Quân Hôn Thập Niên 70: Cả Nhà Cực Phẩm, Chỉ Mình Ta Thiếu Đạo Đức Nhất
Chương 48: Bất Mãn
Sơn Đính Đích Thái Dương
26/10/2024
Hồ Mỹ Lệ vừa nghe được câu này đã lén bĩu môi, nếu bà ta không ly hôn với Lưu Lão Hắc thì bây giờ chắc chắn đã làm ầm lên rồi, đối ngoại chửi nhà họ Triệu, đội nội chửi Lưu Hồng anh.
Bây giờ thì sao, chuyện này đã chẳng còn liên quan gì đến bà ta nữa, chỉ cần ở một bên xem náo nhiệt là được. Lúc này nhường nhà họ Triệu một chút cũng không sao, cục Dân chính cũng không chạy được, đến mượn một chút vẫn vậy cả thôi.
Hồ Mỹ Lệ không lên chiến trường, Lưu Lão Hắc ăn nói vụng về, hoàn toàn không thể cãi lại được mẹ Triệu, chỉ qua dăm ba câu đã bị chửi đến á khẩu.
Cuối cùng vẫn là Lưu Hồng Anh đe dọa: “Dù sao cháu cũng đã bị Triệu Kỳ chiếm lời rồi, còn bị mọi người nhìn thấy nữa, sau này không tiện gả cho người khác. Nếu Triệu Kỳ không muốn chịu trách nhiệm với cháu thì cháu sẽ đến đồn công an liều chết, như vậy mọi người đều tin rằng cháu trong sạch.”
Lâm Hướng Nam cười như không cười, khuyên nhủ: “Nghĩ thoáng chút đi, một người tái giá như mẹ tôi còn ly hôn đây này. Nếu chỉ vì không lấy được chồng mà chị đòi tìm đến cái chết vậy để đồn ra ngoài cũng quá mất mặt rồi.”
“Nhà chúng tôi cũng không chứa nổi loại con dâu như cô.” Mẹ Triệu vừa cười lạnh lùng vừa nói: “Nếu cô kiên quyết muốn mời công an vậy chúng ta đi mời, cứ để bọn họ điều tra rõ ràng xem là ai viết mẩu giấy này.”
Triệu Kỳ lén kéo tay áo của mẹ mình nhưng lại bị mẹ Triệu lạnh lùng trực tiếp hất ra. Vào thời điểm mấu chốt, bà ta không thể sợ hãi được, nếu dọa sợ được Lưu Hồng Anh vậy chỉ cần tốn thêm ít tiền đã có thể giải quyết được chuyện này.
Vì Lâm Hướng Nam không chừa lại cho Lưu Hồng Anh bao nhiêu thời gian nên thật ra kế hoạch của cô ta rất vụng về.
Hồ Mỹ Lệ trực tiếp khóa chặt vào cô ta cũng thôi đi, quần chúng hóng hớt trong viện tử cũng đã đoán ra được là cô ta làm.
Bằng không, tối hôm qua cũng không đến mức không có một người nào lên tiếng thay Lưu Hồng Anh. Cô ta cũng là đứa trẻ được mọi người trong viện tử nhìn đến lớn, không đến nỗi không có một chút tình nghĩa nào cả.
Nhưng đoán ra được thì đã làm sao, Lưu Hồng Anh đã dùng chút thủ đoạn nhưng không phải Triệu Kỳ anh cũng không kiềm chế được hay sao?
Có cô gái chui vào lòng anh mà anh thật sự cũng dám ôm?
Đáng đời anh bị đổ vạ, không dứt ra được.
Lúc này, Lưu Hồng Anh cũng không khóc nữa mà bình tĩnh nhìn về phía mẹ Triệu: “Được thôi, bà đi mời công an đến điều tra xem mảnh giấy kia là do ai viết, lại để công an điều tra xem có phải tối hôm qua Triệu Kỳ đã chiếm lời của tôi không?”
Triệu Kỳ cũng biết mình đuối lý, bằng không, tối hôm qua anh ta cũng sẽ không thừa nhận như vậy, thấy mẹ Triệu và Lưu Hồng Anh giằng co, anh ta sốt ruột đến mức mồ hôi lạnh sắp túa cả ra.
Tuy rằng anh ta không muốn lấy Lưu Hồng Anh nhưng lại càng không muốn đi lao động cải tạo hơn.
Anh ta vừa định lên tiếng cầu xin thì mẹ anh ta lại trở tay vả thẳng vào mặt anh ta một cái.
Bây giờ thì sao, chuyện này đã chẳng còn liên quan gì đến bà ta nữa, chỉ cần ở một bên xem náo nhiệt là được. Lúc này nhường nhà họ Triệu một chút cũng không sao, cục Dân chính cũng không chạy được, đến mượn một chút vẫn vậy cả thôi.
Hồ Mỹ Lệ không lên chiến trường, Lưu Lão Hắc ăn nói vụng về, hoàn toàn không thể cãi lại được mẹ Triệu, chỉ qua dăm ba câu đã bị chửi đến á khẩu.
Cuối cùng vẫn là Lưu Hồng Anh đe dọa: “Dù sao cháu cũng đã bị Triệu Kỳ chiếm lời rồi, còn bị mọi người nhìn thấy nữa, sau này không tiện gả cho người khác. Nếu Triệu Kỳ không muốn chịu trách nhiệm với cháu thì cháu sẽ đến đồn công an liều chết, như vậy mọi người đều tin rằng cháu trong sạch.”
Lâm Hướng Nam cười như không cười, khuyên nhủ: “Nghĩ thoáng chút đi, một người tái giá như mẹ tôi còn ly hôn đây này. Nếu chỉ vì không lấy được chồng mà chị đòi tìm đến cái chết vậy để đồn ra ngoài cũng quá mất mặt rồi.”
“Nhà chúng tôi cũng không chứa nổi loại con dâu như cô.” Mẹ Triệu vừa cười lạnh lùng vừa nói: “Nếu cô kiên quyết muốn mời công an vậy chúng ta đi mời, cứ để bọn họ điều tra rõ ràng xem là ai viết mẩu giấy này.”
Triệu Kỳ lén kéo tay áo của mẹ mình nhưng lại bị mẹ Triệu lạnh lùng trực tiếp hất ra. Vào thời điểm mấu chốt, bà ta không thể sợ hãi được, nếu dọa sợ được Lưu Hồng Anh vậy chỉ cần tốn thêm ít tiền đã có thể giải quyết được chuyện này.
Vì Lâm Hướng Nam không chừa lại cho Lưu Hồng Anh bao nhiêu thời gian nên thật ra kế hoạch của cô ta rất vụng về.
Hồ Mỹ Lệ trực tiếp khóa chặt vào cô ta cũng thôi đi, quần chúng hóng hớt trong viện tử cũng đã đoán ra được là cô ta làm.
Bằng không, tối hôm qua cũng không đến mức không có một người nào lên tiếng thay Lưu Hồng Anh. Cô ta cũng là đứa trẻ được mọi người trong viện tử nhìn đến lớn, không đến nỗi không có một chút tình nghĩa nào cả.
Nhưng đoán ra được thì đã làm sao, Lưu Hồng Anh đã dùng chút thủ đoạn nhưng không phải Triệu Kỳ anh cũng không kiềm chế được hay sao?
Có cô gái chui vào lòng anh mà anh thật sự cũng dám ôm?
Đáng đời anh bị đổ vạ, không dứt ra được.
Lúc này, Lưu Hồng Anh cũng không khóc nữa mà bình tĩnh nhìn về phía mẹ Triệu: “Được thôi, bà đi mời công an đến điều tra xem mảnh giấy kia là do ai viết, lại để công an điều tra xem có phải tối hôm qua Triệu Kỳ đã chiếm lời của tôi không?”
Triệu Kỳ cũng biết mình đuối lý, bằng không, tối hôm qua anh ta cũng sẽ không thừa nhận như vậy, thấy mẹ Triệu và Lưu Hồng Anh giằng co, anh ta sốt ruột đến mức mồ hôi lạnh sắp túa cả ra.
Tuy rằng anh ta không muốn lấy Lưu Hồng Anh nhưng lại càng không muốn đi lao động cải tạo hơn.
Anh ta vừa định lên tiếng cầu xin thì mẹ anh ta lại trở tay vả thẳng vào mặt anh ta một cái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.