Phương Trượng

Chương 89: Tiết Trùng Dương

Hắc Thổ Mạo Thanh Yên

13/06/2019

- Không, Đại sư, nếu không có ngài, Uyển Quân sẽ không có hạnh phúc vui vẻ như hôm nay, mà vẫn còn là nữ tử lòng dạ thâm trầm kia, vĩnh viễn sống trong bóng tối.

- A Di Đà Phật, lòng dạ sâu đến mức nào cũng không thể sâu hơn vực, tất cả những gì mình tìm cầu chỉ là thế tục. Ninh cô nương, hãy buông xuống đi thôi, đời người ta mấy chục năm nóng lạnh, tùy duyên là phúc, không cần trông trước trong sau, muốn làm thì làm ngay đi!

Nói xong một hơi, Hoắc Nguyên Chân khẽ đưa tay ra làm cử chỉ mời, ý bảo Ninh Uyển Quân hãy mau mau đi tìm người kia, mời nàng rời đi.

Nhưng Ninh Uyển Quân lại sững sờ nhìn Hoắc Nguyên Chân, miệng khẽ lẩm bẩm:

- Tùy duyên là phúc, muốn làm thì làm...

Bước liên tục nhẹ nhàng, Ninh Uyển Quân chậm rãi đi tới trước mặt Hoắc Nguyên Chân, đột nhiên đưa tay ra, một tay chợt nắm lấy tay của Hoắc Nguyên Chân, làm cho hắn phải giật mình kinh hãi.

- Phương trượng, tiểu nữ hiểu rồi, Uyển Quân biết hạnh phúc mình ở địa phương nào rồi.

Hoắc Nguyên Chân cũng không vội vã rút tay về, nói với Ninh Uyển Quân:

- Ninh cô nương biết cái gì?

Sắc mặt Ninh Uyển Quân chợt đỏ lên, nhỏ giọng nói với Hoắc Nguyên Chân:

- Giống như bây giờ tiểu nữ nắm tay của ngài, chính là hạnh phúc.

Sau khi nói xong, Ninh Uyển Quân xấu hổ buông tay ra, nhanh chóng vọt ra khỏi phòng của Hoắc Nguyên Chân.

Nhìn thân ảnh diễm lệ rời khỏi phòng, Hoắc Nguyên Chân đứng lên nhìn ra ngoài cửa sổ, thở dài một cái:

- Nàng nắm cũng không phải là tay của bần tăng...

Trong bóng đêm, một con thần ưng to lớn ẩn trong mây, ở trên trời chậm rãi bay tới, bay theo một chiếc xe ngựa chậm rãi rời đi.

Kể từ khi Ninh Uyển Quân rời đi, Hoắc Nguyên Chân liền bế quan tiếp tục tu luyện Đồng Tử Công, một mực tu luyện ba ngày, cho đến buổi tối mồng Tám tháng Chín mới dừng lại.

Qua rạng sáng, chính là mồng Chín tháng Chín tiết Trùng Dương, có thể quay thưởng thêm một lần.

Hoắc Nguyên Chân rời khỏi phòng, lần nữa đi tới đỉnh Vạn Phật tháp.

Lần trước ở chỗ này, Hoắc Nguyên Chân quay trúng Long Tượng Bát Nhã Công, còn gặp được Cửu Dương chân kinh, làm cho hắn có hơi mê tín, có lẽ là chỗ này sẽ mang lại may mắn cho mình.

Đến đỉnh tháp ngồi xuống, Hoắc Nguyên Chân yên lặng chờ đợi thời gian đến.



Bây giờ ý tưởng đạt được nội công trong lòng Hoắc Nguyên Chân, từ trước tới nay cũng chưa từng khẩn cấp như vậy.

Thiếu Lâm phát triển đã rất nhanh chóng, nhưng Hoắc Nguyên Chân cảm thấy còn xa không đủ, chuyện mình cần ứng phó quá nhiều.

Thiên Đạo Minh, Trung Nhạc phái, cùng với Mặc Lan gần đây xuất hiện, còn có lão ni cô bị thương rời đi kia, cùng với chiến tranh có thể bộc phát bất cứ lúc nào, Thiếu Lâm không có năng lực tự vệ là không được.

Nội lực là nền tảng của hết thảy võ công, là thứ mà Thiếu Lâm không thể thiếu.

Cho nên lần quay thưởng này, Hoắc Nguyên Chân muốn đạt được một môn nội công.

Chờ đợi đến mười hai giờ, thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống vang lên:

- Tiết Trùng Dương thêm một lần cơ hội quay thưởng, có quay ngay tức khắc hay không?

- Quay.

Một trận quang hoa chớp động, luân bàn Hệ Thống xuất hiện lần nữa, phía trên xuất hiện ba mươi sáu đồ án.

Ánh mắt của Hoắc Nguyên Chân lập tức nhìn vào hạng mục võ công trước tiên.

Sáu môn võ học, hạng mục thứ nhất, bộ pháp Mai Hoa Thung.

Môn võ học này đã xuất hiện nhiều lần, nhưng cho tới bây giờ Hoắc Nguyên Chân vẫn chưa từng quay trúng. Mặc dù nhìn qua loại công phu căn bản này cũng chỉ tầm thường, nhưng lại vô cùng thực dụng. Cũng giống như Thiết Đầu công của hắn, mặc dù là một môn ngoại công căn bản, nhưng tu luyện đến đỉnh phong sẽ sinh ra hiệu quả thần kỳ.

Nhưng mục tiêu Hoắc Nguyên Chân là nội công, dù rằng Mai Hoa Thung không tệ nhưng cũng không cần gấp.

Thứ hai là Đại Suất Bi Thủ.

Chưỏng pháp này khác với Đại Từ Đại Bi Chưởng, chú trọng cương mãnh hùng hồn, sau khi luyện thành đơn chưởng đánh vỡ đá tan bia dễ như trở bàn tay, là một môn chưỏng pháp có lực sát thương cực mạnh.

Bất quá Hoắc Nguyên Chân không muốn quay trúng nó, bây giờ mình đã có một bộ chương pháp Đại Từ Đại Bi chưởng, quay trúng nó sẽ khó tránh khỏi lãng phí.

Hạng mục thứ ba, Thiếu Lâm Long Trảo Thủ.

Trước kia xem phim ảnh, Hoắc Nguyên Chân đã cảm thấy rất hứng thú đối với môn Long Trảo Thủ này, uy lực rất lớn. Một trảo chộp ra, đá cũng có thể bóp thành phần vụn, trước kia cũng xuất hiện qua một lần, đáng tiếc không có quay trúng.

Hạng mục thứ tư, Vô Tướng Kiếp Chỉ.



Vô Tướng Kiếp Chỉ là một môn chi pháp uy lực to lớn, đời trước xem Thiên Long Bát Bộ, chính là võ công của Thiếu Lâm Huyền Bi Đại sư. Trong tiểu thuyết Vô Tướng Kiếp Chi chính là một cỗ chân khí thuần dương nóng vô cùng, người trúng chiêu nhất định toàn thân nám đen như lửa đốt.

Đáng tiếc đây cũng là môn công phu cực kỳ hao tổn nội lực, Hoắc Nguyên Chân luyện không nổi.

Thứ năm, Vô Tướng Thần Công nửa bộ trên.

Hoắc Nguyên Chân thấy môn thần công này, lập tức cảm thấy kích động trong lòng. Hay thật, quả nhiên là phúc địa, thật là Phật tổ phù hộ, không ngờ rằng xuất hiện Võ Tướng Thần Công.

Vô Tướng Thần Công được xưng một trong Phật môn song bảo, là phương pháp tu luyện Phật môn chí cao vô thượng khí công Tam Thừa Ngũ Hành cương khí. Sau khi luyện thành chẳng những nội lực hùng hậu, chân khí mênh mông, hơn nữa toàn thân giống như thương tùng thúy bách, làm cho người ta dâng lên lòng ngưỡng vọng sùng kính.

Môn công phu này chia làm hai bộ thượng hạ, hiện tại xuất hiện nửa bộ trên.

Căn cứ Hoắc Nguyên Chân suy đoán, nếu như mình có thể tu luyện thành công nửa bộ trên Võ Tướng Thần Công, như vậy nội lực chắc chắn sẽ gia tăng không chỉ gấp mười lần so với hiện tại, nhưng có thể giúp cho Đồng Tử Công thăng cấp hay không vẫn không biết được.

Khó tránh khỏi kích động, Hoắc Nguyên Chân lại nhìn sang hạng mục cuối cùng

- Con bà nó!

Từ khi Hoắc Nguyên Chân làm phương trượng tới nay, hiếm khi nào chửi tục, nhưng hiện tại nhìn thấy môn võ học này lại không nhịn được mở miệng thóa mạ.

- Thiên hạ vô địch! Đây mới thật là thiên hạ vô địch!

Luyện thành Cửu Dương chân kinh cũng chưa chắc thiên hạ vô địch, nhưng nếu như tu luyện môn công phu này đến cực điểm, đây mới thực sự là thiên hạ vô địch, tối thiểu cũng đứng vào thế bất bại.

Kim Chung Tráo quyển thứ nhất!

Khoan nói đến chuyện gì khác, chỉ cần dựa vào điểm vừa luyện là thành của Hoắc Nguyên Chân, Kim Chung Tráo này tuyệt đối là công phu vô địch, ngươi đánh ta không được, vậy có thể làm gì được ta?

Mặc dù trước mắt chẳng qua là Kim Chung Tráo quyển thứ nhất, nhưng đây mới thực sự là công phu cần thiết chân chính, không quay trúng vào tay quyển thứ nhất, quyển thứ hai cũng sẽ không hiện thân.

Lúc này, Hoắc Nguyên Chân gặp khó khăn lần nữa, nên quay trúng cái gì đây?

Vô Tướng Thần Công nửa bộ trên, Kim Chung Tráo quyển thứ nhất, cái nào cũng muốn, cái nào cũng không nỡ buông tha.

Theo lý thuyết Kim Chung Tráo tốt nhất, nhưng không có nội công cũng không được. Nhưng nếu như quay trúng nội công, vậy biết đến bao giờ mới thấy Kim Chung Tráo xuất hiện lần nữa?

Hắn tính toán khoảng cách giữa hai ô này, cách nhau ba ô.

Hoắc Nguyên Chân đứng ngồi không yên, đi tới đi lui bên trong Vạn Phật tháp. Nên làm cái gì bây giờ? Nên làm cái gì bây giờ?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Phương Trượng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook