Chương 124: Đầu vào tôi lấy đào.
Ẩn Vi Giả
23/09/2015
Hơn nữa sự kiện kia Nhiếp Việt chỉ suy đoán, chưa hành động, làm sao Tô Mộc biết? Nếu Tô Mộc không biết, vậy Nhiếp Việt chờ nghe xem mục đích của hắn là gì.
Nhiếp Việt thẫn thờ giây lát sau nhanh chóng điều chỉnh lại. Nhiếp Việt không đứng dậy, mỉm cười chỉ vào ghế bên cạnh, toát ra uy nghiêm phó bí thư huyện ủy.
- Tô trưởng trấn, mời ngồi.
Tô Mộc cười mỉm chìa hai tay đưa tài liệu, sau đó ngồi xuống ghế, sống lưng thẳng tắp, tư thế trang nghiêm.
- Nhiếp bí thư nhìn xem mấy cái này, người vừa đọc vừa nghe tôi báo cáo.
- Ừm!
Nhiếp Việt gật đầu, nói:
- Bắt đầu đi.
- Vâng.
Tô Mộc điều chỉnh suy nghĩ, ổn định lại cảm xúc, báo cáo đâu ra đấy.
- Tuy Trấn Hắc Sơn đầy rẫy núi đồi nhưng chúng tôi khảo sát và nghiên cứu thực địa, làm bản kế hoạch này. Sau khi bàn bạc với trấn ủy, chúng tôi cho rằng có đủ tiền thì bản kế hoạch chắc chắn có thể thực hiện. Mục tiêu của chúng tôi là dựa vào tài nguyên Trấn Hắc Sơn kiến thiết khu viên sinh thái công nghệ cao, rồi từ cơ sở đó phát triển đa nguyên hóa, cụ thể là . . .
Nhiếp Việt hút thuốc, từ từ lật xem bản kế hoạch. Mắt Nhiếp Việt xoe tròn nhưng trong lòng không tập trung. Nói đến bản kế hoạch Trấn Hắc Sơn thì Nhiếp Việt có biết từ chỗ khác rồi, trong huyện ủy tổ chức họp toàn huyện Tô Mộc đã báo cáo qua vấn đề này, gã không xa lạ gì.
So với bản kế hoạch thì Nhiếp Việt càng chú ý đến Tô Mộc hơn. Có việc hoặc không đều sẽ báo cáo công tác, đây là quy định không thành văn trong quan trường. Báo cáo cũng có chú ý riêng, Nhiếp Việt không chắc Tô Mộc theo lệ nào.
Muốn đầu phục sao?
Chẳng phải Tô Mộc là người của Triệu Thụy An sao?
Hay lần đó Triệu Thụy An làm quá, chọc giận Tô Mộc?
Nhiếp Việt híp mắt, đầu óc xoay chuyển nhanh phân tích, biểu tình nghiêm nghị dần dịu lại. Vì dù với lý do gì, Tô Mộc rõ ràng đang cố làm thân với Nhiếp Việt. Gã làm việc trong huyện Hình Đường đã bốn năm, nói đến dòng chính thì không được bao nhiêu người, nếu kéo Tô Mộc vào dưới tay cũng không tệ.
Nhiếp Việt lăn lộn trong quan trường đã lâu đương nhiên biết người đứng sau lưng Tô Mộc là ai. Chuyện trường tiểu học Đại Liễu Thụ có thể kinh động Thành phố Thanh Lâm đại thường ủy thị ủy chú ý, có một người rất có thể sẽ tiếp nhiệm quyền lớn thị trưởng Thành phố Thanh Lâm, dù Nhiếp Việt không nắm giữ quyền lực nhưng gã không thể nào không biết mấy chuyện rõ ràng này.
Tuy sự kiện đó không có chứng cứ gì chỉ ra hai vị thường ủy thị ủy chống lưng cho Tô Mộc, nhưng Nhiếp Việt biết nếu hắn không quen thân với bọn họ, kêu hai cán bộ cấp sở ra mặt bênh một cấp khoa thì là chuyện hài. Huống chi tình huống lúc đó rùm beng lên.
Tô Mộc báo cáo xong hết nội dung bản kế hoạch, hắn mỉm cười kết câu:
- Nhiếp bí thư, Trấn Hắc Sơn phát triển không thể thiếu huyện ủy lãnh đạo. Tôi nghĩ nếu có thể thì xin Nhiếp bí thư chỉ thị nhiều cho công tác của chúng tôi. Thứ khác không dám nói, chỉ cần Nhiếp bí thư lên tiếng thì ủy ban trấn Trấn Hắc Sơn tuyệt đối chấp hành.
Đoạn đầu Tô Mộc nói ba hoa chích chòe nhưng với Nhiếp Việt thì mấy câu cuối mới là quan trọng nhất. Nếu Nhiếp Việt không nghe hiểu Tô Mộc ám chỉ quá rõ ràng thì gã sống uổng.
Nhiếp Việt đắn đo nói:
- Tiểu Tô, cậu cũng biết tình huống trong huyện bây giờ. Sau khi Tạ bí thư bị song quy rất nhiều chuyện rối ren, nguyên huyện Hình Đường lòng người hoảng sợ. Nhưng mặc kệ người khác như thế nào, Trấn Hắc Sơn không thể loạn, cần tiếp tục giữ vững.
Tô Mộc bảo đảm:
- Nhiếp bí thư yên tâm, Trấn Hắc Sơn tuyệt đối sẽ không rối loạn.
Nhiếp Việt cười tung cành ô - Liu:
- Vậy thì tốt, tôi không có ý kiến gì về bản kế hoạch của các cậu. Về khởi động tài chính, mặc dù tôi không thể quyết định hết nhưng tôi sẽ tìm cách giải quyết một phần để giảm bớt khẩn cấp.
- Có Nhiếp bí thư ủng hộ, chắc chắn chúng tôi sẽ làm tốt công tác.
Tô Mộc và Nhiếp Việt lại trò chuyện mấy câu rồi hắn đứng lên xin đi. Bóng dáng Tô Mộc khuất khỏi tòa nhà văn phòng huyện ủy, đôi mắt Nhiếp Việt ẩn trong làn khói bắn ra tia sáng.
- Tô Mộc, tốt nhất đừng để tôi thất vọng.
Tô Mộc đi ra tòa văn phòng huyện ủy, tìm đại một tiệm ăn, kêu một đĩa dưa leo, đĩa thịt bò, đĩa đậu phộng, một chai bia ăn.
Tô Mộc vừa ăn vừa suy nghĩ lời ăn tiếng nói vừa nãy của mình. Tô Mộc đốt điếu thuốc, trong đầu hiện ra nội Quan Bảng lúc hắn sắp đi Nhiếp Việt cố ý vòng ra bàn làm việc bắt tay với Tô Mộc.
Tên: Nhiếp Việt.
Chức vụ: Phó bí thư huyện ủy huyện Hình Đường.
Yêu thích: Thư pháp
Độ thân mật: Bốn mươi
Lên chức: Số mười màu vàng.
Nhiếp Việt là phó bí thư huyện ủy huyện Hình Đường, nếu gã muốn tiến thêm một bước thì khả năng lớn nhất là vị trí chủ tịch huyện. Bây giờ có một điều chắc chắn là Nhiếp Việt sẽ thăng chức, Tô Mộc đặt cược đúng nhà cái.
Điều duy nhất không thể xác định là Nhiếp Việt sẽ thăng tiến đến mức nào? Nếu quan hệ sau lưng Nhiếp Việt đủ cứng rắn thì rất có thể gã sẽ leo lên ghế bí thư huyện ủy.
Nếu đúng như vậy, nhiều ngày qua Triệu Thụy An múa may quay cuồng chỉ uổng công. Hiện tại Triệu Thụy An là chủ tịch huyện huyện Hình Đường, Tạ Văn bị song quy, bí thư huyện ủy trống người, gã giám thị công việc huyện ủy, rất là nổi bật.
Trong quan trường có một hiện tượng ngầm là quyề và kiêm nhiệm. Bình thường quyền sẽ có cơ hội chuyển chính, nếu không ra ngoài ý muốn thì đây là chuyện ván đã đóng thuyền. Kiêm nhiệm lại khác, tùy thời bị lấy đi, xác suất thất bại rất cao.
- Trong vòng mười ngày mớ bòng bong huyện Hình Đường sẽ bị đánh vỡ, đến lúc đó ai thắng nhìn là biết. Bây giờ Nhiếp Việt không có ai trung thành, đầu vào Nhiếp Việt, đầu chi dĩ lý sẽ có lợi hơn.
Tô Mộc thích đạo làm quan của Nhiếp Việt, biết gã tuy cũng có thói xấu quan trường già đời nhưng suy cho cùng gã chịu làm việc cho dân, mạnh hơn Triệu Thụy An chỉ lo lợi dụng sơ hở nhiều. Trong tình huống đó, Tô Mộc làm tốt quan hệ với Nhiếp Việt, thu hoạch quyền lực càng lớn, hắn không nghĩ điều này có gì sai.
Những ngày tiếp theo Tô Mộc tập trung vào công tác trong Trấn Hắc Sơn. Bởi vì ở Thành phố Thịnh Kinh Tô Mộc đã bàn bạc với mấy nhà đầu tư xong, đang trong quá trình chuẩn bị. Công việc của Tô Mộc là chuẩn bị trước mọi chuyện.
Phần lớn thời gian Tô Mộc sẽ đi Thôn Đại Liễu Thụ, giám sát xây dựng trường tiểu học. Tô Mộc đã đưa thành ý cho Nhiếp Việt, ở lại đó nịnh nọt gã còn không bằng hắn làm tốt chuyện của mình.
Quan trường huyện Hình Đường không xảy ra cục diện hỗn loạn lớn. Triệu Thụy An khống chế, mặc dù Tạ Văn, Lý Nhai, Tiết Phong đều bị song quy, liên luỵ một đám quan viên huyện trực cơ quan nhưng tổng tể khá tốt.
Bên cục công an huyện, Từ Tranh Thành đã hoàn toàn nắm quyền đứng đầu. Mặt ngoài Triệu Thụy An sai đâu đánh đó, nhưng thật ra Từ Tranh Thành hay giao lưu tình hình với Tô Mộc.
Bên Nhiếp Việt từ khi Tô Mộc biểu lộ thành ý thì không có hành động gì, khiến hắn rất khó hiểu. Trên quan trường trừ phi ngươi có quan hệ rất cứng, nếu không muốn ngồi trong nhà chờ tổ chức ban cho miếng bánh ngọt lớn là mơ xa vời.
Nhiếp Việt thẫn thờ giây lát sau nhanh chóng điều chỉnh lại. Nhiếp Việt không đứng dậy, mỉm cười chỉ vào ghế bên cạnh, toát ra uy nghiêm phó bí thư huyện ủy.
- Tô trưởng trấn, mời ngồi.
Tô Mộc cười mỉm chìa hai tay đưa tài liệu, sau đó ngồi xuống ghế, sống lưng thẳng tắp, tư thế trang nghiêm.
- Nhiếp bí thư nhìn xem mấy cái này, người vừa đọc vừa nghe tôi báo cáo.
- Ừm!
Nhiếp Việt gật đầu, nói:
- Bắt đầu đi.
- Vâng.
Tô Mộc điều chỉnh suy nghĩ, ổn định lại cảm xúc, báo cáo đâu ra đấy.
- Tuy Trấn Hắc Sơn đầy rẫy núi đồi nhưng chúng tôi khảo sát và nghiên cứu thực địa, làm bản kế hoạch này. Sau khi bàn bạc với trấn ủy, chúng tôi cho rằng có đủ tiền thì bản kế hoạch chắc chắn có thể thực hiện. Mục tiêu của chúng tôi là dựa vào tài nguyên Trấn Hắc Sơn kiến thiết khu viên sinh thái công nghệ cao, rồi từ cơ sở đó phát triển đa nguyên hóa, cụ thể là . . .
Nhiếp Việt hút thuốc, từ từ lật xem bản kế hoạch. Mắt Nhiếp Việt xoe tròn nhưng trong lòng không tập trung. Nói đến bản kế hoạch Trấn Hắc Sơn thì Nhiếp Việt có biết từ chỗ khác rồi, trong huyện ủy tổ chức họp toàn huyện Tô Mộc đã báo cáo qua vấn đề này, gã không xa lạ gì.
So với bản kế hoạch thì Nhiếp Việt càng chú ý đến Tô Mộc hơn. Có việc hoặc không đều sẽ báo cáo công tác, đây là quy định không thành văn trong quan trường. Báo cáo cũng có chú ý riêng, Nhiếp Việt không chắc Tô Mộc theo lệ nào.
Muốn đầu phục sao?
Chẳng phải Tô Mộc là người của Triệu Thụy An sao?
Hay lần đó Triệu Thụy An làm quá, chọc giận Tô Mộc?
Nhiếp Việt híp mắt, đầu óc xoay chuyển nhanh phân tích, biểu tình nghiêm nghị dần dịu lại. Vì dù với lý do gì, Tô Mộc rõ ràng đang cố làm thân với Nhiếp Việt. Gã làm việc trong huyện Hình Đường đã bốn năm, nói đến dòng chính thì không được bao nhiêu người, nếu kéo Tô Mộc vào dưới tay cũng không tệ.
Nhiếp Việt lăn lộn trong quan trường đã lâu đương nhiên biết người đứng sau lưng Tô Mộc là ai. Chuyện trường tiểu học Đại Liễu Thụ có thể kinh động Thành phố Thanh Lâm đại thường ủy thị ủy chú ý, có một người rất có thể sẽ tiếp nhiệm quyền lớn thị trưởng Thành phố Thanh Lâm, dù Nhiếp Việt không nắm giữ quyền lực nhưng gã không thể nào không biết mấy chuyện rõ ràng này.
Tuy sự kiện đó không có chứng cứ gì chỉ ra hai vị thường ủy thị ủy chống lưng cho Tô Mộc, nhưng Nhiếp Việt biết nếu hắn không quen thân với bọn họ, kêu hai cán bộ cấp sở ra mặt bênh một cấp khoa thì là chuyện hài. Huống chi tình huống lúc đó rùm beng lên.
Tô Mộc báo cáo xong hết nội dung bản kế hoạch, hắn mỉm cười kết câu:
- Nhiếp bí thư, Trấn Hắc Sơn phát triển không thể thiếu huyện ủy lãnh đạo. Tôi nghĩ nếu có thể thì xin Nhiếp bí thư chỉ thị nhiều cho công tác của chúng tôi. Thứ khác không dám nói, chỉ cần Nhiếp bí thư lên tiếng thì ủy ban trấn Trấn Hắc Sơn tuyệt đối chấp hành.
Đoạn đầu Tô Mộc nói ba hoa chích chòe nhưng với Nhiếp Việt thì mấy câu cuối mới là quan trọng nhất. Nếu Nhiếp Việt không nghe hiểu Tô Mộc ám chỉ quá rõ ràng thì gã sống uổng.
Nhiếp Việt đắn đo nói:
- Tiểu Tô, cậu cũng biết tình huống trong huyện bây giờ. Sau khi Tạ bí thư bị song quy rất nhiều chuyện rối ren, nguyên huyện Hình Đường lòng người hoảng sợ. Nhưng mặc kệ người khác như thế nào, Trấn Hắc Sơn không thể loạn, cần tiếp tục giữ vững.
Tô Mộc bảo đảm:
- Nhiếp bí thư yên tâm, Trấn Hắc Sơn tuyệt đối sẽ không rối loạn.
Nhiếp Việt cười tung cành ô - Liu:
- Vậy thì tốt, tôi không có ý kiến gì về bản kế hoạch của các cậu. Về khởi động tài chính, mặc dù tôi không thể quyết định hết nhưng tôi sẽ tìm cách giải quyết một phần để giảm bớt khẩn cấp.
- Có Nhiếp bí thư ủng hộ, chắc chắn chúng tôi sẽ làm tốt công tác.
Tô Mộc và Nhiếp Việt lại trò chuyện mấy câu rồi hắn đứng lên xin đi. Bóng dáng Tô Mộc khuất khỏi tòa nhà văn phòng huyện ủy, đôi mắt Nhiếp Việt ẩn trong làn khói bắn ra tia sáng.
- Tô Mộc, tốt nhất đừng để tôi thất vọng.
Tô Mộc đi ra tòa văn phòng huyện ủy, tìm đại một tiệm ăn, kêu một đĩa dưa leo, đĩa thịt bò, đĩa đậu phộng, một chai bia ăn.
Tô Mộc vừa ăn vừa suy nghĩ lời ăn tiếng nói vừa nãy của mình. Tô Mộc đốt điếu thuốc, trong đầu hiện ra nội Quan Bảng lúc hắn sắp đi Nhiếp Việt cố ý vòng ra bàn làm việc bắt tay với Tô Mộc.
Tên: Nhiếp Việt.
Chức vụ: Phó bí thư huyện ủy huyện Hình Đường.
Yêu thích: Thư pháp
Độ thân mật: Bốn mươi
Lên chức: Số mười màu vàng.
Nhiếp Việt là phó bí thư huyện ủy huyện Hình Đường, nếu gã muốn tiến thêm một bước thì khả năng lớn nhất là vị trí chủ tịch huyện. Bây giờ có một điều chắc chắn là Nhiếp Việt sẽ thăng chức, Tô Mộc đặt cược đúng nhà cái.
Điều duy nhất không thể xác định là Nhiếp Việt sẽ thăng tiến đến mức nào? Nếu quan hệ sau lưng Nhiếp Việt đủ cứng rắn thì rất có thể gã sẽ leo lên ghế bí thư huyện ủy.
Nếu đúng như vậy, nhiều ngày qua Triệu Thụy An múa may quay cuồng chỉ uổng công. Hiện tại Triệu Thụy An là chủ tịch huyện huyện Hình Đường, Tạ Văn bị song quy, bí thư huyện ủy trống người, gã giám thị công việc huyện ủy, rất là nổi bật.
Trong quan trường có một hiện tượng ngầm là quyề và kiêm nhiệm. Bình thường quyền sẽ có cơ hội chuyển chính, nếu không ra ngoài ý muốn thì đây là chuyện ván đã đóng thuyền. Kiêm nhiệm lại khác, tùy thời bị lấy đi, xác suất thất bại rất cao.
- Trong vòng mười ngày mớ bòng bong huyện Hình Đường sẽ bị đánh vỡ, đến lúc đó ai thắng nhìn là biết. Bây giờ Nhiếp Việt không có ai trung thành, đầu vào Nhiếp Việt, đầu chi dĩ lý sẽ có lợi hơn.
Tô Mộc thích đạo làm quan của Nhiếp Việt, biết gã tuy cũng có thói xấu quan trường già đời nhưng suy cho cùng gã chịu làm việc cho dân, mạnh hơn Triệu Thụy An chỉ lo lợi dụng sơ hở nhiều. Trong tình huống đó, Tô Mộc làm tốt quan hệ với Nhiếp Việt, thu hoạch quyền lực càng lớn, hắn không nghĩ điều này có gì sai.
Những ngày tiếp theo Tô Mộc tập trung vào công tác trong Trấn Hắc Sơn. Bởi vì ở Thành phố Thịnh Kinh Tô Mộc đã bàn bạc với mấy nhà đầu tư xong, đang trong quá trình chuẩn bị. Công việc của Tô Mộc là chuẩn bị trước mọi chuyện.
Phần lớn thời gian Tô Mộc sẽ đi Thôn Đại Liễu Thụ, giám sát xây dựng trường tiểu học. Tô Mộc đã đưa thành ý cho Nhiếp Việt, ở lại đó nịnh nọt gã còn không bằng hắn làm tốt chuyện của mình.
Quan trường huyện Hình Đường không xảy ra cục diện hỗn loạn lớn. Triệu Thụy An khống chế, mặc dù Tạ Văn, Lý Nhai, Tiết Phong đều bị song quy, liên luỵ một đám quan viên huyện trực cơ quan nhưng tổng tể khá tốt.
Bên cục công an huyện, Từ Tranh Thành đã hoàn toàn nắm quyền đứng đầu. Mặt ngoài Triệu Thụy An sai đâu đánh đó, nhưng thật ra Từ Tranh Thành hay giao lưu tình hình với Tô Mộc.
Bên Nhiếp Việt từ khi Tô Mộc biểu lộ thành ý thì không có hành động gì, khiến hắn rất khó hiểu. Trên quan trường trừ phi ngươi có quan hệ rất cứng, nếu không muốn ngồi trong nhà chờ tổ chức ban cho miếng bánh ngọt lớn là mơ xa vời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.