Chương 1054: Con kiến hôi ngước nhìn đại thụ
Cảnh Tục
05/08/2015
- Những thứ này mới chỉ là chỗ chúng ta hoài nghi, chúng ta dự đoán tổng số tài chính mà Cẩm Hồ đưa vào toàn bộ kế hoạch Vườn Sồi không dưới 6 tỷ —— mà năm 97 Cẩm Hồ từ thị trường giao dịch chứng khoán liên hợp Hồng Kông cuốn tới 4 tỷ. Năm 97, 87 lợi nhuận thu được khoảng 4 tỷ, tổng số khoảng 8 tỷ, nhưng ngoại trừ kế hoạch Vườn Sồi, Cẩm Hồ tại Trung Tinh Vi Tâm, giấy Tân Quang, lâm nghiệp Tân Quang, Hương Tuyết Hải, điện tín Thịnh Hâm cùng với đầu tư trên mở rộng năng suất của tự thân tập đoàn Ái Đạt không dưới 5 tỷ. Trong đó sai lệch chí ít trên 3 tỷ.
Lâm Tuyết nói đến đây ánh mắt sáng rực, đầy vẻ hung ác: - Bởi vì tài chính của thương vụ Cẩm Hồ đa phần đều đến từ chủ nợ, tài chính của thương vụ Cẩm Hồ vận dụng trên mức độ nhất định là phải công khai đối với những chủ nợ này. Thương vụ Cẩm Hồ không có khả năng cung cấp đại lượng tài chính dùng cho kế hoạch Vườn Sồi, lại nói thương vụ Cẩm Hồ đại quy mô huy động vốn cũng là sau tháng 6 năm ngoái mới bắt đầu, cũng không thể cung cấp tài chính cho các sản nghiệp khác trong nước của Cẩm Hồ cùng với kế hoạch Vườn Sồi trước tháng 6 phát triển —— sai lệch 3 tỷ này bên trong rất có khả năng tồn tại vấn đề lớn! -------------------- "Rầm!"
Cảnh Trùng Dương vỗ tay lên bàn công tác bằng gỗ đàn màu đỏ đứng lên, trừng mắt nhìn chằm chằm Cát Kiến Đức, muốn phát một trận hỏa, nhưng hắn vẫn khắc chế xuống, chỉ đè nặng cổ họng nói: - Trong bộ đã đủ ủng hộ đối với điện tử Hoa Hạ rồi, chính sách tương quan đưa ra đều là nghiêng về những đội ngũ quốc gia các anh, các anh còn muốn thế nào?
Cát Kiến Đức sượng mặt ra, không có hé răng, hắn nhìn không thấu Cảnh Trùng Dương tức giận là thật hay giả.
- Mặt trên đã quyết định điện tử Hoa Hạ do Uỷ ban Mậu dịch kinh tế đi quản, sau này tôi cũng bớt lo. Cảnh Trùng Dương tận tình nói thêm: - Có thể nói với anh như vậy, cơ hội cũng không còn nhiều, tôi vẫn nói cho anh một câu: tôi hy vọng đội quốc gia của các anh có thể tranh lên hàng đầu, không hy vọng thấy các anh suốt ngày rách nát ở nơi đó.
Da mặt Cát Kiến Đức có dày, nghe xong những lời này mặt vẫn nóng lên. Tính khí của Cảnh Trùng Dương cứng rắn nổi danh Quốc vụ viện, khi tranh luận chính sách sản nghiệp cũng dám gây với thủ tướng Triệu Tể Đông, Cát Kiến Đức còn không cho rằng một cấp Phó bộ như mình bây giờ còn cho Cảnh Trùng Dương quản, bị đâm thọc hai câu còn có đường sống cãi lại gì nữa, chỉ nghĩ đợi điện tử Hoa Hạ thoát ra khỏi Bộ Thông tin, sau này sẽ không còn chịu loại tức giận không đâu này nữa.
- Cho dù nguồn gốc tài chính của Cẩm Hồ thật có chỗ khả nghi, cũng không nên do điện tử Hoa Hạ, cũng không nên do Bộ Thông tin tới bóc trần. Người khác sẽ nghĩ ra sao? sẽ nói điện tử Hoa Hạ vô năng, Bộ Thông tin vô năng, chỉ biết ở sau lưng đâm thọc -- chỗ các thủ tướng sẽ có phán đoán gì, các anh dùng chút đầu óc ngẫm lại đi.
Cảnh Trùng Dương nói xong phất tay cho Cát Kiến Đức lui ra ngoài.
Trong lòng Cát Kiến Đức cũng hận Cảnh Trùng Dương, ai bị người khác răn dạy như con trong lòng đều sẽ hận đến nghiến răng thôi.
Hắn đi ra khỏi phòng làm việc của Cảnh Trùng Dương, hơi thở còn chưa thể bình ổn, đối với tính khí nóng nảy của Cảnh Trùng Dương hắn lại không biết làm sao, chỉ phải rời khỏi bộ ngồi xe trở về tổng bộ của điện tử Hoa Hạ ở đường Hải Điện Trung.
Đi ngang qua cao ốc Ái Đạt, nhìn tiêu chí của cao ốc bằng nhựa thủy tinh màu xanh da trời trước cao ốc, trong lòng Cát Kiến Đức như đè nặng một vầng mây đen -- tiêu chí độc lập cao gần 20 mét này không ngờ đã thành tiêu chí của đường Hải Điện Trung rồi, thật sự không rõ vì sao Cẩm Hồ quyết định dựng trước ao ốc một vật như thế.
ĐTDĐ vang lên, Cát Kiến Đức thấy là điện thoại của Lâm Tuyết gọi tới, hắn liền nối máy.
- Buổi trưa em muốn mở tiệc chiêu đãi chủ nhiệm Thành Tấn Kiệt, rảnh rỗi anh cũng đi một chút đi?
Thanh âm làm nũng của Lâm Tuyết truyền đến từ trong điện thoại, rất khó tưởng tượng một nữ nhân như thế khi đối đãi người khác lại độc ác cỡ nào.
Khi Cát Kiến Đức tại Kế ủy quốc gia cùng Thành Tấn Kiệt đều là phó chủ nhiệm, xem như là đối thủ cũ mặt cùng lòng bất hòa. Cát Kiến Đức từ Kế ủy nhảy ra cầm lái điện tử Hoa Hạ, cho dù cùng Thành Tấn Kiệt có chút thù cũ, nhưng ít ra còn chưa đến mức trở mặt, cho nên gặp mặt ăn cơm vẫn là tương đối hài hòa.
Khoa học Công nghệ Hải Túc lần này có thể mượn vỏ của chế dược Giang Nguyên đưa ra thị trường, cũng là dưới chỉ điểm của hắn Lâm Tuyết móc nối quan hệ với Thành Tấn Kiệt. Quan hệ Thành giữa Tấn Kiệt cùng Nghiêm gia cũng khá mật thiết.
Nói đến Nghiêm gia, lúc này bí thư Thành ủy Hải Châu Lưu Văn Đào chính là đón đánh để Nghiêm gia tiến vào cái đinh Hải Châu, Nghiêm Văn Giới cùng Lâm Tuyết có thể nắm giữ tài vụ của Cẩm Hồ tương đối rõ ràng, thấy được lỗ thủng trong tài vụ của Cẩm Hồ, không có sự trợ giúp của Lưu Văn Đào là không có khả năng.
Trong nguồn tài chính của Cẩm Hồ có lỗ thủng 3 tỷ, đây cũng không phải vấn đề nhỏ gì.
※※※※※
Nghiêm gia vì sao muốn để ý sát sao đến Cẩm Hồ?
Mặc dù xây dựng Hoành Tín mà Nghiêm Văn Giới quản lý là phát tài ở khu vực Kinh Tân, nhưng gốc rễ của Nghiêm gia vẫn tại Văn Châu, một trong những thành phố phát triển nhất với thể chế kinh tế tư doanh tại quốc nội.
Lợi ích của Nghiêm gia là từ các lĩnh vực sắt thép, chế dược, nguồn năng lượng, hậu cần, công nghiệp bến tàu thẩm thấu vào trong kinh tế hải cảng của Văn Châu.
Tổng bộ phía nam của ngân hàng Tín Thông mà Nghiêm gia phía sau thao túng thiết lập tại Văn Châu, Văn Châu cũng là nguồn tài chính lớn nhất của ngân hàng Tín Thông, mặc dù ngân hàng Tín Thông tại các thành phố chính trong nước đều bố trí chi nhánh, đều có quyền hạn thu nạp tiền gửi của công chúng, nhưng chỉ một nơi Văn Châu cung cấp tài chính, tổng sản lượng chiếm 1/4 trong tổng ngạch tiền gửi của công chúng cùng xí nghiệp mà ngân hàng Tín Thông thu vào.
Xây dựng Hoành Tín có thể tại các nơi toàn quốc công thành chiếm đất, nhân tố trực tiếp là có ngân hàng Tín Thông ở sau lưng chèo chống, nhân tố với trình tự sâu, chính là căn cơ của Hoành Tín cùng Nghiêm gia tại Chiết Đông, Văn Châu.
Mấy năm trước, địa vị của kinh tế dân doanh trong nước chịu áp chế nghiêm trọng, Nghiêm gia cũng có phần khép mình. Năm 98, sau khi trung ương triệt để giải quyết vấn đề địa vị của thể chế kinh tế dân doanh tại kinh tế quốc dân, quy mô của Hoành Tín hệ mới dần dần lộ ra khỏi mặt nước, Nghiêm gia cũng chính thức thành lập tập đoàn đầu tư Hoành Tín để trực tiếp khống chế các sản nghiệp dưới cờ của Hoành Tín hệ.
Có thể mãi đến nửa đầu năm nay, mọi người mới đột nhiên phát hiện ngoài xây dựng Hoành Tín, quy mô mà Hoành Tín hệ giấu ở ngoài khơi quả là khổng lồ -- sản lượng năm 30 triệu tấn cương, 30 triệu tấn thiết, tập đoàn sắt thép Văn Châu với quy mô như vậy xem như xí nghiệp dân doanh lớn nhất Chiết Đông, quy mô tổng tài sản vượt quá 19 tỷ. Hoành Tín trực tiếp nắm giữ 43% cổ phần, chỉ quy mô của một công ty này cũng đủ vượt qua quy mô của xây dựng Hoành Tín trước đó đã lộ ra khỏi mặt nước.
Mặt khác, xem như quần sản nghiệp đóng tàu dân doanh lớn nhất nước, trong sản nghiệp đóng tàu Văn Châu, Hoành Tín hệ cũng sở hữu địa vị cực kỳ quan trọng -- nếu nghiêm túc tính ra quy mô của thế chế kinh tế dân doanh trong nước, Cẩm Hồ hệ còn không phải là đối thủ của Hoành Tín hệ.
Tân Đình quật khởi, sẽ hình thành quan hệ cạnh tranh trực tiếp với nền kinh tế hải cảng ở Văn Châu với cự ly thẳng tắp không đến 200 km.
Tân Đình từ giữa những năm 80 đã bắt đầu kế hoạch xây dựng cảng Đông Sơn, kéo dài suốt hơn 10 năm, mới dưới sự ủng hộ của Cẩm Hồ tại năm tới chính thức khởi động -- phía sau cái kéo dài hơn 10 năm không phải không có nhân tố Văn Châu ở phía sau làm mấy chuyện xấu.
Cẩm Hồ không chỉ ủng hộ Tân Đình xây cảng Đông Sơn, còn tại Tân Đình trực tiếp nắm giữ sắt thép Đông Sơn, đề cao năng suất của sắt thép Đông Sơn trong thời gian một năm lên đến 1.2 triệu tấn, còn kế hoạch cùng tập đoàn sắt thép liên hợp Đông Hải xác nhập tại Tân Đình xây dựng căn cứ sản nghiệp sắt thép nghìn vạn tấn, còn kế hoạch cùng đóng tàu Dương Phổ, Nam Dương tại Tân Đình xây dựng căn cứ đóng tàu cỡ lớn.
Từ Cẩm Hồ đứng ra thúc đẩy kiến thiết cảng Đông Sơn, đây đã là cạnh tranh trực tiếp trên căn cơ rồi -- cũng khó trách Nghiêm gia sẽ cắn chặt Cẩm Hồ như thế.
※※※※※
Cát Kiến Đức phân phó tài xế đưa hắn đến tiệm cơm Bắc Kinh.
Mấy năm nay khách sạn xa hoa ở Bắc Kinh mọc lên san sát, tiệm cơm Bắc Kinh ít nhiều có vẻ cũ kỹ, nhưng mọi người vẫn theo thường lệ tới tiệm cơm ở Bắc Kinh, dù sao cũng là chiêu bài cấp năm sao, mọi người đều biết.
Chạy tới tiệm cơm Bắc Kinh, Cát Kiến Đức bảo thư ký cùng tài xế về công ty, không cần đi theo hắn. Hắn đi vào phòng bao, ngoại trừ Lâm Tuyết, Thành Tấn Kiệt, phó tổng giám đốc của đầu tư Hoành Tín, tổng giám đốc Thương Thành của mạng 8818 Trương Văn Tín cũng có mặt, còn nữa là tổng giám đốc của chi nhánh Kiến Nghiệp của điện tử Hoa Hạ Chu Hưng Đông -- lúc này Chu Hưng Đông đã thành ái tướng của Cát Kiến Đức.
Thấy Thành Tấn Kiệt cũng không có để thư ký hộ tống, Cát Kiến Đức đi vào rồi ngồi xuống.
- Vừa lúc tôi đến Bắc Kinh công tác, tổng giám tốc Nghiêm cố ý phân phó buổi trưa tôi phải kính hai vị bộ trưởng đây. - Trương Văn Tín nói.
Trương Văn Tín là người Hồng Kông, trông rất trẻ, năm 95 các thương nhân Chiết Đông tụ tập đại náo thị trường quốc trái giao dịch kỳ hạn, hắn làm thao bàn thủ mà danh tiếng đại chấn trong ngành. Một lần đó đủ khiến đối thủ tổn thất 1.8 tỷ. Trong hai năm náy hắn thay hình đổi dạng đảm nhiệm cao tầng của đầu tư Hoành Tín, khiến người rất dễ liên tưởng kẻ phía sau màn chân chính của trận chiến thị trường quốc trái năm 95 là Nghiêm gia. *Thao bàn thủ(người phụ trách buôn bán cổ phiếu cho người khác)
Việc này thì Cát Kiến Đức cũng chỉ nghe nói mà thôi, lợi dụng lẫn nhau mà thôi, Nghiêm gia cũng sẽ không bày ra nội tình trước mặt hắn.
Thấy được ánh mắt trưng cầu của Lâm Tuyết, Cát Kiến Đức hơi lắc đầu, biểu thị đường đi bên Cảnh Trùng Dương không thông.
Thành Tấn Kiệt chú ý tới sự mờ ám của Cát Kiến Đức, hắn cười nói: - Cảnh Trùng Dương cũng không dũng mãnh hơn năm đó...
Nghe Thành Tấn Kiệt nói như vậy, Cát Kiến Đức mới biết Lâm Tuyết đã hoàn toàn kéo xuống cả tên đó rồi, có một số việc không cần gạt hắn, cũng không cần phải lặp lại một lần lời nói giáo huấn mình như con của Cảnh Trùng Dương: - Bất kể là điện tử Hoa Hạ hay là Bộ Thông tin tới đâm kẽ hở của Cẩm Hồ, chỉ sợ người khác sẽ cười chúng ta vô năng, Cảnh Trùng Dương cũng không chịu mất cái thể diện này.
- Suy nghĩ của bộ trưởng Cảnh vẫn là có đạo lý, không biết chúng ta có thể giúp đỡ được việc gì không? - Trương Văn Tín nói.
Cát Kiến Đức lắc đầu, loại sự tình này, mặt trên không có thái độ cam chịu, thái độ của Cảnh Trùng Dương cũng là lưỡng lự, do dự bất định, họ ở phía dưới làm rối lên, sẽ chỉ đẩy Cảnh Trùng Dương cùng với các nhân vật càng cao hơn Cảnh Trùng Dương về phía Cẩm Hồ, còn đeo gông xiềng lên cổ mình.
Thành Tấn Kiệt cười nói: - Từ Học Bình đến Giang Nam đảm nhiệm bí thư, là thủ tướng Triệu Tể Đông ra sức ủng hộ, thậm chí còn điều Đường Học Khiêm đến Giang Nam để phối hợp với ông ta. Mọi người đều cho rằng ông chủ lớn nhất phía sau nói giúp Cẩm Hồ chính là thủ tướng Triệu Tể Đông —— tuy nhiên theo tôi được biết, hai đại sự Trung Tinh Vi Tâm và cảng Đông Sơn, quan tâm của phó thủ tướng Tăng Như Thánh cũng rất nhiều.
Trước Trung Tinh Vi Tâm, trong nước đều vì tuyến sản xuất tinh viên mà cố gắng gần 20 năm, trước sau ba tuyến lớn, ba lần cố gắng đều lấy thảm bại kết thúc, học phí tốn hết mấy tỷ.
Trung Tinh Vi Tâm trực tiếp kéo từ hải ngoại về hơn 200 công trình sư trung cao cấp về nước để xây xưởng, thủ tướng nào không quan tâm đến chứ?
Đảo Đông Sơn xây cảng lại là đại công trình xưa nay hiếm thấy, trực tiếp quan hệ đến tỉnh Giang Nam khôi phục kinh tế, các thủ tướng quan tâm cũng là việc bình thường. Cát Kiến Đức thấy Thành Tấn Kiệt có ám chỉ nói ra Tăng Như Thánh, bèn nghi hoặc nhìn hắn, nhìn hắn có thể lộ ra càng nhiều tin tức không.
- Năm tám mấy, Quốc vụ viện là ai ủng hộ Tân Đình xây cảng ở đảo Đông Sơn trước, trước kia phó thủ tướng Tăng Như Thánh tại hệ thống nông nghiệp là làm thư ký cho ai?
Thành Tấn Kiệt cố lộng huyền hư nói: - Kéo quan hệ như thế, có lẽ còn hơi xa, nhưng bí thư Thành ủy Tân Đình Khám Duy Đào lại vừa vặn có chút tình bạn cũ với phó thủ tướng trước đó—— lúc này Cẩm Hồ đồng thời tiến cử kỹ thuật tinh viên 0. 25, 0. 18 micron cho quốc nội, cho dù lỗ hổng của Cẩm Hồ có lớn, các thủ tướng cũng sẽ không hy vọng thấy được có người đứng ra đâm lủng lúc này.
Cát Kiến Đức cũng biết vấn đề chính là ở chỗ này, liên quan đến đến thành bại của cảng Đông Sơn cùng Trung Tinh Vi Tâm, thủ tướng Triệu Tể Đông sẽ không đứng nhìn bàng quan người khác tới hủy đi cơ sở của Cẩm Hồ.
Phong cách chấp chính vô cùng cường ngạnh của thủ tướng Triệu Tể Đông khiến hắn ở bên trong hệ thống cũng có phần cô lập, gây thù hằn rất nhiều, nếu như hắn lập trường rõ ràng đứng ra muốn bảo vệ Cẩm Hồ, không chừng sẽ có càng nhiều người đứng ra cào cái chân tường của Cẩm Hồ.
Xuất phát từ suy nghĩ như vậy, hắn mới nghĩ có nên giựt giây Cảnh Trùng Dương đi đâm lủng Cẩm Hồ hay không —— tại Quốc vụ viện, Cảnh Trùng Dương cũng là người rất không được niềm vui của thủ tướng Triệu Tể Đông.
Cho dù thủ tướng Triệu Tể Đông không đứng ra, phía sau Cẩm Hồ cũng có Diệp gia chống đỡ, trong nhất thời có lẽ còn không thể làm gì được Cẩm Hồ, nhưng chỉ cần xé mở lỗ hổng này ra, sẽ làm cho mặt trên tích lũy càng ngày càng nhiều nghi vấn đối với Cẩm Hồ —— không nghĩ tới phó thủ tướng Tăng Như Thánh cũng đứng ở bên Cẩm Hồ. . .
Nếu không phải Thành Tấn Kiệt nói ra, người bình thường thật đúng là không phát hiện được, trong ấn tượng của Cát Kiến Đức, hình như Cẩm Hồ cùng phó thủ tướng Tăng Như Thánh không có tiếp xúc trực tiếp gì mà?
Thà tin rằng có, chứ đừng tin không có. Nhân mạch của Phó thủ tướng Tăng Như Thánh ở trong hệ thống còn tốt hơn nhiều so với Triệu Tể Đông, hắn muốn nói giúp Cẩm Hồ, thật ra càng vướng tay chân hơn so với thủ tướng Triệu Tể Đông.
Cát Kiến Đức nghĩ đến Cảnh Trùng Dương ở trong phòng làm việc răn dạy hắn như con, không suy nghĩ ra đây là bản ý của hắn hay là hắn đã thấy được tầng liên hệ như có như không của phó thủ tướng Tăng Như Thánh cùng Cẩm Hồ.
Thấy được vẻ mặt trầm mặc của Cát Kiến Đức, Lâm Tuyết vừa cười vừa nói: - 3 tỷ, cũng không phải 3 triệu, phía sau 3 tỷ nếu không có dây mơ dễ má gì, vậy nói rõ lỗ thủng của hệ thống kinh tế quốc nội đã quá lớn, cũng đủ cho các lãnh đạo Trung ương suy nghĩ lại một chút.
Thành Tấn Kiệt cười nói: - Chính là đạo lý này, thông qua một số con đường đem vấn đề này phản ánh lên trên cũng có thể, cũng đừng trông cậy vào có thể lập tức xử lý ngay. Qua một tháng nữa chính là quốc khánh 50 năm, cho dù không có hai đại công trình này, mặt trên ai hy vọng thấy được lúc này xảy ra đại án chứ?
Nếu phản ánh vấn đề lên trên mà không cần xé da mặt, vậy con đường vẫn có rất nhiều, các thủ tướng cũng quen đối thoại với các chuyên gia học giả, tùy tiện tìm một chuyên gia học giả đem vấn đề đào móc một chút rồi đâm ra cũng được —— đáng tiếc Chu Cẩn Tỳ còn nằm ở bệnh viện, nuế không có chuyện đó, hắn chính là nhân tuyển thích hợp nhất.
Ăn cơm xong, uống chút rượu, ở nhà hàng thuê một gian phòng cùng Lâm Tuyết chơi một lúc mới bảo tài xế lái xe qua đây đón hắn cùng với Chu Hưng Đông về tổng bộ của điện tử Hoa Hạ.
Ở trên xe, Chu Hưng Đông hỏi Cát Kiến Đức một việc: - Học viện vi điện tử ĐH Đông Hải mấy ngày nay sẽ chính thức thành lập, bộ trưởng Cát có dự họp nghi thức cắt băng khánh thành hay không?
Cát Kiến Đức vẫn thích người khác gọi hắn bộ trưởng, cấp Phó bộ là định vị của hắn ở bên trong hệ thống, điều này làm cho hắn cảm giác càng chân thực hơn, cũng khiến hắn càng cảm thấy quen hơn.
Nghe Chu Hưng Đông nhắc tới việc này, Cát Kiến Đức nhịn không được lại muốn cau mày. Hắn là nhận được lời mời, nhưng hắn cũng không có mặt mũi đi tham gia, trầm mặc chốc lát hắn mới nói: - Đến lúc đó, anh đại biểu tôi dự họp một chút, tôi làm sao có thời gian từ Bắc Kinh bay qua đó?
※※※※※
Bộ môn vi điện tử ở các trường đại học trong nước hiện nay chỉ có tám chín sở, lại thêm hai Sở Nghiên cứu của Viện hàn lâm Khoa học Trung Quốc.
Trước năm 96, hàng năm toàn quốc tổng cộng cũng bồi dưỡng không đến 100 thạc sĩ, học sĩ chuyên nghiệp vi điện tử.
Mấy năm nay tích lũy lại, công trình sư chuyên nghiệp thiết kế cùng công nghệ vi điện tử thông qua trường chính quy bồi dưỡng ra cũng không đến 1000 người.
Không nói đến nước ngoài đối với quốc nội tiến hành nghiêm ngặt phong tỏa trên kỹ thuật và thiết bị, hơn nghìn nhân viên kỹ thuật công trình chỉ bằng vào tiêu chuẩn kỹ thuật vốn có sẽ không quá vững vàng, đặc biệt là nhân viên công nghệ, thiết kế vi điện tử rất thiếu thốn, cũng còn xa mới đủ để chèo chống sản nghiệp cơ sở mạch tổ hợp trong nước —— thật ra một lần cuối cùng kiến thiết xưởng tinh viên thất bại, nguyên nhân chính yếu là bởi vì không có đủ nhân viên kỹ thuật công trình hợp cách.
Bước ngoặt cũng vừa vặn cho là Cẩm Hồ khởi động kế hoạch Vườn Sồi.
Cẩm Hồ không chỉ từ hải ngoại chiêu mộ đại lượng nhân viên thiết kế vi điện tử. Đương nhiên rồi, nhân viên kỹ thuật công trình chuyên nghiệp vi điện tử trong nước cũng bị họ chiêu mộ được một bộ phận khá nhiều. Cẩm Hồ còn tại nội bộ ra sức bồi dưỡng nhân viên thiết kế —— phương diện công nghệ, vì thành lập Trung Tinh Vi Tâm, Liễu Chí Thành liền từ Đông Nam Á, Đài Loan lôi kéo gần 200 nhân viên kỹ thuật công trình trung cao cấp trở về, cũng tại nội bộ đại lượng tiến hành bồi dưỡng nhân tài. Có thể nói, lúc này trọng tâm của toàn bộ sản nghiệp cơ sở mạch tổ hợp trong nước đều tại Cẩm Hồ.
Dịch Vân Phi nói trong nước muốn phát triển sản nghiệp cơ sở mạch tổ hợp phải đợi Cẩm Hồ ra bên ngoài chuyển vận nhân tài, những lời này không hư chút nào.
Trừ điều đó ra, Cẩm Hồ từ khi khởi động kế hoạch Vườn Sồi đã bắt đầu ủng hộ Đại học Đông Hải, Học viện Bưu Điện Kiến Nghiệp phát triển bộ môn vi điện tử.
Năm 97, đại học Đông Hải từ Cẩm Hồ nhận được ủng hộ 50 triệu kiến thiết ngành học, năm 98, ủng hộ kiến thiết ngành học vượt quá 100 triệu, nửa năm đầu năm 99, ủng hộ kiến thiết ngành học vượt qua 80 triệu, trong số tiền ủng hộ này, gần một nửa đều dùng tại kiến thiết bộ môn vi điện tử, nhưng đối với bộ môn vi điện tử của đại học Đông Hải đề thăng lớn nhất vẫn là chế độ song đạo sư mà Vườn Sồi thực hiện.
Bồi dưỡng nhân tài bộ môn Vi điện tử ỷ lại vào trình độ của thầy hướng dẫn, bởi sản nghiệp cơ sở thiết bị điện tổng thể trong nước phát triển rất lạc hậu, dẫn đến trình độ dạy học trong nước so sánh với các quốc gia phát triển Âu Mỹ có chênh lệch rất lớn.
Cẩm Hồ khởi độ kế hoạch trăm người từ hải ngoại tuyển dụng nhân tài kỹ thuật hàng đầu, những nhân tài này mới có thể tính là thầy hợp cách để bồi dưỡng nhân tài bộ môn vi điện tử, huống chi Vườn Sồi có thiết bị thực nghiệm cùng nền tảng thiết kế nhất lưu trước mắt, cùng với rất nhiều cơ hội công tác thực tiễn.
Nếu không phải Cẩm Hồ ngay từ đầu dùng viên đạn bạc bọc đường để mở đường, các thầy giáo của bộ môn vi điện tử ĐH Đông Hải sẽ là người thứ nhất nhảy ra phản đối chế độ song đạo sư, cho dù có viên đạn bạc bọc đường mở đường, các giảng sư, giáo sư bộ môn vi điện tử khoa công trình điện tử của ĐH Đông Hải cũng tiếp nhận áp lực rất lớn, cũng thúc đẩy đại học Đông Hải đại quy mô từ hải ngoại tiến cử nhân tài nghiên cứu khoa học dạy học với cấp bậc cao.
Trước năm 96, trình độ bộ môn vi điện tử của đại học Đông Hải trong số tám chín trường đại học trong nước cũng chỉ có thể tính trung bình, nhưng đến năm 98, Phục Tuyên, Thanh Hoa tuyệt không dám tranh tên tuổi đệ nhất trong bộ môn Vi điện tử với ĐH Đông Hải.
Năm 98 bộ môn vi điện tử của ĐH Đông Hải cùng các cơ cấu nghiên cứu như trung tâm ứng dụng thiết kế thiết bị điện tổng thể chuyên dụng ĐH Đông Hải tổng cộng tuyển nhận thạc sĩ, tiến sĩ nghiên cứu sinh vượt qua 140 người, còn thiết lập hai bộ môn chính quy là công nghệ cùng thiết kế vi điện tử, chiếm đến 60% tổng nhân số thạc sĩ của bộ môn vi điện tử toàn quốc.
Năm nay, trên bộ môn vi điện tử đại học Đông Hải có dã tâm lớn hơn nữa, rút bộ môn vi điện tử ra khỏi Khoa Công trình điện tử, thành lập Học viện vi điện tử độc lập.
Quyết định này của đại học Đông Hải nhận được sự ủng hộ mạnh mẽ của Bộ uỷ TW như Bộ Giáo Dục, Bộ Khoa học Công nghệ cùng với Chính phủ địa phương, Bộ uỷ TW có ủng hộ mạnh, vàng thật bạc thật có thể móc ra cũng khá hữu hạn, tổng cộng 10 triệu coi như biểu tâm ý, dù sao các trường Thanh Hoa, Phục Tuyên đang nhìn sát sao, ủng hộ chân chính nhất là Chính phủ địa phương.
Kiến Nghiệp muốn hoàn thành mục tiêu chiến lược vĩ đại tư tưởng hành lang số, muốn xây dựng Kiến Nghiệp thành trọng trấn của sản nghiệp cơ sở mạch tổ hợp trong nước, vĩnh viễn đoạt lấy danh xưng Thung lũng điện tử Trung Quốc từ trong tay Trung Quan Thôn, ba cấp tỉnh, thị, khu cao tân Chính phủ tổng cộng chi 200 triệu cho ĐH Đông Hải dùng vào kiến thiết Học viện vi điện tử.
200 triệu là khái niệm gì chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.