Quân Hôn Thập Niên 60, Tôi Dựa Huyền Học Hỗn Đến Hô Mưa Gọi Gió
Chương 20: Cái Miệng Quạ Đen Này Của Tô Tiểu Thất Đáng Sợ Quá. 5
Thị Không Hữu Nha
12/06/2024
Tô Kiến Minh cũng không biết là Tô Tiêu Thất nói, chỉ cảm thấy là lạ ở chỗ nào đó.
“Thím hai, cái này có liên quan gì tới Tiêu Thất nhà tôi?”
Thím hai nghĩ đến thái độ làm người của Tô Kiến Minh, trong mắt lạnh nhạt, nói chuyện cũng thu liễm chút.
“Cái này không phải tối qua cãi nhau sao? Tôi tới nói một tiếng,”
Nói xong, thím hai chỉnh lại quần áo rồi rời đi.
Trong lòng bà ấy tin tưởng huyền học, sao có thể cái gì cũng mê tín, một đám người lỗ mãng cái gì cũng không biết mù quáng đưa ra quyết định.
Từ Hồng Hà bị doạ chết rồi, chẳng lẽ cái con nhóc chết tiệt này có năng lực quyết định sống chết như Diêm Vương.
Nghe nói tử trạng của Lý Đại Hoa rất thê thảm, quần áo trên người rách hết, ruột cũng bị lôi ra xa.
Tô Lão Hầu thả trâu không xảy ra chuyện gì.
Trâu kia đặc biệt tìm Lý Đại Hoa đâm.
Tô Tiêu Thất bình tĩnh nhìn Từ Hồng Hà hoảng hốt lo sợ, không thèm quan tâm tới mở miệng: “Mẹ, bây giờ đưa tiền lương cho tôi?”
Tô Kiến Minh mặt lạnh lùng, bị Từ Hồng Hà cản lại.
“Đưa, bây giờ tôi liền lấy cho cô. Vốn là nói chờ cô hai mươi tuổi thì đưa cho cô, cha cô chính là thấy cô tính tình không tốt. Nghĩ đợi cô lập gia đình thì đưa cho cô, cô không đợi được thì bây giờ đưa luôn.”
Bà ta nói xong vội vàng trở vào trong phòng.
Tô Tiêu Thất hiểu Từ Hồng Hà này, trở về nhà cũ chắc chắn là mang tiền theo.
Bà ta không yên tâm để tiền trong khu nhà tập thể.
Tô Kiến Minh thở dài, hung ác trợn mắt nhìn Tô Tiêu Thất, vội vội vàng vàng ra ngoài.
Sắc mặt Triệu Viễn lạnh lùng, đi tới trước mặt Tô Tiêu Thất.
“Tô Tiêu Thất, cô làm cho tôi cảm thấy thất vọng. Vì mấy trăm đồng tiền, ầm ĩ với người nhà đến mức tối mày tối mặt.”
“Trong mắt cô ngoài tiền còn có gì? Cô như vậy tầm thường không chịu được, cô như này sao còn có thể hy vọng xa vời gả vào nhà họ Triệu chúng tôi?”
Triệu Viễn cứ luyên thuyên lèm bèm một trận chỉ tiếc rèn sắt không thành thép*nhìn nhầm người, khiến Tô Mai trốn ở trong phòng kích động tới bịt miệng.
*ví với việc yêu cầu nghiêm khắc đối với người khác, mong muốn họ được tốt hơn.
Tô Tiêu Thất thành công khiến Triệu Viễn càng thêm ghét bỏ cô.
Đối diện với tên đàn ông ái kỉ cứ nói mãi này, Tô Tiêu Thất cũng không chiều lòng anh ta.
“Mấy trăm đồng tiền không quan trọng sao? Anh có tiền như vậy thì cũng lấy mấy trăm tệ đưa tôi đi.” Tô Tiêu Thất đưa tay ra, trong mắt không có chút tình cảm nào.
“Thím hai, cái này có liên quan gì tới Tiêu Thất nhà tôi?”
Thím hai nghĩ đến thái độ làm người của Tô Kiến Minh, trong mắt lạnh nhạt, nói chuyện cũng thu liễm chút.
“Cái này không phải tối qua cãi nhau sao? Tôi tới nói một tiếng,”
Nói xong, thím hai chỉnh lại quần áo rồi rời đi.
Trong lòng bà ấy tin tưởng huyền học, sao có thể cái gì cũng mê tín, một đám người lỗ mãng cái gì cũng không biết mù quáng đưa ra quyết định.
Từ Hồng Hà bị doạ chết rồi, chẳng lẽ cái con nhóc chết tiệt này có năng lực quyết định sống chết như Diêm Vương.
Nghe nói tử trạng của Lý Đại Hoa rất thê thảm, quần áo trên người rách hết, ruột cũng bị lôi ra xa.
Tô Lão Hầu thả trâu không xảy ra chuyện gì.
Trâu kia đặc biệt tìm Lý Đại Hoa đâm.
Tô Tiêu Thất bình tĩnh nhìn Từ Hồng Hà hoảng hốt lo sợ, không thèm quan tâm tới mở miệng: “Mẹ, bây giờ đưa tiền lương cho tôi?”
Tô Kiến Minh mặt lạnh lùng, bị Từ Hồng Hà cản lại.
“Đưa, bây giờ tôi liền lấy cho cô. Vốn là nói chờ cô hai mươi tuổi thì đưa cho cô, cha cô chính là thấy cô tính tình không tốt. Nghĩ đợi cô lập gia đình thì đưa cho cô, cô không đợi được thì bây giờ đưa luôn.”
Bà ta nói xong vội vàng trở vào trong phòng.
Tô Tiêu Thất hiểu Từ Hồng Hà này, trở về nhà cũ chắc chắn là mang tiền theo.
Bà ta không yên tâm để tiền trong khu nhà tập thể.
Tô Kiến Minh thở dài, hung ác trợn mắt nhìn Tô Tiêu Thất, vội vội vàng vàng ra ngoài.
Sắc mặt Triệu Viễn lạnh lùng, đi tới trước mặt Tô Tiêu Thất.
“Tô Tiêu Thất, cô làm cho tôi cảm thấy thất vọng. Vì mấy trăm đồng tiền, ầm ĩ với người nhà đến mức tối mày tối mặt.”
“Trong mắt cô ngoài tiền còn có gì? Cô như vậy tầm thường không chịu được, cô như này sao còn có thể hy vọng xa vời gả vào nhà họ Triệu chúng tôi?”
Triệu Viễn cứ luyên thuyên lèm bèm một trận chỉ tiếc rèn sắt không thành thép*nhìn nhầm người, khiến Tô Mai trốn ở trong phòng kích động tới bịt miệng.
*ví với việc yêu cầu nghiêm khắc đối với người khác, mong muốn họ được tốt hơn.
Tô Tiêu Thất thành công khiến Triệu Viễn càng thêm ghét bỏ cô.
Đối diện với tên đàn ông ái kỉ cứ nói mãi này, Tô Tiêu Thất cũng không chiều lòng anh ta.
“Mấy trăm đồng tiền không quan trọng sao? Anh có tiền như vậy thì cũng lấy mấy trăm tệ đưa tôi đi.” Tô Tiêu Thất đưa tay ra, trong mắt không có chút tình cảm nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.