Chương 418: Tức Giận!
PJH
22/11/2019
Triết Như về đến Diệp gia đã nhìn thấy
những người khác ở đó. Hướng Hàm và Tử Hân đứng chung một
chỗ, không lên tiếng nói gì. Giả Na càng không dám mở miệng
đùa giỡn như bình thường. Ngay cả Khả Hân đang làm việc ở cách nửa vòng Trái Đất cũng quay trở về.
Liếm môi khô khốc, Triết Như tiến về phía Chu Cẩm, hơi cúi đầu lên tiếng:
- Tiểu thư!
Chu Cẩm liếc ánh mắt sắc bén nhìn sang, tâm trạng cực kì tồi tệ, âm u ra lệnh:
- Nói!
Triết Như nhắm mắt, cô hít vào một hơi sâu, rồi mở mắt ra, ngước nhìn Chu Cẩm, đáp:
- Tiểu thư, một tháng trước, ở sau vườn Diệp gia phát hiện một thi thể chết, trên người bị rút cạn máu, không còn sức sống. Bên trong cơ thể, tồn tại một dạng sinh vật lỏng không biết tên. Vì không thể xác định được nó đến từ đâu nên em đã đem về nghiên cứu, thế nhưng do ở đây không có đầy đủ thiết bị, nên đã chuyển qua cho Khả Hân phân tích.
- Sau vụ đó, ngày càng nhiều người chết không rõ lí do. Gần đây nhất là vụ một nữ hầu chết ở dưới căn phòng của Hạch Hiền. Vì chưa dám chắc chắn điều gì, nên bọn em tiếp tục đưa về nghiên cứu, đợi... đến khi có bằng chứng mới dám nói với tiểu thư!
Dứt lời, Chu Cẩm nghe xong lập tức đứng phắt dậy, cô đập bàn mình thật mạnh, quát:
- To gan!
Gần như sau tiếng quát đó, Hướng Hàm, Tử Hân, Khả Hân, Giả Na và Triết Như đều đồng loạt quỳ xuống, bọn họ sợ hãi đến mức cúi thấp đầu, im lặng hứng chịu cơn phẫn nộ từ phía Chu Cẩm!
Chu Cẩm đứng thẳng người, từ thân thể cô phát ra loại bá khí dày đặc, bao phủ toàn bộ căn phòng, đè nặng lên không khí, khiến những người khác hít thở không thông.
- Rốt cuộc là ai cho các ngươi cái lá gan đó? Dám múa rìu qua mắt thợ, che giấu chuyện hệ trọng như vậy trước mặt ta?
Trong vô tình, mọi thứ xung quanh như trở về với thời cổ đại, Chu Cẩm cũng không biết, chính mình đã thay đổi cách xưng hô và lời nói thế nào.
- Điều tra? Nghiên cứu? Các ngươi đã phân tích ra được cái gì rồi? Nếu như đã tìm ra được cái gì đó, thì còn cần bí bách đến mức đem thứ này đến cho ta xem ư?
Dứt lời, chiếc hộp trên bàn bị Chu Cẩm dùng tay quơ xuống đất, vật thể bên trong bị rơi ra ngoài, nhúc nhích bàm vào nền nhà phía dưới.
Dùng tay chỉ vào, Chu Cẩm mang theo nộ khí dày đặc, nói:
- Thứ này mang sát khí của Medusa, các ngươi nghĩ mình sẽ tìm ra được bà ta ư? Ở đây là thế giới hiện đại, các ngươi nghĩ với chút năng lực bị hạn chế đó là có thể bắt được bà ta sao?
Chu Cẩm híp mắt, giọng nói càng thêm lạnh giá:
- Xảy ra chuyện, điều đầu tiên các ngươi nghĩ đến là che giấu chứ không phải là báo cáo lại với ta, việc mà các ngươi làm đầu tiên cũng là bao che cho nhau tự giải quyết chứ không phải là nói với ta. Là ai cho các ngươi cái lá gan xem thường mệnh lệnh của ta như vậy??
- Trong mắt 5 người các ngươi, rốt cuộc có còn xem ta là chủ nhân hay không, hả??
Lời nói của Chu Cẩm mang theo loại phẫn nộ cực kì lớn, cô thật sự rất tức giận trước những quyết định ngu ngốc của những người này.
Chỉ vì bọn họ không sớm nói với cô, cố kéo dài thời gian và khoảng cách, mà làm cho biết bao người phải thiệt mạng.
Hơn nữa, cũng chính vì điều đó mà bây giờ bọn họ bị đẩy vào thế thụ động, bị chính Medusa làm cho quay vòng từ vụ việc này sang vụ việc khác.
Bọn họ không sớm nói về sự hiện diện của Medusa ở thế giới này, càng khiến mọi thứ trở nên nguy hiểm hơn bao giờ hết!
Nghe Chu Cẩm nói, cả 5 người đang quỳ đều sợ hãi, không hẹn mà đồng thanh lên tiếng:
- Thuộc hạ biết lỗi, xin tiểu thư trách phạt!
Liếm môi khô khốc, Triết Như tiến về phía Chu Cẩm, hơi cúi đầu lên tiếng:
- Tiểu thư!
Chu Cẩm liếc ánh mắt sắc bén nhìn sang, tâm trạng cực kì tồi tệ, âm u ra lệnh:
- Nói!
Triết Như nhắm mắt, cô hít vào một hơi sâu, rồi mở mắt ra, ngước nhìn Chu Cẩm, đáp:
- Tiểu thư, một tháng trước, ở sau vườn Diệp gia phát hiện một thi thể chết, trên người bị rút cạn máu, không còn sức sống. Bên trong cơ thể, tồn tại một dạng sinh vật lỏng không biết tên. Vì không thể xác định được nó đến từ đâu nên em đã đem về nghiên cứu, thế nhưng do ở đây không có đầy đủ thiết bị, nên đã chuyển qua cho Khả Hân phân tích.
- Sau vụ đó, ngày càng nhiều người chết không rõ lí do. Gần đây nhất là vụ một nữ hầu chết ở dưới căn phòng của Hạch Hiền. Vì chưa dám chắc chắn điều gì, nên bọn em tiếp tục đưa về nghiên cứu, đợi... đến khi có bằng chứng mới dám nói với tiểu thư!
Dứt lời, Chu Cẩm nghe xong lập tức đứng phắt dậy, cô đập bàn mình thật mạnh, quát:
- To gan!
Gần như sau tiếng quát đó, Hướng Hàm, Tử Hân, Khả Hân, Giả Na và Triết Như đều đồng loạt quỳ xuống, bọn họ sợ hãi đến mức cúi thấp đầu, im lặng hứng chịu cơn phẫn nộ từ phía Chu Cẩm!
Chu Cẩm đứng thẳng người, từ thân thể cô phát ra loại bá khí dày đặc, bao phủ toàn bộ căn phòng, đè nặng lên không khí, khiến những người khác hít thở không thông.
- Rốt cuộc là ai cho các ngươi cái lá gan đó? Dám múa rìu qua mắt thợ, che giấu chuyện hệ trọng như vậy trước mặt ta?
Trong vô tình, mọi thứ xung quanh như trở về với thời cổ đại, Chu Cẩm cũng không biết, chính mình đã thay đổi cách xưng hô và lời nói thế nào.
- Điều tra? Nghiên cứu? Các ngươi đã phân tích ra được cái gì rồi? Nếu như đã tìm ra được cái gì đó, thì còn cần bí bách đến mức đem thứ này đến cho ta xem ư?
Dứt lời, chiếc hộp trên bàn bị Chu Cẩm dùng tay quơ xuống đất, vật thể bên trong bị rơi ra ngoài, nhúc nhích bàm vào nền nhà phía dưới.
Dùng tay chỉ vào, Chu Cẩm mang theo nộ khí dày đặc, nói:
- Thứ này mang sát khí của Medusa, các ngươi nghĩ mình sẽ tìm ra được bà ta ư? Ở đây là thế giới hiện đại, các ngươi nghĩ với chút năng lực bị hạn chế đó là có thể bắt được bà ta sao?
Chu Cẩm híp mắt, giọng nói càng thêm lạnh giá:
- Xảy ra chuyện, điều đầu tiên các ngươi nghĩ đến là che giấu chứ không phải là báo cáo lại với ta, việc mà các ngươi làm đầu tiên cũng là bao che cho nhau tự giải quyết chứ không phải là nói với ta. Là ai cho các ngươi cái lá gan xem thường mệnh lệnh của ta như vậy??
- Trong mắt 5 người các ngươi, rốt cuộc có còn xem ta là chủ nhân hay không, hả??
Lời nói của Chu Cẩm mang theo loại phẫn nộ cực kì lớn, cô thật sự rất tức giận trước những quyết định ngu ngốc của những người này.
Chỉ vì bọn họ không sớm nói với cô, cố kéo dài thời gian và khoảng cách, mà làm cho biết bao người phải thiệt mạng.
Hơn nữa, cũng chính vì điều đó mà bây giờ bọn họ bị đẩy vào thế thụ động, bị chính Medusa làm cho quay vòng từ vụ việc này sang vụ việc khác.
Bọn họ không sớm nói về sự hiện diện của Medusa ở thế giới này, càng khiến mọi thứ trở nên nguy hiểm hơn bao giờ hết!
Nghe Chu Cẩm nói, cả 5 người đang quỳ đều sợ hãi, không hẹn mà đồng thanh lên tiếng:
- Thuộc hạ biết lỗi, xin tiểu thư trách phạt!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.