Chương 745: Thực hiện bốn mục tiêu
Tây Lâu Nguyệt
26/08/2013
Ứng cử viên cho chức Chủ nhiệm văn phòng xóa đói giảm nghèo cuối cùng cũng đã có tin tức. Chu Bân cuối cùng cũng mãn nguyện.
Chủ nhiệm Văn phòng Thành ủy kiêm chủ nhiệm văn phòng xóa đói giảm nghèo. Tuy rằng ở văn phòng xóa đói giảm nghèo là lâm thời, Chu Bân xuống nông thôn cũng có chút cảm giác của khâm sai đại thần ngày xưa, uy phong ngất trời.
Địa khu Vĩnh Lâm có chín huyện hai khu, lúc này công tác giúp đỡ người nghèo đối tượng chính là trường tiểu học của toàn bộ địa khu. Nhằm vào vấn đề giáo dục, vào những đứa trẻ bị thất học.
Đối với Chu Vân mà nói, cong việc này cũng là một gánh nặng. Cũng có rất nhiều người không muốn chọn trọng trách này. Chu Bân sau khi đi xuống, mới biết được gian khổ trong đó, nhưng y không có cách nào. Đi đến bước hôm nay hoàn toàn là tình thế.
Hoặc tiếp tục bị Ô Dật Long khống chế, hoặc là nhảy ra ngoài vòng tròn.
Bằng thực lực Chu Bân, không ai muốn xuống dưới, hướng lên trên cũng không làm được. Hiện tại quan hệ với Bí thư Trương cần tiếp tục duy trì. Chu Bân tin tưởng y có thể được Bí thư tin tưởng.
Để nấu được những món ăn ngon này, Chu Bân đã cố ý học mấy đầu bếp nổi tiếng. Hôm đó y biết Thôi Hồng Anh không biết nấu đồ ăn này mới bảo bà xã mua ba ba.
Quả nhiên công phu không phụ lòng người, Chu Bân thành công với kế hoạch của mình.
Bí thư Trương đã đề xuất bốn mục tiêu trên hội nghị thường vụ, một trong số đó chính là trong sáu tháng trước mắt nhất định phải xây ba bốn trường tiểu học, giải quyết khó khăn trong việc đi học của trẻ em địa khu.
Chu Bân đã tính qua tài khoản này, với kinh tế địa khu Vĩnh Lâm khi quyên góp giúp xây dựng trường tiểu học thì phí tổn bao gồm tòa nhà lớp học, ký túc xá, còn có chỗ ở cho giáo viên chỉ khoảng trên dưới ba mươi nghìn.
Thêm một số thiết bị dạy học nữa cũng bảy tám trăm, ước chừng gần năm mươi nghìn. Bốn mươi trường học cần đầu tư trên dưới hai mươi triệu.
Đương nhiên, đây chỉ là số bình quân, cũng có một số đã có trường học từ trước hoặc là đã có giáo viên. Chu Bân quyết định chỉ cần tiến hành cải tạo những khu vực này.
Có thể sử dụng thì cố gắng dùng, thật sự không thể dùng thì kiên quyết dỡ bỏ. Lần này tài trợ giúp đỡ người nghèo vẫn lấy con người làm chủ thế, an toàn là trên hết. Số tiền còn lại Chu Bân căn cứ vào báo cáo của các khu, tiến hành trợ cấp với những gia đình có trẻ con cực kỳ khó khăn.
Mọi việc đều phải trải qua thăm hỏi, xâm nhập quần chúng trực tiếp lấy tư liệu sau đó tổng hợp lại. Toàn bộ địa khu Vĩnh Lâm có bao nhiêu hộ như vậy có thật sự như vậy không. Có báo cáo giả không…
Đây là mục tiêu lớn của Bí thư Trương. Nếu Chu Bân đã tiếp nhận nhiệm vụ này, y liền quyết định cố gắng hết sức để quán triệt xuống dưới.
Căn cứ vào tinh thần của Thành ủy, tranh thủ hoàn thành nhiệm vụ này trong nửa năm tới. Nói cách khác nhất định phải chính thức đưa vào sử dụng vào khai giảng đầu năm tới.
Hiện giờ đã là tháng chính. Chu Bân chỉ còn chưa đến một năm, công trình nhất định phải được nghiệm thu trước tháng hai. Sau khi nhận được bổ nhiệm của Thành ủy, Chu Bân lập tức tổ chức một hội nghị, gồm nhân vật số một số hai, phòng giáo dục của các huyện các khu tập trung lai, truyền đạt tinh thần giúp đỡ người nghèo của Thành ủy.
Có tiền từ trên xuống những người này đương nhiên vui vẻ. Bởi vậy bọn họ mới sùng bái chủ nhiệm văn phòng xóa đói giảm nghèo như thần tài. Ngoài hai khu còn khá, các huyện còn lại đều là các huyện nghèo.
Những nơi đó rất nhiều trường học cần được giúp đỡ. Chu Bân lựa chọn theo tiêu chí huyện nghèo.
Giúp đỡ người nghèo là một công việc trường kỳ gian khổ. Chu Bân thì hi vọng chu kỳ dài một chút, vừa để Bí thư Trương nhìn thấy cố gắng của mình, lại làm cho phía dưới thấy mình thật tốt.
Ngay lúc Chu Bân ra sức triển khai công tác giúp đỡ người nghèo, Trương Nhất Phàm lập tức khới động dự án.
Cũng chính là quốc lộ đến các huyện của Vĩnh Lâm, nhất định phải khai thông trước cuối năm,
Khó khăn lớn nhất lúc này là tài chính.
Lần trước lão Lý đã tài trợ không hoàn lại sáu mươi triệu, sớm đã có chỗ, chỉ có điều sáu mươi triệu như muối bỏ biển. Tỉnh thành cũng đẩy xuống một khoản tiền làm được, ước chừng hai trăm bảy mươi triệu.
Khoản tiền này được báo cáo trên hội nghị thường vụ.
Trương Nhất Phàm đề xuất về việc thực hiện kế hoạch này do Ủy ban nhân dân toàn quyền phụ trách. Chủ tịch Ô đảm nhiệm chức Tổ trưởng, cục Giao thông thành phố đảm nhiệm chức Phó tổ trưởng.
Về chuyện tiền, Trương Nhất Phàm quyết định tự mình làm, Ủy ban nhân dân thành phố chỉ cần chủ trì công tác là được.
Đối với đề nghị này của Trương Nhất Phàm, đương nhiên Ô Dật Long không phản đối. Trương Nhất Phàm gần như đã chọn tất cả các gánh nặng, hắn đã làm thay Chủ tịch thành phố phần việc này. Bởi vậy hội nghị đã nhanh chóng đi đến thống nhất.
Chỉ là có người nghĩ, Bí thư Trương hình như rất vội, hơi có vẻ như đang theo đuổi thành tích.
Có người thì không nói gì, lúc Trương Nhất Phàm đề xuất bốn mục tiêu thật sự có người cười nhạt, không cho là đúng, nhưng nhìn thấy trong một thời gian ngắn ngủi một tháng tiền nhanh chóng về đúng chỗ bọn họ liền thấm khâm phục. Nhiều tiền như vậy không phải người nào cũng có thể làm được.
Giống như quý xóa đói giảm nghèo, ba bốn mươi triệu có thể làm được gì, trừ phi là có công phu mang tính tượng trương, xây dựng trường học thì sao có khả năng. Nhưng Bí thư Trương đề xuất chính là phải thực hiện ba đến bốn mươi nhà tiểu học.
Không nghĩ vui như lên trời, không chỉ có tập đoàn Lý thị lấy danh nghĩa của cháu gái quyên giúp mười triệu, sau đó Quỹ Phàm Phàm ba lượt quyên giúp hai mươi triệu.
Có số tiền đó mục tiêu của Bí thư Trương không khó thực hiện, vừa làm tốt công tác giúp đỡ người nghèo, vừa giải quyết vấn đề lao động của địa phương.
Sau việc này mọi người đều thật sự không ngờ.
Đối với việc giải quyết đường xá của toàn thành phố trong sáu tháng cuối năm thì khó hơn nữa.
Tuy rằng công tác này chín huyện hai khu đồng thời khởi công nhưng cho tới bây giờ khảon tiền còn chưa được cấp xuống. Cục Tài chính cũng chỉ có sáu mươi triệu tài trợ của tập đoàn Lý thị.
Ô Dật Long thật sự cảm thấy áp lực. Trương Nhất Phàm đến Vĩnh Lâm lâu như vậy, cũng không tranh quyền về tài chính với ông ta. Hơn nữa lần này hắn lại đặt trọng trách về phía hắn.
Anh làm đường tôi đi đòi tiền.
Ô Dật Long không biết vì sao Trương Nhất Phàm tăng cường độ mạnh yếu như vậy, liều mạng thúc giục bộ máy chính quyền, toàn lực phát triển kinh tế Vĩnh Lâm. Ông ta đã từng nghĩ đến rất nhiều lý do đều không có đáp án. Vì thế ông ta đương nhiên cho rằng có phải có người trên tỉnh hứa hẹn với Trương Nhất Phàm không.
Đương nhiên đây chỉ là một suy đoán. Nếu Ô Dật Long tình nguyện làm quan ở vùng Vĩnh Lâm này, cũng không muốn đến tỉnh thành đảm nhiệm chức quan không lớn.
Còn Trương Nhất Phàm thì khác, thời gian này, toàn bộ bộ máy chính quyền Vĩnh Lâm đều bị Trương Nhất Phàm giục giã vận hành hết sức.
Toàn bộ địa khu như bước vào công cuộc xây dựng lớn. Muốn giàu có phải làm đường đây là đạo lý không thể thay đổi.
Trưởng ban tuyên giáo lại bị triệu tập đến văn phòng, Trương Nhất Phàm nghiêm túc truyền đạt mệnh lệnh, Ban tuyên giáo nhất định phải tổ chức tốt công tác tuyên truyền trên báo đài.
Không ngừng đưa tin tuyên truyền về xây dựng đường giao thông và các tin tức khác, mỗi tin tức hình ảnh phải phản ánh chân thật…
Trưởng ban Quách có chút không hiểu hỏi:
- Phá đi cũng đưa tin sao?
- Phá đi cũng đưa tin.
Trương Nhất Phàm rất tin, với quy mô vận động như vậy chắc chắn cũng có chỗ tối tăm. Bởi vậy hắn cần Ban tuyên giáo cùng với các phóng viên truyền thông vào cuộc, không ngừng phơi sáng toàn bộ tiến trình, ngăn chặn họ làm giả sau lưng.
Đây là lý luận của Đổng Tiểu Phàm, chế độ tốt có thể khiến người xấu làm việc tốt. Trương Nhất Phàm tin rằng chiêu này của hắn có thể ngăn mọi việc phát sinh.
Địa khu Vĩnh Lâm tiến vào kế hoạch lớn, chào đón thời kỳ phát triển kinh tế.
Trương Nhất Phàm sắp xếp xong lập tức đến Sở tài chính tỉnh, nghĩ cách cho tỉnh chi tiển xuống dưới. Nếu không bốn mục tiều hắn đề xuất sẽ thành sáo rỗng.
Chủ nhiệm Văn phòng Thành ủy kiêm chủ nhiệm văn phòng xóa đói giảm nghèo. Tuy rằng ở văn phòng xóa đói giảm nghèo là lâm thời, Chu Bân xuống nông thôn cũng có chút cảm giác của khâm sai đại thần ngày xưa, uy phong ngất trời.
Địa khu Vĩnh Lâm có chín huyện hai khu, lúc này công tác giúp đỡ người nghèo đối tượng chính là trường tiểu học của toàn bộ địa khu. Nhằm vào vấn đề giáo dục, vào những đứa trẻ bị thất học.
Đối với Chu Vân mà nói, cong việc này cũng là một gánh nặng. Cũng có rất nhiều người không muốn chọn trọng trách này. Chu Bân sau khi đi xuống, mới biết được gian khổ trong đó, nhưng y không có cách nào. Đi đến bước hôm nay hoàn toàn là tình thế.
Hoặc tiếp tục bị Ô Dật Long khống chế, hoặc là nhảy ra ngoài vòng tròn.
Bằng thực lực Chu Bân, không ai muốn xuống dưới, hướng lên trên cũng không làm được. Hiện tại quan hệ với Bí thư Trương cần tiếp tục duy trì. Chu Bân tin tưởng y có thể được Bí thư tin tưởng.
Để nấu được những món ăn ngon này, Chu Bân đã cố ý học mấy đầu bếp nổi tiếng. Hôm đó y biết Thôi Hồng Anh không biết nấu đồ ăn này mới bảo bà xã mua ba ba.
Quả nhiên công phu không phụ lòng người, Chu Bân thành công với kế hoạch của mình.
Bí thư Trương đã đề xuất bốn mục tiêu trên hội nghị thường vụ, một trong số đó chính là trong sáu tháng trước mắt nhất định phải xây ba bốn trường tiểu học, giải quyết khó khăn trong việc đi học của trẻ em địa khu.
Chu Bân đã tính qua tài khoản này, với kinh tế địa khu Vĩnh Lâm khi quyên góp giúp xây dựng trường tiểu học thì phí tổn bao gồm tòa nhà lớp học, ký túc xá, còn có chỗ ở cho giáo viên chỉ khoảng trên dưới ba mươi nghìn.
Thêm một số thiết bị dạy học nữa cũng bảy tám trăm, ước chừng gần năm mươi nghìn. Bốn mươi trường học cần đầu tư trên dưới hai mươi triệu.
Đương nhiên, đây chỉ là số bình quân, cũng có một số đã có trường học từ trước hoặc là đã có giáo viên. Chu Bân quyết định chỉ cần tiến hành cải tạo những khu vực này.
Có thể sử dụng thì cố gắng dùng, thật sự không thể dùng thì kiên quyết dỡ bỏ. Lần này tài trợ giúp đỡ người nghèo vẫn lấy con người làm chủ thế, an toàn là trên hết. Số tiền còn lại Chu Bân căn cứ vào báo cáo của các khu, tiến hành trợ cấp với những gia đình có trẻ con cực kỳ khó khăn.
Mọi việc đều phải trải qua thăm hỏi, xâm nhập quần chúng trực tiếp lấy tư liệu sau đó tổng hợp lại. Toàn bộ địa khu Vĩnh Lâm có bao nhiêu hộ như vậy có thật sự như vậy không. Có báo cáo giả không…
Đây là mục tiêu lớn của Bí thư Trương. Nếu Chu Bân đã tiếp nhận nhiệm vụ này, y liền quyết định cố gắng hết sức để quán triệt xuống dưới.
Căn cứ vào tinh thần của Thành ủy, tranh thủ hoàn thành nhiệm vụ này trong nửa năm tới. Nói cách khác nhất định phải chính thức đưa vào sử dụng vào khai giảng đầu năm tới.
Hiện giờ đã là tháng chính. Chu Bân chỉ còn chưa đến một năm, công trình nhất định phải được nghiệm thu trước tháng hai. Sau khi nhận được bổ nhiệm của Thành ủy, Chu Bân lập tức tổ chức một hội nghị, gồm nhân vật số một số hai, phòng giáo dục của các huyện các khu tập trung lai, truyền đạt tinh thần giúp đỡ người nghèo của Thành ủy.
Có tiền từ trên xuống những người này đương nhiên vui vẻ. Bởi vậy bọn họ mới sùng bái chủ nhiệm văn phòng xóa đói giảm nghèo như thần tài. Ngoài hai khu còn khá, các huyện còn lại đều là các huyện nghèo.
Những nơi đó rất nhiều trường học cần được giúp đỡ. Chu Bân lựa chọn theo tiêu chí huyện nghèo.
Giúp đỡ người nghèo là một công việc trường kỳ gian khổ. Chu Bân thì hi vọng chu kỳ dài một chút, vừa để Bí thư Trương nhìn thấy cố gắng của mình, lại làm cho phía dưới thấy mình thật tốt.
Ngay lúc Chu Bân ra sức triển khai công tác giúp đỡ người nghèo, Trương Nhất Phàm lập tức khới động dự án.
Cũng chính là quốc lộ đến các huyện của Vĩnh Lâm, nhất định phải khai thông trước cuối năm,
Khó khăn lớn nhất lúc này là tài chính.
Lần trước lão Lý đã tài trợ không hoàn lại sáu mươi triệu, sớm đã có chỗ, chỉ có điều sáu mươi triệu như muối bỏ biển. Tỉnh thành cũng đẩy xuống một khoản tiền làm được, ước chừng hai trăm bảy mươi triệu.
Khoản tiền này được báo cáo trên hội nghị thường vụ.
Trương Nhất Phàm đề xuất về việc thực hiện kế hoạch này do Ủy ban nhân dân toàn quyền phụ trách. Chủ tịch Ô đảm nhiệm chức Tổ trưởng, cục Giao thông thành phố đảm nhiệm chức Phó tổ trưởng.
Về chuyện tiền, Trương Nhất Phàm quyết định tự mình làm, Ủy ban nhân dân thành phố chỉ cần chủ trì công tác là được.
Đối với đề nghị này của Trương Nhất Phàm, đương nhiên Ô Dật Long không phản đối. Trương Nhất Phàm gần như đã chọn tất cả các gánh nặng, hắn đã làm thay Chủ tịch thành phố phần việc này. Bởi vậy hội nghị đã nhanh chóng đi đến thống nhất.
Chỉ là có người nghĩ, Bí thư Trương hình như rất vội, hơi có vẻ như đang theo đuổi thành tích.
Có người thì không nói gì, lúc Trương Nhất Phàm đề xuất bốn mục tiêu thật sự có người cười nhạt, không cho là đúng, nhưng nhìn thấy trong một thời gian ngắn ngủi một tháng tiền nhanh chóng về đúng chỗ bọn họ liền thấm khâm phục. Nhiều tiền như vậy không phải người nào cũng có thể làm được.
Giống như quý xóa đói giảm nghèo, ba bốn mươi triệu có thể làm được gì, trừ phi là có công phu mang tính tượng trương, xây dựng trường học thì sao có khả năng. Nhưng Bí thư Trương đề xuất chính là phải thực hiện ba đến bốn mươi nhà tiểu học.
Không nghĩ vui như lên trời, không chỉ có tập đoàn Lý thị lấy danh nghĩa của cháu gái quyên giúp mười triệu, sau đó Quỹ Phàm Phàm ba lượt quyên giúp hai mươi triệu.
Có số tiền đó mục tiêu của Bí thư Trương không khó thực hiện, vừa làm tốt công tác giúp đỡ người nghèo, vừa giải quyết vấn đề lao động của địa phương.
Sau việc này mọi người đều thật sự không ngờ.
Đối với việc giải quyết đường xá của toàn thành phố trong sáu tháng cuối năm thì khó hơn nữa.
Tuy rằng công tác này chín huyện hai khu đồng thời khởi công nhưng cho tới bây giờ khảon tiền còn chưa được cấp xuống. Cục Tài chính cũng chỉ có sáu mươi triệu tài trợ của tập đoàn Lý thị.
Ô Dật Long thật sự cảm thấy áp lực. Trương Nhất Phàm đến Vĩnh Lâm lâu như vậy, cũng không tranh quyền về tài chính với ông ta. Hơn nữa lần này hắn lại đặt trọng trách về phía hắn.
Anh làm đường tôi đi đòi tiền.
Ô Dật Long không biết vì sao Trương Nhất Phàm tăng cường độ mạnh yếu như vậy, liều mạng thúc giục bộ máy chính quyền, toàn lực phát triển kinh tế Vĩnh Lâm. Ông ta đã từng nghĩ đến rất nhiều lý do đều không có đáp án. Vì thế ông ta đương nhiên cho rằng có phải có người trên tỉnh hứa hẹn với Trương Nhất Phàm không.
Đương nhiên đây chỉ là một suy đoán. Nếu Ô Dật Long tình nguyện làm quan ở vùng Vĩnh Lâm này, cũng không muốn đến tỉnh thành đảm nhiệm chức quan không lớn.
Còn Trương Nhất Phàm thì khác, thời gian này, toàn bộ bộ máy chính quyền Vĩnh Lâm đều bị Trương Nhất Phàm giục giã vận hành hết sức.
Toàn bộ địa khu như bước vào công cuộc xây dựng lớn. Muốn giàu có phải làm đường đây là đạo lý không thể thay đổi.
Trưởng ban tuyên giáo lại bị triệu tập đến văn phòng, Trương Nhất Phàm nghiêm túc truyền đạt mệnh lệnh, Ban tuyên giáo nhất định phải tổ chức tốt công tác tuyên truyền trên báo đài.
Không ngừng đưa tin tuyên truyền về xây dựng đường giao thông và các tin tức khác, mỗi tin tức hình ảnh phải phản ánh chân thật…
Trưởng ban Quách có chút không hiểu hỏi:
- Phá đi cũng đưa tin sao?
- Phá đi cũng đưa tin.
Trương Nhất Phàm rất tin, với quy mô vận động như vậy chắc chắn cũng có chỗ tối tăm. Bởi vậy hắn cần Ban tuyên giáo cùng với các phóng viên truyền thông vào cuộc, không ngừng phơi sáng toàn bộ tiến trình, ngăn chặn họ làm giả sau lưng.
Đây là lý luận của Đổng Tiểu Phàm, chế độ tốt có thể khiến người xấu làm việc tốt. Trương Nhất Phàm tin rằng chiêu này của hắn có thể ngăn mọi việc phát sinh.
Địa khu Vĩnh Lâm tiến vào kế hoạch lớn, chào đón thời kỳ phát triển kinh tế.
Trương Nhất Phàm sắp xếp xong lập tức đến Sở tài chính tỉnh, nghĩ cách cho tỉnh chi tiển xuống dưới. Nếu không bốn mục tiều hắn đề xuất sẽ thành sáo rỗng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.