Quân Hôn 70, Mỹ Nhân Thiên Kim Trêu Chọc Binh Ca Mạnh Nhất
Chương 2:
Thời Dược
07/06/2024
Trong tình huống như vậy, bất kỳ ai thương con gái cũng không muốn gả con mình đi chịu khổ, vừa hay lúc này Đàm Lập Cường và Giang Nguyệt lại yêu nhau.
Đàm Lập Cường người cao ráo đẹp trai, miệng lại ngọt, khiến Giang Nguyệt mê mệt, cho rằng Đàm Lập Cường là người có năng lực, có trách nhiệm, chỉ vì sinh không đúng thời nên mới sa sút như vậy. Giang Nguyệt càng tin tưởng sau này Đàm Lập Cường sẽ tốt lên và cũng có thể đưa cô sống những ngày tháng tốt đẹp, tóm lại là một lòng với Đàm Lập Cường.
Thấy con gái không thể kéo về được nữa, bố mẹ Giang lén đi xem Đàm Tố Ninh một lần, sau đó bàn bạc một chút rồi đưa ra chủ ý này, nếu nhà họ Đàm muốn cưới con gái nhà tôi, vậy thì dùng con gái nhà ông đổi lấy.
Đều ở trong một huyện, điều tra một chút là biết ngay tình hình nhà họ Đàm, Giang Chí Phong đích thân đi xem nguyên chủ, rất hài lòng với khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô, mặc dù cô gái nhỏ tính cách chậm chạp không được ưa nhìn nhưng gã cũng biết mình bỏ lỡ thì sẽ không còn mối nào khác nên miễn cưỡng đồng ý chuyện này.
Suy nghĩ của Giang Chí Phong rất đơn giản, có một người phụ nữ để ngủ còn hơn là một mình gối chiếc, còn những chuyện khác thì sau này tính, một vưu vật như vậy trong tay gã, sớm muộn gì cũng phải dạy dỗ đến khi gã hài lòng.
Sau đó, hai bên phụ huynh ngồi lại với nhau bàn bạc chuyện hôn sự của Giang Nguyệt và Đàm Lập Cường, nhà họ Giang trực tiếp đưa ra chuyện này, lúc đầu nhà họ Đàm không đồng ý, họ muốn cưới con gái nhà giàu, còn con gái mình thì không muốn gả, theo họ thấy thì nguyên chủ xinh đẹp như vậy nên gả cho cán bộ để đổi lấy sính lễ cao hơn.
Không ngờ bố mẹ Giang cũng không phải dạng vừa, trực tiếp nói nếu không đồng ý đổi hôn thì chuyện hôn sự này sẽ không thành. Còn Giang Nguyệt không nghe lời họ thì mẹ cô ta sẽ trực tiếp treo cổ ở cửa nhà họ Đàm, cũng khiến cho chuyện hôn sự này không thành.
Bố mẹ Giang cũng biết con trai mình tiếng xấu nên nhờ người đến giúp nói đỡ, lại hứa cho ba trăm tiền sính lễ, còn hào phóng nói nhà họ Đàm cho bao nhiêu sính lễ thì họ cũng không so đo.
Giang Nguyệt lo lắng nếu tiếp tục kiên trì thì bố mẹ sẽ không cho gì cả, sau này cũng đừng hòng dựa vào nhà mẹ đẻ, thế là khóc lóc kể lể với Đàm Lập Cường, nói rõ lợi hại, Đàm Lập Cường liền đi tìm mẹ mình khóc, một người đàn ông lớn tuổi khóc sướt mướt, nói rằng mình đã lớn tuổi mà vẫn chưa có vợ, nói rằng những người đàn ông bằng tuổi hắn thì con cái đã biết đánh nước tương rồi, bỏ lỡ lần này thì sau này sẽ không cưới được vợ nữa.
Trong chuyện con gái ruột và con trai cưới vợ nối dõi tông đường, vợ chồng nhà họ Đàm lại có sự ăn ý lạ thường.
Mặc dù thấy có lỗi với con gái nhưng quay lại lại tự thuyết phục mình, con gái nhà ai chẳng thế, bố mẹ nuôi con lớn không dễ dàng, chỉ là để con hy sinh một chút, huống hồ nhà họ Giang sống tốt như vậy, gả con đến đó là đưa con đi hưởng phúc! Làm con gái không những không được phản kháng, mà còn phải biết ơn sự sắp xếp của cha mẹ!
Đàm Lập Cường người cao ráo đẹp trai, miệng lại ngọt, khiến Giang Nguyệt mê mệt, cho rằng Đàm Lập Cường là người có năng lực, có trách nhiệm, chỉ vì sinh không đúng thời nên mới sa sút như vậy. Giang Nguyệt càng tin tưởng sau này Đàm Lập Cường sẽ tốt lên và cũng có thể đưa cô sống những ngày tháng tốt đẹp, tóm lại là một lòng với Đàm Lập Cường.
Thấy con gái không thể kéo về được nữa, bố mẹ Giang lén đi xem Đàm Tố Ninh một lần, sau đó bàn bạc một chút rồi đưa ra chủ ý này, nếu nhà họ Đàm muốn cưới con gái nhà tôi, vậy thì dùng con gái nhà ông đổi lấy.
Đều ở trong một huyện, điều tra một chút là biết ngay tình hình nhà họ Đàm, Giang Chí Phong đích thân đi xem nguyên chủ, rất hài lòng với khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô, mặc dù cô gái nhỏ tính cách chậm chạp không được ưa nhìn nhưng gã cũng biết mình bỏ lỡ thì sẽ không còn mối nào khác nên miễn cưỡng đồng ý chuyện này.
Suy nghĩ của Giang Chí Phong rất đơn giản, có một người phụ nữ để ngủ còn hơn là một mình gối chiếc, còn những chuyện khác thì sau này tính, một vưu vật như vậy trong tay gã, sớm muộn gì cũng phải dạy dỗ đến khi gã hài lòng.
Sau đó, hai bên phụ huynh ngồi lại với nhau bàn bạc chuyện hôn sự của Giang Nguyệt và Đàm Lập Cường, nhà họ Giang trực tiếp đưa ra chuyện này, lúc đầu nhà họ Đàm không đồng ý, họ muốn cưới con gái nhà giàu, còn con gái mình thì không muốn gả, theo họ thấy thì nguyên chủ xinh đẹp như vậy nên gả cho cán bộ để đổi lấy sính lễ cao hơn.
Không ngờ bố mẹ Giang cũng không phải dạng vừa, trực tiếp nói nếu không đồng ý đổi hôn thì chuyện hôn sự này sẽ không thành. Còn Giang Nguyệt không nghe lời họ thì mẹ cô ta sẽ trực tiếp treo cổ ở cửa nhà họ Đàm, cũng khiến cho chuyện hôn sự này không thành.
Bố mẹ Giang cũng biết con trai mình tiếng xấu nên nhờ người đến giúp nói đỡ, lại hứa cho ba trăm tiền sính lễ, còn hào phóng nói nhà họ Đàm cho bao nhiêu sính lễ thì họ cũng không so đo.
Giang Nguyệt lo lắng nếu tiếp tục kiên trì thì bố mẹ sẽ không cho gì cả, sau này cũng đừng hòng dựa vào nhà mẹ đẻ, thế là khóc lóc kể lể với Đàm Lập Cường, nói rõ lợi hại, Đàm Lập Cường liền đi tìm mẹ mình khóc, một người đàn ông lớn tuổi khóc sướt mướt, nói rằng mình đã lớn tuổi mà vẫn chưa có vợ, nói rằng những người đàn ông bằng tuổi hắn thì con cái đã biết đánh nước tương rồi, bỏ lỡ lần này thì sau này sẽ không cưới được vợ nữa.
Trong chuyện con gái ruột và con trai cưới vợ nối dõi tông đường, vợ chồng nhà họ Đàm lại có sự ăn ý lạ thường.
Mặc dù thấy có lỗi với con gái nhưng quay lại lại tự thuyết phục mình, con gái nhà ai chẳng thế, bố mẹ nuôi con lớn không dễ dàng, chỉ là để con hy sinh một chút, huống hồ nhà họ Giang sống tốt như vậy, gả con đến đó là đưa con đi hưởng phúc! Làm con gái không những không được phản kháng, mà còn phải biết ơn sự sắp xếp của cha mẹ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.