Chương 4: Này là cử chỉ ôm ấp yêu thương quá rõ ràng
Nhất Sinh Mạc Ly
27/01/2015
"Đừng động!" Kỳ Tuấn hơi cúi đầu, nói thật khẽ bên tai Ngải Tiểu Tiểu.
Giờ phút này, một người đàn ông cao lớn, trên cánh tay có xăm một cái hình đầu lâu oai dũng, toàn thân là áo đen và kính đen, thân thể vạm vỡ hơn người. . . . . . Tạo hình này bỗng nhiên khiến Ngải Tiểu Tiểu nghĩ đến thành phần xã hội đen, "Hắn ta là đại ca xã hội đen?" Đây chính là mục tiêu nhiệm vụ hôm nay, bọn họ là tới càn quét băng đảng hay sao? Mới vừa rồi những động tác thân mật mà Kỳ Tuấn làm với cô, chỉ là vì không để đối phương phát hiện?
Ngải Tiểu Tiểu nhanh chóng hiểu rõ mọi chuyện, bắt đầu cảm thấy có chút may mắn vì khi nãy không đánh cho Kỳ Tuấn ngã. Nếu quả thật chỉ vì sự hiểu lầm nhỏ của cô mà phá hư cả nhiệm vụ, đoán chừng đời này cô vô duyên với ba chữ ‘lính đặc chủng’ rồi. Thật may là, bây giờ còn có cơ hội làm lại.
Huống chi cái người đàn ông này tâm nhỏ nhen như thế, chỉ vì mấy câu nói của cô mà tính toán với cô đến thế. Nếu quả thật cô khiến anh té ngã, về sau chẳng phải cả đời cô với anh sẽ là nước với lửa sao
"Bọn họ còn hơn cả xã hội đen nữa, kế tiếp mỗi một phút mỗi một giây, cô đều phải cẩn thận." Giọng nói trầm thấp, nội dung tuyệt đối nghiêm chỉnh, lần đầu tiên Ngải Tiểu Tiểu cảm thấy giọng nói của người đàn ông này rất dễ nghe.
"Vâng!" Cô chẳng còn cảm giác sợ hãi ban đầu, ngược lại có chút nóng máu mênh mông.
Chờ người đàn ông kia đi xa, Kỳ Tuấn vừa buông vai Ngải Tiểu Tiểu ra, "Về sau, trước khi làm việc đều phải dùng óc để nghĩ." Mặc dù bộ dáng nóng giận của anh vô cùng đáng ghét, nhưng xem lại những sai phạm vừa rồi của cô, bị khiển trách chút cũng không có gì, Ngải Tiểu Tiểu quyết định không chấp nhặt với anh.
"Thủ trưởng, người đàn ông đó là người đứng đầu một tổ chức đen nào sao?" Nếu được so lợi hại với giới Hắc đạo? Ngải Tiểu Tiểu thật sự tò mò, chẳng thể nào đoán ra thân phận của bọn họ, liền dùng tư cách "kẻ dưới không ngại học hỏi" để nhờ Kỳ Tuấn dạy dỗ.
"Phần tử khủng bố." Kỳ Tuấn thận trọng ôm hông cô đi vào trong đám người đó, nhìn trước nhìn sau nói một câu lời ít ý nhiều. Bởi vì anh cảm thấy dù sao cũng là phải dạy tân binh, tất yếu phải để cho Ngải Tiểu Tiểu hiểu rõ tình thế trước mắt. Nếu không, đoán chừng một chữ anh cũng không thèm nói.
Xác thực, Ngải Tiểu Tiểu khó có được sự tán thành của Kỳ Tuấn, người hắc đạo rất coi trọng nội quy, nhưng căn bản phần tử khủng bố không nói đến đạo lý, mạng người trong mắt bọn họ là chuyện vặt.
"Ngải Tiểu Tiểu?" Chợt một giọng nói đầy thăm dò truyền đến.
Nơi này lại có người biết cô sao? Ngải Tiểu Tiểu hồ nghi nghiêng đầu nhìn qua nơi phát ra giọng nói, liền nhìn một người đàn ông dáng dấp anh tuấn, trong tay ôm một cô gái bước tới. "Thật sự là cô sao, hay là tôi nhìn lầm rồi."
Sử Trường Khánh! Anh hai của Sử Kỳ Vân. Kể từ sau lần bị hãm hại, cô không còn liên lạc với Sử Kỳ Vân, tự nhiên cũng chưa từng thấy gặp qua anh hai của cô ta. Không ngờ hôm nay, lại gặp lại hắn ta.
"Anh Sử." Ngải Tiểu Tiểu lễ phép lên tiếng chào hỏi, không muốn tán gẫu nhiều.
Sử Trường Khánh lại không tính toán để cho cô chạy đi như thế, hắn quét mắt nhìn qua Kỳ Tuấn, thoáng qua trong mắt một tia ghen tỵ, "Thế nào, chẳng phải mê luyến Lục Du Hành sao? thay bạn trai mới rồi hả." Ban đầu, hắn đối với Ngải Tiểu Tiểu bày tỏ chút tình cảm, nhưng trong lòng cô chỉ có Lục Du Hành mà thôi, hoàn toàn không để ý đến sự tồn tại của hắn, đến bây giờ hắn vẫn còn sự canh cánh trong lòng.
Ngải Tiểu Tiểu lười phản ứng lại câu nói hắn, mặc dù Sử Trường Khánh không phải là một người đàn ông xấu, nhưng là trời sanh tướng ẻo lả, lại cậy sự xinh đẹp của mình, mà xin ra tâm đào hoa. Ban đầu hắn mặt dày theo đuổi cô, chỉ là cô dùng những câu nói ngắn gọn để trả lời dứt khoát, sau thì cũng buông tha cô.
"Nghĩ biện pháp dẫn hắn đi ra ngoài, hắn là chủ nhân của nơi này." Ngải Tiểu Tiểu vừa định rời đi, Kỳ Tuấn lại nhỏ giọng nói lời phân phó bên tai cô. Cô hơi sững sờ, ngay sau đó lập tức hiểu ra vấn đề, nếu như nơi này thật sự có phần tử khủng bố, dù sao Sử Trường Khánh cũng sẽ phát hiện chút dấu vết, hoặc là hắn căn bản là đồng mưu.
Nghĩ tới đây, Ngải Tiểu Tiểu giơ tay lên bắt được cổ tay Sử Trường Khánh "Anh Sử, chúng ta đã lâu không gặp, cũng nên ôn lại chuyện cũ một chút."
Nhìn Sử Trường Khánh cùng Ngải Tiểu Tiểu rời đi, bạn gái hắn tức giận uốn éo người, "Anh Khánh. . . . . ."
"Ngoan, anh lập tức trở lại." Sử Trường Khánh phất tay một cái.
Cô gái kia bĩu môi nhìn hắn rời đi, cho đến khi không còn thấy bóng dáng của hắn, nghiêng đầu sang chỗ của Kỳ Tuấn, nở một nụ cười tà mị, "anh đẹp trai, bọn họ thật đáng ghét nha." Nói xong, liền đi đến trước mặt của Kỳ Tuấn, nâng cánh tay thon dài lên đặt trước ngực của Kỳ Tuấn.
Kỳ Tuấn đưa cho cô một đôi mắt lạnh nhạt, xoay người đi về phía bàn rượu, nâng một cốc rượu lên, khiến cô gái kia loáng thoáng hiểu rằng mình đã thất bại.
Lại nói về việc Ngải Tiểu Tiểu dẫn Sử Trường Khánh đến phía sau bụi cây, còn chưa kịp mở miệng, liền bị một con gấu nhỏ nhào tới. "Tiểu Tiểu, anh biết ngay, trong lòng em có anh đúng không?"
"Có một á …. á..., Sử Trường Khánh, nếu như anh không muốn chết, hãy buông tay tôi ra." Ngải Tiểu Tiểu chịu đựng một cú đánh hung hăng đầy kích động của hắn, hung hăng hất tay hắn ra khỏi người cô.
"Tiểu Tiểu. . . . . ." Sử Trường Khánh uất ức giống như cô vợ nhỏ.Bạn ơi! Cùng nhau xây dựng văn hóa cộng đồng mạng thôi mà. Cảm ơn bạn nhiều lắm
Ngải Tiểu Tiểu trợn mắt một cái, hai năm rồi, người đàn ông này vẫn như thế. "Tôi hỏi anh, tôi thấy một người đàn ông xăm đầu lâu, ngang ngược, có phải là liên quan đến xã hội đen hay không?"
"Người xăm đầu lâu. . . . . . A!" Sử Trường Khánh bỗng nhiên che miệng lại, kinh hãi liếc nhìn Ngải Tiểu Tiểu, sau đó dùng sức đẩy cô ra, "Tiểu Tiểu, em đi mau, không cần sống ở chỗ này. . . . . ."
"Thế nào? Nói cho tôi biết nhanh lên." Ngải Tiểu Tiểu bắt lấy cánh tay hắn, chấp vấn.
Ánh mắt Sử Trường Khánh là những tia kinh sợ, ấp úng nói: "Là được. . . . . . Dù sao cô cũng không cần ở đây nữa. . . . . . Đi mau. . . . . ."
Ngải Tiểu Tiểu nóng nảy, giơ cánh tay lên, "Anh tin tôi dùng một chưởng sẽ giết chết anh ngay không! Mau, nói chuyện gì xảy ra?"
"Ồ ồ. . . . . ." Sử Trường Khánh chợt ngồi xổm người xuống, giống như đứa trẻ ôm đầu khóc thút thít, "Vốn là anh dự tính mở một party vui vẻ cho những đôi nam nữ, cung cấp không gian thoải mái cho họ nói chuyện yêu đương. Nhiều lắm là có thể hôn môi, giai điệu tình yêu làm chút mập mờ. . . . . . Ai biết sáng sớm hôm nay đột nhiên có mấy người áo đen xông vào, bọn họ buộc anh tổ chức một buổi party tình dục. . . . . . ồ ồ. . . . . . Anh không đồng ý, bọn họ liền lấy súng chỉa vào đầu của anh. . . . . ."
"Cho nên đây? Nói điểm chính!" trong lòng Ngải Tiểu Tiểu mơ hồ có dự cảm không tốt, lo lắng nhìn về phía buổi party.Bạn ơi! Cùng nhau xây dựng văn hóa cộng đồng mạng thôi mà. Cảm ơn bạn nhiều lắm
"Cho nên. . . . . . Cho nên. . . . . . Anh. . . . . . Không, không. . . . . . anh chỉ có thể đồng ý cung cấp cho bọn họ thức ăn đồ uống, rượu và thuốc kích dục. . . . . ."
"Sử Trường Khánh, anh cũng chơi với những cô gái kia nữa sao, tôi biết ngay anh sẽ dính vào chuyện phiền toái mà." Ngải Tiểu Tiểu hung hăng trừng mắt nhìn hắn, xoay người xông đi vào trong buổi party, cô nhất định phải nghĩ cách ngăn cản, không thể để cho tình thế lan tràn.
Nếu như party này mười mấy đôi nam nữ uống rượu và thuốc mê, hậu quả kia thật sự là khiến người ta chấn động.
Chạy vào party, Ngải Tiểu Tiểu đã nhìn thấy Kỳ Tuấn đừng ở phía xa, thân thể uy dũng, bóng dáng to lớn và cao ngạo, vô luận anh đi đến đâu cũng là tiêu điểm chú ý của mọi người.Bạn ơi! Cùng nhau xây dựng văn hóa cộng đồng mạng thôi mà. Cảm ơn bạn nhiều lắm
Đối diện với anh là cô gái ban nãy đứng bên cạnh Sử Trường Khánh, không biết thì sao, chỉ thấy cô gái kia lảo đảo một cái, nhào đầu về phía trước, thấy cự ly vừa đúng nên nhào vào trong ngực của Kỳ Tuấn.
Ngải Tiểu Tiểu dừng bước một chút, này là cử chỉ ôm ấp yêu thương quá rõ ràng. Choáng nha, Kỳ Tuấn là một xù quân tử đem con gái sưu tập thành đội tình báo sao, anh cũng nhàn nhã thật, tự nhiên ở chỗ này cùng cô gái kia liếc mắt đưa tình. . . . . .
Giờ phút này, một người đàn ông cao lớn, trên cánh tay có xăm một cái hình đầu lâu oai dũng, toàn thân là áo đen và kính đen, thân thể vạm vỡ hơn người. . . . . . Tạo hình này bỗng nhiên khiến Ngải Tiểu Tiểu nghĩ đến thành phần xã hội đen, "Hắn ta là đại ca xã hội đen?" Đây chính là mục tiêu nhiệm vụ hôm nay, bọn họ là tới càn quét băng đảng hay sao? Mới vừa rồi những động tác thân mật mà Kỳ Tuấn làm với cô, chỉ là vì không để đối phương phát hiện?
Ngải Tiểu Tiểu nhanh chóng hiểu rõ mọi chuyện, bắt đầu cảm thấy có chút may mắn vì khi nãy không đánh cho Kỳ Tuấn ngã. Nếu quả thật chỉ vì sự hiểu lầm nhỏ của cô mà phá hư cả nhiệm vụ, đoán chừng đời này cô vô duyên với ba chữ ‘lính đặc chủng’ rồi. Thật may là, bây giờ còn có cơ hội làm lại.
Huống chi cái người đàn ông này tâm nhỏ nhen như thế, chỉ vì mấy câu nói của cô mà tính toán với cô đến thế. Nếu quả thật cô khiến anh té ngã, về sau chẳng phải cả đời cô với anh sẽ là nước với lửa sao
"Bọn họ còn hơn cả xã hội đen nữa, kế tiếp mỗi một phút mỗi một giây, cô đều phải cẩn thận." Giọng nói trầm thấp, nội dung tuyệt đối nghiêm chỉnh, lần đầu tiên Ngải Tiểu Tiểu cảm thấy giọng nói của người đàn ông này rất dễ nghe.
"Vâng!" Cô chẳng còn cảm giác sợ hãi ban đầu, ngược lại có chút nóng máu mênh mông.
Chờ người đàn ông kia đi xa, Kỳ Tuấn vừa buông vai Ngải Tiểu Tiểu ra, "Về sau, trước khi làm việc đều phải dùng óc để nghĩ." Mặc dù bộ dáng nóng giận của anh vô cùng đáng ghét, nhưng xem lại những sai phạm vừa rồi của cô, bị khiển trách chút cũng không có gì, Ngải Tiểu Tiểu quyết định không chấp nhặt với anh.
"Thủ trưởng, người đàn ông đó là người đứng đầu một tổ chức đen nào sao?" Nếu được so lợi hại với giới Hắc đạo? Ngải Tiểu Tiểu thật sự tò mò, chẳng thể nào đoán ra thân phận của bọn họ, liền dùng tư cách "kẻ dưới không ngại học hỏi" để nhờ Kỳ Tuấn dạy dỗ.
"Phần tử khủng bố." Kỳ Tuấn thận trọng ôm hông cô đi vào trong đám người đó, nhìn trước nhìn sau nói một câu lời ít ý nhiều. Bởi vì anh cảm thấy dù sao cũng là phải dạy tân binh, tất yếu phải để cho Ngải Tiểu Tiểu hiểu rõ tình thế trước mắt. Nếu không, đoán chừng một chữ anh cũng không thèm nói.
Xác thực, Ngải Tiểu Tiểu khó có được sự tán thành của Kỳ Tuấn, người hắc đạo rất coi trọng nội quy, nhưng căn bản phần tử khủng bố không nói đến đạo lý, mạng người trong mắt bọn họ là chuyện vặt.
"Ngải Tiểu Tiểu?" Chợt một giọng nói đầy thăm dò truyền đến.
Nơi này lại có người biết cô sao? Ngải Tiểu Tiểu hồ nghi nghiêng đầu nhìn qua nơi phát ra giọng nói, liền nhìn một người đàn ông dáng dấp anh tuấn, trong tay ôm một cô gái bước tới. "Thật sự là cô sao, hay là tôi nhìn lầm rồi."
Sử Trường Khánh! Anh hai của Sử Kỳ Vân. Kể từ sau lần bị hãm hại, cô không còn liên lạc với Sử Kỳ Vân, tự nhiên cũng chưa từng thấy gặp qua anh hai của cô ta. Không ngờ hôm nay, lại gặp lại hắn ta.
"Anh Sử." Ngải Tiểu Tiểu lễ phép lên tiếng chào hỏi, không muốn tán gẫu nhiều.
Sử Trường Khánh lại không tính toán để cho cô chạy đi như thế, hắn quét mắt nhìn qua Kỳ Tuấn, thoáng qua trong mắt một tia ghen tỵ, "Thế nào, chẳng phải mê luyến Lục Du Hành sao? thay bạn trai mới rồi hả." Ban đầu, hắn đối với Ngải Tiểu Tiểu bày tỏ chút tình cảm, nhưng trong lòng cô chỉ có Lục Du Hành mà thôi, hoàn toàn không để ý đến sự tồn tại của hắn, đến bây giờ hắn vẫn còn sự canh cánh trong lòng.
Ngải Tiểu Tiểu lười phản ứng lại câu nói hắn, mặc dù Sử Trường Khánh không phải là một người đàn ông xấu, nhưng là trời sanh tướng ẻo lả, lại cậy sự xinh đẹp của mình, mà xin ra tâm đào hoa. Ban đầu hắn mặt dày theo đuổi cô, chỉ là cô dùng những câu nói ngắn gọn để trả lời dứt khoát, sau thì cũng buông tha cô.
"Nghĩ biện pháp dẫn hắn đi ra ngoài, hắn là chủ nhân của nơi này." Ngải Tiểu Tiểu vừa định rời đi, Kỳ Tuấn lại nhỏ giọng nói lời phân phó bên tai cô. Cô hơi sững sờ, ngay sau đó lập tức hiểu ra vấn đề, nếu như nơi này thật sự có phần tử khủng bố, dù sao Sử Trường Khánh cũng sẽ phát hiện chút dấu vết, hoặc là hắn căn bản là đồng mưu.
Nghĩ tới đây, Ngải Tiểu Tiểu giơ tay lên bắt được cổ tay Sử Trường Khánh "Anh Sử, chúng ta đã lâu không gặp, cũng nên ôn lại chuyện cũ một chút."
Nhìn Sử Trường Khánh cùng Ngải Tiểu Tiểu rời đi, bạn gái hắn tức giận uốn éo người, "Anh Khánh. . . . . ."
"Ngoan, anh lập tức trở lại." Sử Trường Khánh phất tay một cái.
Cô gái kia bĩu môi nhìn hắn rời đi, cho đến khi không còn thấy bóng dáng của hắn, nghiêng đầu sang chỗ của Kỳ Tuấn, nở một nụ cười tà mị, "anh đẹp trai, bọn họ thật đáng ghét nha." Nói xong, liền đi đến trước mặt của Kỳ Tuấn, nâng cánh tay thon dài lên đặt trước ngực của Kỳ Tuấn.
Kỳ Tuấn đưa cho cô một đôi mắt lạnh nhạt, xoay người đi về phía bàn rượu, nâng một cốc rượu lên, khiến cô gái kia loáng thoáng hiểu rằng mình đã thất bại.
Lại nói về việc Ngải Tiểu Tiểu dẫn Sử Trường Khánh đến phía sau bụi cây, còn chưa kịp mở miệng, liền bị một con gấu nhỏ nhào tới. "Tiểu Tiểu, anh biết ngay, trong lòng em có anh đúng không?"
"Có một á …. á..., Sử Trường Khánh, nếu như anh không muốn chết, hãy buông tay tôi ra." Ngải Tiểu Tiểu chịu đựng một cú đánh hung hăng đầy kích động của hắn, hung hăng hất tay hắn ra khỏi người cô.
"Tiểu Tiểu. . . . . ." Sử Trường Khánh uất ức giống như cô vợ nhỏ.Bạn ơi! Cùng nhau xây dựng văn hóa cộng đồng mạng thôi mà. Cảm ơn bạn nhiều lắm
Ngải Tiểu Tiểu trợn mắt một cái, hai năm rồi, người đàn ông này vẫn như thế. "Tôi hỏi anh, tôi thấy một người đàn ông xăm đầu lâu, ngang ngược, có phải là liên quan đến xã hội đen hay không?"
"Người xăm đầu lâu. . . . . . A!" Sử Trường Khánh bỗng nhiên che miệng lại, kinh hãi liếc nhìn Ngải Tiểu Tiểu, sau đó dùng sức đẩy cô ra, "Tiểu Tiểu, em đi mau, không cần sống ở chỗ này. . . . . ."
"Thế nào? Nói cho tôi biết nhanh lên." Ngải Tiểu Tiểu bắt lấy cánh tay hắn, chấp vấn.
Ánh mắt Sử Trường Khánh là những tia kinh sợ, ấp úng nói: "Là được. . . . . . Dù sao cô cũng không cần ở đây nữa. . . . . . Đi mau. . . . . ."
Ngải Tiểu Tiểu nóng nảy, giơ cánh tay lên, "Anh tin tôi dùng một chưởng sẽ giết chết anh ngay không! Mau, nói chuyện gì xảy ra?"
"Ồ ồ. . . . . ." Sử Trường Khánh chợt ngồi xổm người xuống, giống như đứa trẻ ôm đầu khóc thút thít, "Vốn là anh dự tính mở một party vui vẻ cho những đôi nam nữ, cung cấp không gian thoải mái cho họ nói chuyện yêu đương. Nhiều lắm là có thể hôn môi, giai điệu tình yêu làm chút mập mờ. . . . . . Ai biết sáng sớm hôm nay đột nhiên có mấy người áo đen xông vào, bọn họ buộc anh tổ chức một buổi party tình dục. . . . . . ồ ồ. . . . . . Anh không đồng ý, bọn họ liền lấy súng chỉa vào đầu của anh. . . . . ."
"Cho nên đây? Nói điểm chính!" trong lòng Ngải Tiểu Tiểu mơ hồ có dự cảm không tốt, lo lắng nhìn về phía buổi party.Bạn ơi! Cùng nhau xây dựng văn hóa cộng đồng mạng thôi mà. Cảm ơn bạn nhiều lắm
"Cho nên. . . . . . Cho nên. . . . . . Anh. . . . . . Không, không. . . . . . anh chỉ có thể đồng ý cung cấp cho bọn họ thức ăn đồ uống, rượu và thuốc kích dục. . . . . ."
"Sử Trường Khánh, anh cũng chơi với những cô gái kia nữa sao, tôi biết ngay anh sẽ dính vào chuyện phiền toái mà." Ngải Tiểu Tiểu hung hăng trừng mắt nhìn hắn, xoay người xông đi vào trong buổi party, cô nhất định phải nghĩ cách ngăn cản, không thể để cho tình thế lan tràn.
Nếu như party này mười mấy đôi nam nữ uống rượu và thuốc mê, hậu quả kia thật sự là khiến người ta chấn động.
Chạy vào party, Ngải Tiểu Tiểu đã nhìn thấy Kỳ Tuấn đừng ở phía xa, thân thể uy dũng, bóng dáng to lớn và cao ngạo, vô luận anh đi đến đâu cũng là tiêu điểm chú ý của mọi người.Bạn ơi! Cùng nhau xây dựng văn hóa cộng đồng mạng thôi mà. Cảm ơn bạn nhiều lắm
Đối diện với anh là cô gái ban nãy đứng bên cạnh Sử Trường Khánh, không biết thì sao, chỉ thấy cô gái kia lảo đảo một cái, nhào đầu về phía trước, thấy cự ly vừa đúng nên nhào vào trong ngực của Kỳ Tuấn.
Ngải Tiểu Tiểu dừng bước một chút, này là cử chỉ ôm ấp yêu thương quá rõ ràng. Choáng nha, Kỳ Tuấn là một xù quân tử đem con gái sưu tập thành đội tình báo sao, anh cũng nhàn nhã thật, tự nhiên ở chỗ này cùng cô gái kia liếc mắt đưa tình. . . . . .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.