cùng đồng thanh đáp:
- Rõ, tiểu thư!
Chu Cẩm gật đầu, cô nhìn thứ cầm trên tay Triết Như, lên tiếng hỏi:
- Triết Như, em đã tìm được gì rồi?
Triết Như ngẩng đầu lên nhìn Chu Cẩm, vội dâng bản tài liệu mà Triết Hạn vừa đưa cho cô, nói:
- Tiểu thư, em đã tìm hiểu, trên người thi thể nữ hầu vừa chết cách đây vài ngày có hợp chất dung dịch như thứ lúc nãy mà chị thấy, trước mắt, chưa có thông tin cụ thể về thứ đó, nhưng em đã đem đi xét nghiệm, xác định đó là một hợp chất có ý thức rất rõ ràng. Hơn nữa, còn là loại ý thức xấu rất tiêu cực.
- Chức năng của nó là bám vào chủ thể và rút đi toàn bộ sự sống trên người kẻ đó, cho tới khi chủ thể hoàn toàn cạn sạch năng lượng, nó sẽ vào trong khoang bụng, tự tiêu hủy chính mình ở đấy!
Chu Cẩm nhíu mày, nhìn Triết Như, nghi hoặc đưa ra phán đoán:
- Vậy là dạng sinh vật kí sinh có mục đích? Mà mục đích duy nhất, lại chính là rút nguồn năng lượng sống của con người rồi tự tiêu hủy ư?
Triết Như gật đầu, đáp:
- Đúng vậy tiểu thư, đây chính xác là sinh vật kí sinh. Nhưng có điều em nghĩ không thông, chính là, nếu như nó rút nguồn năng lượng của con người để sống, vậy thì tại sao lại còn có ý định muốn tự hủy chính mình? Nó hoàn toàn có thể thoát ra khỏi vật chủ và kí sinh ở một cơ thể khác mà?
Chu Cẩm chớp mắt, đôi con ngươi cô đen láy, sâu thăm thẳm như đáy vực, lên tiếng nói:
- Bởi vì có kẻ muốn nó làm như vậy!
Triết Như ngạc nhiên, lặp lại lời của cô:
- Có kẻ muốn nó làm như vậy?
Chu Cẩm ngược lại không đáp, cô hỏi một câu hỏi khác:
- Vậy, có cứu được không?
Triết Như chớp mắt, lắc đầu trả lời:
- Không cứu được! Một khi sinh vật này kí sinh vào thân thể người, sẽ hút máu đến cạn mới thôi, nếu như cố tình muốn lấy chúng ra, dù là bằng cách trực tiếp hay gián tiếp, cũng sẽ khiến chủ thể chết ngay lập tức. Có thể nói, từ lúc nó chạm vào chủ thể, thì đã bắt đầu hoạt động cơ chế rồi, nó đã hòa vào làm một với vật chủ, thì giết nó cũng chính là giết chết vật chủ!
Chu Cẩm hơi cười, nói:
- Vậy phương pháp duy nhất là không được để nó chạm vào người, còn nếu chạm rồi, vậy thì game over!
Triết Như gật đầu, đồng tình với lời của cô, chợt thắc mắc chuyện lúc nãy, Triết như mạnh dạn lên tiếng hỏi:
- Nhưng mà... tiểu thư, chị nói, có kẻ muốn sinh vật này hút máu người rồi tự tiêu hủy... là có ý gì?
Chu Cẩm cúi đầu nhìn bản tài liệu, mặt không đổi sắc, đáp:
- Em cũng nói nó là sinh vật có ý thức mà, là vì có ý thức nên mới bị điều khiển, nghe lời một ai đó mà làm việc. Rút máu người rồi tự sát, điều nó muốn chứng minh không phải là giết người, mà là... trêu ngươi chúng ta. Trêu ngươi con người không biết cách phòng thủ, cũng là trêu ngươi chúng ta sẽ nhìn thấy nhưng không cứu được.
- Nói một cách khác, sinh vật này được gửi đến đây, là để đùa giỡn với những người mang pháp thuật đặc biêt như chúng ta, những kẻ có thể thấy, có thể làm mọi việc rất ảo diệu, nhưng lại không cứu được con người, khỏi tay Tử thần nhỏ bé độc hại này.
- Medusa không chỉ tuyên bố với chúng ta sự tồn tại của bà ta ở thế giới này, mà còn gửi một bức thư tuyên chiến! Sinh vật này, là mở màn cho sự tuyên chiến... sẽ kéo dài ấy!
- Phạt? Phạt thế nào là cho đáng tội các ngươi? Các ngươi nghĩ ở nơi này muốn làm gì thì làm sao?
Đám Triết Như cắn môi, không biết phải làm gì tiếp theo, nói cũng không nói được, chỉ có thể im lặng cúi đầu.
Lần này quả thật là bọn họ suy nghĩ không chu toàn, mới hại sự việc đi đến diễn biến này, sớm không nói trễ mới nói, e rằng xung quanh đã tràn đầy nguy hiểm không lường trước được rồi!
Chu Cẩm thở hắt ra một hơi, cô kiềm chế sự tức giận của mình, sau vài giây, mới ngồi lại xuống ghế, lên tiếng:
- Đứng hết lên đi!
Đám Hướng Hàm nhìn nhau, cùng đồng điệu đứng lên, nhìn Chu Cẩm nói:
- Đạ tạ tiểu thư không trách phạt!
Chu Cẩm thở dài, cô nhắm mắt lại, vung tay về phía vật thể đang nằm dưới đất. Ngay lập tức, nó bay lên, trở lại vào trong chiếc hộp, rồi bay về phía Hướng Hàm.
Hướng Hàm xua tay, đặt một phong ấn lên đó, rồi cất vào trong không gian của mình.
Chu Cẩm chớp mắt, lên tiếng giải thích:
- Ta không phải trách các ngươi làm việc không tốt, nhưng các ngươi biết mà không báo là cái sai rất lớn, nó sẽ dẫn đến cả một hậu quả sau này, không ai có thể lường trước được nó khủng khiếp như thế nào.
- Người đưa Medusa đến thế giới này là ta, thì ta cũng phải là người đưa bà ta trở lại. Bắt đầu từ bây giờ, mọi thông tin gì các ngươi biết được đều phải báo lại với ta.
- Tuyệt đối không có những việc lừa dối như thế này lần sau nữa, đã nghe rõ hết chưa?
Đám Hướng Hàm cúi đầu, cùng đồng thanh đáp:
- Rõ, tiểu thư!
Chu Cẩm gật đầu, cô nhìn thứ cầm trên tay Triết Như, lên tiếng hỏi:
- Triết Như, em đã tìm được gì rồi?
Triết Như ngẩng đầu lên nhìn Chu Cẩm, vội dâng bản tài liệu mà Triết Hạn vừa đưa cho cô, nói:
- Tiểu thư, em đã tìm hiểu, trên người thi thể nữ hầu vừa chết cách đây vài ngày có hợp chất dung dịch như thứ lúc nãy mà chị thấy, trước mắt, chưa có thông tin cụ thể về thứ đó, nhưng em đã đem đi xét nghiệm, xác định đó là một hợp chất có ý thức rất rõ ràng. Hơn nữa, còn là loại ý thức xấu rất tiêu cực.
- Chức năng của nó là bám vào chủ thể và rút đi toàn bộ sự sống trên người kẻ đó, cho tới khi chủ thể hoàn toàn cạn sạch năng lượng, nó sẽ vào trong khoang bụng, tự tiêu hủy chính mình ở đấy!
Chu Cẩm nhíu mày, nhìn Triết Như, nghi hoặc đưa ra phán đoán:
- Vậy là dạng sinh vật kí sinh có mục đích? Mà mục đích duy nhất, lại chính là rút nguồn năng lượng sống của con người rồi tự tiêu hủy ư?
Triết Như gật đầu, đáp:
- Đúng vậy tiểu thư, đây chính xác là sinh vật kí sinh. Nhưng có điều em nghĩ không thông, chính là, nếu như nó rút nguồn năng lượng của con người để sống, vậy thì tại sao lại còn có ý định muốn tự hủy chính mình? Nó hoàn toàn có thể thoát ra khỏi vật chủ và kí sinh ở một cơ thể khác mà?
Chu Cẩm chớp mắt, đôi con ngươi cô đen láy, sâu thăm thẳm như đáy vực, lên tiếng nói:
- Bởi vì có kẻ muốn nó làm như vậy!
Triết Như ngạc nhiên, lặp lại lời của cô:
- Có kẻ muốn nó làm như vậy?
Chu Cẩm ngược lại không đáp, cô hỏi một câu hỏi khác:
- Vậy, có cứu được không?
Triết Như chớp mắt, lắc đầu trả lời:
- Không cứu được! Một khi sinh vật này kí sinh vào thân thể người, sẽ hút máu đến cạn mới thôi, nếu như cố tình muốn lấy chúng ra, dù là bằng cách trực tiếp hay gián tiếp, cũng sẽ khiến chủ thể chết ngay lập tức. Có thể nói, từ lúc nó chạm vào chủ thể, thì đã bắt đầu hoạt động cơ chế rồi, nó đã hòa vào làm một với vật chủ, thì giết nó cũng chính là giết chết vật chủ!
Chu Cẩm hơi cười, nói:
- Vậy phương pháp duy nhất là không được để nó chạm vào người, còn nếu chạm rồi, vậy thì game over!
Triết Như gật đầu, đồng tình với lời của cô, chợt thắc mắc chuyện lúc nãy, Triết như mạnh dạn lên tiếng hỏi:
- Nhưng mà... tiểu thư, chị nói, có kẻ muốn sinh vật này hút máu người rồi tự tiêu hủy... là có ý gì?
Chu Cẩm cúi đầu nhìn bản tài liệu, mặt không đổi sắc, đáp:
- Em cũng nói nó là sinh vật có ý thức mà, là vì có ý thức nên mới bị điều khiển, nghe lời một ai đó mà làm việc. Rút máu người rồi tự sát, điều nó muốn chứng minh không phải là giết người, mà là... trêu ngươi chúng ta. Trêu ngươi con người không biết cách phòng thủ, cũng là trêu ngươi chúng ta sẽ nhìn thấy nhưng không cứu được.
- Nói một cách khác, sinh vật này được gửi đến đây, là để đùa giỡn với những người mang pháp thuật đặc biêt như chúng ta, những kẻ có thể thấy, có thể làm mọi việc rất ảo diệu, nhưng lại không cứu được con người, khỏi tay Tử thần nhỏ bé độc hại này.
- Medusa không chỉ tuyên bố với chúng ta sự tồn tại của bà ta ở thế giới này, mà còn gửi một bức thư tuyên chiến! Sinh vật này, là mở màn cho sự tuyên chiến... sẽ kéo dài ấy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.