Chương 173: Tiết Lộ Sự Thật! (1)
PJH
05/11/2019
Rời từ chỗ Thẩm Sâm, Mạc Tĩnh về thẳng phòng mình, khi cô vừa tới nơi, thì đã thấy rất nhiều người bên trong.
Mạc Tĩnh cắn môi, quyết định của cô... có lẽ là đúng chứ nhỉ....
Nghĩ nghĩ, Mạc Tĩnh hít một hơi thật sâu, rồi thẳng người đi vào.
Lục Mã Tự thấy cô, hắn rời ghế, nhíu mày, tiến về phía Mạc Tĩnh, hỏi:
- Thân thể của nàng vẫn chưa hồi phục, đi lại lung tung như vậy làm gì?
Mạc Tĩnh cười hạnh phúc, cô nói:
- Ta khỏe nhiều lắm rồi, chàng đừng lo.
Nói là vậy, Lục Mã Tự vẫn là quan tâm lo lắng cô không tốt, hắn nhẹ nhàng dắt tay cô ngồi vào ghế, nhìn vào hệt như cháu dắt bà qua đường vậy. Làm Mạc Tĩnh không tự chủ mỉm cười trong niềm thích thú.
Khi Mạc Tĩnh vừa an tọa ngồi xuống ghế, thì một giọng nói vang lên:
- Mạc Tĩnh, hân hạnh được gặp mặt! - Vừa nói, người nào đó vừa đưa tay ra.
Cô quay đầu qua, khi nhìn thấy khuôn mặt của hắn, Mạc Tĩnh liền nhíu mày nghi hoặc. Đây là ai vậy?
Hôm ở Tây Vực hắn cũng xuất hiện, lúc đó cô không để ý nhiều lắm, bây giờ mới thấy..... tại sao hắn lại ở phủ của cô vậy???
Thấy Mạc Tĩnh nhìn mình bằng ánh mắt đầy thắc mắc hỏi chấm, Lục Mã Tự bên cạnh liền lên tiếng:
- Đây là đại ca kết nghĩa của ta, Lãng Tang Chính.
Mạc Tĩnh nghe xong, trên mặt cũng bớt phòng bị, cô đưa tay ra, gật đầu chào lại:
- Sư huynh!
Lãng Tang Chính cười, hắn xua tay nói:
- Cứ gọi ta là đại ca như Mã Tự đi, không cần khách sáo đến vậy, dù gì muội cũng là nương tử của nó mà!
Mạc Tĩnh "À" lên một tiếng, gật đầu hiểu rõ.
Lúc này, Mạc Tĩnh quay sang nhìn Bạch Vũ, hỏi:
- Đây là toàn bộ người hôm đó có mặt ở Tây Vực?
Bạch Vũ cúi đầu, đáp:
- Đúng vậy tiểu thư!
Mạc Tĩnh nhìn sơ qua, toàn là những gương mặt quen thuộc, Ngũ Hắc và Lạc Thập Nhất thì không nói, bên cạnh còn có Lãng Tang Chính, Bạch Hoa và Bạch Trúc, kể cả Bạch Hiểu, Bạch Hương và Bạch Lẫm cũng ở đây!
Mạc Tĩnh hít một hơi dài, sau đó thở ra, lên tiếng:
- Hôm nay ta tập trung mọi người ở đây, là để nói một chuyện! Hi vọng, mọi người sau khi nghe xong, có thể giữ được bình tĩnh, và tin vào những điều này. Bởi vì, nó thật sự là sự thật!
Mọi người nhìn nhau, rồi im lặng chờ đợi câu nói của Mạc Tĩnh.
Cô nhìn thẳng, quyết định nói:
- Những người ngày hôm đó chiến đấu với Meduse, xác định thật đã chết! Nhưng mà..... chính ta đã hồi sinh các người sống trở lại!
Mạc Tĩnh cắn môi, quyết định của cô... có lẽ là đúng chứ nhỉ....
Nghĩ nghĩ, Mạc Tĩnh hít một hơi thật sâu, rồi thẳng người đi vào.
Lục Mã Tự thấy cô, hắn rời ghế, nhíu mày, tiến về phía Mạc Tĩnh, hỏi:
- Thân thể của nàng vẫn chưa hồi phục, đi lại lung tung như vậy làm gì?
Mạc Tĩnh cười hạnh phúc, cô nói:
- Ta khỏe nhiều lắm rồi, chàng đừng lo.
Nói là vậy, Lục Mã Tự vẫn là quan tâm lo lắng cô không tốt, hắn nhẹ nhàng dắt tay cô ngồi vào ghế, nhìn vào hệt như cháu dắt bà qua đường vậy. Làm Mạc Tĩnh không tự chủ mỉm cười trong niềm thích thú.
Khi Mạc Tĩnh vừa an tọa ngồi xuống ghế, thì một giọng nói vang lên:
- Mạc Tĩnh, hân hạnh được gặp mặt! - Vừa nói, người nào đó vừa đưa tay ra.
Cô quay đầu qua, khi nhìn thấy khuôn mặt của hắn, Mạc Tĩnh liền nhíu mày nghi hoặc. Đây là ai vậy?
Hôm ở Tây Vực hắn cũng xuất hiện, lúc đó cô không để ý nhiều lắm, bây giờ mới thấy..... tại sao hắn lại ở phủ của cô vậy???
Thấy Mạc Tĩnh nhìn mình bằng ánh mắt đầy thắc mắc hỏi chấm, Lục Mã Tự bên cạnh liền lên tiếng:
- Đây là đại ca kết nghĩa của ta, Lãng Tang Chính.
Mạc Tĩnh nghe xong, trên mặt cũng bớt phòng bị, cô đưa tay ra, gật đầu chào lại:
- Sư huynh!
Lãng Tang Chính cười, hắn xua tay nói:
- Cứ gọi ta là đại ca như Mã Tự đi, không cần khách sáo đến vậy, dù gì muội cũng là nương tử của nó mà!
Mạc Tĩnh "À" lên một tiếng, gật đầu hiểu rõ.
Lúc này, Mạc Tĩnh quay sang nhìn Bạch Vũ, hỏi:
- Đây là toàn bộ người hôm đó có mặt ở Tây Vực?
Bạch Vũ cúi đầu, đáp:
- Đúng vậy tiểu thư!
Mạc Tĩnh nhìn sơ qua, toàn là những gương mặt quen thuộc, Ngũ Hắc và Lạc Thập Nhất thì không nói, bên cạnh còn có Lãng Tang Chính, Bạch Hoa và Bạch Trúc, kể cả Bạch Hiểu, Bạch Hương và Bạch Lẫm cũng ở đây!
Mạc Tĩnh hít một hơi dài, sau đó thở ra, lên tiếng:
- Hôm nay ta tập trung mọi người ở đây, là để nói một chuyện! Hi vọng, mọi người sau khi nghe xong, có thể giữ được bình tĩnh, và tin vào những điều này. Bởi vì, nó thật sự là sự thật!
Mọi người nhìn nhau, rồi im lặng chờ đợi câu nói của Mạc Tĩnh.
Cô nhìn thẳng, quyết định nói:
- Những người ngày hôm đó chiến đấu với Meduse, xác định thật đã chết! Nhưng mà..... chính ta đã hồi sinh các người sống trở lại!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.