Chương 11
Mạch Tâm
13/07/2024
Chuyến xe này cực kỳ dài, chở than đá từ Nội Mông đến Thành Đô.
Công ty ở Tứ Xuyên cần gấp nên Hàn Chinh không dám chậm trễ, trên đường đi ngoại trừ đổ xăng ăn cơm đi vệ sinh thì hầu như không nghỉ ngơi.
Sợ Mèo Con ở một mình buồn nên Hàn Chinh mở video ngắn cho cậu xem, hệt như dỗ con.
“Xem xong trượt ngón tay lên trên sẽ chuyển sang cái mới.” Hàn Chinh nói.
Trên màn hình là mỹ nữ có thân hình chữ S đang vặn eo, Mèo Con không thích xem nên kéo lên.
Váy ngắn tất đen nhảy múa nóng bỏng, lại kéo lên.
Đầm dây trễ ngực nũng nịu gọi “anh yêu”, lại kéo lên.
Big Data không quan tâm chủ máy thích nam hay nữ, nó chỉ biết trước đây Hàn Chinh hay like mấy video này nên toàn hiện ra những video liên quan.
Mèo Con không biết gợi cảm là gì, chỉ vô thức bài xích các mỹ nữ xuất hiện trong điện thoại của Hàn Chinh, cậu nhíu mày lắc đầu, “Không thích.”
Hàn Chinh liếc thấy vậy cũng rất xấu hổ, anh cười hì hì cầm điện thoại bấm like mấy video mèo chó và thú cưng, “Hôm nay không hay nhưng ngày mai sẽ hay mà, đừng giận nữa.”
Đây là lần đầu tiên nhóc đỏng đảnh hờn dỗi, không thèm để ý anh mà bĩu môi trèo ra ghế sau ngủ.
Đi ngang qua khu dịch vụ, Hàn Chinh chịu phạt mua cho vợ ngốc một suất ăn trong tiệm, hai món thịt một món rau, cơm lấy bao nhiêu cũng được, Mèo Con vừa thấy đồ ăn ngon thì lập tức quên béng chuyện sáng nay mình nổi cáu với Hàn Chinh vì mấy video mỹ nữ, vừa cúi đầu ăn vừa luôn miệng khen: “Ông xã tuyệt! Ông xã tốt!”
“Ngoan, mau ăn đi.” Hàn Chinh rót ly nước nhét vào tay cậu, “Nhai kỹ nuốt chậm thôi, ăn mấy miếng thì uống một hớp, coi chừng nghẹn đấy.”
Nói xong anh quay đầu sang, vô tình bắt gặp gã ngồi bàn bên cạnh há to miệng nhìn hai người họ với vẻ mặt hóng hớt, Hàn Chinh thu lại nụ cười, khoanh tay lạnh lùng hỏi: “Nhìn gì?”
“Có, có nhìn gì đâu.”
Gã kia cúi đầu ăn tiếp, một lát sau Hàn Chinh loáng thoáng nghe hắn lầm bầm “đéo mẹ nó“.
Hàn Chinh biết trong đầu bọn họ đang nghĩ gì, hai tên đàn ông, kinh tởm, chịch đít...... Nếu là trước kia, anh cũng không nghĩ mình có thể chơi đàn ông, hơn nữa càng chơi càng có tình cảm.
Nhưng tình cảm của anh...... đồ ngốc có thực sự hiểu được không?
Nguyên tắc đầu tiên khi đi đường là thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, tuy Hàn Chinh hơi bực nhưng cũng không nói nặng lời, chỉ lo chăm Mèo Con ăn uống no nê rồi dẫn cậu đi.
Lúc ra khỏi quán có mấy thanh niên đứng trước cửa cầm điện thoại quay video, một thiếu phụ khóc sướt mướt nói chồng mình chết bất đắc kỳ tử để lại một chiếc xe tải không ai lái, cô muốn bán nó đi để hai mẹ con có tiền sinh sống.
Một thanh niên vỗ ngực cam đoan: Chị ơi, tôi sẽ mua chiếc xe tải Dongfeng 420HP đời tháng 9 năm 2017 này với giá cao! Không phải để kiếm lời mà vì một phụ nữ như chị kiếm sống thật không dễ gì.
Mèo Con chưa từng gặp cảnh này nên chống má ngồi xổm trên thềm xem náo nhiệt.
Hàn Chinh chỉ nhìn một lát đã hiểu ngay, đây là đang quay video bán xe cũ.
Thiếu phụ khóc hết sức thương tâm, một lát sau Mèo Con đứng dậy sà vào lòng Hàn Chinh lẩm bẩm: “Khóc, buồn.”
Hàn Chinh xoa đầu cậu rồi khẽ giải thích, “Giả thôi, đang quay phim đó bé cưng.”
“Hả?” Mèo Con khó hiểu.
“Đóng phim, giống như tiết mục trên ti vi mà Mèo Con hay xem ấy.”
Nói xong anh xoay mặt cậu lại để xem tiếp, kịch bản vừa diễn xong, thiếu phụ lau mặt rồi lập tức chuyển khóc thành cười, “Sếp, lần này quay cảnh gì ạ? Hôm qua chúng ta đã thỏa thuận đóng cảnh khóc phải trả thêm hai trăm đấy nhé!”
“Khóc hay lắm, để tôi quay cảnh quần chúng vây xem rồi kết thúc công việc.” Người quay cầm điện thoại lia một vòng qua đám đông, thấy Mèo Con quá xinh nên cho cậu lọt vào khung hình mấy giây.
Hàn Chinh không để ý nên không biết che mặt Mèo Con lại, chỉ nhớ sắp hết giờ nghỉ, hai người phải mau lên xe đi tiếp.
Họ lao vùn vụt trên đường cao tốc, hoàn toàn không biết video bán xe của góa phụ kia bất ngờ nổi tiếng nhờ sự góp mặt của Mèo Con, một nguyên nhân khác nữa là Mèo Con được Hàn Chinh ôm chặt trong lòng.
Công ty ở Tứ Xuyên cần gấp nên Hàn Chinh không dám chậm trễ, trên đường đi ngoại trừ đổ xăng ăn cơm đi vệ sinh thì hầu như không nghỉ ngơi.
Sợ Mèo Con ở một mình buồn nên Hàn Chinh mở video ngắn cho cậu xem, hệt như dỗ con.
“Xem xong trượt ngón tay lên trên sẽ chuyển sang cái mới.” Hàn Chinh nói.
Trên màn hình là mỹ nữ có thân hình chữ S đang vặn eo, Mèo Con không thích xem nên kéo lên.
Váy ngắn tất đen nhảy múa nóng bỏng, lại kéo lên.
Đầm dây trễ ngực nũng nịu gọi “anh yêu”, lại kéo lên.
Big Data không quan tâm chủ máy thích nam hay nữ, nó chỉ biết trước đây Hàn Chinh hay like mấy video này nên toàn hiện ra những video liên quan.
Mèo Con không biết gợi cảm là gì, chỉ vô thức bài xích các mỹ nữ xuất hiện trong điện thoại của Hàn Chinh, cậu nhíu mày lắc đầu, “Không thích.”
Hàn Chinh liếc thấy vậy cũng rất xấu hổ, anh cười hì hì cầm điện thoại bấm like mấy video mèo chó và thú cưng, “Hôm nay không hay nhưng ngày mai sẽ hay mà, đừng giận nữa.”
Đây là lần đầu tiên nhóc đỏng đảnh hờn dỗi, không thèm để ý anh mà bĩu môi trèo ra ghế sau ngủ.
Đi ngang qua khu dịch vụ, Hàn Chinh chịu phạt mua cho vợ ngốc một suất ăn trong tiệm, hai món thịt một món rau, cơm lấy bao nhiêu cũng được, Mèo Con vừa thấy đồ ăn ngon thì lập tức quên béng chuyện sáng nay mình nổi cáu với Hàn Chinh vì mấy video mỹ nữ, vừa cúi đầu ăn vừa luôn miệng khen: “Ông xã tuyệt! Ông xã tốt!”
“Ngoan, mau ăn đi.” Hàn Chinh rót ly nước nhét vào tay cậu, “Nhai kỹ nuốt chậm thôi, ăn mấy miếng thì uống một hớp, coi chừng nghẹn đấy.”
Nói xong anh quay đầu sang, vô tình bắt gặp gã ngồi bàn bên cạnh há to miệng nhìn hai người họ với vẻ mặt hóng hớt, Hàn Chinh thu lại nụ cười, khoanh tay lạnh lùng hỏi: “Nhìn gì?”
“Có, có nhìn gì đâu.”
Gã kia cúi đầu ăn tiếp, một lát sau Hàn Chinh loáng thoáng nghe hắn lầm bầm “đéo mẹ nó“.
Hàn Chinh biết trong đầu bọn họ đang nghĩ gì, hai tên đàn ông, kinh tởm, chịch đít...... Nếu là trước kia, anh cũng không nghĩ mình có thể chơi đàn ông, hơn nữa càng chơi càng có tình cảm.
Nhưng tình cảm của anh...... đồ ngốc có thực sự hiểu được không?
Nguyên tắc đầu tiên khi đi đường là thêm một chuyện không bằng bớt một chuyện, tuy Hàn Chinh hơi bực nhưng cũng không nói nặng lời, chỉ lo chăm Mèo Con ăn uống no nê rồi dẫn cậu đi.
Lúc ra khỏi quán có mấy thanh niên đứng trước cửa cầm điện thoại quay video, một thiếu phụ khóc sướt mướt nói chồng mình chết bất đắc kỳ tử để lại một chiếc xe tải không ai lái, cô muốn bán nó đi để hai mẹ con có tiền sinh sống.
Một thanh niên vỗ ngực cam đoan: Chị ơi, tôi sẽ mua chiếc xe tải Dongfeng 420HP đời tháng 9 năm 2017 này với giá cao! Không phải để kiếm lời mà vì một phụ nữ như chị kiếm sống thật không dễ gì.
Mèo Con chưa từng gặp cảnh này nên chống má ngồi xổm trên thềm xem náo nhiệt.
Hàn Chinh chỉ nhìn một lát đã hiểu ngay, đây là đang quay video bán xe cũ.
Thiếu phụ khóc hết sức thương tâm, một lát sau Mèo Con đứng dậy sà vào lòng Hàn Chinh lẩm bẩm: “Khóc, buồn.”
Hàn Chinh xoa đầu cậu rồi khẽ giải thích, “Giả thôi, đang quay phim đó bé cưng.”
“Hả?” Mèo Con khó hiểu.
“Đóng phim, giống như tiết mục trên ti vi mà Mèo Con hay xem ấy.”
Nói xong anh xoay mặt cậu lại để xem tiếp, kịch bản vừa diễn xong, thiếu phụ lau mặt rồi lập tức chuyển khóc thành cười, “Sếp, lần này quay cảnh gì ạ? Hôm qua chúng ta đã thỏa thuận đóng cảnh khóc phải trả thêm hai trăm đấy nhé!”
“Khóc hay lắm, để tôi quay cảnh quần chúng vây xem rồi kết thúc công việc.” Người quay cầm điện thoại lia một vòng qua đám đông, thấy Mèo Con quá xinh nên cho cậu lọt vào khung hình mấy giây.
Hàn Chinh không để ý nên không biết che mặt Mèo Con lại, chỉ nhớ sắp hết giờ nghỉ, hai người phải mau lên xe đi tiếp.
Họ lao vùn vụt trên đường cao tốc, hoàn toàn không biết video bán xe của góa phụ kia bất ngờ nổi tiếng nhờ sự góp mặt của Mèo Con, một nguyên nhân khác nữa là Mèo Con được Hàn Chinh ôm chặt trong lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.