Quận Chúa Xinh Đẹp Đem Lòng Yêu Mã Văn Tài
Chương 31: Tại Sao Hiểu Rõ Sự Tình Như Vậy
Cựu Thập Nhất
27/07/2024
“Còn có thể nói cái gì? Đơn giản bảo ta chú ý một chút, đánh bạn cùng trường cũng phải đi bồi lễ.” Nói xong khóe miệng nhếch lên một độ cong trào phúng.
“Nàng ta cũng xứng.” Mã Văn Tài mới ngồi xuống, ngẩng đầu nhìn Công Tôn Huyền Ninh: “Không nghĩ tới ngươi thật sự có thể cúi đầu với Tạ Đạo Uẩn.”
Như nghe được chuyện gì buồn cười, Huyền Ninh cúi đầu nở nụ cười: “Việc này có thể xem là cúi đầu gì?” Nghiêng đầu mắt nhìn Mã Văn Tài: “"Đơn giản là bởi vì con đường làm quan mà thôi.”
“Ngươi còn lo lắng con đường làm quan?” Mã Văn Tài hỏi làm cho ý cười của Huyền Ninh sâu hơn hai phần, nói: “Lo lắng, đương nhiên là lo lắng.”
Mã Văn Tài mới hỏi Huyền Ninh, vốn dĩ nàng có thể không tham dự vào, tại sao lại phải đánh Chúc Anh Đài?
Công Tôn Huyền Ninh bị hỏi đầu tiên là híp mắt đánh giá Mã Văn Tài, cười nói: “Có hai nguyên nhân, nhưng ngươi chỉ có thể nghe một điều, điều đầu tiên hay là điều thứ hai ngươi chọn.”
“Thứ hai đi.” Mã Văn Tài đáp.
“Điều thứ hai, điều thứ hai chính là ta quả thật nhìn Chúc Anh Đài không vừa mắt.”
Nghe được đáp án này, Mã Văn Tài mới nhướng mày, hỏi:: “Thứ nhất thì sao?”
Công Tôn Huyền Ninh cười như không cười nhìn Mã Văn Tài: “Ngươi a… Ngươi, ta nói chỉ có thể nghe một điều, điều còn lại, ngươi phải tự mình đoán đi.”
Mã Văn Tài, cười.
……………………………………………………
Sau khi trở lại thư viện Mã Văn Tài liền trực tiếp dẫn theo một ít học sinh cùng với Vương Lam Điền và Tần Kinh Sinh đến sân đá cầu tràng mưu đồ bí mật gì đó, nàng tuy rằng tò mò, nhưng mà Mã Văn Tài không muốn nói, nàng cũng sẽ không hỏi, tóm lại không có liên quan đến nàng.
Vấn đề là, ngay buổi chiều hôm đó, sách của Chúc Anh Đài rõ ràng đặt ở trên bàn lại không hiểu sao lại không thấy, cố tình là tiết của Trần phu tử, Lương Sơn Bá trượng nghĩa đưa sách của mình cho Chúc Anh Đài, bản thân lại bị phạt chép tay 《 Luận Ngữ 》một lần.
Về sau bút của Chúc Anh Đài không phải đột nhiên gãy, thì quần áo bị người ta không cẩn thận xé rách, hoặc là ai không cẩn thận vung mực, tóm lại quả thật quá xui xẻo.
Trưa hôm nay, khi Huyền Ninh đi ngang qua thực đường, nhìn thấy Vương Lam Điền và Tần Kinh Sinh vậy mà cưa một cái chân ghế trong thực đường, lại uy hiếp Tô An nấu ăn ở thực đường nói gì đó, hơn nữa gần đây Chúc Anh Đài liên tiếp xui xẻo, kết hợp với cảnh trong mơ mới hiểu ra được, Chúc Anh Đài bị chỉnh rồi.
“Văn tài huynh…” Công Tôn Huyền Ninh tiếp nhận khay Tô An đưa lên, nhìn Vương Lam Điền dùng ánh mắt uy hiếp Tô An, biết rõ còn hỏi: “Các ngươi có phải đang làm chuyện gì mà ta không biết không?”
Nào biết Mã Văn Tài thoáng nhìn nàng liếc mắt một cái: “Chuyện ta làm, ngươi không cần biết nhiều.”
Bị chặn họng một cách khó hiểu, Huyền Ninh giật giật khóe miệng, lúc đi ngang qua một cái bàn, ánh mắt như có như không quét qua cái ghế bên cạnh đã bị Mã Văn Tài xách theo quần áo đi rồi.
“Nàng ta cũng xứng.” Mã Văn Tài mới ngồi xuống, ngẩng đầu nhìn Công Tôn Huyền Ninh: “Không nghĩ tới ngươi thật sự có thể cúi đầu với Tạ Đạo Uẩn.”
Như nghe được chuyện gì buồn cười, Huyền Ninh cúi đầu nở nụ cười: “Việc này có thể xem là cúi đầu gì?” Nghiêng đầu mắt nhìn Mã Văn Tài: “"Đơn giản là bởi vì con đường làm quan mà thôi.”
“Ngươi còn lo lắng con đường làm quan?” Mã Văn Tài hỏi làm cho ý cười của Huyền Ninh sâu hơn hai phần, nói: “Lo lắng, đương nhiên là lo lắng.”
Mã Văn Tài mới hỏi Huyền Ninh, vốn dĩ nàng có thể không tham dự vào, tại sao lại phải đánh Chúc Anh Đài?
Công Tôn Huyền Ninh bị hỏi đầu tiên là híp mắt đánh giá Mã Văn Tài, cười nói: “Có hai nguyên nhân, nhưng ngươi chỉ có thể nghe một điều, điều đầu tiên hay là điều thứ hai ngươi chọn.”
“Thứ hai đi.” Mã Văn Tài đáp.
“Điều thứ hai, điều thứ hai chính là ta quả thật nhìn Chúc Anh Đài không vừa mắt.”
Nghe được đáp án này, Mã Văn Tài mới nhướng mày, hỏi:: “Thứ nhất thì sao?”
Công Tôn Huyền Ninh cười như không cười nhìn Mã Văn Tài: “Ngươi a… Ngươi, ta nói chỉ có thể nghe một điều, điều còn lại, ngươi phải tự mình đoán đi.”
Mã Văn Tài, cười.
……………………………………………………
Sau khi trở lại thư viện Mã Văn Tài liền trực tiếp dẫn theo một ít học sinh cùng với Vương Lam Điền và Tần Kinh Sinh đến sân đá cầu tràng mưu đồ bí mật gì đó, nàng tuy rằng tò mò, nhưng mà Mã Văn Tài không muốn nói, nàng cũng sẽ không hỏi, tóm lại không có liên quan đến nàng.
Vấn đề là, ngay buổi chiều hôm đó, sách của Chúc Anh Đài rõ ràng đặt ở trên bàn lại không hiểu sao lại không thấy, cố tình là tiết của Trần phu tử, Lương Sơn Bá trượng nghĩa đưa sách của mình cho Chúc Anh Đài, bản thân lại bị phạt chép tay 《 Luận Ngữ 》một lần.
Về sau bút của Chúc Anh Đài không phải đột nhiên gãy, thì quần áo bị người ta không cẩn thận xé rách, hoặc là ai không cẩn thận vung mực, tóm lại quả thật quá xui xẻo.
Trưa hôm nay, khi Huyền Ninh đi ngang qua thực đường, nhìn thấy Vương Lam Điền và Tần Kinh Sinh vậy mà cưa một cái chân ghế trong thực đường, lại uy hiếp Tô An nấu ăn ở thực đường nói gì đó, hơn nữa gần đây Chúc Anh Đài liên tiếp xui xẻo, kết hợp với cảnh trong mơ mới hiểu ra được, Chúc Anh Đài bị chỉnh rồi.
“Văn tài huynh…” Công Tôn Huyền Ninh tiếp nhận khay Tô An đưa lên, nhìn Vương Lam Điền dùng ánh mắt uy hiếp Tô An, biết rõ còn hỏi: “Các ngươi có phải đang làm chuyện gì mà ta không biết không?”
Nào biết Mã Văn Tài thoáng nhìn nàng liếc mắt một cái: “Chuyện ta làm, ngươi không cần biết nhiều.”
Bị chặn họng một cách khó hiểu, Huyền Ninh giật giật khóe miệng, lúc đi ngang qua một cái bàn, ánh mắt như có như không quét qua cái ghế bên cạnh đã bị Mã Văn Tài xách theo quần áo đi rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.