Chương 17: chương 17
Tiểu Ngư
02/03/2015
Sau ngày sinh nhật của nó là một chuỗi ngày thi cử nặng nề: thì tốt nghiệp và thi đại học. Trong 5 tháng này nó và hắn chỏ vùi đầu vào học và kết quả đã cùng thi đỗ vào 1 trupwngf đại học danh tiếng. Như vậy thấm thoắt là đã đến sinh nhật 18 của hắn. Vì bận học nên đến tối muộn hắn và nó mới về đến nhà. Sau khi nhận được những lời chúc tốt đẹp từ bạn bè, gia đình và ăn tiệc sinh nhật đầm ấm với cha mẹ thì nó và hắn lên phòng
- Giờ mới có thể đưa quà cho anh được. Quà đây! - Nó tăngj hắn một chiếc áo sơ mi trông rất đẹp và thư sinh.
- Cảm ơn! Nhưng món quà này anh vẫn không thích lắm... - hắn nhìn nó
- Vậy anh muốn gì?
- Anh... muốn em... - hắn ép nó vào tường
- Anh dám! - nó phản đối yếu ớt
- Anh biết... là em muốn... - giọng hắn thì thầm vào tai nó khiến nó run lên - em có đồng lòng?
- Em... Em...
Nó chưa kịp nói hết câu hắn đã đè nó lên giường. Chỉ mất 1 lúc, quần áo của cả 2 người đã tuột khỏi cơ thể và rơi xuống đất...
Ánh nắng ban mai chiếu qua khe cửa, rọi lên thân người nó. Hắn đã tỉnh từ lâu, nhìn con người mỹ miều nằm cuộn tròn bên cạnh mà lòng hắn trào dâng niềm hạnh phúc vô bờ. Từ nay nó đã là của hắn, không thể nào khác được... Hắn ra khỏi giường, mặc lại quần áo rồi viết một mẩu giấy để nó đọc khi tỉnh dậy : " Anh xin lỗi và cũng cám ơn em rất nhiều, vợ anh! Em cứ nghỉ ngơi cho khoẻ, anh đã xin nghỉ cho em rồi." rồi để lại mảnh giấy cùng 1 cốc nước hăns vừa rót ở đầu giường. Sau đó hắn soạn sách vở đi đến trường.
- Giờ mới có thể đưa quà cho anh được. Quà đây! - Nó tăngj hắn một chiếc áo sơ mi trông rất đẹp và thư sinh.
- Cảm ơn! Nhưng món quà này anh vẫn không thích lắm... - hắn nhìn nó
- Vậy anh muốn gì?
- Anh... muốn em... - hắn ép nó vào tường
- Anh dám! - nó phản đối yếu ớt
- Anh biết... là em muốn... - giọng hắn thì thầm vào tai nó khiến nó run lên - em có đồng lòng?
- Em... Em...
Nó chưa kịp nói hết câu hắn đã đè nó lên giường. Chỉ mất 1 lúc, quần áo của cả 2 người đã tuột khỏi cơ thể và rơi xuống đất...
Ánh nắng ban mai chiếu qua khe cửa, rọi lên thân người nó. Hắn đã tỉnh từ lâu, nhìn con người mỹ miều nằm cuộn tròn bên cạnh mà lòng hắn trào dâng niềm hạnh phúc vô bờ. Từ nay nó đã là của hắn, không thể nào khác được... Hắn ra khỏi giường, mặc lại quần áo rồi viết một mẩu giấy để nó đọc khi tỉnh dậy : " Anh xin lỗi và cũng cám ơn em rất nhiều, vợ anh! Em cứ nghỉ ngơi cho khoẻ, anh đã xin nghỉ cho em rồi." rồi để lại mảnh giấy cùng 1 cốc nước hăns vừa rót ở đầu giường. Sau đó hắn soạn sách vở đi đến trường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.