Chương 312: Cuốn vào
Thụy Căn
10/09/2013
- Khi đội điều tra lục soát nhà quả phụ Tùy, có thấy một số đồ. Ừm, chính xác là một số sách, là sách về y học, chỉ yếu là giới thiệu về các bệnh dạng tim mạch, nhồi máu cơ tim..., còn nữa rượu ngâm trong nhà quả phụ Tùy có dược tính rất lớn, toàn là có tính tráng dương. Căn cứ vào kết quả điều tra của chúng tôi, những loại thuốc dùng để ngâm rượu đã được tìm thấy. Theo tìm hiểu sơ bộ, khi người ta kê những loại thuốc này cho cô ta, còn nhắc nhở đặc biệt là loại thuốc này dược tính quá nặng. Người bình thường dùng tốt nhất là giảm bớt một lượng hợp lý, đối với những người bị bệnh cao huyết áp, tim mạch thì là điều cấm kỵ...
Người đàn ông nói những câu này không những khiến cho Bào Vĩnh Quý cứng họng, ngay cả Khúc Nguyên Cao và Lục Vi Dân cũng nhìn nhau ngơ ngác. Thậm chí Lục Vi Dân nhìn thấy mắt của Khúc Nguyên Cao còn thoáng hiện sự lo lắng.
Làm Trưởng phòng công an đã lâu, Bào Vĩnh Quý lập tức ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề. Nếu như nói chuyện này có nghi ngờ cố ý mưu sát thì không chỉ đơn giản ở vấn đề đạo đức của Chu Minh Khuê. Nếu chỉ đơn thuần là quan hệ nam nữ, Chu Minh Khuê đã chết, thì chuyện này chỉ dừng ở đây, cho dù là phía sau có chút sóng gió thì cũng không dậy sóng lớn. Nhưng nếu là quả phụ Tùy cố ý mưu sát Chu Minh Khuê, như vậy thì vấn đề quá lớn, sẽ dẫn đến vấn đề tại sao cô ta phải mưu sát Chu Minh Khuê. Có lẽ sẽ còn kéo theo hàng loạt những vấn đề liên quan không ngờ tới nữa.
Nghĩ đến đây Bào Vĩnh Quý cảm thấy vã mồ hôi lưng, theo bản năng anh ta ngẩng lên nhìn Khúc Nguyên Cao, cũng thấy có vẻ lo lắng sâu trong mắt ông ta.
Bào Vĩnh Quý cố định thần, hạ giọng nói:
- Khi đó ai dẫn đội điều tra hiện trường?
- Là Chính ủy Đan đích thân dẫn đội đi.
Người đàn ông dường như vẫn chưa bình tĩnh lại, thuận miệng đáp.
- Đan Hùng Nghĩa đích thân đi?
Trong lòng Bào Vĩnh Quý lại run lên, phiền toái to rồi. Theo bản năng ánh mắt lại liếc nhìn Khúc Nguyên Cao đang đứng đối diện. Quả nhiên là gương mặt Khúc Nguyên Cao càng sa sầm xuống.
- Vì sao cậu không tự mình đi? Không phải tuần này cậu chỉ huy trực ban ở phòng sao?
Bào Vĩnh Quý vừa tức giận vừa vội, lập tức nổi giận, sắc mặt trở nên dữ tợn hơn, hận là không thể tát cho trợ thủ đắc lực của mình một cái:
- Mẹ kiếp, chuyện lớn như vậy, cậu là lãnh đạo trực ban ở phòng vì sao không đi? Lại chạy đến ổ đàn bà đó không dậy nổi hả?
Bị Bào Vĩnh Quý mắng cho tới mức sắc mặt lúc trắng lúc hồng, một tia giận dữ xuất hiện trong mắt, nhưng rất nhanh người đàn ông đã kìm nén được sự tức giận của mình.
Anh ta vẫn không rõ vì sao nghe thấy Chính ủy Đan đích thân dẫn đội tới hiện trường mà Trưởng phòng Bào liền tức giận như vậy. Trong phòng Công an, Chính ủy Đan được phân công quản lý hình sự, mình là lãnh đạo trực ban, theo lý thuyết thì cũng nên đi. Nhưng đội cảnh sát hình sự đã báo cho Chính ủy Đan, Chính ủy Đan lập tức đến phòng nói rõ ràng vụ án nghiêm trọng, cần đích thân anh ta đi, mình là Phó phòng chẳng lẽ nói không được? Các vụ trọng án hình sự trước kia cũng phải thông báo cho lãnh đạo phòng được phân công quản lý đích thân dẫn đội đi, cũng càng thể hiện sự coi trọng. Điều này cũng là hợp tình hợp lý, sao lần này Trưởng phòng Bào lại lật mặt như vậy?
Tuy không rõ bên trong chuyện này có gì huyền bí, nhưng người đàn ông kia cũng biết chắc kiếp trước bên kia có ẩn tình gì. Chính ủy Đan và Chủ tịch huyện Lý là thông gia nhưng trong cục cũng không thể nào đắc ý được. Theo lý mà nói, Chính ủy thường được phân công quản lý công tác chính trị, trang thiết bị, nhưng phòng Công an huyện Song Phong lại là một ngoại lệ. Phó Chính ủy quản lý công tác chính trị, kiểm tra kỉ luật và trang thiết bị, Chính ủy lại bị phân công quản lý nghiệp vụ, hơn nữa là chủ quản hành chính. Đương nhiên cũng có lý do đầy đủ, tình hình xã hội, trị an của Song Phong không được tốt có tiếng ở toàn địa khu, là Chính ủy đích thân nắm mảng công tác hình sự, đủ để thấy sự coi trọng của phòng Công an huyện Song Phong với công tác này.
- Trưởng phòng Bào, vốn là tôi muốn đi, nhưng chưa kịp ra khỏi cửa thì Chính ủy Đan đã đến phòng, nói đích thân anh ta sẽ đi. Anh ta bảo tôi ở lại phòng giữ căn cứ, nói chắc chắn Huyện ủy, Ủy ban nhân dân huyện sẽ hỏi đến, tôi cũng dễ ứng đối.
Người đàn ông cũng đáp lời không kiêu ngạo, không siểm nịnh.
Nghe thấy Ba Tử Đạt nói là Đan Hùng Nghĩa chủ động đến phòng Công an yêu cầu đích thân đến hiện trường, Bào Vĩnh Quý và Khúc Nguyên Cao nhìn nhau, trong lòng càng chùng xuống. Xem ra Đan Hùng Nghĩa có lý do mới đến, cũng không biết là tìm bao nhiêu cơ hội, cuối cùng là nhắm đúng được cơ hội lần này.
- Thôi đi, ông Bào chuyện này đã xảy ra rồi. Trách cứ Tử Đạt cũng không có ý nghĩa gì, trời đã muốn mưa thì không ai ngăn được.
Trái lại tâm trạng của Khúc Nguyên Cao cũng dần ổn định.
- Tình hình bây giờ còn chưa rõ ràng, tất cả còn chưa định rõ. Ông Bào phải sắp xếp người lập tức chờ đợi, sau khi áp giải quả phụ Tùy về Xương Châu sẽ lập tức thẩm vấn nhanh. Nhất định phải làm cho rõ ràng, rốt cục là xảy ra chuyện gì, tuyệt đối không thể vì quả phụ Tùy danh tiếng không tốt, mà ông Chu lại là lãnh đạo của chúng ta mà để bị thành kiến, vu tội cho người khác.
Trong lòng Bào Vĩnh Quý thắt chặt. Bây giờ Quân Đường và Đan Hùng Nghĩa có quan hệ rất tốt, mình vẫn luôn cân nhắc điều Đường Quân đến trại tạm giam hoặc là phòng dự thẩm. Mấy lần có nêu lên trong cuộc họp Đảng ủy, Đan Hùng Nghĩa đều kiên quyết phản đối, các lãnh đạo phòng còn lại cũng không thật tán đồng, cho rằng Đường Quân làm việc ở đội cảnh sát hình sự cũng rất tốt. Mình trong lúc đó cũng không thể tìm được cơ hội tốt hơn, chuyện cũng đành gác lại, không ngờ lần này có vấn đề lại đúng chuyện này. Hỏng chuyện chỉ tại mình mềm lòng thôi.
Chỉ e trên đường Đường Quân cũng đã làm theo chỉ điểm của Đan Hùng Nghĩa bắt đầu thẩm vấn nhanh quả phụ Tùy. Đặc biệt là nếu quả phụ Tùy thật sự chủ động đầu thú thì vấn đề còn chưa rõ trong việc này sẽ ngày càng nhiều. Nghĩ đến đây Bào Vĩnh Quý liền thấy phiền lòng.
Không đợi Bào Vĩnh Quý hiểu rõ, ngoài cửa đã có tiếng bước chân dồn dập đi tới:
- Trưởng phòng Bào, có điện thoại của Bí thư Huyện ủy Lương!
Khúc Nguyên Cao và Bào Vĩnh Quý nhìn nhau ngơ ngác, chẳng lẽ Bí thư Lương biết tình hình nhanh như vậy sao?
Sau khi nhận điện thoại, mặt Bào Vĩnh Quý vốn đen đỏ đã có phần trắng bệch hiếm thấy. Mà người đang cầm điện thoại nói chuyện với Lương Quốc Uy là Khúc Nguyên Cao sắc mặt đã sa sầm đến mức sắp đổ sụp, đúng là năm vận hạn, họa vô đơn chí!
Vĩnh Tế lại xảy ra chuyện lớn rồi.
Tổ công tác thị trấn Vĩnh Tế sáng hôm nay đến thôn Vĩnh Bình thúc giục thu thuế nông nghiệp và các khoản phí, vì để thúc trả hết nợ, có lấy của một hộ gia đình hai con heo. Hai vợ chồng họ nghĩ không thông, sau khi giao con cho người già trong gia đình, hai vợ chồng ở nhà uống thuốc trừ sâu tự sát. Hiện tại họ đang được đưa đi cấp cứu khẩn cấp ở trạm y tế quận, đến nay vẫn còn trong tình trạng hôn mê sâu, có thể tử vong bất cứ lúc nào. Biết được tin này hơn một trăm hộ nông dân thôn Vĩnh Bình đã vây quanh Ủy ban nhân dân thị trấn, đòi có một lời giải thích. Hơn nữa số lượng còn đang tăng nhanh, tình hình có thể sẽ mở rộng thêm một bước.
Lương Quốc Uy và Lý Đình Chương cũng đã đến Vĩnh Tế, yêu cầu huyện chỉ để lại một lãnh đạo, còn các lãnh đạo khác chỉ cần có mặt đều phải đến Vĩnh Tế. Đương nhiên các lãnh đạo ở đây dường như vô tình hay hữu ý mà không có Lục Vi Dân trong đó.
Vụ việc cây kiwi ở Hoài Sơn trực tiếp khiến cho Bí thư Huyện ủy Tân Nguyên Lễ bị cách chức, tấm gương hiện thực này bày rõ mồn một trước mắt. Mà không ngờ lúc này ở Song Phong lại xảy ra chuyện như vậy, thậm chí có khả năng tình hình sẽ còn tệ hại hơn. Dù là Khúc Nguyên Cao cố hết sức muốn ổn định tinh thần nhưng trong lòng cũng không thể không suy nghĩ, chẳng lẽ Bí thư Lương thực sự không qua nổi lần này?
Đây cũng phải là lần đầu tiên Khúc Nguyên Cao có dự cảm như vậy. Từ năm ngoái Tôn Chấn đến Song Phong khảo sát nghiên cứu điều tra đã không chút khách sáo mà phê bình bộ máy của Song Phong, trong lòng Khúc Nguyên Cao đã mơ hồ có dự cảm không được tốt lắm.
Bí thư Lương là người ở tuyến nào lên ông ta đương nhiên biết rõ. Phó bí thư Địa ủy Lê Dương Đường Văn Trung với Bí thư Lương là chiến hữu, luôn nói là y sẽ đến địa khu Phong Châu làm Chủ tịch địa khu, kết quả là y bị giữ lại Lê Dương. Bên Phong Châu phần lớn các lãnh đạo đều là từ tỉnh và nơi khác đến, toàn bộ bộ máy trừ Hạ Lực Hành, Chủ nhiệm ủy ban Kỷ luật Kha Đồng Bảo và ba người từ Bí thư Huyện ủy lên ra, tất cả đều là người từ nơi khác đến.
Tuy nói bây giờ quan hệ của Bí thư Lương và Phó bí thư Cẩu đã thân thiết hơn không ít. Nhưng đã xảy ra chuyện kiểu này, hơn nữa nếu thật sự chuyện đã bị làm lớn, không thu xếp được thì đừng nói là Cẩu Trị Lương, mà là Lý Chí Viễn nếu muốn bảo vệ ông ta trước tiên cũng phải xem xét xem mình có thể thoát được hay không.
Liên tưởng đến thái độ của Tôn Chấn với Lương Quốc Uy, còn có một người cũng có thái độ khá là lạnh nhạt với Lương Quốc Uy, đó là Trưởng ban tổ chức đương nhiệm An Đức Kiện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.