Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 858: Lực kháng thần lôi

Khai Hoang

08/06/2013

Trên đỉnh Liên Vân Phong, linh lực cuồn cuộn chấn động, tăng lên tới mức tận cùng. Mỗi một lần cương khí chấn đãng, tựa như một mặt vách tường sắt đang va chạm, chấn động tới mức không ai yên ổn, mà giờ khắc này bên trong đại điện trên đỉnh núi ngoại trừ mười hai vị Ngọc Tiên tu sĩ, toàn bộ Thiên Tiên cảnh còn lại đã thối lui tới góc điện.

Ngay cả Hoán Linh chân nhân đứng ngay giữa trung ương cũng bị bức thối lui, rốt cục vẻ mặt tái nhợt từ ngoài nhìn vào. Chỉ có thể lấy ra một thanh cự kiếm cắm xuống mặt đất, một tầng hoàng sắc quang hoa bay lên, mới kìm chế thân hình không tiếp tục thối lui về phía sau.

Nhưng vào giờ phút này, trong số những người ở đây, đã không còn ai để ý tới việc đó, càng nhiều chính là trong lòng thật sự kinh hãi.

Chỉ một kiếm liền có thể làm Phong Khải kiếm ngũ phẩm của Cực Mộc bị mạnh mẽ đánh bay ra ngoài đại điện, hóa thành bột mịn.

Năm mươi long lực đang xoay quanh vũ động, cho dù biết rõ giờ phút này tu vi pháp lực của Uyên Minh còn chưa gia tăng, chỉ mượn dùng lực lượng hộ sơn đại trận từ Thủy Vân kiếm truyền tới, nhưng bọn hắn vẫn cảm thấy hoảng sợ kiêng kỵ không thôi.

Tiên binh của tổ sư lại trợ giúp Uyên Minh…

Linh bảo đều có linh trí, có thể phân biệt được đúng sai. Thật sự Liên Thiên Phong nhất mạch ngày trước hành sự quá mức, làm sao còn bộ dáng của đồng môn?

Chính là mười sáu chiêu Thủy Vân kiếm quyết cùng Dung Vũ Hóa Vân Quyết chỉ vừa phù hợp mà thôi, liên quan gì tới thiện ác? Bất quá Uyên Minh có thể kích thích Thủy Vân kiếm, ít nhất kiếm quyết đạo pháp đều đã đạt được năm phần chân truyền của tổ sư mất rồi!

Ở trung ương linh lực phong bạo, Nhạc Vũ dùng một kiếm đem thanh sắc tiên binh đánh văng ra ngoài điện, khí thế cũng kéo lên một bậc, kiếm ý cơ hồ chuyển thành thực chất hóa, hóa thành một hắc sắc cự long dài hơn ngàn trượng, ở sau lưng hắn ngửa mặt lên trời gầm vang.

Chân Long hư ảnh bên trên Sương Thạch kiếm cũng tăng lên thêm bốn đầu, năm mươi bốn long lực súc tích thủy sắc kiếm quang, lại thêm một kiếm chém về phía những sợi xích kia.

Là đồ vật quỷ quái gì! Cũng dám đem vây ta!

Chỉ nghe “thương” một tiếng, từng đoàn hỏa hoa nhấp nháy. Toàn bộ mấy chục Thiên Tiên tu sĩ hai lỗ tai tràn đầy máu. Không còn cách nào ngồi yên tại chỗ, ngay lập tức tế lên pháp bảo bảo vệ khắp quanh người từ trên xuống dưới.

Ngay khi quang mang mạnh mẽ tràn ra, liền chỉ thấy những sợi xích sắt đang vây khốn phương viên nơi này thật chặt chẽ đều trở nên vô cùng ảm đạm, đã bắt đầu lỏng lẻo.

Nhạc Vũ chịu đựng lực phản chấn, trong miệng tuôn máu, đem vạt áo trước ngực nhuộm đỏ, nhưng chiến ý lại chưa từng hao tổn nửa phần.

Hắn tiếp tục thúc giục lên kiếm ý cuồng liệt, cùng Dung Vũ Hóa Vân Chân Khí và Sương Thạch kiếm tiếp tục tăng thêm một Chân Long chân hình.

Vỡ cho ta!

Năm mươi lăm long lực, chém ra kiếm thứ ba. Cực Mộc chân nhân sắc mặt xanh tím, một thanh sắc mặt thuẫn thật lớn chợt bay lên phủ kín.

Ngay tức khắc bị một kiếm của Nhạc Vũ chấn thành dập nát, lực lượng vẫn còn dư thừa, thủy lam kiếm hoa đánh trúng xích sắt, khiến ngàn vạn xiềng xích rốt cục trở nên hỏng mất, cuối cùng co rút lại, quay về trong tay Cực Mộc.

Khí diễm thao thiên không ai dám nhìn thẳng.

Bạch sắc cự long phía sau lại tiếp tục bốc lên trăm trượng, tuy bản thân đại điện chính là một kiện tiên bảo, cơ hồ làm cho trần nhà giống như nứt vỡ, mở tung trói buộc ngao du khắp nơi.

Trên bậc thang đã có sáu vị Ngọc Tiên tu sĩ bước tới không ai nói được một lời, bình tĩnh nhìn thẳng, chỉ có người ra tay đầu tiên phát ra một tiếng hừ lạnh.

Kẻ này thật sự bừa bãi!

Thanh âm vang vọng trong tiếng kiếm khí oanh kích, không thể nghe thấy. Nhưng nếu tu vi tới Ngọc Tiên cảnh giới nếu tai lực cẩn thận suy xét mỗi tiếng động đều tuyệt sẽ không bỏ qua. Lúc này lại phảng phất cho rằng chưa từng nghe thấy, cũng không ai lên tiếng, cho dù trong lòng có bất mãn thế nào nhưng người trước mắt quả thật có đủ vốn liếng để làm bừa bãi.

Khoảng nửa lần hô hấp, lại có người lên tiếng than nhẹ.



Uyên Minh đã có thành tựu, như Côn Bằng vỗ cánh, xuyên qua ba mươi ba tầng trời, không còn người nào có thể ngăn trở…

Nhạc Vũ cũng không hề quản tới những nhận xét của những Ngọc Tiên trưởng lão đối với mình, hắn hoàn toàn phá vỡ xiềng xích, liền đem lực chú ý chuyển về hướng hơn mười Thiên Tiên, tiếp theo lạnh giọng cười.

Lực của con kiến há có thể lay trời?

Kiếm thứ tư chém ra, đã hạ xuống năm mươi hai long lực, bên trong dòng nước vây khốn nhiều loại huyền binh pháp bảo, đều bị một kiếm này của hắn đồng loạt chém vỡ. Ngay cả gần ngàn châm nhọn đánh vào cũng đã biến thành băng diệt!

Cực Mộc té xuống, hơn mười Thiên Tiên tu sĩ đều thất khiếu tràn đầy máu, tựa như ác quỷ. Ánh mắt nhìn vào giữa trung ương lốc xoáy mang theo ý tứ sợ hãi.

Lúc này sát ý trong mắt Nhạc Vũ càng thêm mãnh liệt, thanh kiếm trong tay từ suy chuyển thịnh!

Lão thất phu, còn không cút cho ta! Nếu còn tiếp tục không chịu bỏ qua, ta sẽ đem những đệ tử của ngươi, toàn bộ trảm tuyệt!

Cực Mộc chân nhân nhất thời phun ra một ngụm máu tươi, trong mắt ngoại trừ buồn bực xấu hổ, sát khí tức giận phảng phất như hóa thành ngọn lửa, hừng hực thiêu đốt, làm trong đầu của hắn không còn nửa phần lý trí.

Hắn chỉ do dự chốc lát, bỗng dưng gầm lên giận dữ, cả người bay vút lên ba trăm trượng trên không trung, trong tay áo lộ ra thanh sắc quang điện, cao tới bảy mươi quang mang.

Vừa nhìn thấy một màn này, không chỉ là những Thiên Tiên tu sĩ thần sắc hoảng sợ, ngay cả mười tám vị Ngọc Tiên trưởng lão trên bậc thang ai ai cũng sắc mặt đại biến.

Ở trong này dùng Ất Mộc Thần Lôi, Cực Mộc ngươi điên rồi!

Cơ hồ không nửa phần chần chờ, từng đạo ngũ thải hà quang liền mở ra, đem những Thiên Tiên tu sĩ bên trong đại điện đều cùng nhau bảo vệ, mà những người đang xem cuộc chiến bên ngoài điện cũng lập tức chạy ra ngoài mười dặm phía xa.

Ánh mắt Nhạc Vũ thoáng co rút lại, trong lòng lần đầu tiên cảm giác chiến sự hôm nay đã thoát khỏi bàn tay của mình khống chế.

Ở chỗ này sử dụng Ất Mộc Thần Lôi, Cực Mộc không còn tiếp tục cố kỵ tới đệ tử, đã ôm ấy ý định cùng hắn liều mạng.

Hắn có Nhất Khí Hỗn Nguyên Châu cùng Thái Ất Linh Lung Ngọc Hổ Như Ý trong tay, ngoài ra còn có Lưỡng Cực Hàn Diễm Kính, nhiều loại tiên bảo thần thông, cho dù gặp phải bảy mươi đạo Ất Mộc Thần Lôi đồng thời chấn bạo cũng đủ thủ hộ hắn bình yên vô sự.

Nhưng đến khi đó sẽ phải lộ ra bí mật của chính mình.

Hắn khẽ nhăn mày, trong tích tắc suy nghĩ làm sao thoát khỏi bế tắc, Nhạc Vũ lập tức ném qua toàn bộ băn khoăn, trong lòng ngực hào khí đột nhiên bốc lên, cơ hồ không cách nào đè nén muốn phá ngực xông ra.

Cũng được! Hôm nay cho dù không thể tiếp tục sử dụng thân phận của Uyên Minh, cũng phải đem người này trảm ngay dưới kiếm!

Cất lên một tiếng cười dài, Sương Thạch kiếm trong tay lại phát ra một tiếng chiến minh, long ảnh rít gào trong chớp mắt tăng lên tới sáu mươi đầu.

Bạch sắc cự long thật lớn phía sau thân hình càng thêm cường tráng vĩ ngạn, giương nanh múa vuốt hiện ra vẻ mặt vô cùng dữ tợn!

Ngay trong thoáng chốc, có thứ gì đó trong đầu Nhạc Vũ phảng phất đột nhiên đứt đoạn, phát ra một tiếng “băng” nho nhỏ.

Ngay sau đó tầm nhìn trước mặt Nhạc Vũ trong nháy mắt biến thành màu đỏ sắc.

Ngay trong giờ phút này, Nhạc Vũ không chút kinh sợ còn lấy làm mừng, tiếng cười càng thêm chấn vang, từng tiếng thẳng chấn cửu tiêu!

Thì ra là thế! Đây cũng gọi là ngộ đạo sao?

Nguyên lai mười sáu chiêu Thủy Vân kiếm quyết bản thân luôn có chỗ xung đột!



Mấy trăm kiếm thức huyền ảo mà canh giờ trước hắn không cách nào hiểu được thông suốt bên trong Diễn Thiên Châu, cùng vô số điểm nghi nan xung đột đáng ngờ, hiện tại Nhạc Vũ đã hiểu hơn phân nửa, giống như trong đầu hắn có thứ gì đó chiếu rọi, đột nhiên thông minh hơn gấp trăm lần. Lại phảng phất giống như vừa dùng qua Nguyên Trí Linh Quả, cả thiên địa trong mắt hắn đã không còn gì bí mật.

Không chỉ là Thủy Vân kiếm quyết, ngay cả thiên địa đại đạo cũng đã nhanh chóng hấp thu.

Hai mắt hắn trợn lên, con ngươi âm u, vừa lúc hơn bảy mươi đạo thanh sắc quang điểm vừa từ trong tay áo Cực Mộc xuyên ra toàn bộ nổ tung.

Nhạc Vũ không hề lui lại mà còn tiến tới, Sương Thạch kiếm trong tay phảng phất như lơ đãng chém ra, dòng nước quanh người hắn tiếp tục tăng lên, cơ hồ đem trọn tòa điện phủ đều bao phủ bên trong.

Thanh quang vô cùng chói mắt lần lượt sáng lên, khiến Liên Vân Phong không ngừng chớp động không ngớt, lốc xoáy quanh người hắn băng diệt hơn phân nửa.

Nhưng vẫn còn một bộ phận còn sót lại ở bên trong khí phong lãng hủy diệt kia tiếp tục xoay tròn không ngớt, hóa giải áp lực đánh vào.

Sương Thạch kiếm vẽ ra từng đạo quang mang, càng thêm huyền ảo khó dò, lại có một cảm giác vô cùng ôn nhu huyền ảo, khiến dòng nước kia ở bên trong thanh sắc quang hoa lại liên tục tạo ra, tăng thêm bảy trăm trượng khuếch tán, đem tuyệt đại bộ phận mộc hệ năng lượng cùng cương phong linh lực đang nứt toác toàn bộ chủ động nuốt vào, tiêu tán tan rã.

Cơ hồ Nhạc Vũ chém ra một kiếm, liền có một bộ phận năng lượng bạo ngược bị dòng nước hấp thu dung hợp vào bên trong.

Sau đó trong tích tắc, lam sắc lốc xoáy quanh người hắn liền khôi phục lại quy mô ngàn trượng, càng lúc càng thêm mạnh mẽ.

Bảy mươi Ất Mộc Thần Lôi vốn đã đem nơi này phá hủy hơn phân nửa, ngoại trừ những vật phá hủy đầu tiên, nhưng hiện tại lại không còn nửa điểm gợn sóng, cũng không chút thay đổi.

Sắc mặt của những Ngọc Tiên tu sĩ trên bậc thang vốn vô cùng khó xem, nhưng vào lúc Nhạc Vũ chém ra kiếm đầu tiên, toàn bộ ánh mắt đã bị Sương Thạch kiếm hấp dẫn.

Mặc dù hiện tại Cực Mộc chân nhân còn hiện diện nhưng đã không còn gợi lên nửa điểm hứng thú đối với bọn họ.

Tám thức Thủy Vân kiếm quyết? Có lẽ ánh mắt của ta đã hư hỏng mất, lại có thể nhìn lầm sao?

Trời xanh có mắt, cả đời này của ta còn có cơ hội nhìn thấy tám chiêu Thủy Vân kiếm quyết của sư phụ tái hiện nhân gian…

Hay cho Cực Uyên, lại không chút tiếng động dạy dỗ ra một thiên tài đệ tử tuyệt đại như thế!

Bên trong mười tám vị Ngọc Tiên, lại có gần phân nửa ửng đỏ đôi mắt, nước mắt muốn ứa ra. Nhưng Thiên Tiên tu sĩ đều nhìn không chuyển mắt, không hề bỏ sót từng chiêu kiếm thức, đặc biệt những tu sĩ tu luyện Thủy Vân kiếm quyết, trong mắt càng thêm sáng bóng, như có điều ngộ ra.

Thủy Vân kiếm lại phát ra tiếng chiến minh càng thêm mãnh liệt, linh lực truyền cho Nhạc Vũ càng tăng thêm gấp đôi!

Khi Ất Mộc Thần Lôi nổ tung nhanh chóng tới cực điểm, năng lượng bên trong lại sút giảm cũng cực nhanh.

Chỉ qua hơn mười lần hô hấp, bên trong đại điện đã khôi phục lại bình tĩnh, vẻ mặt Cực Mộc chân nhân trắng bệch như giấy, vẻ điên cuồng trong mắt chưa tan, lại tràn đầy không dám tin tưởng.

Mà ngay trung ương đại điện, toàn thân Nhạc Vũ ngoại trừ miệng vết thương nhỏ nứt toác, cơ hồ cũng không bị trọng thương, đang lạnh lùng sầm mặt.

Sương Thạch kiếm vung mạnh lên, chín mươi thủy sắc cự long quấn quanh kiếm khí, chỉ một kiếm liền đem Cực Mộc chân nhân oanh thành mảnh vỡ.

Hắn tiếp tục thuận tay quét ngang, hơn mười Thiên Tiên trước mắt toàn bộ đều băng diệt!

Đã nói tiêu diệt Liên Thiên Phong nhất mạch, Uyên Minh ta tuyệt không nuốt lời!

Kiếm ý chấn động, bạch sắc cự long sau lưng Nhạc Vũ bỗng dưng vang lên một tiếng long ngâm, trực tiếp đem tán tiên nguyên thần của Cực Mộc một ngụm cắn nuốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quân Lâm Thiên Hạ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook