Chương 33:
Thuần Tình Học Sinh Muội
28/11/2023
Nghe xem, rõ ràng là Tống Nhụy đơn phương làm ầm ĩ ở đây, nhưng khi bà Tống nói ra lại trở thành hai người tranh cãi với nhau, coi như Hứa Khả Hân cũng mắng lại.
Giỏi quá, Hứa Khả Hân không nhịn được âm thầm vỗ tay tán thưởng cho bà Tống, với kỹ năng cãi nhau này, cho dù cô có tu luyện thêm hai mươi năm nữa thì cũng không thể với tới được, chẳng trách trước đó cô lại bị hai mẹ con nhà này liên thủ bắt nạt đến mức phát khóc.
Mặc dù Tống Nhụy nói chuyện không có đầu óc, nhưng sức chiến đấu rất mạnh, đặc biệt là khả năng quấy rối và cãi nhau, đây là một con dao rất tốt ở trong tay bà Tống. Bà Tống giữ thể diện nên không nói gì cả, mọi thứ đều để Tống Nhụy nói, nếu như người ngoài nghe thấy thì sẽ nghĩ là lời nói của trẻ nhỏ không kiêng kỵ gì cả, không có người nào có thể trách bà ta được.
Họ không biết rằng những lời nói đó giống như một nhát dao đâm vào tim Hứa Khả Hân. Trước kia hai mẹ con này một người xướng một người phụ họa, phối hợp với nhau rất ăn ý, suýt chút nữa khiến cô và Tống Dương chia tay.
Những chuyện quá khứ dơ bẩn bốc mùi này, Hứa Khả Hân không muốn nói tới, cô vẫn để cho hai mẹ con nhà này đắc ý, quay đầu lại nghịch điện thoại di động, xem tivi.
Bà Tống kéo Tống Nhụy đang tức giận, ý bảo cô ta đừng giận nữa.
Bà Tống giúp Tống Nhụy bình tĩnh lại rồi bắt đầu tìm cơ hội để bắt lỗi cô, bà ta mở tủ lạnh ra, phân loại rồi cất rau và thịt tươi mà mình vừa mang tới đây xong.
Bà ta nhàn nhã nhìn Hứa Khả Hân, lại nhìn tủ lạnh trống rỗng, bắt đầu bắt bẻ: “Khả Hân à, sao tủ lạnh lại trống rỗng như vậy, bình thường con không mua thức ăn để nấu cơm sao? Nếu không phải mẹ thỉnh thoảng mua thịt tới cho các con, có phải con cũng sẽ không nấu cơm không? Dương Dương ngày thường làm việc rất vất vả, về nhà sao có thể không có miếng cơm nóng hổi để ăn? Chẳng lẽ ngày nào con cũng để chồng ăn ở bên ngoài?”
Ý trong lời nói chính là Hứa Khả Hân, người con dâu này không chịu nấu cơm, để con trai bà ta phải chịu khổ cực.
“Mẹ nói với con, bây giờ con đã lấy chồng rồi không thể giống như trước đây được nữa, không thể cái gì cũng không làm. Phụ nữ ấy, muốn nắm được trái tim của đàn ông thì phải giữ được dạ dày của anh ta, con ngay cả cơm cũng không muốn nấu vậy thì lấy gì để trói buộc Dương Dương? Còn nữa, con nhìn con dâu nhà người khác giặt giũ, nấu cơm, quét nhà, chăm con, có ai không phục vụ đàn ông đâu. Con lại không giống như vậy, con xem Dương Dương lấy con có ích lợi gì?”
Giỏi quá, Hứa Khả Hân không nhịn được âm thầm vỗ tay tán thưởng cho bà Tống, với kỹ năng cãi nhau này, cho dù cô có tu luyện thêm hai mươi năm nữa thì cũng không thể với tới được, chẳng trách trước đó cô lại bị hai mẹ con nhà này liên thủ bắt nạt đến mức phát khóc.
Mặc dù Tống Nhụy nói chuyện không có đầu óc, nhưng sức chiến đấu rất mạnh, đặc biệt là khả năng quấy rối và cãi nhau, đây là một con dao rất tốt ở trong tay bà Tống. Bà Tống giữ thể diện nên không nói gì cả, mọi thứ đều để Tống Nhụy nói, nếu như người ngoài nghe thấy thì sẽ nghĩ là lời nói của trẻ nhỏ không kiêng kỵ gì cả, không có người nào có thể trách bà ta được.
Họ không biết rằng những lời nói đó giống như một nhát dao đâm vào tim Hứa Khả Hân. Trước kia hai mẹ con này một người xướng một người phụ họa, phối hợp với nhau rất ăn ý, suýt chút nữa khiến cô và Tống Dương chia tay.
Những chuyện quá khứ dơ bẩn bốc mùi này, Hứa Khả Hân không muốn nói tới, cô vẫn để cho hai mẹ con nhà này đắc ý, quay đầu lại nghịch điện thoại di động, xem tivi.
Bà Tống kéo Tống Nhụy đang tức giận, ý bảo cô ta đừng giận nữa.
Bà Tống giúp Tống Nhụy bình tĩnh lại rồi bắt đầu tìm cơ hội để bắt lỗi cô, bà ta mở tủ lạnh ra, phân loại rồi cất rau và thịt tươi mà mình vừa mang tới đây xong.
Bà ta nhàn nhã nhìn Hứa Khả Hân, lại nhìn tủ lạnh trống rỗng, bắt đầu bắt bẻ: “Khả Hân à, sao tủ lạnh lại trống rỗng như vậy, bình thường con không mua thức ăn để nấu cơm sao? Nếu không phải mẹ thỉnh thoảng mua thịt tới cho các con, có phải con cũng sẽ không nấu cơm không? Dương Dương ngày thường làm việc rất vất vả, về nhà sao có thể không có miếng cơm nóng hổi để ăn? Chẳng lẽ ngày nào con cũng để chồng ăn ở bên ngoài?”
Ý trong lời nói chính là Hứa Khả Hân, người con dâu này không chịu nấu cơm, để con trai bà ta phải chịu khổ cực.
“Mẹ nói với con, bây giờ con đã lấy chồng rồi không thể giống như trước đây được nữa, không thể cái gì cũng không làm. Phụ nữ ấy, muốn nắm được trái tim của đàn ông thì phải giữ được dạ dày của anh ta, con ngay cả cơm cũng không muốn nấu vậy thì lấy gì để trói buộc Dương Dương? Còn nữa, con nhìn con dâu nhà người khác giặt giũ, nấu cơm, quét nhà, chăm con, có ai không phục vụ đàn ông đâu. Con lại không giống như vậy, con xem Dương Dương lấy con có ích lợi gì?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.