Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1302: Bữa tiệc vui vẻ

Tây Lâu Nguyệt

31/01/2017

Trong buổi tiệc chiêu đãi, Trương Nhất Phàm và Lục Chính Ông và Phó bí thư Bàng phải chờ thêm vài vị Ủy viên quan trọng nữa đến mới nhập tiệc.

Vì Lý Hồng là phụ nữ, mà mọi người cũng hiểu rõ tính cách của cô ta nên cổ không đến được bọn họ cũng không có ý kiến gì hết.

Uỷ viên quan trọng thực ra chỉ có Bộ trưởng và Trưởng ban tuyên giáo mà thôi, kể cả Bí thư Đảng ủy công an cũng không đến dự tiệc.

Buổi tiệc tối nay tính đi tính lại chỉ có 5 người tham dự mà thôi.

Thưởng thức hải sản và nhâm nhi rượu Ngũ lương.

Trưởng ban Thư ký Giả nhìn những miếng hải sản đắc tiền.

Để co được bàn tiệc này cũng phải tiêu tốn mấy nghìn đồng.

Bởi vậy, ông liền pha trò nói đùa:

– Bữa tiệc hôm nay thật là sang trọng quá đó mà, là công quỹ hay tự trả thế? nếu là công quỹ thì 5 người chúng ta sẽ trở thành tội nhân của quốc gia rồi, thiệt là phí phạm quá đó mà!

Phó trưởng ban tổ chức Trung ương cười nói:

– Giang Hoài là 1 tỉnh có nên kinh tế phát triển, dân chúng tiêu xài còn xa xỉ hơn cả bữa tiệc hôm nay nữa.

Lục Chính Ông cười theo:

– Yên tâm nhé, tôi bảo đảm sẽ không để 2 vị bị lỗ đâu, bữa tiệc này tôi mời. Khách đến nhà, chủ nhà phải nghênh tiếp mà!

Bí thư Bàng nói:

– Như vậy đâu có được, chúng ta mỗi người góp 1 phần nhé, không thể để lão Lục trả hết được.

Bí thư Lục nổi tiếng là liêm chính mà.

Trưởng ban Tuyên giáo lập tức đồng ý ý kiến của phó bí thư Bàng:

– Đúng rồi, bất cứ chuyện gì cũng nên là theo nguyên tắc, mỗi người góp 1 phần là ý kiến hay đó.Vậy để cho mấy Uỷ viên chúng tôi góp tiền nhé, bất luận tốn bao nhiều tiền, chỉ cần làm 2 vị thủ trưởng ăn uống no say là được.

Trưởng ban tổ chức cán bộ lại nói:

– Góp tiền thì tôi không ý kiến, nhưng còn vài Uỷ viên không đến tham dự cũng phải góp tiền, không thể bỏ qua họ được. Vậy chúng ta vất vả 1 chút, vừa góp tiền vừa đi kiếm họ đòi tiền.

– ha ha ha, không hổ danh là trưởng ban tổ chức cán bộ, quả nhiên làm việc có nguyên tắc.

Trưởng bí thư Cổ nhìn phó trưởng ban tổ chức Trung ương rồi cười lớn:

– Mấy người các ông đúng là quỷ keo kiệt, đã làm quan lớn như vậy mà còn kẹo kéo, mời chúng tôi ăn 1 bữa cơm mà còn góp tiền này nọ nữa, thôi để chúng tôi mời các ông ăn cho rồi.

Nhìn thấy bọn họ cấu xe lẫn nhau, Trương Nhất Phàm không nói tiếng nào.

Mọi người nói móc vài câu cũng vui.

Trưởng ban tuyên giáo bắt đầu phát huy ưu điểm và sở trường của ông ấy:

– Thủ trưởng làm như vậy chúng tôi rất mất mặt, 2 vị đến đây làm việc, còn phải để 2 vị mời khách, việc này mà truyền ra ngoài, mặt mũi chúng tôi biết để ở đâu đây?

Trưởng ban thư ký Giả cười nói:

– Tôi không phải nói xạo mấy ông đâu, không nói ai xa lạ, con dâu của tôi Nhã Tình đó, không phải là mở công ty và kinh doanh bất động sản nổi tiếng vùng Giang Hoài này sao? Tôi là ba chồng, chỉ cần kêu nó đến tính tiền là được rồi, tối nay mọi người cứ ăn uống no say đi nhé!

Mọi người đồng thanh:



– vậy thì được, vậy thì được!

Phó trưởng ban tổ chức Trung ương nhìn Nhất Phàm nói:

– Được rồi, vài đồng tiền của con dâu ông thì có đang gì so với gia sản của đồng trí Nhất Phàm chứ, người ta là ông chủ lớn mà nãy giờ im re, không nói tiếng nào, mấy ông có thấy chưa, đây mới là tác phong của những người giàu có đó.Công ty Omega của vợ đồng chí Nhất Phàm hiện nay đã có mặt ở toàn cầu, Nhất Phạm lại là người tay trắng làm nên sự nghiệp, nổi tiếng bằng chính năng lực của mình, bữa tiệc này không phải anh nên mời sao. Anh vừa là chồng của người phụ nữ thành đạt, vừa là người đứng đầu của tỉnh Giang Hoài, anh nói xem, có phải do anh mời không?

Lúc này Trương Nhất Phàm mới cười nói:

– Tôi tình điện thoại hỏi cấp trên là bữa tiệc tối này cho phép dung bao nhiêu tiền?

– Ha..ha

Cả đám cười 1 trận thật lớn ___ tối nay mọi người cười cười nói nói, không khí đặc biệt thoải mái, dễ chịu không có 1 chút áp lực nào cả.

Hơn nữa, Trưởng ban thư ký Giả dường như đã giải vây cho Lục Chính Ông, làm cho bầu không khí thoải mái hẳn lên.

Nghe nói trước đây khi Lục Chính Ông còn uy quyền, luôn tạo cho câp dưới khác rất nhiều áp lực, tối nay, coi như giải phóng hết mọi áp lực trong lòng.

Làm lãnh đạo của 1 tỉnh thành thì cần phải nghiêm nghị nhưng đôi lúc cũng nên mềm mỏng 1 chút, như vậy sẽ gắn kết với cấp dưới hơn. Tối nay Nhất Phàm đã phát hiện ra ưu điểm này của trưởng ban thư ký Giả.

Buổi tiệc hôm nay uống thật sảng khoái.

7 người đã uống hết 5 bình rượu. Mỗi người thì đã hơi say rồi nhưng ai cũng cố tỏ ra là mình còn tỉnh táo. Nhất Phàm cũng vậy, đi đứng đã loạng choạng rồi mà cứ khăng khăng là mình còn tỉnh táo.

Thư ký đưa 2 vị thủ trưởng về phòng, Trưởng ban thư ký Giả đành phải hủy bỏ cuộc hẹn với con dâu và con trai, Sau khi 2 vị thủ trưởng về phòng, 5 người còn lại cũng đi về luôn.

Đằng Phi và Trương Tuyết Phong đưa hắn về dinh thự. Lúc này bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên,

Đằng Phi nghe thấy 1 giọng nói hết sức ngọt ngào,

– Tôi muốn tìm Chủ tịch Trương.

– Chủ tịch Trương đã uống say rồi, có việc gì ngày mai cô gọi lại nhé.

Đằng Phi biết ngay đó là Nhã Tình gọi.

Về đến nhà, Liễu Hồng nhìn thấy hắn được người ta dìu về, liền lập tức đi nấu nước nóng lau mặt cho hắn.

– Thư ký Đằng, Tiểu Trương, các anh cứ về đi, cứ giao hắn cho tôi!

2 người đều biết rõ lai lịch của Liễu Hồng, cô ấy yêu Nhất Phàm còn hơn cả bản thân mình, vì thế cả 2 yên tâm ra về.

Hắn nằm trên ghế xô-pha, thấy Liễu Hồng bưng nước nóng đến bèn nói:

– Anh chưa say đâu, chỉ là uống hơi nhiều 1 chút thôi à.

Liễu Hồng nói

– Em biết rồi, anh nằm đàng hoàng để em lau mặt cho anh nè.

Hắn ngoan ngoãn dựa vào ghế xô-pha, Liễu Hồng bưng chậu nước đặt xuống ghế, vắt ráo khăn rồi lau mặt cho hắn.

1 bình rượu Ngũ Lương không thể làm hắn say bí tỉ được, chỉ làm hắn có cảm giác lân lân, bay bỗng mà thôi. Liễu Hồng cúi người xuống lau mặt cho hắn rồi nhẹ nhàng nói:

– Bây giờ anh đã là người đứng đầu của 1 tỉnh rồi hoàn toàn khác với trước đây, nên uống ít thôi, anh còn phải đi cùng với lãnh đạo nữa, vậy mà tình huống bình thường như hôm nay lại phải cần người khác dìu anh về, sao lại khổ như vậy chứ?

Hắn lẩm bẩm:



– Anh chưa say mà, hơn nữa hôm nay vì anh phải tiếp 2 vị bộ trưởng cấp trung ương, rồi còn giúp hòa giải nữa.

Liễu Hồng bĩu môi:

– lãnh đạo trung ương cũng sa đọa như vậy sao? Uống rượu là phải say sao?

Hắn cười:

– vậy là em không hiểu rồi, người ta có dụng ý sâu xa mà, bữa tiệc rượu hôm nay thực chất chỉ là để móc nối quan hệ, có lúc em không muốn cũng phải uống. Đây chính là đạo lý thân bất vô kỷ trong chốn quan trường mà.

– Em hiểu, em chỉ hy vọng anh uống ít 1 chút thôi, đến lúc Tiểu Phàm trở về nhìn thấy sẽ rất đau lòng đó.

Hôm nay Liễu Hồng mặc 1 chiếc áo cổ màu đèn, do phải lau mặt cho hắn nên cô ấy đã cởi áo khoắc ngoài ra, hé lộ phần thân trên đầy đặn, cùng những đường viền tuyệt đẹp của cổ áo.

Hắn đối với thân hình của Hồng cũng không còn xa lạ gì nhưng tối nay trong men say, nhìn thấy bộ ngực căng tròn của nàng, hắn có chút rạo rực trong lòng.

Liễu Hồng lau mặt cho hắn, ánh mắt hắn dõi theo từng cử chỉ đôi tay của Liễu Hồng. Nhìn thấy chuyển động lên xuống của bộ ngực Liễu Hồng, kẻ cứng cõi như hắn cũng không thể thoát khỏi ải mỹ nhân.

Hắn chụp lấy tay Liễu Hồng, không nói gì hết, chỉ nhìn cô 1 cách say đắm.

Liễu Hồng vốn dĩ cũng rất nhát gan, nhìn thấy ánh mắt them khát của hắn,

Nàng cũng biết tối nay sẽ khó thoát khỏi bàn tay hắn rồi.

– chờ 1 chút, em đi đổ nước cái đã.

Hắn tóm lấy Liễu Hồng, rồi kéo cô ngồi lên đùi hắn, cô đột nhiên cảm giống như có 1 dòng điện chạy khắp cơ thể.

Một ngộời đã ngoài 30 tuổi nhìn thấy những ý đồ đen tối của hắn, trong lòng Liễu Hồng vô cùng hoảng loạn.

Mỗi khi thế này, Liễu Hồng đều chuẩn bị tâm lý trước, nên khi hắn ôm cô vào lòng, cô không cần phải vùng vẫy, cam tâm tình nguyện phục vụ cho hắn. Hắn siết chặt cô, l ắn siết chặtể nào đứng dậy được, chỉ có thể vùng vẫy trong vòng tay hắn, bộ ngực căng tròn của cô ép sát vào mặt hắn.

Hắn hít thở 1 hơi,

– Thơm quá!

Khuôn mặt của Hồng đỏ ửng lên

– em phải đi đổ nước.

– Còn kịp sao?

Trương Nhất Phàm ôm cô, một tay vuốt dọc chân cô rồi luồn tay vào chỗ ấm áp đó, ngón tay hắn khẽ động. Thấy Trương Nhất Phàm chưa chuẩn bị vì thế hắn ôm cô ấn xuống ghế.

ai người ôm hôn thắm thiết trên xô-pha, dưới sự tấn công kịch liệt của hắn, cô hoàn toàn không có một chút chống cự nào cả, mặc hắn muốn làm gì thì làm.

Bữa tiệc rượu hôm nay đã khiến hắn vô cùng hưng phấn.

Nhìn thấy cô vẫn nắm chặt chiếc khăn, hắn tiện tay cầm chiếc khăn nèm đi.

Sau đó hắn đè cô xuống hôn lien tục vào ngực cô.

Cô cũng rất chiều lòng hắn, vừa cởi quần áo vừa hôn hắn thắm thiết.

Đôi tay hắn đặt lên bầu ngực căng tròn của cô và không ngừng nhào nặn.

Ư…

Tiếng kêu nhẹ phát ra từ cổ họng của Liễu Hồng, sau đó hắn cứ tiếp tục…..

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Đạo Thiên Kiêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook