Chương 2
CHANGNOC
09/01/2021
\-Anh Gia Minh ơi, Trinh Trinh muốn kẹo!!
\-Không được, tiểu thư đã ăn 3 cây rồi!
Trinh Trinh sụ mặt xuống rồi chạy qua góc sofa ngồi ko chú ý tới anh nữa. Gia Minh thở dài lấy cây kẹo tiến lại, đưa trước mặt cô
\-Cây cuối đấy, tiểu thư không ăn thêm được nữa đâu!!
\-Aaaa cảm ơn anh~chụt
Trinh Trinh hôn chóc lên má anh khiến anh nhất thời trợn tròn mắt, có cảm giác gì đó rất lạ ở trong lòng. Nhưng nhanh chóng quay lại với hiện tại, anh cúi người
\-Tiểu thư ngồi chơi đi, tôi vào bếp làm cháo cho tiểu thư!!
\-Dạ.
Anh tiến vào bếp rồi nhanh chóng mang ra một tô cháo cá nóng hổi.
\-Tiểu thư, ăn cháo đã!!
\-Anh đút cho em cơ!
\-Được, tôi đút cho tiểu thư!!
Cô bé há miệng đón nhận từng muỗng cháo từ tay anh. Gia Minh sợ cô nóng nên mỗi muỗng đều thổi nhè nhẹ để giảm nhiệt độ. Đến khi hết nhẵn cháo cô mới nằm vật trên sofa mà xem hoạt hình.
Tối tới, khi cả Lại Gia trở về nhà cùng ngồi vào bàn ăn. Ông Lại vuốt ve đầu tiểu công chúa mà nói
\-Sắp tới ba sẽ cho Trinh Trinh đi học!! Trinh Trinh có vui không?
\-Aaa vậy Trinh Trinh sẽ thành người lớn đúng không?
\-Haha đúng vậy!!
Cả nhà bật cười trước độ ngây thơ của cô bé rồi bắt đầu ăn cơm.
Tận 10 giờ đêm, Trinh Trinh ở trên phòng không sao ngủ được liền lăn qua lăn lại rồi leo xuống giường chạy qua phòng anh. Khẽ mở cửa tiến vào rồi nhẹ nhàng leo lên giường anh nói nhỏ
\-Anh Gia Minh, em ngủ không được!!
Gia Minh đang ngủ liền tỉnh dậy thấy cô bé đang đưa mắt chớp chớp nhìn anh liền hỏi
\-Tiểu thư khó chịu ở đâu sao?
\-Không có, em không ngủ được! Em ngủ chung với anh được không??
\-Nhưng... thôi được rồi tiểu thư nằm xuống đây đi
Vừa nói Gia Minh vừa vỗ vỗ chỗ trống cạnh mình. Trinh Trinh vui vẻ nằm xuống, đợi khi Gia Minh cũng nằm xuống cô liền đưa tay ôm lấy eo anh rồi dần chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, cô tỉnh dây dụi dụi mắt rồi lon ton chạy xuống nhà ôm lấy chân Gia Minh
\-Aaaa hôm qua em ngủ rất ngon, cảm ơn Minh Minh!!
Anh khẽ cười
\-Tiểu thư ngủ được là tốt rồi!!
Cô chạy ra sau nhà rồi gọi con LuLu vào mà ôm lấy nó
\-Anh ơi, anh có thích chó không?
\-Tiểu thư thích sao?
\-Dạ, Lulu rất ngoan!!
\-Ngoan hơn giống tiểu thư không??
\-Dĩ nhiên là không rồi...hihi...Trinh Trinh là ngoan nhất nha~
\-Đúng vậy, tiểu thư là ngoan nhất!!
Quay qua quay lại đã tới ngày cô đi học. Đưa cô tới trường rồi tạm biệt cô
\-Tiểu thư, người đi học nhớ phải thật ngoan đấy!!
\-Em sẽ không hư đâu...
Nói rồi cô chạy vào trường để anh đứng đấy, môi cũng nở được nụ cười nhẹ.
Về tới Lại Gia anh cho người dọn dẹp sạch sẽ còn mình thì ra sau vườn tỉa vài cái cây đang mọc nham nhở.
Hôm nay Lại Gia yên ắng đến lạ. Con bé hay quấn lấy chân anh nay cũng không ở nhà. Lại Gia thường ngày khá vắng vẻ chỉ khi về đêm mới thấy họ ở cùng nhau. Nhưng họ rất biết cách để không khí trong nhà thoải mái và êm ấm.
Lượn lờ cả ngày trong nhàm chán chỉ đến khi nhìn thấy giờ đón cô anh mới có thể vui vẻ mà cùng tài xế rước cô trở về.
Vừa bước vào sân trường đã thấy dáng vẻ nhỏ nhắn cùng giọng nói tinh nghịch
\-Aaaaa Minh Minh~~~
Vừa chạy cô bé vừa la lớn tên anh rồi xà vào lòng anh. Gia Minh quỳ một bên gối ôm lấy cô
\-Tiểu thư học có giỏi không?
\-Dạ giỏi!!
Một bé gái xinh xắn đi qua liền nói với Trinh Trinh
\-Trinh Trinh đây là anh hai bạn sao?
\-Không có!!
\-Vậy người này là ai vậy?
\-Aaa...ưm...là....là....chồng tương lai của mình!!\_ Trinh Trinh đưa tay lên cằm suy nghĩ chốc lát rồi thốt lên
Gia Minh nhất thời trợn tròn mắt nhìn cô rồi nhìn đứa bé kia, khuôn mặt bé kia đã ngơ đi 9 phần. Anh liền cười trừ
\-A, Trinh Trinh đùa đấy!! Em mau vào lớp chờ ba mẹ nha!!
Nói rồi anh nắm tay Trinh Trinh bước ra cổng. Cô đưa mắt chớp chớp nhìn anh
\-Minh Minh, chúng ta là gì vậy?
Anh quay lại rồi quỳ xuống nhìn cô
\-Chúng ta chỉ là chủ và tớ. Tiểu thư lần sau đừng nói lung tung, được không?
\-Nhưng mà Trinh Trinh không thích làm tiểu thư gì đấy với anh. Mẹ bảo là nếu sau này Trinh Trinh thích ai sẽ là vợ của người đó. Trinh Trinh thích anh mà!!
Anh như cứng họng lại không nói thêm gì liền thở ra
\-Bây giờ tiểu thư còn quá nhỏ. Nào ngoan chúng ta về nhà!!
\-Vậy anh chờ Trinh Trinh lớn nha~~
Nói rồi cô bé chạy về phía xe. Gia Minh thở ra rồi cũng bật cười.
Trở về Lại Gia anh vào bếp làm vài món ăn rồi đặt lên bàn. Đợi cả nhà xuống liền ngồi vào bàn ăn cơm. Ông Lại lên tiếng nhìn Gia Minh
\-Gia Minh, ta tính đăng ký cho con đi học. Con thấy sao?
\-Ơ dạ, không cần đâu ông chủ!!
\-Con còn rất nhỏ. Ta nghĩ con nên đi học, sau này sẽ có rất nhiều thuận lợi tới với một cậu bé biết cố gắng như con!!
\-Nhưng con....
Bà Lại chen vào
\-Nhưng con sợ không làm tốt việc của một quản gia chứ gì? Con cứ học đi, ta tin con vừa làm vừa học được!!
\-Dạ vâng, con cảm ơn ông bà chủ!!
Cả nhà vui vẻ ăn uống. Xong xuôi anh liền dọn dẹp rồi lên phòng
\*Cốc cốc\*
Anh đứng dậy mở cửa liền thấy Vũ Hoàng đứng đó
\-Ơ, thiếu gia qua đây có gì cần ạ?
\-Em không dự mời anh vào phòng ngồi sao?
\-Dạ...a mời thiếu gia vào!!
Vũ Hoàng bước vào ngồi xuống giường rồi nhàn nhạt nhìn anh
\-Em muốn đi học?
\-Ơ ... dạ...
\-Cứ đi học đi, cũng đừng nghĩ ngợi quá nhiều. Ba mẹ anh đã mang em về nuôi chắc chắn sẽ phải có lí do. Cái con mắt kinh doanh của ba anh không phải vừa đâu và em chính là thứ mà ông ấy cần!!
\-Dạ?
\-Anh không phải nói ba mẹ anh không tốt. Chỉ là tốt có mục đích!! Em sau này chắc chắn đủ khả năng để phát triển sự nghiệp của Lại Gia. Nhìn qua em ba anh chắc chắn nhìn được con người kinh doanh của em!! Cứ học đi, đừng làm ba mẹ anh thất vọng!
\-Dạ vâng. . .
\-Anh sẽ giúp đỡ em!! Chắc chắn như vậy!!
\-Cảm ơn anh!!
Vũ Hoàng vỗ vai anh rồi bước ra ngoài. Gia Minh vừa nằm xuống giường đã có tiếng gọi
\-Minh Minh, em không ngủ được~~
Trinh Trinh chớp chớp mắt nhìn anh. Cô bé bây giờ quấn anh đến mức không tưởng tượng được. Đưa tay vỗ vào chỗ kế bên, Trinh Trinh hiểu ý liền leo lên giường mà nằm xuống ôm lấy Minh Minh. Cả hai tìm được nơi bình yên liền từ từ chìm vào giấc ngủ.
\-Không được, tiểu thư đã ăn 3 cây rồi!
Trinh Trinh sụ mặt xuống rồi chạy qua góc sofa ngồi ko chú ý tới anh nữa. Gia Minh thở dài lấy cây kẹo tiến lại, đưa trước mặt cô
\-Cây cuối đấy, tiểu thư không ăn thêm được nữa đâu!!
\-Aaaa cảm ơn anh~chụt
Trinh Trinh hôn chóc lên má anh khiến anh nhất thời trợn tròn mắt, có cảm giác gì đó rất lạ ở trong lòng. Nhưng nhanh chóng quay lại với hiện tại, anh cúi người
\-Tiểu thư ngồi chơi đi, tôi vào bếp làm cháo cho tiểu thư!!
\-Dạ.
Anh tiến vào bếp rồi nhanh chóng mang ra một tô cháo cá nóng hổi.
\-Tiểu thư, ăn cháo đã!!
\-Anh đút cho em cơ!
\-Được, tôi đút cho tiểu thư!!
Cô bé há miệng đón nhận từng muỗng cháo từ tay anh. Gia Minh sợ cô nóng nên mỗi muỗng đều thổi nhè nhẹ để giảm nhiệt độ. Đến khi hết nhẵn cháo cô mới nằm vật trên sofa mà xem hoạt hình.
Tối tới, khi cả Lại Gia trở về nhà cùng ngồi vào bàn ăn. Ông Lại vuốt ve đầu tiểu công chúa mà nói
\-Sắp tới ba sẽ cho Trinh Trinh đi học!! Trinh Trinh có vui không?
\-Aaa vậy Trinh Trinh sẽ thành người lớn đúng không?
\-Haha đúng vậy!!
Cả nhà bật cười trước độ ngây thơ của cô bé rồi bắt đầu ăn cơm.
Tận 10 giờ đêm, Trinh Trinh ở trên phòng không sao ngủ được liền lăn qua lăn lại rồi leo xuống giường chạy qua phòng anh. Khẽ mở cửa tiến vào rồi nhẹ nhàng leo lên giường anh nói nhỏ
\-Anh Gia Minh, em ngủ không được!!
Gia Minh đang ngủ liền tỉnh dậy thấy cô bé đang đưa mắt chớp chớp nhìn anh liền hỏi
\-Tiểu thư khó chịu ở đâu sao?
\-Không có, em không ngủ được! Em ngủ chung với anh được không??
\-Nhưng... thôi được rồi tiểu thư nằm xuống đây đi
Vừa nói Gia Minh vừa vỗ vỗ chỗ trống cạnh mình. Trinh Trinh vui vẻ nằm xuống, đợi khi Gia Minh cũng nằm xuống cô liền đưa tay ôm lấy eo anh rồi dần chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau, cô tỉnh dây dụi dụi mắt rồi lon ton chạy xuống nhà ôm lấy chân Gia Minh
\-Aaaa hôm qua em ngủ rất ngon, cảm ơn Minh Minh!!
Anh khẽ cười
\-Tiểu thư ngủ được là tốt rồi!!
Cô chạy ra sau nhà rồi gọi con LuLu vào mà ôm lấy nó
\-Anh ơi, anh có thích chó không?
\-Tiểu thư thích sao?
\-Dạ, Lulu rất ngoan!!
\-Ngoan hơn giống tiểu thư không??
\-Dĩ nhiên là không rồi...hihi...Trinh Trinh là ngoan nhất nha~
\-Đúng vậy, tiểu thư là ngoan nhất!!
Quay qua quay lại đã tới ngày cô đi học. Đưa cô tới trường rồi tạm biệt cô
\-Tiểu thư, người đi học nhớ phải thật ngoan đấy!!
\-Em sẽ không hư đâu...
Nói rồi cô chạy vào trường để anh đứng đấy, môi cũng nở được nụ cười nhẹ.
Về tới Lại Gia anh cho người dọn dẹp sạch sẽ còn mình thì ra sau vườn tỉa vài cái cây đang mọc nham nhở.
Hôm nay Lại Gia yên ắng đến lạ. Con bé hay quấn lấy chân anh nay cũng không ở nhà. Lại Gia thường ngày khá vắng vẻ chỉ khi về đêm mới thấy họ ở cùng nhau. Nhưng họ rất biết cách để không khí trong nhà thoải mái và êm ấm.
Lượn lờ cả ngày trong nhàm chán chỉ đến khi nhìn thấy giờ đón cô anh mới có thể vui vẻ mà cùng tài xế rước cô trở về.
Vừa bước vào sân trường đã thấy dáng vẻ nhỏ nhắn cùng giọng nói tinh nghịch
\-Aaaaa Minh Minh~~~
Vừa chạy cô bé vừa la lớn tên anh rồi xà vào lòng anh. Gia Minh quỳ một bên gối ôm lấy cô
\-Tiểu thư học có giỏi không?
\-Dạ giỏi!!
Một bé gái xinh xắn đi qua liền nói với Trinh Trinh
\-Trinh Trinh đây là anh hai bạn sao?
\-Không có!!
\-Vậy người này là ai vậy?
\-Aaa...ưm...là....là....chồng tương lai của mình!!\_ Trinh Trinh đưa tay lên cằm suy nghĩ chốc lát rồi thốt lên
Gia Minh nhất thời trợn tròn mắt nhìn cô rồi nhìn đứa bé kia, khuôn mặt bé kia đã ngơ đi 9 phần. Anh liền cười trừ
\-A, Trinh Trinh đùa đấy!! Em mau vào lớp chờ ba mẹ nha!!
Nói rồi anh nắm tay Trinh Trinh bước ra cổng. Cô đưa mắt chớp chớp nhìn anh
\-Minh Minh, chúng ta là gì vậy?
Anh quay lại rồi quỳ xuống nhìn cô
\-Chúng ta chỉ là chủ và tớ. Tiểu thư lần sau đừng nói lung tung, được không?
\-Nhưng mà Trinh Trinh không thích làm tiểu thư gì đấy với anh. Mẹ bảo là nếu sau này Trinh Trinh thích ai sẽ là vợ của người đó. Trinh Trinh thích anh mà!!
Anh như cứng họng lại không nói thêm gì liền thở ra
\-Bây giờ tiểu thư còn quá nhỏ. Nào ngoan chúng ta về nhà!!
\-Vậy anh chờ Trinh Trinh lớn nha~~
Nói rồi cô bé chạy về phía xe. Gia Minh thở ra rồi cũng bật cười.
Trở về Lại Gia anh vào bếp làm vài món ăn rồi đặt lên bàn. Đợi cả nhà xuống liền ngồi vào bàn ăn cơm. Ông Lại lên tiếng nhìn Gia Minh
\-Gia Minh, ta tính đăng ký cho con đi học. Con thấy sao?
\-Ơ dạ, không cần đâu ông chủ!!
\-Con còn rất nhỏ. Ta nghĩ con nên đi học, sau này sẽ có rất nhiều thuận lợi tới với một cậu bé biết cố gắng như con!!
\-Nhưng con....
Bà Lại chen vào
\-Nhưng con sợ không làm tốt việc của một quản gia chứ gì? Con cứ học đi, ta tin con vừa làm vừa học được!!
\-Dạ vâng, con cảm ơn ông bà chủ!!
Cả nhà vui vẻ ăn uống. Xong xuôi anh liền dọn dẹp rồi lên phòng
\*Cốc cốc\*
Anh đứng dậy mở cửa liền thấy Vũ Hoàng đứng đó
\-Ơ, thiếu gia qua đây có gì cần ạ?
\-Em không dự mời anh vào phòng ngồi sao?
\-Dạ...a mời thiếu gia vào!!
Vũ Hoàng bước vào ngồi xuống giường rồi nhàn nhạt nhìn anh
\-Em muốn đi học?
\-Ơ ... dạ...
\-Cứ đi học đi, cũng đừng nghĩ ngợi quá nhiều. Ba mẹ anh đã mang em về nuôi chắc chắn sẽ phải có lí do. Cái con mắt kinh doanh của ba anh không phải vừa đâu và em chính là thứ mà ông ấy cần!!
\-Dạ?
\-Anh không phải nói ba mẹ anh không tốt. Chỉ là tốt có mục đích!! Em sau này chắc chắn đủ khả năng để phát triển sự nghiệp của Lại Gia. Nhìn qua em ba anh chắc chắn nhìn được con người kinh doanh của em!! Cứ học đi, đừng làm ba mẹ anh thất vọng!
\-Dạ vâng. . .
\-Anh sẽ giúp đỡ em!! Chắc chắn như vậy!!
\-Cảm ơn anh!!
Vũ Hoàng vỗ vai anh rồi bước ra ngoài. Gia Minh vừa nằm xuống giường đã có tiếng gọi
\-Minh Minh, em không ngủ được~~
Trinh Trinh chớp chớp mắt nhìn anh. Cô bé bây giờ quấn anh đến mức không tưởng tượng được. Đưa tay vỗ vào chỗ kế bên, Trinh Trinh hiểu ý liền leo lên giường mà nằm xuống ôm lấy Minh Minh. Cả hai tìm được nơi bình yên liền từ từ chìm vào giấc ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.