Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 777: Chỉ yêu mà không lên giường.

Tây Lâu Nguyệt

26/08/2013

Loại con gái không thể dễ dàng đụng đến như Lý Hồng, Trương Nhất Phàm duy trì động tác bức tượng này, cũng khoảng nửa tiếng.

Thật ra, con gái càng kiên cường, cũng có lúc yếu đuối, không sợ cô coi mình là một tượng băng, tượng thiết, dao kiếm không vô, cô cũng có nhược điểm của mình.

Nhược điểm của Lý Hồng, cô không có tình yêu, nhưng có tình thân, tình thân chính là tất cả của cô, chính là nhược điểm của cô. Dùng lời nói của chính cô nói, tình yêu của mình sớm đã chết rồi. Lên thiên đường cùng người con trai đó, cho nên cả đời cô, sẽ không có tình yêu lần nữa.

Đột nhiên ba bỏ đi , đã làm bị thương Lý Hồng không ít.

Ông ấy chỉ có một đứa con gái là Lý Hồng, con gái đã ba mươi hai ba mươi ba rồi, còn chưa kết hôn, đó là điều mà ông ấy lo lắng. Ai biết trời có mưa nắng thất thường, con người không biết trước hoạ phúc, trong điện thoại mẹ nói, ông ấy qua đời trước một ngày, còn nói chuyện này với bà, ông ta đang lo lắng hôn sự của con gái, ai biết hôm sau lại đi rồi.

Lý Hồng chính là nhớ tới chuyện này, rất lo lắng, đột nhiên cô trở nên yếu đuối và sợ hãi mất đi thứ gì.

Ôm Trương Nhất Phàm, hoàn toàn là bản năng.

Nhưng Trương Nhất Phàm bình tĩnh, không có lợi dụng lúc người ta khó khăn mà gây ấn tượng tốt. Vốn dĩ mình chủ động nhào vào lòng ngực của hắn, nếu Trương Nhất Phàm hơi lỗ mãng, thừa nước đục thả câu, cũng không thể trách điều gì.

Hoặc là nhân dịp này hôn, Lý Hồng suy nghĩ, lúc đó mình trong tình cảnh này, hơn phân nửa là có thể chấp nhận. Không ngờ Trương Nhất Phàm không làm vậy, điều này khiến cho Lý Hồng có cảm giác an toàn.

Trở lại xe, Lý Hồng hơi ngượng ngùng nói:

- Rất xin lỗi, hơi thất lễ.

Trương Nhất Phàm chỉ biết an ủi cô,

- Em là một người kiên cường, anh không hi vọng thấy em yếu đuối như vậy, nhân dân thành phố Song Giang cần em, em phải chịu đựng. Tuy rằng ba em mất rồi, nhưng em còn có mẹ, anh nghĩ bà ấy rất cần sự an ủi của em.

Lý Hồng gật gật đầu, lau khô nước mắt,

- Trương Nhất Phàm, bây giờ em phát hiện, anh đúng là người tốt, một người đàn ông tốt. Trước kia em hiểu lầm anh.

Trương Nhất Phàm hút điếu thuốc, hút một hơi thật dài,

- Trước giờ anh không xem muốn xen vào chuyện của người khác, anh cũng không muốn người khác quyết định chuyện của mình. Trên các vấn đề lớn, anh làm việc theo lương tâm, xuất phát từ lợi ích của dân chúng. Ở các vấn đề nhỏ, cũng là vấn đề của bản thân, anh cũng có những ý nghĩ bất ngờ, nhưng em và anh giống nhau, chỉ có thể theo quy tắc cũ, từng bước mà làm. Phải nói chúng ta là loại người giống nhau, cho nên, em cũng không cần cám ơn anh.

Trương Nhất Phàm nhìn cô một cái, Lý Hồng trong bi thương, so với bình thường thêm phần thương cảm, cũng nhiều phần ân cần. Nhất là đôi lông mày buồn rầu sâu lắng kia, cũng khiến cho người ta không ngừng thương tiếc.

Giờ phút này, làm người ta không có cách nào quan tâm đến một nữ Chủ tịch Thành phố bình thường nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán. Trong đêm nay, cô chính là một đứa con gái bình thường, một cô gái có nhiều tâm sự khó nói.

Nghĩ lại lúc ba mất, cô hận không thể lập tức về Thành phố, nhưng không có đi chuyến bay tối nay. Ban đêm ảm đạm này, sẽ vượt qua ra sao?



Lý Hồng ngồi trong xe, tâm rất loạn. Nghĩ đến những kí ức khi ở bên ba, trong đôi mắt cô lại long lanh nước mắt.

Nước mắt luôn đảo quanh hốc mắt, sự kiên cường của Lý Hồng, luôn khiến chúng nó không thể rơi xuống.

Trương Nhất Phàm hút xong điếu thuốc, thấy Lý Hồng không có ý muốn trở về, hắn cũng không nói chuyện.

Lý Hồng ngồi ở chỗ phụ lái, trong đầu cứ lần lượt hiện lên hình ảnh của ba, rốt cuộc, thời gian rất vô tình, chưa gì đã mười một giờ.

Trương Nhất Phàm nhìn đồng hồ, không được, phải nhanh quay về, nếu không phòng bệnh sẽ đóng cửa.

Lý Hồng được nhắc tỉnh, lúc này mới gật gật đầu,

- Chúng ta trở về thôi!

Dưới lầu bệnh viện, Trương Nhất Phàm nói:

- Em nhớ chú ý giữ gìn sức khoẻ, anh không lên đó đâu.

Lý Hồng từ từ đi lên lầu.

Trương Nhất Phàm trở lại khách sạn, càng nghĩ chuyện này càng không yên tâm. Ba của Lý Hồng, thời gian trước còn sống hay thấy xuất hiện trên ti vi, một người nhìn có vẻ rất khoẻ mạnh, nói mất thì mất rồi, Trương Nhất Phàm cảm thấy cả đời con người rất vội vàng, khó tránh khỏi để lại rất nhiều tiếc nuối.

Vì thế hắn nhớ tới dì Ngô, mấy ngày trước vừa gọi điện cho mẹ, cũng hỏi chút tình hình của dì Ngô.

Mẹ nói cơ thể của dì Ngô, bác sĩ nói là do lao lực vào kinh doanh quá, tích tụ các bệnh tật lâu ngày. Người đến tuổi trung niên, bình thường nếu không chú ý bảo vệ những thói quen sống tốt đẹp, rất dễ có bệnh.

Hơn nữa có chút bệnh tìm không ra, một khi đã phát hiện, đều là thời kì cuối. Giống như bình thường dì Ngô rất bận rộn với công việc, lúc nói chuyện kinh doanh, thì không chú ý đến sức khoẻ của mình, nên mới sinh bệnh.

Nghe mẹ nói may mà phát hiện sớm, nếu đợi đến lúc té xỉu trong phòng làm việc, sẽ thành chuyện lớn. Dì Ngô bị huyết áp cao, rất dễ gặp chuyện không may.

Trương Nhất Phàm quyết định, trong khoảng thời gian gần đây, nhất định phải bớt chút thời gian qua Mỹ.

Ngày hôm sau, Lý Thiên Trụ và Lý Hồng cùng về Thành phố, nhưng hầu như mọi người đã thấy tin tức đêm qua trên ti vi. Đài truyền hình trên ti vi thông báo tin buồn, tất cả mọi người đều biết Thành phố đã xảy ra chuyện gì, đợi Lý Hồng và Lý Thiên Trụ đi rồi, hội nghị tiếp tục.

Cuộc họp này, được mở liên tiếp ba ngày.

Mà Lý Hồng ở lại Thành phố bảy ngày, mới trở lại Thành phố Song Giang để đi làm.



Trong khoảng thời gian này, Lý Hồng ít khi phát biểu, không có hứng thú.

Những người gặp qua Lý Hồng nói Lý Hồng lạnh lùng, để chống lại ngàn vạn người bên ngoài, nhưng chuyện này qua đi, so với trước kia Lý Hồng càng thêm lạnh lùng, thậm chí nơi nào có cô, phạm vi hơn mười thướt, đều có thể cảm giác được áp lực nặng nề.

Tần Xuyên gọi điện cho Trương Nhất Phàm, nói về phản ứng gần đây của Lý Hồng.

Từ miệng của Lâm Uyên Trương Nhất Phàm cũng biết hết mọi việc gần đây của Lý Hồng, vì thế trong một buổi tối đêm khuya, Trương Nhất Phàm gọi điện cho Lý Hồng.

Vốn Lý Hồng lười nghe điện thoại, thấy điện thoại reo hai lần, cô cầm điện thoại lên thấy, biết là Trương Nhất Phàm gọi.

Trong khoảng thời gian này ở Thành phố, Lý Hồng luôn suy nghĩ một chuyện. Mình có nên hay không tìm một người đàn ông kết hôn, nhưng vừa nghĩ đến chuyện giữa nam và nữ, trong lòng Lý Hồng liền cảm thấy ghê tởm.

Quan niệm của Lý Hồng, cô cho rằng chuyện nam nữ là dơ bẩn, nhất là từ trên người đàn ông thải ra một chất dịch như vậy, cho vào cơ thể của con gái, mỗi khi nghĩ đến chất giống như loại tương trắng, cô lại cảm thấy ghê tởm.

Ở phương diện này, Lý Hồng là một người con gái có tư tưởng bảo thủ, nhưng đầu tiên cô, không thể chấp nhận sự việc giữa nam và nữ. Cô vẫn kiên trì cho rằng, mình có thể chấp nhận vuốt ve, nhận hôn môi, nhưng không chấp nhận vật thể lạ của con trai tiến vào người mình.

Lý Hồng cho rằng, con gái là thiên thần, các cô rất thuần khiết không thể để con trai làm bẩn, đã nhiều năm như vậy, sau khi Lý Hồng thất bại ở mối tình đầu, còn một nguyên nhân khác vẫn độc thân cho đến giờ.

Mà trên Thế giới này, không có đàn ông nào có thể tin tưởng, đồng ý chấp nhận sự thật này. Chỉ yêu nhau mà không lên giường? Ngươi chấp nhận sao?

Lý Hồng cho rằng yêu một người, không nhất định phải cố gắng níu giữ, nếu thật sự làm vậy, đó chỉ là một loại tình yêu thấp kém, một loại tình yêu ràng buộc, mà loại yêu này cũng được Lý Hồng cho là yêu không hoàn chỉnh.

Nếu như vậy, cô thà không cần!

Đột nhiên ba bỏ đi, làm cho Lý Hồng có chút thay đổi nhỏ, nhất là khi cô nghĩ đến mình và Trương Nhất Phàm ôm nhau, cũng không có sợ hãi như vậy, từ đó cô nghĩ thầm, mình có nên kết hôn hay không, nếu không cứ như vậy, thật sự cũng bị người ta coi là khác loài.

Người mẹ già, cũng sẽ vì vậy mà lo lắng.

Thật ra đêm đó, cũng không thể nói là ôm, chỉ là qua một lần ôm ấp mình không còn suy nghĩ, sợ hãi, khổ sở. Trước kia Lý Hồng vẫn nghĩ, cái này là những đứa con gái bình thường cần được an ủi, mình không phải người bình thường, bây giờ nghĩ lại, đó là một sai lầm.

Thấy Trương Nhất Phàm gọi điện, cô có chút do dự.

Cô nghĩ, nếu mình không bắt, để xem Trương Nhất Phàm có bao nhiêu kiên nhẫn. Nếu hắn gọi lần ba, mình sẽ bắt.

Đáng tiếc chính là, sau khi Trương Nhất Phàm gọi hai lần, nghĩ chắc Lý Hồng không có ở đó, hay là cô để quên điện thoại trong phòng làm việc. Cũng có thể cô chỉnh chế độ im lặng, ngủ mất không biết.

Mấy ngày nay ở Thành phố, Lý Hồng rất mệt, đã trải qua con đường khốn khổ mà con người chưa trải qua. Trương Nhất Phàm nghĩ cô đã mệt, mình không nên làm phiền cô ấy nghỉ ngơi.

Lý Hồng đợi hồi lâu, cuối cùng không có gọi lần ba, cô cầm di động để trước ngực mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Đạo Thiên Kiêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook