Chương 361: Thêm Người Xuyên Không!
PJH
19/11/2019
Hướng Hàm đưa tay muốn chạm vào người đàn ông bảo vệ kia, thế nhưng
ngay lúc đó, hắn liền quay lại, trên tay lóe sáng, đường dao
sức bén hướng bụng của cô đâm tới.
Hướng Hàm đã đề phòng từ trước, cô nhanh chóng lùi về phía sau, di chuyển hai chân, dùng tay chặn lại hướng con dao sắc nhọn kia.
Người đàn ông kia ngước đầu lên, giây phút nhìn vào ánh mắt của Hướng Hàm, hắn có chút kinh ngạc, lên tiếng thắc mắc:
- Ấn kí Bạch Dương? Ngươi là Bạch Vũ??
Ánh mắt Hướng Hàm chợt chấn động, cô kinh ngạc nhìn người đàn ông đứng trước mặt này, ngũ quan đem lại cảm giác xa lạ, kẻ này cô chưa từng gặp mặt, nhưng tại sao?? Hắn lại biết cả tên và chân thân của cô chứ?
- Ang là ai? - Hướng Hàm cẩn thận dò hỏi, không để lộ sơ hở gì.
Người đàn ông kia nhìn cô một lúc, liền buông tay cầm con dao ra, đứng thẳng người, mặt bình thản đáp:
- Ngươi ở đây? Vậy là muội ấy cũng ở đây?
Hướng Hàm đề phòng nhìn anh ta, suy nghĩ.
Câu trước cô hiểu, câu sau cô có hơi khó hiểu nha, hắn đang nói ai vậy?
Ai ở đây cơ?
Nhìn khuôn mặt Hướng Hàm ngơ ngác, người đàn ông nhìn lạnh nhạt, nói:
- Tĩnh nhi, muội ấy cũng ở đây, đúng chứ?
Câu nói của hắn lần này làm Hướng Hàm bất ngờ, hắn ta.... đang nói đến tiểu thư, cái tên tiểu thư ở hiện đại..... Hàn Mạc Tĩnh sao???
Cơ mà khoan đã, muội? Xưng hô cũng là thời cổ đại luôn!
Người này còn có thể nhìn thấy chân thân của cô, quen biết tiểu thư, gọi người bằng muội.....
Chợt ánh mắt Hướng Hàm trợn to, trong đầu cô vừa vụt sang một ý nghĩ vô cùng điên rồ...
Hắn.... không thể nào....
Người đàn ông nhìn tâm trạng bất chợt căng thẳng của cô, nghĩ rằng Hướng Hàm đã đoán ra rồi, liền nói không giấu diếm:
- Phải, là ta - Lục Thất Sinh!!!
Hướng Hàm nghe mặt liền đanh lại, cô có hơi sốc lui chân về sau một bước, lên tiếng lắp bắp:
- Thái tử.... Lục Thất Sinh! Nhân.... nhân tộc...
Hướng Hàm đã đề phòng từ trước, cô nhanh chóng lùi về phía sau, di chuyển hai chân, dùng tay chặn lại hướng con dao sắc nhọn kia.
Người đàn ông kia ngước đầu lên, giây phút nhìn vào ánh mắt của Hướng Hàm, hắn có chút kinh ngạc, lên tiếng thắc mắc:
- Ấn kí Bạch Dương? Ngươi là Bạch Vũ??
Ánh mắt Hướng Hàm chợt chấn động, cô kinh ngạc nhìn người đàn ông đứng trước mặt này, ngũ quan đem lại cảm giác xa lạ, kẻ này cô chưa từng gặp mặt, nhưng tại sao?? Hắn lại biết cả tên và chân thân của cô chứ?
- Ang là ai? - Hướng Hàm cẩn thận dò hỏi, không để lộ sơ hở gì.
Người đàn ông kia nhìn cô một lúc, liền buông tay cầm con dao ra, đứng thẳng người, mặt bình thản đáp:
- Ngươi ở đây? Vậy là muội ấy cũng ở đây?
Hướng Hàm đề phòng nhìn anh ta, suy nghĩ.
Câu trước cô hiểu, câu sau cô có hơi khó hiểu nha, hắn đang nói ai vậy?
Ai ở đây cơ?
Nhìn khuôn mặt Hướng Hàm ngơ ngác, người đàn ông nhìn lạnh nhạt, nói:
- Tĩnh nhi, muội ấy cũng ở đây, đúng chứ?
Câu nói của hắn lần này làm Hướng Hàm bất ngờ, hắn ta.... đang nói đến tiểu thư, cái tên tiểu thư ở hiện đại..... Hàn Mạc Tĩnh sao???
Cơ mà khoan đã, muội? Xưng hô cũng là thời cổ đại luôn!
Người này còn có thể nhìn thấy chân thân của cô, quen biết tiểu thư, gọi người bằng muội.....
Chợt ánh mắt Hướng Hàm trợn to, trong đầu cô vừa vụt sang một ý nghĩ vô cùng điên rồ...
Hắn.... không thể nào....
Người đàn ông nhìn tâm trạng bất chợt căng thẳng của cô, nghĩ rằng Hướng Hàm đã đoán ra rồi, liền nói không giấu diếm:
- Phải, là ta - Lục Thất Sinh!!!
Hướng Hàm nghe mặt liền đanh lại, cô có hơi sốc lui chân về sau một bước, lên tiếng lắp bắp:
- Thái tử.... Lục Thất Sinh! Nhân.... nhân tộc...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.