Quân Hôn 80: Xuyên Thành Chị Dâu Xấu Xa Của Nam Chính
Chương 30: Khai Trương
Ngoại Vĩ Đồng
07/10/2024
Bùi Canh Lễ cau mày, “Cô bớt giở giọng vênh váo ở đây đi, cái gì mà chuyện của người lớn, cô cũng chỉ mới hai mươi tuổi, hơn tôi có mấy tháng thôi, đừng có giả vờ giả vịt nữa!”
“Hừ.” Yến Ương cười khẩy, “Không nói đến chuyện hơn cậu mấy tháng tuổi, cho dù tôi có nhỏ hơn cậu thì tôi vẫn là chị dâu của cậu, chẳng phải cậu rất hiểu quy củ sao, vậy mà bây giờ lại dám không coi chị dâu ra gì?”
Yến Ương nheo mắt, giọng điệu mỉa mai, “Em chồng ngoan, đeo cặp sách lên đi học đi!”
“Cô im miệng!” Bùi Tích bị khiêu khích đến mức mặt đỏ bừng.
Yến Ương không có thời gian để đôi co với anh ta, kéo cửa cuốn xuống rồi bỏ đi, hôm nay cô thật sự rất vui vẻ!
…
Cuối cùng cũng đến ngày khai trương, Yến Ương rất hồi hộp.
Vì cửa hàng quần áo này mà bốn trăm đồng của cô đã tiêu hết sạch, trong đó còn nợ tiền thuê nhà của chủ nhà nửa năm, nếu thất bại thì rất khó để làm lại từ đầu.
Vì vậy Yến Ương đã mất rất nhiều thời gian để lựa chọn quần áo, trang điểm và làm tóc, sáu giờ sáng đã thức dậy, đến gần tám giờ mới xong.
Hôm nay cô chọn mặc bộ đồ thể thao mà bản thân cho là bán chạy nhất, bộ đồ thể thao này có ba màu đen, trắng, xám, là mẫu cơ bản và cũng là mẫu rẻ nhất trong cửa hàng.
Tỷ lệ phân chia của bộ trang phục này tuân theo tỷ lệ vàng, áo khoác là kiểu áo khoác có khóa kéo đơn giản, quần được may theo kiểu quần ống hơi rộng rãi, mặc lên trông chân rất dài.
Trang phục đơn giản, Yến Ương lại mất công chăm chút cho khuôn mặt và mái tóc.
Lớp trang điểm thiên về phong cách vui tươi, mái tóc được uốn xoăn bồng bềnh bằng chiếc máy uốn tóc bằng sắt tự chế, vì vậy mà tay cô bị bỏng mấy lần, may là hiệu quả cuối cùng cũng không tệ.
Giờ phút này, cô toát lên phong thái của một cô nàng Hồng Kông môi đỏ rực, rất thu hút ánh nhìn, đây cũng là mục đích chính của cô, nếu không phải cần thu hút khách hàng thì cô đã chẳng mất công như vậy.
Cuối cùng cô cũng bước ra khỏi nhà trước tám giờ.
Cửa hàng quần áo nằm ở đoạn giữa phố Dương Huy, Yến Ương dù phải vay tiền cũng phải chọn vị trí này, cô cần lượng người qua lại, cho dù mọi người không mua thì cô cũng phải quảng bá được thương hiệu quần áo của mình.
Yến Ương xách túi đến trước cửa hàng thì bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc.
Mặt tiền cửa hàng của cô chỉ vỏn vẹn ba mươi mét vuông mà đã có khoảng hai mươi người vây quanh, tất cả đều là những gương mặt quen thuộc, trong đó phần lớn là những khách hàng đã đặt trước với cô, một phần nhỏ là những tiểu thư nhà giàu mà cô đã gặp trong bữa tiệc hôm đó.
"Yến Ương, cô kinh doanh mà chẳng chẳng năng nổ gì cả, bọn tôi chờ lâu rồi đấy." Khách hàng nói đùa.
Yến Ương kích động vội vàng mở cửa cuốn, "Để mọi người đợi lâu rồi, hôm nay khai trương không ngờ mọi người lại đến sớm như vậy, cảm ơn mọi người!"
Lượng khách bất ngờ ập đến khiến cô không có thời gian suy nghĩ, dặn dò sơ qua ba nhân viên mới tuyển dụng, cô liền lao vào phục vụ khách hàng.
Sau đó rất nhiều khách hàng đã đặt may quần áo ở chỗ Yến Ương lần lượt đến, mọi người vừa bước vào cửa hàng đã bị những bộ quần áo bắt mắt thu hút.
Ba mặt tường trong tiệm đặt ba chiếc tủ gỗ, ở giữa là một tấm ván gỗ cao nửa mét, dài rộng ba mét, trên đó bày la liệt quần áo được xếp ngay ngắn, màu sắc từ nhạt đến đậm, vừa dễ nhìn vừa đẹp mắt.
Khách hàng khi nhìn thấy sản phẩm đều vô cùng hài lòng, sản phẩm giống hệt hình vẽ, mọi lo lắng trong lòng bọn họ đều tan biến.
“Hừ.” Yến Ương cười khẩy, “Không nói đến chuyện hơn cậu mấy tháng tuổi, cho dù tôi có nhỏ hơn cậu thì tôi vẫn là chị dâu của cậu, chẳng phải cậu rất hiểu quy củ sao, vậy mà bây giờ lại dám không coi chị dâu ra gì?”
Yến Ương nheo mắt, giọng điệu mỉa mai, “Em chồng ngoan, đeo cặp sách lên đi học đi!”
“Cô im miệng!” Bùi Tích bị khiêu khích đến mức mặt đỏ bừng.
Yến Ương không có thời gian để đôi co với anh ta, kéo cửa cuốn xuống rồi bỏ đi, hôm nay cô thật sự rất vui vẻ!
…
Cuối cùng cũng đến ngày khai trương, Yến Ương rất hồi hộp.
Vì cửa hàng quần áo này mà bốn trăm đồng của cô đã tiêu hết sạch, trong đó còn nợ tiền thuê nhà của chủ nhà nửa năm, nếu thất bại thì rất khó để làm lại từ đầu.
Vì vậy Yến Ương đã mất rất nhiều thời gian để lựa chọn quần áo, trang điểm và làm tóc, sáu giờ sáng đã thức dậy, đến gần tám giờ mới xong.
Hôm nay cô chọn mặc bộ đồ thể thao mà bản thân cho là bán chạy nhất, bộ đồ thể thao này có ba màu đen, trắng, xám, là mẫu cơ bản và cũng là mẫu rẻ nhất trong cửa hàng.
Tỷ lệ phân chia của bộ trang phục này tuân theo tỷ lệ vàng, áo khoác là kiểu áo khoác có khóa kéo đơn giản, quần được may theo kiểu quần ống hơi rộng rãi, mặc lên trông chân rất dài.
Trang phục đơn giản, Yến Ương lại mất công chăm chút cho khuôn mặt và mái tóc.
Lớp trang điểm thiên về phong cách vui tươi, mái tóc được uốn xoăn bồng bềnh bằng chiếc máy uốn tóc bằng sắt tự chế, vì vậy mà tay cô bị bỏng mấy lần, may là hiệu quả cuối cùng cũng không tệ.
Giờ phút này, cô toát lên phong thái của một cô nàng Hồng Kông môi đỏ rực, rất thu hút ánh nhìn, đây cũng là mục đích chính của cô, nếu không phải cần thu hút khách hàng thì cô đã chẳng mất công như vậy.
Cuối cùng cô cũng bước ra khỏi nhà trước tám giờ.
Cửa hàng quần áo nằm ở đoạn giữa phố Dương Huy, Yến Ương dù phải vay tiền cũng phải chọn vị trí này, cô cần lượng người qua lại, cho dù mọi người không mua thì cô cũng phải quảng bá được thương hiệu quần áo của mình.
Yến Ương xách túi đến trước cửa hàng thì bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc.
Mặt tiền cửa hàng của cô chỉ vỏn vẹn ba mươi mét vuông mà đã có khoảng hai mươi người vây quanh, tất cả đều là những gương mặt quen thuộc, trong đó phần lớn là những khách hàng đã đặt trước với cô, một phần nhỏ là những tiểu thư nhà giàu mà cô đã gặp trong bữa tiệc hôm đó.
"Yến Ương, cô kinh doanh mà chẳng chẳng năng nổ gì cả, bọn tôi chờ lâu rồi đấy." Khách hàng nói đùa.
Yến Ương kích động vội vàng mở cửa cuốn, "Để mọi người đợi lâu rồi, hôm nay khai trương không ngờ mọi người lại đến sớm như vậy, cảm ơn mọi người!"
Lượng khách bất ngờ ập đến khiến cô không có thời gian suy nghĩ, dặn dò sơ qua ba nhân viên mới tuyển dụng, cô liền lao vào phục vụ khách hàng.
Sau đó rất nhiều khách hàng đã đặt may quần áo ở chỗ Yến Ương lần lượt đến, mọi người vừa bước vào cửa hàng đã bị những bộ quần áo bắt mắt thu hút.
Ba mặt tường trong tiệm đặt ba chiếc tủ gỗ, ở giữa là một tấm ván gỗ cao nửa mét, dài rộng ba mét, trên đó bày la liệt quần áo được xếp ngay ngắn, màu sắc từ nhạt đến đậm, vừa dễ nhìn vừa đẹp mắt.
Khách hàng khi nhìn thấy sản phẩm đều vô cùng hài lòng, sản phẩm giống hệt hình vẽ, mọi lo lắng trong lòng bọn họ đều tan biến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.