Quân Hôn Bạo Đường: Bạch Liên Trà Xanh Thành Đoàn Sủng Ở 70
Chương 15: Thủ Trưởng Lo Lắng Hôn Sự Của Sầm Trung Đoàn Trưởng
Cuồng Dã La Bặc
10/05/2024
Thế nhưng cô ta cũng nhanh chóng ép bản thân mình phải bình tĩnh trở lại. Tố chất tâm lý của cô ta luôn tốt như thế.
Lần này thi vũ đạo, thứ quan trọng không phải gương mặt mà là kiến thức căn bản.
Khương Thanh Nhu là phế vật như thế nào, Khương Phi rất rõ ràng. Cho dù có trang điểm xinh đẹp thì cũng phải xấu mặt thôi.
Rất nhanh đã bắt đầu gọi tên. Mỗi người chỉ có 3 phút để biểu diễn. Không giống trước đây, lần này vì công bằng nên sẽ chấm điểm ngay tại chỗ, việc này khiến các thí sinh lại càng căng thẳng hơn.
“Sao Sầm trung đoàn trưởng vẫn còn ngồi ở phía cuối vậy? Anh ấy không tham gia chấm điểm ư?”
Trong lúc nghỉ ngơi, Vũ Tư Minh đang ngồi trên ghế giám khảo lặng lẽ hỏi người phía sau.
Sau đó anh ta lại nhanh chóng liếc sang hàng cuối cùng ở khán đài.
Quân nhân phía sau khó xử nói: “Ngài cũng biết Sầm trung đoàn trưởng vẫn luôn không có hứng thú gì với việc này, nếu không phải thủ trưởng tạo áp lực, ngài ấy đã không tới.”
“Thủ trưởng?” Vũ Tư Minh nghi ngờ.
Sao việc này còn liên quan tới thủ trưởng đại nhân nữa?
Lúc đầu người phía sau còn muốn nói, nhưng bị tiếng ho khan đột ngột truyền tới dọa sợ tới mức vội vã ngậm miệng lại, bất an quay đầu, nhìn thấy đối tượng bọn họ đang thảo luận đã mở mắt ra từ khi nào không rõ!
Anh hơi mím đôi môi mỏng, mặt mày lạnh băng lộ rõ vẻ cảnh cáo.
Quân nhân phía sau buộc lòng phải nuốt cái câu “thủ trưởng lo lắng việc hôn sự của Sầm trung đoàn trưởng” vào trong bụng.
Vũ Tư Minh lại quay đầu hỏi thêm một lần nữa, nhưng khi đối diện với ánh mắt lạnh lùng của người kia, Vũ Tư Minh vội vàng quay đầu về ngồi nghiêm chỉnh lại.
Đó chính là Sầm trung đoàn trưởng trong truyền thuyết?
Anh mặc quân trang phẳng phiu, mặt mày thâm thúy, sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng, tuyến cằm sắc bén lưu loát.
Ngay cả mình thân là đàn ông cũng cảm thấy Sầm trung đoàn trưởng đẹp tới không cách nào so sánh nổi.
Đẹp trai là một mặt, chủ yếu là khí chất hệt như tường phòng ngự bít kín kia, ngay cả khi anh không nói câu nào, trong mắt vẫn lộ rõ khí thế “người lạ chớ gần”, lại vẫn tràn đầy lực hấp dẫn.
Rất nhanh tiếng thông báo đã ngắt ngang mạch suy nghĩ của Vũ Tư Minh: “Mời người tiếp theo, số 39 Khương Thanh Nhu.”
Vừa nghe thấy cái tên này, Vũ Tư Minh đã nhướng mày, đây chính là cô em đi cửa sau hay bắt nạt Khương Phi ư?
Vũ Tư Minh không nhịn được mà tỏ thái độ khinh bỉ.
Nhưng chỉ một giây sau, hai mắt Vũ Tư Minh sáng rực lên.
Thiếu nữ trên sân khấu mặt mày cong cong, khuôn mặt tinh xảo diễm lệ tới mức người ta không thể dời mắt nổi.
Làn da trắng nõn không khác gì búp bê, bộ trang phục vũ đạo vừa người thắt chặt lấy đường cong cơ thể, eo thon chân dài, cổ tay dài quá đũng quần, vừa nhìn đã biết đây là hạt giống vũ đạo xuất sắc.
Cảm giác khinh bỉ trong lòng Vũ Tư Minh chợt giảm đi vài phần, thậm chí Vũ Tư Minh còn bắt đầu cảm thấy hơi tiếc hận.
Lần này thi vũ đạo, thứ quan trọng không phải gương mặt mà là kiến thức căn bản.
Khương Thanh Nhu là phế vật như thế nào, Khương Phi rất rõ ràng. Cho dù có trang điểm xinh đẹp thì cũng phải xấu mặt thôi.
Rất nhanh đã bắt đầu gọi tên. Mỗi người chỉ có 3 phút để biểu diễn. Không giống trước đây, lần này vì công bằng nên sẽ chấm điểm ngay tại chỗ, việc này khiến các thí sinh lại càng căng thẳng hơn.
“Sao Sầm trung đoàn trưởng vẫn còn ngồi ở phía cuối vậy? Anh ấy không tham gia chấm điểm ư?”
Trong lúc nghỉ ngơi, Vũ Tư Minh đang ngồi trên ghế giám khảo lặng lẽ hỏi người phía sau.
Sau đó anh ta lại nhanh chóng liếc sang hàng cuối cùng ở khán đài.
Quân nhân phía sau khó xử nói: “Ngài cũng biết Sầm trung đoàn trưởng vẫn luôn không có hứng thú gì với việc này, nếu không phải thủ trưởng tạo áp lực, ngài ấy đã không tới.”
“Thủ trưởng?” Vũ Tư Minh nghi ngờ.
Sao việc này còn liên quan tới thủ trưởng đại nhân nữa?
Lúc đầu người phía sau còn muốn nói, nhưng bị tiếng ho khan đột ngột truyền tới dọa sợ tới mức vội vã ngậm miệng lại, bất an quay đầu, nhìn thấy đối tượng bọn họ đang thảo luận đã mở mắt ra từ khi nào không rõ!
Anh hơi mím đôi môi mỏng, mặt mày lạnh băng lộ rõ vẻ cảnh cáo.
Quân nhân phía sau buộc lòng phải nuốt cái câu “thủ trưởng lo lắng việc hôn sự của Sầm trung đoàn trưởng” vào trong bụng.
Vũ Tư Minh lại quay đầu hỏi thêm một lần nữa, nhưng khi đối diện với ánh mắt lạnh lùng của người kia, Vũ Tư Minh vội vàng quay đầu về ngồi nghiêm chỉnh lại.
Đó chính là Sầm trung đoàn trưởng trong truyền thuyết?
Anh mặc quân trang phẳng phiu, mặt mày thâm thúy, sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng, tuyến cằm sắc bén lưu loát.
Ngay cả mình thân là đàn ông cũng cảm thấy Sầm trung đoàn trưởng đẹp tới không cách nào so sánh nổi.
Đẹp trai là một mặt, chủ yếu là khí chất hệt như tường phòng ngự bít kín kia, ngay cả khi anh không nói câu nào, trong mắt vẫn lộ rõ khí thế “người lạ chớ gần”, lại vẫn tràn đầy lực hấp dẫn.
Rất nhanh tiếng thông báo đã ngắt ngang mạch suy nghĩ của Vũ Tư Minh: “Mời người tiếp theo, số 39 Khương Thanh Nhu.”
Vừa nghe thấy cái tên này, Vũ Tư Minh đã nhướng mày, đây chính là cô em đi cửa sau hay bắt nạt Khương Phi ư?
Vũ Tư Minh không nhịn được mà tỏ thái độ khinh bỉ.
Nhưng chỉ một giây sau, hai mắt Vũ Tư Minh sáng rực lên.
Thiếu nữ trên sân khấu mặt mày cong cong, khuôn mặt tinh xảo diễm lệ tới mức người ta không thể dời mắt nổi.
Làn da trắng nõn không khác gì búp bê, bộ trang phục vũ đạo vừa người thắt chặt lấy đường cong cơ thể, eo thon chân dài, cổ tay dài quá đũng quần, vừa nhìn đã biết đây là hạt giống vũ đạo xuất sắc.
Cảm giác khinh bỉ trong lòng Vũ Tư Minh chợt giảm đi vài phần, thậm chí Vũ Tư Minh còn bắt đầu cảm thấy hơi tiếc hận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.