Quân Hôn 70, Mỹ Nhân Thiên Kim Trêu Chọc Binh Ca Mạnh Nhất
Chương 3:
Thời Dược
07/06/2024
Giang Chí Phong bị què thì sợ gì, lấy chồng là để mặc quần áo ăn cơm, nhà họ Giang chỉ có một đứa con trai, cả ba người đều là công nhân, còn sợ đói sao?
Còn chuyện đánh vợ? Chắc chắn chỉ là tin đồn.
Cho dù không phải tin đồn thì phụ nữ nhà nào mà chẳng bị đánh một hai lần, chỉ cần cô có bản lĩnh một chút, lấy lòng được Giang Chí Phong thì gã sao lại đánh cô, nếu bị đánh thì đó là do cô không có bản lĩnh, không trách được người khác.
Theo lời Lương Mỹ Phượng thì: "Phụ nữ ấy, ai cũng sống như vậy cả, nhẫn nhịn rồi sẽ qua thôi, đợi đến khi sinh con trai, đứng vững gót chân, dâu con bao năm thành bà chủ thì mọi thứ đều là của mình."
Đàm Tố Ninh thấy toàn là lời nhảm nhí, người nói ra những lời này cũng toàn là đang nói nhảm. Nếu thấy tốt như vậy thì tự mình đi lấy chồng đi, ai thèm.
Theo cốt truyện trong sách, Đàm Tố Ninh dù không muốn cuộc hôn nhân này, nói cho bố mẹ biết mình đã có đối tượng thì cũng bị bố mẹ ép chia tay. Sau đó theo ý muốn của bố mẹ mà gả vào nhà họ Giang.
Nữ chính Giang Nguyệt vượt qua muôn vàn khó khăn để gả vào nhà họ Đàm, dùng sự lương thiện và chăm chỉ của mình để cảm hóa Đàm Lập Cường. Đàm Lập Cường vì vợ mà không còn lông bông nữa, phấn đấu vươn lên, sau khi cải cách mở cửa thì từ bỏ thân phận công nhân để kinh doanh, rất nhanh đã trở thành hộ gia đình có thu nhập mười nghìn tệ.
Cũng vào thời điểm này, Giang Nguyệt bị phát hiện không phải là con gái nhà họ Giang, bố đẻ đã ra nước ngoài từ sớm, giờ tìm về, gia đình rất giàu có, để bù đắp cho Giang Nguyệt, ông ấy đã giúp Đàm Lập Cường phát triển sự nghiệp, cuối cùng Đàm Lập Cường trở thành thương nhân nổi tiếng, Giang Nguyệt cũng sống cuộc sống của một bà chủ giàu có.
Còn người bị đổi hôn kia là Đàm Tố Ninh, vì không đủ mạnh mẻ, không đủ tình thú, quá thật thà chậm chạp nên bị Giang Chí Phong ghét bỏ, ngay cả hai đứa con cũng không thân thiết với cô, ngược lại còn thân thiết với nữ chính Giang Nguyệt. Đối với sự giúp đỡ của anh trai ruột, nguyên chủ không thèm để mắt tới, thậm chí còn lấy ơn trả oán, cuộc sống hỗn loạn, cuối cùng bị bệnh không ai chăm sóc, tức giận nhảy xuống sông kết thúc cuộc đời.
Khi nhắc đến người em gái này, Đàm Lập Cường bấy giờ đã thành công và nổi tiếng cũng không thấy áy náy, ngược lại còn cảm thán: "Đằng sau mỗi người đàn ông thành đạt đều không thể thiếu một người phụ nữ chăm chỉ và lương thiện, tôi rất may mắn khi gặp được vợ mình. Không có vợ tôi thì không có tôi ngày hôm nay. Còn em gái tôi... Chỉ cần có một chút lương thiện và độ lượng như vợ tôi thì cả đời này cũng không đến nỗi như vậy, phụ nữ ấy, lấy chồng là quan trọng nhưng sống như thế nào còn phải xem bản thân mình. Vợ tôi Giang Nguyệt và em gái tôi giống như một cặp đối chứng, kết quả ra sao, thời gian đã chứng minh tất cả."
Lương Mỹ Phượng nói đến khô cả miệng mà không thấy Đàm Tố Ninh nói một câu, liền lửa giận bốc lên: "Tao nói, mày có nghe thấy không? Cuộc hôn nhân này mày đồng ý hay không?"
Còn chuyện đánh vợ? Chắc chắn chỉ là tin đồn.
Cho dù không phải tin đồn thì phụ nữ nhà nào mà chẳng bị đánh một hai lần, chỉ cần cô có bản lĩnh một chút, lấy lòng được Giang Chí Phong thì gã sao lại đánh cô, nếu bị đánh thì đó là do cô không có bản lĩnh, không trách được người khác.
Theo lời Lương Mỹ Phượng thì: "Phụ nữ ấy, ai cũng sống như vậy cả, nhẫn nhịn rồi sẽ qua thôi, đợi đến khi sinh con trai, đứng vững gót chân, dâu con bao năm thành bà chủ thì mọi thứ đều là của mình."
Đàm Tố Ninh thấy toàn là lời nhảm nhí, người nói ra những lời này cũng toàn là đang nói nhảm. Nếu thấy tốt như vậy thì tự mình đi lấy chồng đi, ai thèm.
Theo cốt truyện trong sách, Đàm Tố Ninh dù không muốn cuộc hôn nhân này, nói cho bố mẹ biết mình đã có đối tượng thì cũng bị bố mẹ ép chia tay. Sau đó theo ý muốn của bố mẹ mà gả vào nhà họ Giang.
Nữ chính Giang Nguyệt vượt qua muôn vàn khó khăn để gả vào nhà họ Đàm, dùng sự lương thiện và chăm chỉ của mình để cảm hóa Đàm Lập Cường. Đàm Lập Cường vì vợ mà không còn lông bông nữa, phấn đấu vươn lên, sau khi cải cách mở cửa thì từ bỏ thân phận công nhân để kinh doanh, rất nhanh đã trở thành hộ gia đình có thu nhập mười nghìn tệ.
Cũng vào thời điểm này, Giang Nguyệt bị phát hiện không phải là con gái nhà họ Giang, bố đẻ đã ra nước ngoài từ sớm, giờ tìm về, gia đình rất giàu có, để bù đắp cho Giang Nguyệt, ông ấy đã giúp Đàm Lập Cường phát triển sự nghiệp, cuối cùng Đàm Lập Cường trở thành thương nhân nổi tiếng, Giang Nguyệt cũng sống cuộc sống của một bà chủ giàu có.
Còn người bị đổi hôn kia là Đàm Tố Ninh, vì không đủ mạnh mẻ, không đủ tình thú, quá thật thà chậm chạp nên bị Giang Chí Phong ghét bỏ, ngay cả hai đứa con cũng không thân thiết với cô, ngược lại còn thân thiết với nữ chính Giang Nguyệt. Đối với sự giúp đỡ của anh trai ruột, nguyên chủ không thèm để mắt tới, thậm chí còn lấy ơn trả oán, cuộc sống hỗn loạn, cuối cùng bị bệnh không ai chăm sóc, tức giận nhảy xuống sông kết thúc cuộc đời.
Khi nhắc đến người em gái này, Đàm Lập Cường bấy giờ đã thành công và nổi tiếng cũng không thấy áy náy, ngược lại còn cảm thán: "Đằng sau mỗi người đàn ông thành đạt đều không thể thiếu một người phụ nữ chăm chỉ và lương thiện, tôi rất may mắn khi gặp được vợ mình. Không có vợ tôi thì không có tôi ngày hôm nay. Còn em gái tôi... Chỉ cần có một chút lương thiện và độ lượng như vợ tôi thì cả đời này cũng không đến nỗi như vậy, phụ nữ ấy, lấy chồng là quan trọng nhưng sống như thế nào còn phải xem bản thân mình. Vợ tôi Giang Nguyệt và em gái tôi giống như một cặp đối chứng, kết quả ra sao, thời gian đã chứng minh tất cả."
Lương Mỹ Phượng nói đến khô cả miệng mà không thấy Đàm Tố Ninh nói một câu, liền lửa giận bốc lên: "Tao nói, mày có nghe thấy không? Cuộc hôn nhân này mày đồng ý hay không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.