Chương 1272: Thánh Nhân phù chiếu!
Khai Hoang
08/06/2013
Người này nếu không có bản lĩnh như vậy, làm sao có thể sống đến bây giờ? Đổi lại là người khác, cho dù mấy ngày nay có ngươi năm lần bảy lượt âm thầm trợ giúp, chỉ sợ cũng khó đem thiên địa này quấy động như thế. Nhưng lần này thật sự có chút ngoài ý muốn…
Thái Thượng Lão Quân lẩm bẩm một tiếng, sau đó vung tay áo. Mặt đất bên dưới đã chuyển thành trong suốt, phảng phất như không có vật gì cản trở, có thể xuyên thấu qua chín tầng mây trời nhìn thấy cả hồng hoang thế giới.
Cúi người nhìn xuống, lông mày trắng của lão nhân lập tức thoáng nhướng lên:
- Nếu Phục Hi cùng Hiên Viên đã động, chỉ sau tiếp theo vẫn còn…
Chỉ thấy khắp tứ hải bốn phương có vô số quang trụ vọt lên bầu trời.
Theo sát sau Tam Hoàng, bên dưới tầng trời cũng có mấy đạo quang trụ không kém hơn họ bao nhiêu, lại có thể cùng sánh vai với phương hướng Vạn Thọ sơn lần lượt xuất hiện trong thiên địa.
- Tây Hoa đạo nhân, Tử Hư đạo quân, Thái Tố đạo quân, Dòng Hư chân nhân, Đông Minh chân quân. Sao lại như thế? Sao lại như thế? Ngay cả lão gia hỏa này cũng chịu ra rồi? Sớm như vậy đã ra mặt, chuẩn bị tự tìm cái chết sao?
Cơ hồ mỗi khi đọc lên một tên người, sắc mặt Huyền Đô Pháp Sư càng thêm tái nhợt, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Vài vị này khí tức chỉ kém Trấn Nguyên Tử, giờ phút này lại hợp lực biểu lộ, khiến bên dưới hạ giới triều tịch linh lực đang dao động kịch liệt lập tức càng thêm cuồng bạo!
Cả thiên địa đều đang sôi trào chấn đãng.
Mà giờ khắc này nếu Nhạc Vũ có mặt tại đây, nghe được câu nói của Huyền Đô sẽ càng thêm cảm thấy kinh dị.
Đông Minh Cao Thượng Hư Hoàng Đạo Quân, Tây Hoa Cao Thượng Hư Hoàng Đạo Quân, Tử Hư Cao Thượng Nguyên Hoàng Đạo Quân, Dòng Hư Tam Nguyên Thái Minh Thượng Hoàng Đạo Quân, Thái Tố Cao Hư Thượng Cực Tử Hoàng Đạo Quân!
Những vị này đều là những tôn thần tối cao có danh tiếng, được liệt vào đệ nhất tầng bên trong Đạo gia chân linh nghiệp vị đồ làm bạn cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn!
Thái Thượng Lão Quân cũng cảm thấy kinh dị. Đối với câu mắng cuối cùng của Huyền Đô Pháp Sư trực tiếp gác qua, thản nhiên nói:
- Làm sao lại không được? Chẳng lẽ phải chờ tới khi sư đệ kia của ta tổng chưởng Đạo giáo, sau đó họ bị liệt vào phản thần, đợi khi ngày tận thế đến thì vẫn lạc hay sao?
Hừ lạnh một tiếng, ngay sau đó lão nhân tóc bạc chợt cười, phẩy nhẹ tay áo khiến trên bàn cờ lại hiện thêm vài quân cờ đen.
- Cũng không sớm lắm, chỉ là theo đạo lý nên sớm đứng thành hàng mà thôi! Mặc dù muốn xem trọng việc này, nhưng cũng nên có cực hạn…
Huyền Đô Pháp Sư vẫn ngơ ngẩn nhìn xuống phía dưới, sau một lúc lâu mới thất thần khẽ lắc đầu:
- Vài vị sư thúc kia xưa nay lánh đời không ra, tránh ở thế ngoại, chấm dứt nhân quả. Hiện giờ nếu hiện thân, trừ phi là vài vị Thánh Nhân đồng thời xuất hiện, nếu không việc thay đổi triều đại Thiên Đế chỉ sợ không cách nào đảo ngược! Cho dù có thể đem việc hôm nay áp chế, nhưng chỉ sợ uy vọng của Thiên Đình cũng đã tổn hại, tiếp cận sụp đổ…
Còn đang nói chuyện, bên ngoài Thái Thanh Đại Xích Thiên lại có một đạo phù chiếu do Huyền Hoàng Nhị Khí biến thành mạnh mẽ đột phá cấm chế trùng điệp, hướng vào bên trong Bát Cảnh Cung phi độn đến.
Ánh mắt Thái Thượng Lão Quân híp lại, tiếp theo trong mắt hiện tia tinh mang:
- Đến rồi!
Pháp lực mở ra, liền trực tiếp cầm phù chiếu vào trong tay. Sau một lát trên gương mặt lộ ra vài phần trào phúng cùng tự giễu.
- Vị sư tôn kia của ta vẫn có tính cách như vậy! Mặc dù muốn nhường bước, cũng làm không được dứt khoát! Muôn vàn tính kế, toàn bộ quỷ mưu. Nhưng điều kiện này thật sự làm cho người ta không thể chống đẩy…
Huyền Đô Pháp Sư thoáng nhíu mày, tò mò hỏi:
- Ý của sư tổ là muốn sư tôn ra mặt áp chế việc lần này?
Thái Thượng Lão Quân lắc đầu:
- Chư thánh hiện thân, quần tiên nghịch phản, đây gọi là ý tứ khó khăn cản trở. Trung Thiên thượng đế, nắm giữ hết thảy thiên địa, vốn là vạn tiên đứng đầu. Cần ngồi yên trên đế vị cũng phải được thiên hạ chư tiên cho phép. Việc hôm nay nhiệt náo quá lớn, làm sao có thể ép xuống được?
Huyền Đô Pháp Sư như có suy nghĩ gì, tiếp theo trên mặt chợt tỉnh ngộ, mỉm cười:
- Thì ra là thế, lần này đúng là tiện nghi cho vị đại đế kia…
…
Bên trong Diệu Pháp Đại La Thiên, cả thiên cảnh đều bị vô số khí trụ đập vào, lay động chấn đãng từng đợt, vô số bụi mù nhấc cao, cuốn quét vào trong thiên không.
Khiến cả phạm vi Thiên Đình cơ hồ toàn bộ quan viên binh tướng sắc mặt đều trắng bệch như giấy, khiếp sợ thất thố, dáo dác nhìn xung quanh không biết nên làm thế nào cho phải.
Cả thiên cảnh giờ phút này giống như sắp bị sụp đổ, trên vân không rõ ràng ẩn hiện vết rạn.
Tình hình bên trong Thông Minh Cung tốt hơn được một chút, tiên quan nữ tiên đều đứng tại chỗ, nhưng trên mặt cũng khó nén được hoảng sợ.
Một ít tiên tu phẩm cấp tương đối cao đang sôi nổi tập hợp, nghị luận không ngừng.
- Tình hình này thật sự muốn thay đổi triều đại thiên địa?
- Chỉ sợ là không sai, ta nhớ được năm xưa trước khi Đế Tuấn thân vẫn, bên trong thiên cảnh cũng có tình hình như hôm nay…
- Tân nhậm Thiên Đế chỉ sợ chính là vị ở phương bắc kia đi? Nghe nói vị kia cũng là cửu cửu mệnh cách, không kém gì Đế Tuấn năm xưa!
Không khí khủng hoảng lan tràn khắp mọi nơi. Hôm nay bên trong thiên cảnh khắp bốn phương tám hướng đều có quang hoa thoát ra, chen chúc bỏ chạy nhưng cũng không có người nào ngăn trở.
Bên trong Kim Khuyết Điện thuộc Thông Minh Cung, giờ phút này vẻ mặt Hạo Thiên đã xanh mét, không còn nửa phần huyết sắc.
Hắn ngồi rũ rượi trên ngai vàng, toàn thân giống như đã mất hết sức lực, vẻ mặt lẫn ánh mắt đều hoàn toàn mờ mịt.
Mà bên trong Kim Khuyết Điện, ngoại trừ Lý Trường Canh, giờ phút này lại có thêm một nữ tử đầu đội kim quan, vũ y nghê thường ung dung đoan trang.
- Oa Hoàng, Hậu Thổ, Trấn Nguyên đại tiên, Tây Vương Mẫu, Hi Hòa, Thường Hi, Lục Áp đạo nhân, Mạnh Chương thần quân, Huyền Vũ, Bạch Hổ, Tây Hoa đạo nhân, Tử Hư đạo quân, Thái Tố đạo quân, Dòng Hư chân nhân, Đông Minh chân quân…
Thanh âm tựa như hoàng anh xuất cốc đột nhiên ngừng lại, trên mặt nữ tử lộ ra vẻ trào phúng nồng đậm:
- Bệ hạ thật sự là bản lĩnh, Thái Sơ Kim Tiên như ta không làm được gì thì cũng thôi đi. Nhưng hôm nay Hỗn Nguyên Đại La Thái Thượng Kim Tiên ra mặt đã có hơn mười vị. Thiên Đế vị của bệ hạ chỉ mới ngồi năm vạn năm đã đem hồng hoang quần tiên đắc tội không biết mấy lần…
Ánh mắt Hạo Thiên chớp động, hiện lên vẻ tức giận tràn đầy. Sau một lát hắn cũng không tranh luận, chỉ thở dài một tiếng.
Lý Trường Canh đứng bên cạnh lại biện giải cho Hạo Thiên:
- Lời này của thánh mẫu thật sự có quá mức, những Chuẩn Thánh Kim Tiên kia có lẽ có một số người là vì hưởng ứng Nhạc Vũ kia. Về phần những người còn lại, cũng chỉ vì ngày tận thế sắp đến nên muốn mượn cơ hội trước mắt liều lĩnh một lần mà thôi, không có quan hệ gì tới bệ hạ…
- Không quan hệ?
Nữ tử kia không khỏi hừ lạnh một tiếng:
- Nếu biết rõ trong hồng hoang hiện tại chẳng khác gì núi lửa, vô cùng căng thẳng, làm việc càng nên cẩn thận mới phải, vì sao phải tùy tiện ra tay đối với người nọ?
Trên mặt Hạo Thiên vốn đang hiện đầy vẻ chán nản, nỗi hối hận trong lòng như cắn nuốt tâm can, suy sút đến cực điểm. Giờ phút này nghe vậy ngược lại cảm thấy tức giận, trợn mắt trừng nữ tử:
- Trẫm không cản trở hắn, chẳng lẽ để yên cho nữ tử kia cắn nuốt thần tinh của Xi Vưu, khiến trên thế gian này lại có thêm một người có tư cách, có thể dùng lực chứng đạo hay sao? Nhân vật như thế, sư tôn đã sớm có giao phó, nhất định phải diệt trừ…
Đôi mày liễu của nữ tử kia nhíu lại, trong mắt cũng hiện lên vài phần ngưng trọng. Hạo Thiên lại cười khổ một tiếng, ngữ khí cũng dịu lại:
- Ta cũng không ngờ tới lần này ra tay lại có hậu quả như vậy. Nhạc Vũ kia lại dám cùng ta hoàn toàn bức xé da mặt!
Lý Trường Canh cũng mở miệng khuyên nhủ:
- Hiện giờ là lúc mấu chốt nhất của Hồng Quân đạo tổ cùng thiên đạo tương hợp. Giống như tình hình của Nhạc Vũ, nếu tăng thêm một người sẽ phải hao tổn một vài phần lực lượng để áp chế, cử chỉ của bệ hạ tuy có thiếu cân nhắc, nhưng cũng chỉ là cẩn tôn pháp chỉ của Thánh Nhân! Xin thánh mẫu hay bớt giận…
Nữ tử cau mày không nói, sau một lát than nhẹ một tiếng:
- Nhưng tình hình hôm nay nên làm thế nào cho phải? Quần tiên nghịch phản, ý tứ khó trở ngăn. Đại thế của Huyết Lục thiên quân đã thành, chỉ sợ không cần đại chiến cả ta và ngươi đều phải thoái vị khỏi Trung Cung!
Trên mặt Hạo Thiên cũng hiện lên vài phần khổ sáp, hai mắt vô thần xuyên thấu qua mây mù trùng điệp nhìn xuống hạ giới, thẳng xuyên thân ảnh của thiếu niên tay cầm ngũ sắc cự kiếm đang ngạo nghễ đứng giữa thiên không.
Đôi long đồng sắc bén như kim châm xuyên thấu qua không gian trùng điệp không chút nhượng bộ nhìn thẳng vào hắn, làm trong lòng hắn tựa như đao cắt, phẫn hận đan xen.
- Hiện giờ cũng chỉ có thể xem thử sư tôn xử trí như thế nào. Người này đúng là đại kiếp lớn của trẫm! Nếu như lần này có thể vượt qua tai họa, trẫm cùng hắn nhất định không đội trời chung!
Nữ tử kia nghe vậy không khỏi hừ nhẹ một tiếng, nhưng cũng không nhiều lời, lại lâm vào trầm tư.
Lý Trường Canh thấy thế không khỏi lắc đầu nói:
- Kỳ thật Thiên Đế Thánh Mẫu cũng không cần lo lắng quá mức, Hồng Quân đạo tổ dĩ thân hợp đạo, Thiên Đình đế vị vô cùng trọng yếu. Mấy vạn năm trước Đạo tổ đã ngăn trở Đế Tuấn, mấy vạn năm thời gian cũng không có hành động. Nhất định sẽ không để người kia bước lên Thiên Đình đế vị, làm hòn đá cản chân!
Nghe được lời này sắc mặt nữ tử cùng Hạo Thiên đều buông lỏng, vẻ âu sầu trong mắt đều thoáng thối lui.
Ngay sau đó nữ tử lại lóe lên dị sắc, nhìn xuống bên dưới:
- Có lẽ lần này có thể mượn lực của sư tôn sẽ không xảy ra việc gì. Nhưng lần sau lại như thế nào? Người này trong tay có Hồng Mông Khí, Hà Đồ Lạc Thư cùng Côn Luân Kính đều là linh bảo tuyệt đỉnh. Thế lực dưới trướng thật sự là khủng bố, lần này Hỗn Độn Kim Tiên công kích Thiên Đình cho dù chỉ có một phần, nhưng chân chính chịu nghe hiệu lệnh của hắn vậy cũng đã đủ làm thay đổi triều đại Thiên Đình…
Sắc mặt Hạo Thiên cũng biến thành tái nhợt, bên trong huyễn ảnh phía dưới, từ khắp bốn phương tám hướng dựng đứng vô số khí trụ quang hoa, chiếu vào trong mắt khiến hắn cảm thấy vô cùng chói mắt đau đớn.
Ánh mắt hắn dần dần khôi phục lại vẻ trong trẻo lạnh lùng, ngữ khí như đinh đóng cột:
- Việc hôm nay một khi giải quyết, bất kể như thế nào trong vòng trăm năm trẫm phải hoàn toàn nắm giữ Chu Thiên Tinh Đấu đại trận! Sư muội, ngươi phải nỗ lực giúp ta…
Sắc mặt nữ tử chợt ngẩn ra, sau một thoáng giãy dụa, qua hồi lâu mới cố gắng gật đầu.
Cũng chỉ trong nháy mắt, từ bên ngoài thiên cảnh có năm đạo kim phù lục tục bay vào bên trong Kim Khuyết Điện.
Thần hồn của nữ tử cùng Lý Trường Canh đều chợt buông lỏng, mà Hạo Thiên như trút được gánh nặng, lộ ra vài phần ý mừng.
Hắn vẫy tay liền thu lấy năm phù chiếu, vừa dùng ý niệm xem qua, khí tức của Hạo Thiên liền chuyển sang nổi giận.
Một tiếng gầm lên giận dữ phẫn hận lẫn không chút cam lòng lập tức vang vọng Thiên Đình!
Thái Thượng Lão Quân lẩm bẩm một tiếng, sau đó vung tay áo. Mặt đất bên dưới đã chuyển thành trong suốt, phảng phất như không có vật gì cản trở, có thể xuyên thấu qua chín tầng mây trời nhìn thấy cả hồng hoang thế giới.
Cúi người nhìn xuống, lông mày trắng của lão nhân lập tức thoáng nhướng lên:
- Nếu Phục Hi cùng Hiên Viên đã động, chỉ sau tiếp theo vẫn còn…
Chỉ thấy khắp tứ hải bốn phương có vô số quang trụ vọt lên bầu trời.
Theo sát sau Tam Hoàng, bên dưới tầng trời cũng có mấy đạo quang trụ không kém hơn họ bao nhiêu, lại có thể cùng sánh vai với phương hướng Vạn Thọ sơn lần lượt xuất hiện trong thiên địa.
- Tây Hoa đạo nhân, Tử Hư đạo quân, Thái Tố đạo quân, Dòng Hư chân nhân, Đông Minh chân quân. Sao lại như thế? Sao lại như thế? Ngay cả lão gia hỏa này cũng chịu ra rồi? Sớm như vậy đã ra mặt, chuẩn bị tự tìm cái chết sao?
Cơ hồ mỗi khi đọc lên một tên người, sắc mặt Huyền Đô Pháp Sư càng thêm tái nhợt, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Vài vị này khí tức chỉ kém Trấn Nguyên Tử, giờ phút này lại hợp lực biểu lộ, khiến bên dưới hạ giới triều tịch linh lực đang dao động kịch liệt lập tức càng thêm cuồng bạo!
Cả thiên địa đều đang sôi trào chấn đãng.
Mà giờ khắc này nếu Nhạc Vũ có mặt tại đây, nghe được câu nói của Huyền Đô sẽ càng thêm cảm thấy kinh dị.
Đông Minh Cao Thượng Hư Hoàng Đạo Quân, Tây Hoa Cao Thượng Hư Hoàng Đạo Quân, Tử Hư Cao Thượng Nguyên Hoàng Đạo Quân, Dòng Hư Tam Nguyên Thái Minh Thượng Hoàng Đạo Quân, Thái Tố Cao Hư Thượng Cực Tử Hoàng Đạo Quân!
Những vị này đều là những tôn thần tối cao có danh tiếng, được liệt vào đệ nhất tầng bên trong Đạo gia chân linh nghiệp vị đồ làm bạn cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn!
Thái Thượng Lão Quân cũng cảm thấy kinh dị. Đối với câu mắng cuối cùng của Huyền Đô Pháp Sư trực tiếp gác qua, thản nhiên nói:
- Làm sao lại không được? Chẳng lẽ phải chờ tới khi sư đệ kia của ta tổng chưởng Đạo giáo, sau đó họ bị liệt vào phản thần, đợi khi ngày tận thế đến thì vẫn lạc hay sao?
Hừ lạnh một tiếng, ngay sau đó lão nhân tóc bạc chợt cười, phẩy nhẹ tay áo khiến trên bàn cờ lại hiện thêm vài quân cờ đen.
- Cũng không sớm lắm, chỉ là theo đạo lý nên sớm đứng thành hàng mà thôi! Mặc dù muốn xem trọng việc này, nhưng cũng nên có cực hạn…
Huyền Đô Pháp Sư vẫn ngơ ngẩn nhìn xuống phía dưới, sau một lúc lâu mới thất thần khẽ lắc đầu:
- Vài vị sư thúc kia xưa nay lánh đời không ra, tránh ở thế ngoại, chấm dứt nhân quả. Hiện giờ nếu hiện thân, trừ phi là vài vị Thánh Nhân đồng thời xuất hiện, nếu không việc thay đổi triều đại Thiên Đế chỉ sợ không cách nào đảo ngược! Cho dù có thể đem việc hôm nay áp chế, nhưng chỉ sợ uy vọng của Thiên Đình cũng đã tổn hại, tiếp cận sụp đổ…
Còn đang nói chuyện, bên ngoài Thái Thanh Đại Xích Thiên lại có một đạo phù chiếu do Huyền Hoàng Nhị Khí biến thành mạnh mẽ đột phá cấm chế trùng điệp, hướng vào bên trong Bát Cảnh Cung phi độn đến.
Ánh mắt Thái Thượng Lão Quân híp lại, tiếp theo trong mắt hiện tia tinh mang:
- Đến rồi!
Pháp lực mở ra, liền trực tiếp cầm phù chiếu vào trong tay. Sau một lát trên gương mặt lộ ra vài phần trào phúng cùng tự giễu.
- Vị sư tôn kia của ta vẫn có tính cách như vậy! Mặc dù muốn nhường bước, cũng làm không được dứt khoát! Muôn vàn tính kế, toàn bộ quỷ mưu. Nhưng điều kiện này thật sự làm cho người ta không thể chống đẩy…
Huyền Đô Pháp Sư thoáng nhíu mày, tò mò hỏi:
- Ý của sư tổ là muốn sư tôn ra mặt áp chế việc lần này?
Thái Thượng Lão Quân lắc đầu:
- Chư thánh hiện thân, quần tiên nghịch phản, đây gọi là ý tứ khó khăn cản trở. Trung Thiên thượng đế, nắm giữ hết thảy thiên địa, vốn là vạn tiên đứng đầu. Cần ngồi yên trên đế vị cũng phải được thiên hạ chư tiên cho phép. Việc hôm nay nhiệt náo quá lớn, làm sao có thể ép xuống được?
Huyền Đô Pháp Sư như có suy nghĩ gì, tiếp theo trên mặt chợt tỉnh ngộ, mỉm cười:
- Thì ra là thế, lần này đúng là tiện nghi cho vị đại đế kia…
…
Bên trong Diệu Pháp Đại La Thiên, cả thiên cảnh đều bị vô số khí trụ đập vào, lay động chấn đãng từng đợt, vô số bụi mù nhấc cao, cuốn quét vào trong thiên không.
Khiến cả phạm vi Thiên Đình cơ hồ toàn bộ quan viên binh tướng sắc mặt đều trắng bệch như giấy, khiếp sợ thất thố, dáo dác nhìn xung quanh không biết nên làm thế nào cho phải.
Cả thiên cảnh giờ phút này giống như sắp bị sụp đổ, trên vân không rõ ràng ẩn hiện vết rạn.
Tình hình bên trong Thông Minh Cung tốt hơn được một chút, tiên quan nữ tiên đều đứng tại chỗ, nhưng trên mặt cũng khó nén được hoảng sợ.
Một ít tiên tu phẩm cấp tương đối cao đang sôi nổi tập hợp, nghị luận không ngừng.
- Tình hình này thật sự muốn thay đổi triều đại thiên địa?
- Chỉ sợ là không sai, ta nhớ được năm xưa trước khi Đế Tuấn thân vẫn, bên trong thiên cảnh cũng có tình hình như hôm nay…
- Tân nhậm Thiên Đế chỉ sợ chính là vị ở phương bắc kia đi? Nghe nói vị kia cũng là cửu cửu mệnh cách, không kém gì Đế Tuấn năm xưa!
Không khí khủng hoảng lan tràn khắp mọi nơi. Hôm nay bên trong thiên cảnh khắp bốn phương tám hướng đều có quang hoa thoát ra, chen chúc bỏ chạy nhưng cũng không có người nào ngăn trở.
Bên trong Kim Khuyết Điện thuộc Thông Minh Cung, giờ phút này vẻ mặt Hạo Thiên đã xanh mét, không còn nửa phần huyết sắc.
Hắn ngồi rũ rượi trên ngai vàng, toàn thân giống như đã mất hết sức lực, vẻ mặt lẫn ánh mắt đều hoàn toàn mờ mịt.
Mà bên trong Kim Khuyết Điện, ngoại trừ Lý Trường Canh, giờ phút này lại có thêm một nữ tử đầu đội kim quan, vũ y nghê thường ung dung đoan trang.
- Oa Hoàng, Hậu Thổ, Trấn Nguyên đại tiên, Tây Vương Mẫu, Hi Hòa, Thường Hi, Lục Áp đạo nhân, Mạnh Chương thần quân, Huyền Vũ, Bạch Hổ, Tây Hoa đạo nhân, Tử Hư đạo quân, Thái Tố đạo quân, Dòng Hư chân nhân, Đông Minh chân quân…
Thanh âm tựa như hoàng anh xuất cốc đột nhiên ngừng lại, trên mặt nữ tử lộ ra vẻ trào phúng nồng đậm:
- Bệ hạ thật sự là bản lĩnh, Thái Sơ Kim Tiên như ta không làm được gì thì cũng thôi đi. Nhưng hôm nay Hỗn Nguyên Đại La Thái Thượng Kim Tiên ra mặt đã có hơn mười vị. Thiên Đế vị của bệ hạ chỉ mới ngồi năm vạn năm đã đem hồng hoang quần tiên đắc tội không biết mấy lần…
Ánh mắt Hạo Thiên chớp động, hiện lên vẻ tức giận tràn đầy. Sau một lát hắn cũng không tranh luận, chỉ thở dài một tiếng.
Lý Trường Canh đứng bên cạnh lại biện giải cho Hạo Thiên:
- Lời này của thánh mẫu thật sự có quá mức, những Chuẩn Thánh Kim Tiên kia có lẽ có một số người là vì hưởng ứng Nhạc Vũ kia. Về phần những người còn lại, cũng chỉ vì ngày tận thế sắp đến nên muốn mượn cơ hội trước mắt liều lĩnh một lần mà thôi, không có quan hệ gì tới bệ hạ…
- Không quan hệ?
Nữ tử kia không khỏi hừ lạnh một tiếng:
- Nếu biết rõ trong hồng hoang hiện tại chẳng khác gì núi lửa, vô cùng căng thẳng, làm việc càng nên cẩn thận mới phải, vì sao phải tùy tiện ra tay đối với người nọ?
Trên mặt Hạo Thiên vốn đang hiện đầy vẻ chán nản, nỗi hối hận trong lòng như cắn nuốt tâm can, suy sút đến cực điểm. Giờ phút này nghe vậy ngược lại cảm thấy tức giận, trợn mắt trừng nữ tử:
- Trẫm không cản trở hắn, chẳng lẽ để yên cho nữ tử kia cắn nuốt thần tinh của Xi Vưu, khiến trên thế gian này lại có thêm một người có tư cách, có thể dùng lực chứng đạo hay sao? Nhân vật như thế, sư tôn đã sớm có giao phó, nhất định phải diệt trừ…
Đôi mày liễu của nữ tử kia nhíu lại, trong mắt cũng hiện lên vài phần ngưng trọng. Hạo Thiên lại cười khổ một tiếng, ngữ khí cũng dịu lại:
- Ta cũng không ngờ tới lần này ra tay lại có hậu quả như vậy. Nhạc Vũ kia lại dám cùng ta hoàn toàn bức xé da mặt!
Lý Trường Canh cũng mở miệng khuyên nhủ:
- Hiện giờ là lúc mấu chốt nhất của Hồng Quân đạo tổ cùng thiên đạo tương hợp. Giống như tình hình của Nhạc Vũ, nếu tăng thêm một người sẽ phải hao tổn một vài phần lực lượng để áp chế, cử chỉ của bệ hạ tuy có thiếu cân nhắc, nhưng cũng chỉ là cẩn tôn pháp chỉ của Thánh Nhân! Xin thánh mẫu hay bớt giận…
Nữ tử cau mày không nói, sau một lát than nhẹ một tiếng:
- Nhưng tình hình hôm nay nên làm thế nào cho phải? Quần tiên nghịch phản, ý tứ khó trở ngăn. Đại thế của Huyết Lục thiên quân đã thành, chỉ sợ không cần đại chiến cả ta và ngươi đều phải thoái vị khỏi Trung Cung!
Trên mặt Hạo Thiên cũng hiện lên vài phần khổ sáp, hai mắt vô thần xuyên thấu qua mây mù trùng điệp nhìn xuống hạ giới, thẳng xuyên thân ảnh của thiếu niên tay cầm ngũ sắc cự kiếm đang ngạo nghễ đứng giữa thiên không.
Đôi long đồng sắc bén như kim châm xuyên thấu qua không gian trùng điệp không chút nhượng bộ nhìn thẳng vào hắn, làm trong lòng hắn tựa như đao cắt, phẫn hận đan xen.
- Hiện giờ cũng chỉ có thể xem thử sư tôn xử trí như thế nào. Người này đúng là đại kiếp lớn của trẫm! Nếu như lần này có thể vượt qua tai họa, trẫm cùng hắn nhất định không đội trời chung!
Nữ tử kia nghe vậy không khỏi hừ nhẹ một tiếng, nhưng cũng không nhiều lời, lại lâm vào trầm tư.
Lý Trường Canh thấy thế không khỏi lắc đầu nói:
- Kỳ thật Thiên Đế Thánh Mẫu cũng không cần lo lắng quá mức, Hồng Quân đạo tổ dĩ thân hợp đạo, Thiên Đình đế vị vô cùng trọng yếu. Mấy vạn năm trước Đạo tổ đã ngăn trở Đế Tuấn, mấy vạn năm thời gian cũng không có hành động. Nhất định sẽ không để người kia bước lên Thiên Đình đế vị, làm hòn đá cản chân!
Nghe được lời này sắc mặt nữ tử cùng Hạo Thiên đều buông lỏng, vẻ âu sầu trong mắt đều thoáng thối lui.
Ngay sau đó nữ tử lại lóe lên dị sắc, nhìn xuống bên dưới:
- Có lẽ lần này có thể mượn lực của sư tôn sẽ không xảy ra việc gì. Nhưng lần sau lại như thế nào? Người này trong tay có Hồng Mông Khí, Hà Đồ Lạc Thư cùng Côn Luân Kính đều là linh bảo tuyệt đỉnh. Thế lực dưới trướng thật sự là khủng bố, lần này Hỗn Độn Kim Tiên công kích Thiên Đình cho dù chỉ có một phần, nhưng chân chính chịu nghe hiệu lệnh của hắn vậy cũng đã đủ làm thay đổi triều đại Thiên Đình…
Sắc mặt Hạo Thiên cũng biến thành tái nhợt, bên trong huyễn ảnh phía dưới, từ khắp bốn phương tám hướng dựng đứng vô số khí trụ quang hoa, chiếu vào trong mắt khiến hắn cảm thấy vô cùng chói mắt đau đớn.
Ánh mắt hắn dần dần khôi phục lại vẻ trong trẻo lạnh lùng, ngữ khí như đinh đóng cột:
- Việc hôm nay một khi giải quyết, bất kể như thế nào trong vòng trăm năm trẫm phải hoàn toàn nắm giữ Chu Thiên Tinh Đấu đại trận! Sư muội, ngươi phải nỗ lực giúp ta…
Sắc mặt nữ tử chợt ngẩn ra, sau một thoáng giãy dụa, qua hồi lâu mới cố gắng gật đầu.
Cũng chỉ trong nháy mắt, từ bên ngoài thiên cảnh có năm đạo kim phù lục tục bay vào bên trong Kim Khuyết Điện.
Thần hồn của nữ tử cùng Lý Trường Canh đều chợt buông lỏng, mà Hạo Thiên như trút được gánh nặng, lộ ra vài phần ý mừng.
Hắn vẫy tay liền thu lấy năm phù chiếu, vừa dùng ý niệm xem qua, khí tức của Hạo Thiên liền chuyển sang nổi giận.
Một tiếng gầm lên giận dữ phẫn hận lẫn không chút cam lòng lập tức vang vọng Thiên Đình!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.