Quân Hôn Thập Niên 70: Cả Nhà Cực Phẩm, Chỉ Mình Ta Thiếu Đạo Đức Nhất
Chương 31: Không Khuyên Nổi Đâu
Sơn Đính Đích Thái Dương
24/10/2024
“Tiểu Nam nhà tôi nói tính cách của hai đứa nó không hợp, lần này thôi vậy.”
“Trời ơi, sao lại không hợp. Phía bên nhà họ Triệu còn nói Triệu Kỳ rất hài lòng về Tiểu Nam nhà các bà đấy, sao bên các bà lại từ chối, điều kiện của nhà họ Triệu tốt bao nhiêu.”
“Cha của Triệu Kỳ còn là một lãnh đạo trong đơn vị, tiền lương cao, ở nhà chỉ có mỗi một đứa con nên chắc chắn không thiếu gì tiền tiêu. Tiểu Nam nhà bà gả qua đó, cho dù không có công việc mà chỉ ở nhà trông con thì cuộc sống trôi qua vẫn rất thoải mái đấy chứ.”
“Con gái nhà người khác muốn gả đến nhà họ Triệu nhưng Triệu Kỳ yêu cầu cao, không thích. Tiểu Nam nhà bà xinh xắn ưa nhìn mới lọt vào mắt của cậu ấy. Tiểu Nam còn nhỏ tuổi, không biết quý trọng, nhưng bà đã từng này tuổi rồi còn không hiểu sao?”
Người làm mai càng nói thì trái tim của Hồ Mỹ Lệ càng đau: “Tiểu Nam không bằng lòng, tôi cũng có cách gì được nào. Đây cũng không phải xã hội cũ, cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy. Tôi cũng không thể ép nó lấy chồng được.”
“Vậy lúc bà về nhà khuyên thêm xem sao?”
Vẻ mặt của Hồ Mỹ Lệ cay đắng: “Không khuyên nổi đâu, hôm qua tôi nói hết nước bọt mà nó vẫn không chịu đổi ý.”
“Được rồi, vậy cứ quyết như thế đi, sau này có người tốt tôi sẽ sắp xếp cho Tiểu Nam nhà các bà sau.”
Người làm mai từ bỏ nhưng sự đau lòng và tiếc nuối của Hồ Mỹ Lệ vẫn chưa kết thúc, bà ta về nhà vẫn tiếp tục càm ràm với Lâm Hướng Nam.
Người trong nhà đều biết hai hôm nay tâm trạng của bà ta không tốt nên tất cả đều yên lặng, không dám động vào bà ta.
Liên tiếp bị càm ràm suốt hai ngày, lúc Lâm Hướng Nam phỏng đoán đến ngày thứ ba chắc hẳn Hồ Mỹ Lệ đã xuôi xuôi rồi, về đến nhà lại nhìn thấy trong nhà có khách.
Vị khách này còn là đối tượng xem mắt của cô – Triệu Kỳ.
Ủa là sao đây? Hôm đó cô chỉ chửi lại mấy câu chứ không ra tay, sao còn tìm tới tận cửa nữa vậy?
Lâm Hướng Nam chưa hiểu rõ tình hình, cô đứng trong bóng tối ở ngoài cửa quan sát một lúc mà không dám đi vào, chỉ muốn đợi Triệu Kỳ đi rồi mới vào nhà sau.
Đợi khoảng hai phút thì em trai Lâm Hướng Tây đi ra khỏi nhà, lúc đến cổng đại viện nhìn xung quanh, chỉ nhìn thấy Lâm Hướng Nam đang vẫy tay với mình, ánh mắt của cậu lập tức sáng lên.
“Chị, chị làm gì thế, sao không vào nhà?” Lâm Hướng Tây nói với oán trách: “Mấy hôm nay chị về nhà càng ngày càng muộn, mẹ còn đang giục em ra ngoài tìm chị đây này.”
“Chị có thể có cách gì được đây, mấy hôm nay mẹ càm ràm muốn chết, đương nhiên chị phải trốn một lúc rồi.”
Lâm Hướng Nam thành thạo lấy hai miếng bánh quy bơ từ trong túi ra, nhét vào tay Lâm Hướng Tây.
“Giúp bạn học làm bài tập đó, chị ăn ở bên ngoài xong mới về nhà. Mà tên Triệu Kỳ ở trong nhà kia là sao vậy? Anh ta tới làm gì?”
“Cảm ơn chị.” Lâm Hướng Tây cười hì hì nhận miếng bánh quy bơ, cậu vừa ăn vừa đáp: “Anh ta tới tìm chị đó.”
“Trời ơi, sao lại không hợp. Phía bên nhà họ Triệu còn nói Triệu Kỳ rất hài lòng về Tiểu Nam nhà các bà đấy, sao bên các bà lại từ chối, điều kiện của nhà họ Triệu tốt bao nhiêu.”
“Cha của Triệu Kỳ còn là một lãnh đạo trong đơn vị, tiền lương cao, ở nhà chỉ có mỗi một đứa con nên chắc chắn không thiếu gì tiền tiêu. Tiểu Nam nhà bà gả qua đó, cho dù không có công việc mà chỉ ở nhà trông con thì cuộc sống trôi qua vẫn rất thoải mái đấy chứ.”
“Con gái nhà người khác muốn gả đến nhà họ Triệu nhưng Triệu Kỳ yêu cầu cao, không thích. Tiểu Nam nhà bà xinh xắn ưa nhìn mới lọt vào mắt của cậu ấy. Tiểu Nam còn nhỏ tuổi, không biết quý trọng, nhưng bà đã từng này tuổi rồi còn không hiểu sao?”
Người làm mai càng nói thì trái tim của Hồ Mỹ Lệ càng đau: “Tiểu Nam không bằng lòng, tôi cũng có cách gì được nào. Đây cũng không phải xã hội cũ, cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy. Tôi cũng không thể ép nó lấy chồng được.”
“Vậy lúc bà về nhà khuyên thêm xem sao?”
Vẻ mặt của Hồ Mỹ Lệ cay đắng: “Không khuyên nổi đâu, hôm qua tôi nói hết nước bọt mà nó vẫn không chịu đổi ý.”
“Được rồi, vậy cứ quyết như thế đi, sau này có người tốt tôi sẽ sắp xếp cho Tiểu Nam nhà các bà sau.”
Người làm mai từ bỏ nhưng sự đau lòng và tiếc nuối của Hồ Mỹ Lệ vẫn chưa kết thúc, bà ta về nhà vẫn tiếp tục càm ràm với Lâm Hướng Nam.
Người trong nhà đều biết hai hôm nay tâm trạng của bà ta không tốt nên tất cả đều yên lặng, không dám động vào bà ta.
Liên tiếp bị càm ràm suốt hai ngày, lúc Lâm Hướng Nam phỏng đoán đến ngày thứ ba chắc hẳn Hồ Mỹ Lệ đã xuôi xuôi rồi, về đến nhà lại nhìn thấy trong nhà có khách.
Vị khách này còn là đối tượng xem mắt của cô – Triệu Kỳ.
Ủa là sao đây? Hôm đó cô chỉ chửi lại mấy câu chứ không ra tay, sao còn tìm tới tận cửa nữa vậy?
Lâm Hướng Nam chưa hiểu rõ tình hình, cô đứng trong bóng tối ở ngoài cửa quan sát một lúc mà không dám đi vào, chỉ muốn đợi Triệu Kỳ đi rồi mới vào nhà sau.
Đợi khoảng hai phút thì em trai Lâm Hướng Tây đi ra khỏi nhà, lúc đến cổng đại viện nhìn xung quanh, chỉ nhìn thấy Lâm Hướng Nam đang vẫy tay với mình, ánh mắt của cậu lập tức sáng lên.
“Chị, chị làm gì thế, sao không vào nhà?” Lâm Hướng Tây nói với oán trách: “Mấy hôm nay chị về nhà càng ngày càng muộn, mẹ còn đang giục em ra ngoài tìm chị đây này.”
“Chị có thể có cách gì được đây, mấy hôm nay mẹ càm ràm muốn chết, đương nhiên chị phải trốn một lúc rồi.”
Lâm Hướng Nam thành thạo lấy hai miếng bánh quy bơ từ trong túi ra, nhét vào tay Lâm Hướng Tây.
“Giúp bạn học làm bài tập đó, chị ăn ở bên ngoài xong mới về nhà. Mà tên Triệu Kỳ ở trong nhà kia là sao vậy? Anh ta tới làm gì?”
“Cảm ơn chị.” Lâm Hướng Tây cười hì hì nhận miếng bánh quy bơ, cậu vừa ăn vừa đáp: “Anh ta tới tìm chị đó.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.