Quân Cưới Thập Niên 60: Cô Vợ Mỏ Hỗn Nông Thôn Của Thủ Trưởng
Chương 2: Sét Đánh Giữa Trời Quang
Cẩm Thượng Điềm Hoa
10/07/2024
Quả thực là sét đánh giữa trời quang.
Thiệu Thanh Phong là thanh niên tài tuấn hiếm thấy trong quân đội, gia thế bối cảnh đều đứng đầu. Diện mạo của anh đẹp trai bảnh bao, tính cách khiêm tốn kín tiếng, mỗi năm rèn luyện đều đạt được hạng nhất, lúc đi làm nhiệm vụ cũng luôn chọn nhiệm vụ khó nhất.
Tất cả lãnh đạo đều quan tâm chung thân đại sự của anh, bà mối đuổi theo anh hết năm này qua năm khác để giới thiệu đối tượng cho anh.
Nào ngờ anh sẽ cưới một cô vợ thế này?
Mọi người đều không thể ngờ được rằng, khoa trương hơn nữa là Tiểu Thiệu còn đặc biệt xin nghỉ ba ngày để đến bệnh viện chăm sóc Lâm Hồng Anh, mang cơm từng bữa cho cô ấy, cuối cùng còn dẫn cô ấy về đại viện.
Anh chưa bao giờ đối xử tốt với cô gái nào như thế này. Sau khi Lâm Hồng Anh xuất viện, anh lập tức tuyên bố tin tức mình đã có vợ chưa cưới.
Nghe nói cô ấy chạy nạn đến đây, anh còn cố ý mua rất nhiều lương thực đặt trong nhà, bữa cơm nào cũng mang thịt lợn về cho cô ăn, chỉ trong thời gian ngắn đã khiến tất cả mọi người hâm mộ ghen ghét Lâm Hồng Anh.
Bên bàn, đám phụ nữ kia vẫn vừa cắn hạt dưa vừa thảo luận nhiệt tình.
Mọi người vừa hâm mộ cô gái xuất thân từ nông thôn này, đồng thời cũng ghét bỏ chê bai cô ấy.
“Chỗ chúng ta bao nhiêu cô gái quý mến trung đoàn trưởng Thiệu, cậu ấy đi đâu bà mối đều mời chào đến đó, chỉ mong sẽ mai mối được một cô vợ cho cậu ấy. Ở khu vực chúng ta, có cô gái nào mà không xứng đôi với cậu ấy hơn cô ta?”
“Cô ta thật chứ không biết vặn nút xả nước bồn cầu, coi chừng vặn hỏng vòi nước nhà chị đấy nhé.” Một người khác nói.
Nghe xong những lời trào phúng ấy, Lâm Hồng Anh khẽ mím môi, lẳng lặng nhìn vào gương.
Người phụ nữ trong gương giống hệt cô, nhưng không phải là cô.
Lâm Hồng Anh có chút thông minh, năm xưa bay ra từ vùng núi khỉ ho cò gáy, trở thành con phượng hoàng vàng. Đối với người khác mà nói, thi đại học là thiên quân vạn mã chen nhau vượt qua cầu độc mộc, nhưng đối với cô lại rất đơn giản. Cô học hành gần 30 năm, sau khi tốt nghiệp trở thành chuyên viên nghiên cứu trong Sở Khoa học Nông nghiệp nào đó, cẩn trọng khắc khổ nghiên cứu nhiều năm.
Một ngày nọ, cô tan tầm lái xe về nhà, bởi vì thân thể hơi mệt mỏi nên bất ngờ xảy ra tai nạn giao thông.
Trước khi ngã xuống, cô vừa được bầu chọn là “Thanh niên kiệt xuất của Trung Quốc”.
Chuyện cũ ngày xưa, tất cả đều tan biến thành bọt nước.
Dưới ánh đèn neon sáng ngời, vòi nước vặn tay do các lãnh đạo lắp đặt trong nhà ở của bộ đội bóng loáng, được chiếu rọi lấp lánh tỏa sáng. Nhà vệ sinh sạch sẽ không dính một hạt bụi, không giống nhà xí kiểu cũ thối hoắc mà nguyên chủ thường thấy ở nông thôn.
Nguyên chủ cả nể, rất dễ bị bắt nạt.
Sau khi bị cười nhạo, khuôn mặt cô ấy bỗng chốc đỏ bừng trước mặt bao người, cứ như bị lửa đốt. Cô ấy cúi gằm mặt xuống, buồn bã đến nỗi nước mắt cứ đong đầy trong hốc mắt.
Thiệu Thanh Phong là thanh niên tài tuấn hiếm thấy trong quân đội, gia thế bối cảnh đều đứng đầu. Diện mạo của anh đẹp trai bảnh bao, tính cách khiêm tốn kín tiếng, mỗi năm rèn luyện đều đạt được hạng nhất, lúc đi làm nhiệm vụ cũng luôn chọn nhiệm vụ khó nhất.
Tất cả lãnh đạo đều quan tâm chung thân đại sự của anh, bà mối đuổi theo anh hết năm này qua năm khác để giới thiệu đối tượng cho anh.
Nào ngờ anh sẽ cưới một cô vợ thế này?
Mọi người đều không thể ngờ được rằng, khoa trương hơn nữa là Tiểu Thiệu còn đặc biệt xin nghỉ ba ngày để đến bệnh viện chăm sóc Lâm Hồng Anh, mang cơm từng bữa cho cô ấy, cuối cùng còn dẫn cô ấy về đại viện.
Anh chưa bao giờ đối xử tốt với cô gái nào như thế này. Sau khi Lâm Hồng Anh xuất viện, anh lập tức tuyên bố tin tức mình đã có vợ chưa cưới.
Nghe nói cô ấy chạy nạn đến đây, anh còn cố ý mua rất nhiều lương thực đặt trong nhà, bữa cơm nào cũng mang thịt lợn về cho cô ăn, chỉ trong thời gian ngắn đã khiến tất cả mọi người hâm mộ ghen ghét Lâm Hồng Anh.
Bên bàn, đám phụ nữ kia vẫn vừa cắn hạt dưa vừa thảo luận nhiệt tình.
Mọi người vừa hâm mộ cô gái xuất thân từ nông thôn này, đồng thời cũng ghét bỏ chê bai cô ấy.
“Chỗ chúng ta bao nhiêu cô gái quý mến trung đoàn trưởng Thiệu, cậu ấy đi đâu bà mối đều mời chào đến đó, chỉ mong sẽ mai mối được một cô vợ cho cậu ấy. Ở khu vực chúng ta, có cô gái nào mà không xứng đôi với cậu ấy hơn cô ta?”
“Cô ta thật chứ không biết vặn nút xả nước bồn cầu, coi chừng vặn hỏng vòi nước nhà chị đấy nhé.” Một người khác nói.
Nghe xong những lời trào phúng ấy, Lâm Hồng Anh khẽ mím môi, lẳng lặng nhìn vào gương.
Người phụ nữ trong gương giống hệt cô, nhưng không phải là cô.
Lâm Hồng Anh có chút thông minh, năm xưa bay ra từ vùng núi khỉ ho cò gáy, trở thành con phượng hoàng vàng. Đối với người khác mà nói, thi đại học là thiên quân vạn mã chen nhau vượt qua cầu độc mộc, nhưng đối với cô lại rất đơn giản. Cô học hành gần 30 năm, sau khi tốt nghiệp trở thành chuyên viên nghiên cứu trong Sở Khoa học Nông nghiệp nào đó, cẩn trọng khắc khổ nghiên cứu nhiều năm.
Một ngày nọ, cô tan tầm lái xe về nhà, bởi vì thân thể hơi mệt mỏi nên bất ngờ xảy ra tai nạn giao thông.
Trước khi ngã xuống, cô vừa được bầu chọn là “Thanh niên kiệt xuất của Trung Quốc”.
Chuyện cũ ngày xưa, tất cả đều tan biến thành bọt nước.
Dưới ánh đèn neon sáng ngời, vòi nước vặn tay do các lãnh đạo lắp đặt trong nhà ở của bộ đội bóng loáng, được chiếu rọi lấp lánh tỏa sáng. Nhà vệ sinh sạch sẽ không dính một hạt bụi, không giống nhà xí kiểu cũ thối hoắc mà nguyên chủ thường thấy ở nông thôn.
Nguyên chủ cả nể, rất dễ bị bắt nạt.
Sau khi bị cười nhạo, khuôn mặt cô ấy bỗng chốc đỏ bừng trước mặt bao người, cứ như bị lửa đốt. Cô ấy cúi gằm mặt xuống, buồn bã đến nỗi nước mắt cứ đong đầy trong hốc mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.