Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 778: Đời người có phải có số mệnh không?

Tây Lâu Nguyệt

26/08/2013

Nếu như nói cái chết của ba Lý Hồng, chỉ là khởi điểm cho sự bắt đầu của hai người, khiến cho hai người thực sự đến gần nhau thì đó là sau này.

Cuối tháng mười, Trương Nhất Phàm vẫn cứ giành thời gian đi đến Mỹ thăm vợ con và mẹ vợ của mình.

Dì Ngô đang ở trong viện điều dưỡng, đang từ từ hồi phục trở lại, khoảng không bao lâu nữa sẽ có thể ra viện. Nhưng bệnh cao huyết áp của bà ấy có thể trở thành căn nguyên của việc phát bệnh lần này, hơn nữa bà ấy còn có bệnh tim, rất nhiều người lớn tuổi đều có bệnh cao huyết áp, nhưng sức khỏe dì Ngô thì không giống vậy, bệnh viện nói cái này tùy vào thể trạng của từng người, có thể có người không sao, cũng có thể có người nói gục là gục ngay.

Sau này dì Ngô không nên làm việc quá sức, không nên tức giận, phải chú ý đến việc ăn uống, chú ý nghỉ ngơi.

Trương Nhất Phàm chỉ có thể ở Mỹ ba bốn ngày, nhìn thấy Đổng Tiểu Phàm thật sự rất bận ở công ty, cũng không muốn làm phiền cô. Ban ngày hắn ở biệt thự nói chuyện với mẹ vợ, đợi Đổng Tiểu Phàm tan ca trở về.

Xem vẻ mặt của Đổng Tiểu Phàm hình như không có vẻ bất mãn gì với hành động của mình. Hơn nữa buổi tối hôm đó, hai người còn làm chuyện lâu ngày mới làm một trận.

Đổng Tiểu Phàm nói Trương Nhất Phàm càng mạnh mẽ hơn, Trương Nhất Phàm nói Đổng Tiểu Phàm phóng khoáng.

Hai người nằm trên giường, ôm chặt lấy nhau, Đổng Tiểu Phàm nói:

- Em đến Mỹ là để học tính phóng khoáng, nếu không thì sao giữ được trái tim của một cành hoa như anh.

Nhưng Trương Nhất Phàm lại biết rằng, cô vì áp lực quá lâu, nếu là một người phụ nữ khác cũng vậy, Đổng Tiểu Phàm không lừa được hắn.

Trương Nhất Phàm nói:

- Gần đây anh rất thật thà, bản thân đang chuộc tội, bù đắp cho những sai lầm trước kia. Bây giờ bất cứ một người phụ nữ nào cũng không hấp dẫn được anh, trong tim anh chỉ có em.

Khi nói những lời này, rõ ràng không cảm thấy buồn nôn sao. Có lẽ giữa hai vợ chồng cần có thêm một chút gia vị. Đổng Tiểu Phàm cũng chẳng màng lời của hắn là thật hay là giả, dù sao thì trong ba năm nay, cô không có cách nào về nước được.

Lời hẹn ba năm, là bằng chứng cho thành quả của hai người, xem ai chạy nhanh, chạy xa hơn.

Trương Nhất Phàm ôm lấy vợ, xúc động nói:

- Ba năm rất khó vượt qua, áp lực của người đàn ông giống như một thùng thuốc nổ, bất cứ lúc nào cũng có thể phát nổ.

Đổng Tiểu Phàm tức giận véo hắn một cái:

- Vậy bây giờ em sẽ cho anh phát nổ.

Trương Nhất Phàm nói xong, chúng ta cùng đến chỗ chết đi!

Lại một tình yêu mãnh liệt diễn ra ở nước Mỹ.

Sau tối hôm đó, nét mặt Đổng Tiểu Phàm trở nên tỏa sáng, thần thái phấn chấn, hoàn toàn giống như một đóa hoa mới nở đẹp không sao tả xiết, kiều diễm khắp bốn phía.

Xem xa phụ nữ cần có sự làm dịu, câu này chính xác không sai, ngay đến dì Ngô cũng phát hiện ra con gái thay đổi, không còn vẻ lo âu như khi mới đến Mỹ. Sau một đêm liền biến thành một người khác vậy, lại một lần nữa thấy được sức mạnh của tình yêu.

Thượng Đế tạo ra con gái, lại tạo ra đàn ông. Sự thần kì của thế giới này cứ như vậy sinh ra vòng đi vòng lại.

Tối hôm sau, hai người vẫn như cũ, như si như mê vậy, Trương Nhất Phàm cảm nhận được sự thay đổi của Đổng Tiểu Phàm, ngọt ngào dịu dàng, Đổng Tiểu Phàm cảm nhận được sự oai hùng anh dũng của Trương Nhất Phàm, sau khi tất cả những phiền não trút hết, không hề nghĩ đến gì nữa.



Kiểu uyển chuyển này kéo dài đến tận hai giờ sáng, dường như hai người đều có cảm giác sợ đánh mất, không biết mệt mỏi mà giữ chặt đối phương. Đổng Tiểu Phàm nói:

- Thôi được rồi, chúng ta như vậy quá phóng túng rồi.

Vợ chồng già rồi, để người khác biết sẽ thành trò cười.

Trương Nhất Phàm nói:

- Chúng ta thích ai quản được chứ? Em nói ai già chứ? Ai nói em già, anh liều mạng với người đó. Tiểu Phàm, em đã từ một tiên nữ mà trở thành một yêu nữ khiến người khác mê chết người, anh muốn ở lại Mỹ không đi nữa được không?

Đổng Tiểu Phàm vuốt ve mặt của hắn:

- Anh ngốc thật!

Sau đó cô liền ngọt ngào dịu dàng nằm lên người Trương Nhất Phàm.

- Em mệt rồi phải không?

Trương Nhất Phàm hỏi.

- Không mệt! Anh muốn làm gì?

- Vậy chúng ta làm lại chứ??

A ——

Trong tiếng kêu sợ hãi của Đổng Tiểu Phàm, Trương Nhất Phàm lại động đậy. Hắn cũng cảm thấy kỳ lạ, tại sao lại tỏ ra anh dũng như vậy chứ, giống như siêu nhân vậy, không chút ngừng nghỉ.

Mình đang sợ gì cái gì chứ?

Đúng vậy, trong lòng Trương Nhất Phàm có chút lo lắng, lời hẹn ba năm với Đổng Tiểu Phàm, những thứ có thể thay đổi trong ba năm quá nhiều. Cho dù hắn có tin tưởng Đổng Tiểu Phàm, những bản thân với tư cách là một lãnh đạo một địa khu , cơ hội bị hấp dẫn là rất lớn.

Lần trước chuyện của Diêu Mộ Tình, một người con gái gọi điện đến trong đêm khuya, nếu không phải chuyện đó, có thể xảy ra chuyện khác không, điều này rất khó nói.

Sau chuyện đó Trương Nhất Phàm suy nghĩ tỉ mỉ, cũng đã phân tích động cơ của Diêu Mộ Tình, cảm thấy không có gì bất thường, rất nhiều cô gái xinh đẹp đều có chút cổ quái, có lẽ Diêu Mộ Tình cũng là người như vậy, vì vậy hắn không đi sâu vào truy cứu nữa.

Nhưng sau đó Diêu Mộ Tình gọi mình đi uống trà, Trương Nhất Phàm liền nghĩ cách từ chối, mà Diêu Mộ Tình vẫn không liên lạc lại với mình. Lúc này đang ở cùng với Đổng Tiểu Phàm, Trương Nhất Phàm đang suy nghĩ trong lòng, nếu như không không phải Đổng Tiểu Phàm, vì áy náy với cô ấy, mình và Diêu Mộ Tình nói không chừng có lẽ sẽ xảy ra chuyện gì.

Con gái khi bị bệnh, đề phòng là yếu đuối nhất, chỉ cần anh ân cần quan tâm, chăm sóc họ một chút, sự phòng vệ của họ liền giống như một mảnh giất cửa sổ, vừa đụng vào đã rách.

Sắp ba giờ rồi, nơi nào đó của Trương Nhất Phàm vẫn đang cương cứng ở đấy. Đổng Tiểu Phàm đột nhiên cảm thấy nó càng cứng hơn, thế là chau mày nói:

- Hai hôm nay anh có chút không bình thường, uống thuốc hả? Thứ đồ chơi đó đừng đụng đến nữa, không tốt cho sức khỏe.

Trương Nhất Phàm không nói gì:

- Trong mắt em, anh vô dụng vậy sao? Mới ba mươi mốt tuổi mà phải uống thứ đó để bù đắp sao? Anh muốn chứng minh cho em, anh là người đàn ông mạnh nhất trên thế giới.

- Không cần chứng minh đâu, anh như vậy rồi, em đầu hàng.



Đổng Tiểu Phàm nằm sấp ở đó, không nhúc nhích gì. Liên tiếp dày vò hai buổi tối, rõ ràng là có chút mệt, tối hôm nay cũng liên tiếp không ngừng.

Cô cũng đang khiếp sợ nhu cầu của mình và năng lực kéo dài của Trương Nhất Phàm, đều biết rằng đây là lần thứ mấy rồi dù sao thì cũng phá vỡ tất cả kỷ lục trước kia. Sự điên cuồng lần này, không ngờ lại xảy ra ở nơi đất khách quê người xa xôi.

Đổng Tiểu Phàm hiểu rằng, chẳng trách những người có tiền kia đều thích dẫn theo tình nhân đến phóng túng ở nhưng nơi như Hawaii, châu Âu, Mỹ, vì ở nơi xa xôi thế này không có người quen, không có áp lực, có lẽ chính vì vậy, họ lại càng thích môi trường này hơn!

Nhưng cô thật sự mệt rồi, nằm sấp trên người Trương Nhất Phàm:

- Em không muốn nhúc nhích nữa, chúng ta ngủ thôi! Không động đậy bên trong, cứ thế đến sáng.

Trương Nhất Phàm nói:

- Được rồi, chúng ta hai cơ thể thành một, cứ để nó đến sáng. Nhưng anh ngủ không được, chúng ta nói chuyện đi! Lâu không gặp, anh rất nhớ em.

Lời này của Trương Nhất Phàm là thật, thời gian này, hắn vẫn luôn nhớ, rất nhớ Đổng Tiểu Phàm. Đương nhiên khi nhớ cô, cũng nghĩ ngay đến chuyện đó, nhưng dù sao thì hai người cũng có cảm tình.

Đổng Tiểu Phàm giống như một đống bùn lầy vậy, Trương Nhất Phàm đưa tay ra vuốt ve mông của cô, ra sức xoa xoa. Hắn phát hiện mông của Đổng Tiểu Phàm ngày càng đầy đặn hơn, co dãn kinh người, có tiềm năng của Liễu Hồng.

- Tiểu Phàm, anh cảm nhận được đời người như một giấc mơ vậy, có những chuyện không thể tin nổi.

Đổng Tiểu Phàm cảm nhận được hắn đang xoa bóp, giống như có người mát xa cho mình vậy, rất thoải mái, cô hừ một tiếng:

- Lại sao nữa thế?

Trương Nhất Phàm nói:

- Càng ngày anh càng không hiểu nổi, vận mệnh con người có phải thật sự đã định trước rồi không. Em xem em, trong lúc vô ý đã trở thành một bà phú với mười tỷ. Nếu về nước, em sẽ nắm trong tay gần một trăm tỷ. Có người cả đời bận rộn, vì tiền tài mà bôn ba, có vài vị chức vụ lớn thậm chí không từ thủ đoạn nào, điên cuồng vơ vét của cải, nhưng em thì không có ý định đó, miêu tả sơ lược thì cũng đạt được đỉnh cao mà cả đời người khác mong muốn mà không thể có được. Em nói vận mệnh của những người này có phải là sớm đã định trước không?

Đổng Tiểu Phàm nói:

- Những chuyện này không thề so sánh được, em có mười tỷ cũng được, trăm tỷ cũng được, tất cả những thứ này đều là kết quả mười mấy năm phấn đấu vất vả của mẹ em mà đạt được, em chỉ là lượm lặt một vài cái có sẵn. Anh xem sức khỏe bây giờ của mẹ em, lại là cao huyết áp, nếu như một ngày nào đó tắt thở thực sự, anh nói cả đời này của bà ấy có đáng không?

Hai người nói chuyện một hồi, đột nhiên Đổng Tiểu Phàm nói:

- Nó nhỏ lại rồi, chúng ta ngủ thôi!

Trương Nhất Phàm vừa nghe câu này, đột nhiên phía dưới giống như một quả bóng thổi to lên, nhanh chóng căng lên, lại khí thế bừng bừng to lớn lên, đằng đằng sát khí.

Đổng Tiểu Phàm có chút bất đắc dĩ:

- Vậy anh tự làm đi, làm xong sớm rồi ngủ. Ngày mai còn phải đi gặp George, không được để mắt đỏ ngầu lên, người khác chê cười chúng ta đó!

Nói đến chuyện của George, Trương Nhất Phàm liền nói:

- Vậy được, em xuống đi, anh lên trên, làm xong bài tập rồi ngủ.

Lần này Đổng Tiểu phàm nằm ở đó, không có bất kì động tác nào, chỉ có đôi ngực dịu dàng phía trước theo sự tấn công của Trương Nhất Phàm, làm say động lòng người.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Đạo Thiên Kiêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook