Quân Hôn Bạo Đường: Bạch Liên Trà Xanh Thành Đoàn Sủng Ở 70

Chương 41: Cái Gì?

Cuồng Dã La Bặc

02/06/2024

Cô chủ động lên tiếng chào hỏi: “Chú, chị.”

Cũng không phải lời chào mang ý nghĩa tốt đẹp gì. Cha Khương Phi Khương Nghĩa là con ma bài bạc lại thêm nát rượu, cô thấy rõ ông ta đang muốn đi về hướng nhà cô.

Trong ấn tượng của Khương Thanh Nhu, người chú này đúng là tên cặn bã bại hoại.

Lúc còn trẻ, ông ta từng tới nhà cô mượn tiền mượn lương thực rất nhiều lần, nhưng không lần nào trả lại.

Từ sau khi mất việc, mỗi ngày ông ta chìm đắm trong rượu chè, uống xong sẽ ầm ĩ lên, còn tới nhà cô gây sự rất nhiều lần. Cho nên hiện tại chưa chắc người nhà cô đã chịu cho ông ta vào nhà.

Ngay cả cha Khương Thanh Nhu nhìn thấy anh mình như vậy cũng chỉ biết thở dài, không dám nhắc tới chuyện trợ giúp hay gì nữa.

Là người ta bất nhân trước, cũng không thể trách nhà cô bất nghĩa, đúng không? Dù sao trước đây nhà cô cũng đã từng cố gắng giúp nhà bọn họ rồi.

Nhưng con người là như vậy, một khi người ta đã quen với việc mình tốt với người ta, khi mình không tốt nữa, người ta sẽ cảm thấy mình đang nhắm vào người ta, đang khinh thường người ta.

Tuy hiện tại mặt ngoài Khương Nghĩa vẫn đang nịnh bợ cả nhà Khương Thanh Nhu, nhưng thực ra trong lòng ông ta đã hận chết cả nhà cô rồi.

Nhất là mẹ cô.

Về sau ông ta còn “vì đại nghĩa diệt thân”, đi tố cáo anh ruột của mình.

Vào thời đại chỉ có một chút phong thanh thôi cũng phải điều tra một thời gian thật dài, cha Khương Thanh Nhu cũng vì bị em trai tố cáo nên dẫn tới nửa đời sau chỉ có thể sống trong khu cải tạo lao động.



Cuối cùng ông ấy bị bệnh, chết trên sa mạc Gobi.

Tuy trong chuyện này còn có Khương Phi thêm dầu vào lửa, nhưng trên thực tế, người có hành động chính là bản thân Khương Nghĩa.

Cho nên ánh mắt Khương Thanh Nhu nhìn người bác này cứ như đang nhìn một đống bùn nhão, nước bẩn.

Khương Nghĩa thấy Khương Thanh Nhu chào hỏi bản thân còn rất vui vẻ đi tới: “Nhu Nhu, nhà cháu có chuyện gì mà vui vẻ vậy?”

Khương Thanh Nhu ăn ngay nói thật: “Chú, là vi cháu đã vượt qua kỳ thi, vào được đoàn văn công.”

“A, thì ra là thế…” Lúc đầu Khương Nghĩa vốn không quan tâm nguyên nhân, chỉ định khách sáo một chút.

Nhưng sau khi nghe rõ, ông ta trừng như muốn rớt tròng mắt ra ngoài: “Cái gì? Cháu thi đậu vào đoàn văn công?”

Những chuyện khác ông ta không bằng nhà anh cả, hai đứa con trai một đứa không thi đậu cấp 3 đang chuẩn bị xuống nông thôn, một đứa làm bảo vệ cổng, duy chỉ có con gái ông ta là vượt xa Khương Thanh Nhu.

Cho nên mỗi khi trong lòng khó chịu, Khương Nghĩa lại cảm thấy, ít nhất con gái mình cũng giỏi hơn con gái của anh cả.

Nhưng hiện tại Khương Thanh Nhu lại nói cho ông ta biết, nó cũng thi đậu đoàn văn công? Vậy chẳng phải nó cũng ngang ngửa Khương Phi?

Nhắc tới chuyện này, Khương Phi rất khó chịu, cô ta kéo cha mình một cái rồi lại liếc nhìn Khương Thanh Nhu, nói:

“Nếu không phải nó thi đậu sao nhà bọn họ có thể hầm gà ăn mừng được? Cha, đừng đi nữa, có khi nhà bọn họ đã ăn xong rồi.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Quân Hôn Bạo Đường: Bạch Liên Trà Xanh Thành Đoàn Sủng Ở 70

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook