Chương 351: Thanh Mai Lý Huyên!
PJH
19/11/2019
Lý Huyên là con của đổng sự trưởng thành phố Thượng Hải, độ nổi tiếng cũng khá lớn. Con nhà gia giáo, cành vàng lá ngọc,
ngậm thìa vàng lớn lên, hệt như là bông hoa hồng được bao bọc
kĩ càng trong nhà kính.
Đương nhiên giàu có chơi với giàu có, cô gái này là bạn từ thuở nhỏ với Diệp Mặc, nói trắng ra chính là thanh mai trúc mã!!!!
Chu Cẩm chẳng để ý méo gì đến thanh mai hay trúc mã quần què gì cả, điều cô quan tâm chính là cô ta đang dòm ngó đến Diệp Mặc của cô, à không.... nói Diệp Mặc có hơi hiện đại một chút, phải nói lại là..... Cô ta đang dòm ngó đến Lục Mã Tự của cô!!!!
Lúc trước thì méo nói làm gì, còn bây giờ, Lục Mã Tự đang ở trong người của Diệp Mặc, có thích thiếc gì thì cũng phải dẹp, cất hết vào cho cô!!!!!
Nghĩ nghĩ, Chu Cẩm cất bước đi tới, cô đi rất mạnh, nên đương nhiên Lý Huyên nghe được, cô ta quay đầu.
Khi nhìn thấy Chu Cẩm, Lý Huyên khó chịu nói lớn:
- Cô.... sao cô lại xuất hiện ở đây?
Chu Cẩm lạnh nhạt nhìn Lý Huyên từ trên xuống dưới, lên tiếng:
- Sao? Cô ở đây được tôi không ở đây được à?
Lý Huyên nhíu mày đẹp, nói:
- Gì chứ? Đây không phải nơi cô có thể ra vào đâu, đám người bảo vệ làm cái gì vậy chứ, sao có thể để hạng người như cô lên đây!
Chu Cẩm nghe đến đây, trong lòng nhột mấy phần.
Gì cơ? Hạng người???? Ăn nói chói tai quá nhỉ?
- Tại sao bảo vệ lại làm gì tôi? Tôi đến thăm chồng mình thì mấy người đó có quyền gì chứ?- Chu Cẩm lên tiếng.
Lý Huyên nhìn Chu Cẩm thoải mái đi vào phòng, còn ngồi lên ghế làm việc của Diệp Mặc, cô ta tức giận nói:
- Chồng ư? Cô đang bị ảo tưởng sao? Ai là chồng của cô chứ? Hừ! Cô ảo tưởng cũng vừa thôi, tôi sẽ gọi điện cho bảo vệ lên đây ngay bây giờ!
Nói rồi, Lý Huyến lấy điện thoại ra, làm động tác như muốn gọi điện thật.
Chu Cẩm nhếch môi, cô chống cằm nói:
- Gọi đi =))) Tốt nhất là gọi luôn cả quản lí đến đây, rồi cùng xrm thử ai là người sẽ bị đem ném ra ngoài!!!
Lý Huyên mặc kệ cô lảm nhảm, cô ta nhấc máy gọi với giọng chanh chua:
- Lễ tân, các người làm ăn kiểu gì mà để kẻ lạ xâm nhập vào phòng tổng giám đốc vậy, mau cử bảo vệ lên cho tôi!!!
Không kịp để bên kia trả lời, Lý Huyên tắt máy, nhìn sang Chu Cẩm, ánh nhìn vô cùng không có thiện cảm!
Đương nhiên giàu có chơi với giàu có, cô gái này là bạn từ thuở nhỏ với Diệp Mặc, nói trắng ra chính là thanh mai trúc mã!!!!
Chu Cẩm chẳng để ý méo gì đến thanh mai hay trúc mã quần què gì cả, điều cô quan tâm chính là cô ta đang dòm ngó đến Diệp Mặc của cô, à không.... nói Diệp Mặc có hơi hiện đại một chút, phải nói lại là..... Cô ta đang dòm ngó đến Lục Mã Tự của cô!!!!
Lúc trước thì méo nói làm gì, còn bây giờ, Lục Mã Tự đang ở trong người của Diệp Mặc, có thích thiếc gì thì cũng phải dẹp, cất hết vào cho cô!!!!!
Nghĩ nghĩ, Chu Cẩm cất bước đi tới, cô đi rất mạnh, nên đương nhiên Lý Huyên nghe được, cô ta quay đầu.
Khi nhìn thấy Chu Cẩm, Lý Huyên khó chịu nói lớn:
- Cô.... sao cô lại xuất hiện ở đây?
Chu Cẩm lạnh nhạt nhìn Lý Huyên từ trên xuống dưới, lên tiếng:
- Sao? Cô ở đây được tôi không ở đây được à?
Lý Huyên nhíu mày đẹp, nói:
- Gì chứ? Đây không phải nơi cô có thể ra vào đâu, đám người bảo vệ làm cái gì vậy chứ, sao có thể để hạng người như cô lên đây!
Chu Cẩm nghe đến đây, trong lòng nhột mấy phần.
Gì cơ? Hạng người???? Ăn nói chói tai quá nhỉ?
- Tại sao bảo vệ lại làm gì tôi? Tôi đến thăm chồng mình thì mấy người đó có quyền gì chứ?- Chu Cẩm lên tiếng.
Lý Huyên nhìn Chu Cẩm thoải mái đi vào phòng, còn ngồi lên ghế làm việc của Diệp Mặc, cô ta tức giận nói:
- Chồng ư? Cô đang bị ảo tưởng sao? Ai là chồng của cô chứ? Hừ! Cô ảo tưởng cũng vừa thôi, tôi sẽ gọi điện cho bảo vệ lên đây ngay bây giờ!
Nói rồi, Lý Huyến lấy điện thoại ra, làm động tác như muốn gọi điện thật.
Chu Cẩm nhếch môi, cô chống cằm nói:
- Gọi đi =))) Tốt nhất là gọi luôn cả quản lí đến đây, rồi cùng xrm thử ai là người sẽ bị đem ném ra ngoài!!!
Lý Huyên mặc kệ cô lảm nhảm, cô ta nhấc máy gọi với giọng chanh chua:
- Lễ tân, các người làm ăn kiểu gì mà để kẻ lạ xâm nhập vào phòng tổng giám đốc vậy, mau cử bảo vệ lên cho tôi!!!
Không kịp để bên kia trả lời, Lý Huyên tắt máy, nhìn sang Chu Cẩm, ánh nhìn vô cùng không có thiện cảm!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.