Chương 842: Mitsui hành động
Cảnh Tục
13/04/2015
Trương Khác vẫn tiếp tục nói:
- Chuyện mâu thuẫn với Chu Cẩn Tỳ ở giảng đường chỉ là ngẫu nhiên, có điều nhìn thấy sản nghiệp đất hiếm bộc lộ ra vấn đề lớn như thế, tôi nghĩ hiện trạng và quy mô sản nghiệp đất hiếm có lẽ cho chúng tôi một cơ hội thực tiễn ...
- Cũng chỉ là một cơ hội thực tiễn thôi, cho dù chúng tôi bỏ bao nhiêu công sức, nhưng chung quy TW vẫn nắm lấy quyền chủ đạo:
Diệp Kiến Bân thở dài, hắn luôn cảm thấy có chút đáng tiếc, nghe ngữ khí của Trần Vinh Côn hôm qua rõ ràng còn chưa cam tâm lui lại tuyến hai phát huy nhiệt tình còn lại bằng vai trò cố vấn:
Thấy Thôi Quốc Hằng không nói, Trương Khác chủ động hỏi tới:
- Viện trưởng Thôi thấy sao?
- Thể chế trong nước là thế, tư bản dân doanh khó làm được chuyện gì to tát.
Thôi Quốc Hằng tập trung tinh thần đáp đúng sự thực, không nói thuận theo ý bọn họ:
- Một phương diện là cơn bão tài chính làm kinh tế Hàn Quốc rơi vào cảnh khốn đốn, khiến cho TW e ngại, khẳng định không thúc đẩy mô hình này phát triển trong nước, song tính đặc thù cùng quy mô nhỏ của đất hiếm, khả năng được TW đồng ý.
- Nếu như chúng tôi nhất định muốn phục chế mô hình đó ở trong nước, liệu có con đường nào đột phá hạn chế của thể chế không?
Trương Khác hỏi:
- Cho dù trong kế hoạch lần này chúng tôi không nắm được quyền chủ đạo, nhưng dù sao chúng tôi đã tham dự vào, sẽ phát huy được sức ảnh hưởng không thể xem nhẹ.
- Chưa nói tới chính sách, còn vấn đề quy mô vốn phải giải quyết ra sao? Chức năng hạch tâm của thương xã tổng hợp là phục vụ huy động vốn, xúc tiến đoạn sản nghiệp phát triển không cân bằng tăng tốc, nên tài chính duy trì vận hành thường nhật của thương xã tổng hợp cực lớn, thường mà nói thương xã tổng hợp luôn lấy cơ cấu tài chính như ngân hàng làm hạch tâm.
Thôi Quốc Hẳng phân tích:
- Tập đoàn Nhật thì không nói, như Samsung, LG, Huyndai, tuy không có ngân hàng cỡ lớn thuộc về mình, nhưng chính phủ Hàn Quốc cực kỳ ủng hộ phục chế mô hình thương xã tổng hợp, lấy danh nghĩa quốc gia vay nợ nước ngoài trực tiếp cung cấp khoản vay hàng trăm tỷ USD cho những công ty đó, đây cũng là căn nguyên Hàn Quốc chìm sâu vào nguy cơ tài chính ...
Nghi vấn này của Thôi Quốc Hằng, Trương Khác chỉ có thể giải thích qua:
- Gần đây Cẩm Hồ được ít tìm nhiệm của quần thể thương nhân Hoa Kiều, mặc dù tài chính quy mô đặc biệt lớn không thể có ngay được, nhưng hơn chục tỷ không thành vấn đề, dù sao tín nhiệm cần tăng cường dần. Ngoài ra Cẩm Hồ mới tiến vào ngành khai khoáng, khó tránh hỏi bị thua thiệt trong giao dịch, tôi sẽ cung cấp toàn bộ tư liệu cần có cho viện trưởng, tôi hi vọng mời viện trưởng Thôi làm cố vấn cho khoáng nghiệp Cẩm Hồ ....
Thôi Quốc Hằng không lập tức trả lời ngay, hơi cau mày lại, nói:
- Có thể xem tư liệu trước đã được không, chuyện này có nhiều khó khăn, tôi thực sự không đủ tự tin đảm nhận chức vụ cố vấn này.
Trương Khác tất nhiên là sẵn lòng, Thôi Quốc Hằng chưa biết gì đã gật đầu không phải là thái độ có trách nhiệm mà y muốn:
- Cẩm Hồ muốn thực sự thành tập đoàn thương xã tổng hợp còn rất xa, không có chính sách hỗ trợ, chúng ta không có ưu thế gì, phải cắn răng đi lên, đi qua được bước này là trời cao biển rộng rồi. Tôi đã bảo phía Hong Kong thành lập tập đoàn thương vụ Cẩm Hồ, tổng bộ hải ngoại đặt ở Hong Kong, tổng bộ trong nước đặt ở Kiến Nghiệp, mọi người thấy sao?
Chuyện luôn chẳng bao giờ đơn giản như suy nghĩ, Trương Khác tới đại sảnh khách sạn Kiến Nghiệp thì bị Diêu Văn Thịnh chặn lại.
- Khu vừa nhận được thông báo, quan viên bộ thông tin, uy ban cải cách phát triển hai ngày sau sẽ cùng đại biểu điện tử Hoa Hạ, điện tử NEC và sản vật Mitsui của Nhật Bản sẽ tới tham quan thiết kế Trung Tinh Vi Tâm của Kiến Nghiệp, yêu cầu chúng ta phải làm tốt công tác tiếp đãi, thông báo từ văn phòng thị trưởng gửi tới.
- Bọn chúng định làm gì?
Diệp Kiến Bân cau mày, Mitsui đang lún vào chuyên án 516, lại chọn hành động vào lúc này, khiến người ta phải suy nghĩ.
- Trò quen dùng của Mitsui thôi.
Thôi Quốc Hằng nghiên cứu về thương xã tổng hợp Nhật Bản rất sâu, nói:
- Mitsui không muốn tổn thất lợi ích ở đất hiếm, bọn họ không ngồi coi thế cục biến hóa, lần này chắc muốn nhét một quả táo mật tới đây.
Mitsui, điện tử Hoa Hạ, Trung Tinh Vi Tâm, văn phòng phị trường --- Tiêu Minh Kiến?
Trương Khắc ngẩng đầu nhìn đèn thủy tinh long lanh trên trần, tự hỏi tự đáp:
- Bọn chúng muốn xây nhà máy tinh viên thứ hai trong nước?
Chỉ đồng hồ, bảo Diệp Kiến Bân, Thôi Quốc Hằng đi tham dự cuộc họp trước, hỏi Diêu Văn Thịnh:
- Bí thư Vương đâu?
- Vẫn ở Tân Phổ, buổi trưa có thể bỏ thời gian ra tới nội thành.
- Nếu như bọn chúng muốn tham quan hạng mục Trung Tinh Vi Tâm, chúng ta phải phải có chuẩn bị trước.
Trương Khác lắc đầu:
- Cùng tới Tân Phổ đi, anh gọi điện hỏi bí thư Vương xem có thời gian tới nhà máy không.
Trương Khác và Vương Duy Quân, Liễu Chí Thành hội họp trước cửa nhà máy xong cùng đi vào bên trong, mặt đường đã được thi công xong, khiến cả khu nhà xưởng trông hết sức hoành tráng.
- Từ rất lâu rồi TW đã có kế hoạch dẫn tiến kỹ thuật tinh viên từ Nhật, đối tượng đàm phán là NEC, nhưng mãi mà không có tiến triển, xem ra Mitsui chính là kẻ thao túng đằng sau.
Vương Duy Quân kể:
- Trung Tinh Vi Tâm xây nên, đám doanh nghiệp ngoại ý thức phong tỏa kỹ thuật chế tạo tinh viên 0.35 micromet với chúng ta là vô nghĩa.
- Ha ha, nhưng với bộ thông tin, ủy ban phát triển cải cách mà nói thì ý nghĩa khác hẳn.
Trương Khác cười nhạt:
- Trước kia bọn họ ủng hộ chúng ta là vì không còn cách nào khác, trong mắt bọn họ trung tâm xây nên là con người khác, nếu NEC đồng ý cung cấp kỹ thuật đầu tư cho Hoa Hạ xây nhà máy tinh viên, thế là bọn họ có con của mình rồi.
- Vậy là hai đứa con tranh sữa.
Vương Duy Quân cười khổ, ví dụ của Trương Khác đúng là chuẩn:
- Sau này Trung Tinh Vi Tâm sẽ nhận được sự ủng hộ của TW ít hơn nhiều rồi.
- Ý đồ của Mitsui chủ yếu là nhắm vào chuyên án 516 đây mà, không biết bọn chúng có đặc biệt nhắm vào Trung Tinh Vi Tâm không, nhưng bọn chúng sẽ đẩy mạnh tiến trình này, bắt TW lựa chọn hoặc nhà máy tinh viên hoặc chuyên án 516.
- Khi xây dựng khu cao tân, chúng ta tính toán cho nhu cầu kỳ hai của trung tinh vi tâm rồi, nếu bọn chúng mang hạng mục này tới Kiến Nghiệp chiếm cơ sở chúng ta chuẩn bị sẵn, tiến trình sẽ rất nhanh.
Liễu Chí Thành cau mày:
- Bọn chúng đột nhiên muốn tới đây tham quan là có mưu đồ.
Nếu xuất hiện cục diện này bọn họ chẳng những không thể có được hỗ trợ tài chính của TW, mà rất có thể trang thiết bị chuẩn bị sẵn bị Mitsui liên hợp Hoa Hạ vung đao đoạt mất, đây đúng là tin tức làm người ta không sao thoải mái được.
- Bọn chúng sẽ trực tiếp đưa hạng mục tới đây sao?
Vương Duy Quân hết sức đau đầu, tin tức là văn phòng Tiêu Minh Kiến, đủ nói rõ vấn đề.
La Quân là bí thư thành ủy, phân công ở công tác kinh tế là bố trí đại cục phát triển, khởi động chiến lược sản nghiệp mới lập Hành lang số là chính tích lớn nhất của ông ta, còn thao tác là thuộc phạm vi quản hạt của chính phủ.
La Quân đã vươn tay rất dài, nhưng ông ta không thể vươn tay dài mãi được, Tiêu Minh Kiến khả năng thừa thời cơ này cướp lại quyền chính đáng của chính phủ, mà đối với La Quân ngày bay cao không xa mà nói sẽ không hứng thú tranh quyền đoạt thế với Tiêu Minh Kiến ở Kiến Nghiệp Nữa.
Tiêu Minh Kiến được thế, hoàn cảnh của Vương Duy Quân sẽ trở nên gian nan, miệng lẩm bẩm:
- Chẳng trách thời gian qua ông ta tích cực như thế.
- Cũng không phải hoàn toàn là chuyện xấu.
Trương Khác nhạy bén nói:
- Chúng ta đã đàm phán hợp tác nhà máy tinh viên với TI mấy tháng rồi mà không có tiến triển, điều này có khi làm TI dao động, ngoài ra thì một số chuyện xuất hiện chúng ta không cản trở được. Mà cho dù bọn chúng tới Kiến Nghiệp xây nhà máy thật thì xây xong có lợi nhuận hay không, có giúp đỡ phát triển sản nghiệp công nghệ cao trong nước hay không mới là thứ phân thắng bại, bày thế trận càng to rồi để thối trong tay càng khó coi thôi.
Cùng Vương Duy Quân trao đổi ý kiến xong Trương Khác về thành phố, đi qua Đại Kiều lại bị tắc trên cầu, đành gọi điện phái xe khác tới đầu kia cầu đón, Trương Khác cùng Địch Đan Thanh Phó Tuấn đi bộ qua cầu.
- Tôi thấy Kiến Nghiệp nên suy nghĩ quy hoạch chiếc cầu thứ ba rồi.
Địch Đan Thanh nhìn đội xe dài không thấy điểm kết than:
- Vấn đề chẳng liên quan này chẳng cần chúng ta phải lo ..
Trương Khác khẽ thởi dài, cùng với quy mô sản nghiệp kỹ thuật cao của Kiến Nghiệp ngày một lớn, tác dụng của Cẩm Hồ sẽ không còn quá nổi bật nữa, ảnh hưởng trực tiếp với thành phố ngày một yếu. La Quân lại là quan viên thực tế, thành phố này chỉ là bàn đạp của ông ta mà thôi.
- Trước kia tôi thấy thành lập tập đoàn thương vụ Cẩm Hồ có hơi sớm, hôm nay xem ra không sớm chút nào.
Địch Đan Thanh biết lo lắng của Trương Khác.
Trương Khác cảm thấy hơi đau đầu, loại chuyện này là điều có thể dự kiến được, trò của Mitsui sao qua mắt nổi y, cái nhà máy do NEC và Hoa Hạ xây nên chỉ là thứ hàng què quặt, tiếc là cho dù sau này nó có thành đống phế liệu thì Cát Kiến Đức, Tiêu Minh Kiến cũng sớm mượn vào nó bay cao rồi, cuối cùng là trò đùn đẩy sẽ chẳng ai chịu trách nhiệm.
Địch Đan Thanh chui vào xe, thấy Trương Khác dựa đầu vào cửa khép mắt lại, mày hơi nhăn, , làm cô nhìn có hơi đau lòng, lại nghĩ :" Hừ, nữ nhân đau lòng vì tên nhóc này cả đống, chẳng đến lượt mình."
Trương Khác mấy hôm nay dùng đàu óc quá độ, thường hay bị đau nửa đầu, chỉ là buổi trưa còn hẹn dùng cơm với Lương Vĩ Pháp, chỉ đành lấy tay day huyệt thái dương xoa dịu bớt cơn đau.
Trừ khoáng nghiệp Cẩm Hồ ra, lần này mục đích chủ yếu Lương Vĩ Pháp tới Kiến Nghiệp là tiến hành đàm phán hợp tác với tỉnh Đông Hải lần thứ hai, trọng điểm hợp tác kinh tế khu vực Tiểu Giang là năm thành phố Hải Châu, Kiến Nghiệp, Huệ Sơn, Kim Sơn, Tân Đình.
Cẩm Hồ hi vọng có thể nắm cổ phần ở hai ngân hàng thương nghiệp Kim Sơn, Tân Đình, muốn có sức ảnh hưởng sâu hơn với tài chính khu vực, đây là con đường không thể thiếu.
Tới trưa, Lương Vĩ Pháp cũng đã biết tin, lập tức liên tưởng tới NEC và Hoa Hạ sẽ xây nhà máy tinh viên thứ hai trong nước.
Ăn trưa xong Diệp Trăn Dân về Bắc Kinh, Trương Khác đích thân đi tiễn.
Đứng trong phòng chờ, Diệp Trăn Dân lo lắng nói:
- Động tác của Mitsui nhanh quá hả?
Trương Khác cười:
- Có cơ hội đánh giáp lá cà cũng tốt, chú Hai không rảnh chứ ở lại hai ngày nữa xem cái bản mặt của đám người đó vui lắm.
Diệp Trăn Dân cười, ông lăn lộn quan trường bao năm, có bộ mặt nào chưa thấy qua? Biết chính sự độc lập của Cẩm Hồ khiến nó gặp phải một số sự bài xích không đáng có.
Về chung cư Thanh Niên, đầu càng đau dữ dội, ngồi xuống ghế sô pha nhắm mắt dưỡng thần mong dịu bớt cơn đau, nghe tiếng giày cao gót gõ lên sàn của Địch Đan Thanh.
Địch Đan Thanh đang muốn chuẩn bị tài liệu cho Thôi Quốc Hằng, thấy Trương Khác ngồi trên ghế sô pha nhắm mắt, nhưng mày nhăn lại, chắc thần kinh căng thẳng không sao thả lỏng được, liền đi tới sau lưng y nói:
- Có cần tôi day giúp cậu không?
Liền thấy Trương Khác ngửa ngay đầu dựa vào lưng ghế, mày giãn ra, khóe miệng nhếch lên thành nụ cười khoái chí, rõ ràng là muốn đợi cô.
Đồ vô lại! Địch Đan Thanh thầm mắng một câu nhưng vẫn đưa tay ra xoa đầu cho y.
Cảm giác êm ái mát lạnh từ tay Địch Đan Thanh, cùng hương thơm dìu dịu trên cơ thể có khiến người ta như ở trong rừng mai, chỉ tiếc là thủ pháp của Địch Đan Thanh không thuần thục lắm, Trương Khác không dám chỉ đạo, lại cảm thấy lưng hơi đau, hay là .. Không nên tham, có được sự hưởng thụ này là bất ngờ ngoài dự liệu rồi.
Nghe thấy tiếng cửa mở, Trương Khác cảnh giác mở mắt ra, Tôn Tĩnh Mông đi vào hoài nghi nhìn bọn họ:
- Hai người đang làm gì đó?
Một tích tắc trước khi cửa mở Địch Đan Thanh đã rụt tay lại, nhưng tư thế của cô và Trương Khác hơi quỷ dị, cô đứng sau ghế, còn Trương Khác ngửa đầu ra đằng sau giống như sắp hôn nhau vậy, nhưng Địch Đan Thanh chẳng hề hoảng loạn, mỉm cười nói:
- Vậy cô lo chúng tôi làm gì?
- Ai thèm lo hai người làm cái gì?
Chút nghi ngờ của Tôn Tĩnh Mông bị câu này của Địch Đan Thanh đánh tan, bĩu môi, thay dép vào nhà.
~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~
Trì Tá Tú Tàng đầu tháng tư tới Bắc Kinh, bái phỏng tổng đại biểu của vật sản Mitsui Trung Quốc là Đại Dã Tín Hành, được đưa cho hai bản tài liệu, một chủ yếu là tình hình các hạng mục của Mitsui ở Trung Quốc, hai là kế hoạch nghiệp vụ của Mitsui.
Thế nhưng ngay trước khi hắn tới Trung Quốc làm tổng đại biểu lại xảy ra vụ án 516, không chỉ tổn hại tới lợi ích của Mitsui ở hạng mục đất hiếm, mà còn liên lụy tới hạng mục khác, hạng mục hợp tác điện lực trị giá 2 tỷ với Chiết Giang cũng bị đối thủ cạnh tranh chất vấn mà phải dừng lại.
Thoát khỏi ảnh hưởng của chuyên án 516 vãn hồi lợi ích đất hiếm với Trì Tá Tú Tàng là khó khăn hắn phải đối diện trước cả khi tới Bắc Kinh nhậm chức.
Trong một quán rượu Nhật sau ngõ Vương Phủ Tỉnh Bắc Kinh, Lý Tại Thù ngồi trên chiếu, tay đặt thoải mái lên bàn, bình đạm nói:
- Căn cứ vào tình báo Samsung thu thập được, chuyện này hoàn toàn do Cẩm Hồ đứng sau giở trò, nghe nói Cẩm Hồ gạt bỏ cơ cấu chuyên môn phụ trách đất hiếm của Trung Quốc qua một bên, tụ tập một số quan viên tới Kiến Nghiệp thảo luận làm sao nắm quyền chủ đạo đất hiếm trong tay, một khi để bọn chúng thành công, tiếp theo bọn chúng sẽ nhắm vào các nghiệp vụ khác của Mitsui ... Có điều lần này Mitsui xuất kích đã đánh trúng chỗ hiểm của bọn chúng rồi, chúng gửi gắm kỳ vọng rất lớn vào Trung Tinh Vi Tâm.
Trì Tá Tú Tàng hỏi:
- Chả lẽ Samsung không lo sao?
- Samsung đang bị lún vào vũng lầy nguy cơ tài chính, còn sức đâu ra mà tính tới những chuyện xa xôi ấy.
Lý Tại Thù lắc đầu:
- Cho dù có lo lắng cũng chẳng phản kích như Mitsui được.
- Theo tôi bết kinh phí dự toán đầu tư nghiên cứu của Samsung so với năm ngoái hơn 600 triệu USD, trước khi tôi tới Bắc Kinh có người cảnh cáo tôi dù Samsung đang bị sa lầy cũng không thể coi thường, một khi Samsung thoát khỏi vũng lầy sẽ là một con dã thú hung hãn, dù là Mitsui cũng phải cẩn dè chừng. Không biết so sánh vậy có hợp lý không?
- Được nghe anh nói câu này đúng là cao hứng, chỉ mong không phải là anh đang phỉnh phờ chúng tôi.
Lý Tại Thù cười ha hả:
- Tôi theo dõi Cẩm Hồ một thời gian rồi, Mitsui nếu có thể đặt hạng mục tinh viên ở Kiến Nghiệp, chẳng những trong tương lai triệt để chèn ép Trung Tinh Vi Tâm phát triển, mà Kiến Nghiệp thị trưởng Tiêu Minh Kiến luôn ngứa mắt với Cẩm Hồ, còn có thể giúp rất nhiều. Anh cần giúp gì cứ nói, vừa khéo tôi sắp tới Kiến Nghiệp rồi, anh có đi cùng không?
Trì Tá Tú Tàng gật gù:
- Mitsui cũng chỉ làm cầu nối cho NEC và điện tử Hoa Hạ thôi, vì sao Samsung không thêm chút sức cho lần hợp tác này.
- Có thể ra sức sao chũng tôi rút lui được, nhưng yêu cầu cấp thiết hiện nay của chúng tôi là thoát khỏi khốn cảnh, vì nó thậm chí hội trưởng phái đem bán nhà máy bán dẫn do ông sáng lập cho người Mỹ ... Trong cao tầng có người có thái độ với chúng tôi, nếu không tôi đã cầu tới giúp đỡ của tổng bộ.
Trì Tá Tú Tàng không muốn nói lời vờ vịt lới Lý Tại Thù nữa, hỏi thẳng:
- Nghe nói Hinh Dư quyết định sau mùa hè tới Trung Quốc du học, không biết cô ấy đã chọn trường chưa?
Lý Tại Thú lắc đầu:
- Cái này tôi không rõ, tưởng Xảo Trinh nói cho anh chứ, kế hoạch của nó là du học một năm rồi chính thức vào Đh Tokyo, chẳng biết con bé này làm sao đột nhiên thay đổi. Nhìn bề ngoài nó có vẻ yếu đuối có điều nghĩ chuyện gì là nhất định làm, hay là nó biết anh tới Bắc Kinh nhậm chức trước rồi?
- Chuyện mâu thuẫn với Chu Cẩn Tỳ ở giảng đường chỉ là ngẫu nhiên, có điều nhìn thấy sản nghiệp đất hiếm bộc lộ ra vấn đề lớn như thế, tôi nghĩ hiện trạng và quy mô sản nghiệp đất hiếm có lẽ cho chúng tôi một cơ hội thực tiễn ...
- Cũng chỉ là một cơ hội thực tiễn thôi, cho dù chúng tôi bỏ bao nhiêu công sức, nhưng chung quy TW vẫn nắm lấy quyền chủ đạo:
Diệp Kiến Bân thở dài, hắn luôn cảm thấy có chút đáng tiếc, nghe ngữ khí của Trần Vinh Côn hôm qua rõ ràng còn chưa cam tâm lui lại tuyến hai phát huy nhiệt tình còn lại bằng vai trò cố vấn:
Thấy Thôi Quốc Hằng không nói, Trương Khác chủ động hỏi tới:
- Viện trưởng Thôi thấy sao?
- Thể chế trong nước là thế, tư bản dân doanh khó làm được chuyện gì to tát.
Thôi Quốc Hằng tập trung tinh thần đáp đúng sự thực, không nói thuận theo ý bọn họ:
- Một phương diện là cơn bão tài chính làm kinh tế Hàn Quốc rơi vào cảnh khốn đốn, khiến cho TW e ngại, khẳng định không thúc đẩy mô hình này phát triển trong nước, song tính đặc thù cùng quy mô nhỏ của đất hiếm, khả năng được TW đồng ý.
- Nếu như chúng tôi nhất định muốn phục chế mô hình đó ở trong nước, liệu có con đường nào đột phá hạn chế của thể chế không?
Trương Khác hỏi:
- Cho dù trong kế hoạch lần này chúng tôi không nắm được quyền chủ đạo, nhưng dù sao chúng tôi đã tham dự vào, sẽ phát huy được sức ảnh hưởng không thể xem nhẹ.
- Chưa nói tới chính sách, còn vấn đề quy mô vốn phải giải quyết ra sao? Chức năng hạch tâm của thương xã tổng hợp là phục vụ huy động vốn, xúc tiến đoạn sản nghiệp phát triển không cân bằng tăng tốc, nên tài chính duy trì vận hành thường nhật của thương xã tổng hợp cực lớn, thường mà nói thương xã tổng hợp luôn lấy cơ cấu tài chính như ngân hàng làm hạch tâm.
Thôi Quốc Hẳng phân tích:
- Tập đoàn Nhật thì không nói, như Samsung, LG, Huyndai, tuy không có ngân hàng cỡ lớn thuộc về mình, nhưng chính phủ Hàn Quốc cực kỳ ủng hộ phục chế mô hình thương xã tổng hợp, lấy danh nghĩa quốc gia vay nợ nước ngoài trực tiếp cung cấp khoản vay hàng trăm tỷ USD cho những công ty đó, đây cũng là căn nguyên Hàn Quốc chìm sâu vào nguy cơ tài chính ...
Nghi vấn này của Thôi Quốc Hằng, Trương Khác chỉ có thể giải thích qua:
- Gần đây Cẩm Hồ được ít tìm nhiệm của quần thể thương nhân Hoa Kiều, mặc dù tài chính quy mô đặc biệt lớn không thể có ngay được, nhưng hơn chục tỷ không thành vấn đề, dù sao tín nhiệm cần tăng cường dần. Ngoài ra Cẩm Hồ mới tiến vào ngành khai khoáng, khó tránh hỏi bị thua thiệt trong giao dịch, tôi sẽ cung cấp toàn bộ tư liệu cần có cho viện trưởng, tôi hi vọng mời viện trưởng Thôi làm cố vấn cho khoáng nghiệp Cẩm Hồ ....
Thôi Quốc Hằng không lập tức trả lời ngay, hơi cau mày lại, nói:
- Có thể xem tư liệu trước đã được không, chuyện này có nhiều khó khăn, tôi thực sự không đủ tự tin đảm nhận chức vụ cố vấn này.
Trương Khác tất nhiên là sẵn lòng, Thôi Quốc Hằng chưa biết gì đã gật đầu không phải là thái độ có trách nhiệm mà y muốn:
- Cẩm Hồ muốn thực sự thành tập đoàn thương xã tổng hợp còn rất xa, không có chính sách hỗ trợ, chúng ta không có ưu thế gì, phải cắn răng đi lên, đi qua được bước này là trời cao biển rộng rồi. Tôi đã bảo phía Hong Kong thành lập tập đoàn thương vụ Cẩm Hồ, tổng bộ hải ngoại đặt ở Hong Kong, tổng bộ trong nước đặt ở Kiến Nghiệp, mọi người thấy sao?
Chuyện luôn chẳng bao giờ đơn giản như suy nghĩ, Trương Khác tới đại sảnh khách sạn Kiến Nghiệp thì bị Diêu Văn Thịnh chặn lại.
- Khu vừa nhận được thông báo, quan viên bộ thông tin, uy ban cải cách phát triển hai ngày sau sẽ cùng đại biểu điện tử Hoa Hạ, điện tử NEC và sản vật Mitsui của Nhật Bản sẽ tới tham quan thiết kế Trung Tinh Vi Tâm của Kiến Nghiệp, yêu cầu chúng ta phải làm tốt công tác tiếp đãi, thông báo từ văn phòng thị trưởng gửi tới.
- Bọn chúng định làm gì?
Diệp Kiến Bân cau mày, Mitsui đang lún vào chuyên án 516, lại chọn hành động vào lúc này, khiến người ta phải suy nghĩ.
- Trò quen dùng của Mitsui thôi.
Thôi Quốc Hằng nghiên cứu về thương xã tổng hợp Nhật Bản rất sâu, nói:
- Mitsui không muốn tổn thất lợi ích ở đất hiếm, bọn họ không ngồi coi thế cục biến hóa, lần này chắc muốn nhét một quả táo mật tới đây.
Mitsui, điện tử Hoa Hạ, Trung Tinh Vi Tâm, văn phòng phị trường --- Tiêu Minh Kiến?
Trương Khắc ngẩng đầu nhìn đèn thủy tinh long lanh trên trần, tự hỏi tự đáp:
- Bọn chúng muốn xây nhà máy tinh viên thứ hai trong nước?
Chỉ đồng hồ, bảo Diệp Kiến Bân, Thôi Quốc Hằng đi tham dự cuộc họp trước, hỏi Diêu Văn Thịnh:
- Bí thư Vương đâu?
- Vẫn ở Tân Phổ, buổi trưa có thể bỏ thời gian ra tới nội thành.
- Nếu như bọn chúng muốn tham quan hạng mục Trung Tinh Vi Tâm, chúng ta phải phải có chuẩn bị trước.
Trương Khác lắc đầu:
- Cùng tới Tân Phổ đi, anh gọi điện hỏi bí thư Vương xem có thời gian tới nhà máy không.
Trương Khác và Vương Duy Quân, Liễu Chí Thành hội họp trước cửa nhà máy xong cùng đi vào bên trong, mặt đường đã được thi công xong, khiến cả khu nhà xưởng trông hết sức hoành tráng.
- Từ rất lâu rồi TW đã có kế hoạch dẫn tiến kỹ thuật tinh viên từ Nhật, đối tượng đàm phán là NEC, nhưng mãi mà không có tiến triển, xem ra Mitsui chính là kẻ thao túng đằng sau.
Vương Duy Quân kể:
- Trung Tinh Vi Tâm xây nên, đám doanh nghiệp ngoại ý thức phong tỏa kỹ thuật chế tạo tinh viên 0.35 micromet với chúng ta là vô nghĩa.
- Ha ha, nhưng với bộ thông tin, ủy ban phát triển cải cách mà nói thì ý nghĩa khác hẳn.
Trương Khác cười nhạt:
- Trước kia bọn họ ủng hộ chúng ta là vì không còn cách nào khác, trong mắt bọn họ trung tâm xây nên là con người khác, nếu NEC đồng ý cung cấp kỹ thuật đầu tư cho Hoa Hạ xây nhà máy tinh viên, thế là bọn họ có con của mình rồi.
- Vậy là hai đứa con tranh sữa.
Vương Duy Quân cười khổ, ví dụ của Trương Khác đúng là chuẩn:
- Sau này Trung Tinh Vi Tâm sẽ nhận được sự ủng hộ của TW ít hơn nhiều rồi.
- Ý đồ của Mitsui chủ yếu là nhắm vào chuyên án 516 đây mà, không biết bọn chúng có đặc biệt nhắm vào Trung Tinh Vi Tâm không, nhưng bọn chúng sẽ đẩy mạnh tiến trình này, bắt TW lựa chọn hoặc nhà máy tinh viên hoặc chuyên án 516.
- Khi xây dựng khu cao tân, chúng ta tính toán cho nhu cầu kỳ hai của trung tinh vi tâm rồi, nếu bọn chúng mang hạng mục này tới Kiến Nghiệp chiếm cơ sở chúng ta chuẩn bị sẵn, tiến trình sẽ rất nhanh.
Liễu Chí Thành cau mày:
- Bọn chúng đột nhiên muốn tới đây tham quan là có mưu đồ.
Nếu xuất hiện cục diện này bọn họ chẳng những không thể có được hỗ trợ tài chính của TW, mà rất có thể trang thiết bị chuẩn bị sẵn bị Mitsui liên hợp Hoa Hạ vung đao đoạt mất, đây đúng là tin tức làm người ta không sao thoải mái được.
- Bọn chúng sẽ trực tiếp đưa hạng mục tới đây sao?
Vương Duy Quân hết sức đau đầu, tin tức là văn phòng Tiêu Minh Kiến, đủ nói rõ vấn đề.
La Quân là bí thư thành ủy, phân công ở công tác kinh tế là bố trí đại cục phát triển, khởi động chiến lược sản nghiệp mới lập Hành lang số là chính tích lớn nhất của ông ta, còn thao tác là thuộc phạm vi quản hạt của chính phủ.
La Quân đã vươn tay rất dài, nhưng ông ta không thể vươn tay dài mãi được, Tiêu Minh Kiến khả năng thừa thời cơ này cướp lại quyền chính đáng của chính phủ, mà đối với La Quân ngày bay cao không xa mà nói sẽ không hứng thú tranh quyền đoạt thế với Tiêu Minh Kiến ở Kiến Nghiệp Nữa.
Tiêu Minh Kiến được thế, hoàn cảnh của Vương Duy Quân sẽ trở nên gian nan, miệng lẩm bẩm:
- Chẳng trách thời gian qua ông ta tích cực như thế.
- Cũng không phải hoàn toàn là chuyện xấu.
Trương Khác nhạy bén nói:
- Chúng ta đã đàm phán hợp tác nhà máy tinh viên với TI mấy tháng rồi mà không có tiến triển, điều này có khi làm TI dao động, ngoài ra thì một số chuyện xuất hiện chúng ta không cản trở được. Mà cho dù bọn chúng tới Kiến Nghiệp xây nhà máy thật thì xây xong có lợi nhuận hay không, có giúp đỡ phát triển sản nghiệp công nghệ cao trong nước hay không mới là thứ phân thắng bại, bày thế trận càng to rồi để thối trong tay càng khó coi thôi.
Cùng Vương Duy Quân trao đổi ý kiến xong Trương Khác về thành phố, đi qua Đại Kiều lại bị tắc trên cầu, đành gọi điện phái xe khác tới đầu kia cầu đón, Trương Khác cùng Địch Đan Thanh Phó Tuấn đi bộ qua cầu.
- Tôi thấy Kiến Nghiệp nên suy nghĩ quy hoạch chiếc cầu thứ ba rồi.
Địch Đan Thanh nhìn đội xe dài không thấy điểm kết than:
- Vấn đề chẳng liên quan này chẳng cần chúng ta phải lo ..
Trương Khác khẽ thởi dài, cùng với quy mô sản nghiệp kỹ thuật cao của Kiến Nghiệp ngày một lớn, tác dụng của Cẩm Hồ sẽ không còn quá nổi bật nữa, ảnh hưởng trực tiếp với thành phố ngày một yếu. La Quân lại là quan viên thực tế, thành phố này chỉ là bàn đạp của ông ta mà thôi.
- Trước kia tôi thấy thành lập tập đoàn thương vụ Cẩm Hồ có hơi sớm, hôm nay xem ra không sớm chút nào.
Địch Đan Thanh biết lo lắng của Trương Khác.
Trương Khác cảm thấy hơi đau đầu, loại chuyện này là điều có thể dự kiến được, trò của Mitsui sao qua mắt nổi y, cái nhà máy do NEC và Hoa Hạ xây nên chỉ là thứ hàng què quặt, tiếc là cho dù sau này nó có thành đống phế liệu thì Cát Kiến Đức, Tiêu Minh Kiến cũng sớm mượn vào nó bay cao rồi, cuối cùng là trò đùn đẩy sẽ chẳng ai chịu trách nhiệm.
Địch Đan Thanh chui vào xe, thấy Trương Khác dựa đầu vào cửa khép mắt lại, mày hơi nhăn, , làm cô nhìn có hơi đau lòng, lại nghĩ :" Hừ, nữ nhân đau lòng vì tên nhóc này cả đống, chẳng đến lượt mình."
Trương Khác mấy hôm nay dùng đàu óc quá độ, thường hay bị đau nửa đầu, chỉ là buổi trưa còn hẹn dùng cơm với Lương Vĩ Pháp, chỉ đành lấy tay day huyệt thái dương xoa dịu bớt cơn đau.
Trừ khoáng nghiệp Cẩm Hồ ra, lần này mục đích chủ yếu Lương Vĩ Pháp tới Kiến Nghiệp là tiến hành đàm phán hợp tác với tỉnh Đông Hải lần thứ hai, trọng điểm hợp tác kinh tế khu vực Tiểu Giang là năm thành phố Hải Châu, Kiến Nghiệp, Huệ Sơn, Kim Sơn, Tân Đình.
Cẩm Hồ hi vọng có thể nắm cổ phần ở hai ngân hàng thương nghiệp Kim Sơn, Tân Đình, muốn có sức ảnh hưởng sâu hơn với tài chính khu vực, đây là con đường không thể thiếu.
Tới trưa, Lương Vĩ Pháp cũng đã biết tin, lập tức liên tưởng tới NEC và Hoa Hạ sẽ xây nhà máy tinh viên thứ hai trong nước.
Ăn trưa xong Diệp Trăn Dân về Bắc Kinh, Trương Khác đích thân đi tiễn.
Đứng trong phòng chờ, Diệp Trăn Dân lo lắng nói:
- Động tác của Mitsui nhanh quá hả?
Trương Khác cười:
- Có cơ hội đánh giáp lá cà cũng tốt, chú Hai không rảnh chứ ở lại hai ngày nữa xem cái bản mặt của đám người đó vui lắm.
Diệp Trăn Dân cười, ông lăn lộn quan trường bao năm, có bộ mặt nào chưa thấy qua? Biết chính sự độc lập của Cẩm Hồ khiến nó gặp phải một số sự bài xích không đáng có.
Về chung cư Thanh Niên, đầu càng đau dữ dội, ngồi xuống ghế sô pha nhắm mắt dưỡng thần mong dịu bớt cơn đau, nghe tiếng giày cao gót gõ lên sàn của Địch Đan Thanh.
Địch Đan Thanh đang muốn chuẩn bị tài liệu cho Thôi Quốc Hằng, thấy Trương Khác ngồi trên ghế sô pha nhắm mắt, nhưng mày nhăn lại, chắc thần kinh căng thẳng không sao thả lỏng được, liền đi tới sau lưng y nói:
- Có cần tôi day giúp cậu không?
Liền thấy Trương Khác ngửa ngay đầu dựa vào lưng ghế, mày giãn ra, khóe miệng nhếch lên thành nụ cười khoái chí, rõ ràng là muốn đợi cô.
Đồ vô lại! Địch Đan Thanh thầm mắng một câu nhưng vẫn đưa tay ra xoa đầu cho y.
Cảm giác êm ái mát lạnh từ tay Địch Đan Thanh, cùng hương thơm dìu dịu trên cơ thể có khiến người ta như ở trong rừng mai, chỉ tiếc là thủ pháp của Địch Đan Thanh không thuần thục lắm, Trương Khác không dám chỉ đạo, lại cảm thấy lưng hơi đau, hay là .. Không nên tham, có được sự hưởng thụ này là bất ngờ ngoài dự liệu rồi.
Nghe thấy tiếng cửa mở, Trương Khác cảnh giác mở mắt ra, Tôn Tĩnh Mông đi vào hoài nghi nhìn bọn họ:
- Hai người đang làm gì đó?
Một tích tắc trước khi cửa mở Địch Đan Thanh đã rụt tay lại, nhưng tư thế của cô và Trương Khác hơi quỷ dị, cô đứng sau ghế, còn Trương Khác ngửa đầu ra đằng sau giống như sắp hôn nhau vậy, nhưng Địch Đan Thanh chẳng hề hoảng loạn, mỉm cười nói:
- Vậy cô lo chúng tôi làm gì?
- Ai thèm lo hai người làm cái gì?
Chút nghi ngờ của Tôn Tĩnh Mông bị câu này của Địch Đan Thanh đánh tan, bĩu môi, thay dép vào nhà.
~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~
Trì Tá Tú Tàng đầu tháng tư tới Bắc Kinh, bái phỏng tổng đại biểu của vật sản Mitsui Trung Quốc là Đại Dã Tín Hành, được đưa cho hai bản tài liệu, một chủ yếu là tình hình các hạng mục của Mitsui ở Trung Quốc, hai là kế hoạch nghiệp vụ của Mitsui.
Thế nhưng ngay trước khi hắn tới Trung Quốc làm tổng đại biểu lại xảy ra vụ án 516, không chỉ tổn hại tới lợi ích của Mitsui ở hạng mục đất hiếm, mà còn liên lụy tới hạng mục khác, hạng mục hợp tác điện lực trị giá 2 tỷ với Chiết Giang cũng bị đối thủ cạnh tranh chất vấn mà phải dừng lại.
Thoát khỏi ảnh hưởng của chuyên án 516 vãn hồi lợi ích đất hiếm với Trì Tá Tú Tàng là khó khăn hắn phải đối diện trước cả khi tới Bắc Kinh nhậm chức.
Trong một quán rượu Nhật sau ngõ Vương Phủ Tỉnh Bắc Kinh, Lý Tại Thù ngồi trên chiếu, tay đặt thoải mái lên bàn, bình đạm nói:
- Căn cứ vào tình báo Samsung thu thập được, chuyện này hoàn toàn do Cẩm Hồ đứng sau giở trò, nghe nói Cẩm Hồ gạt bỏ cơ cấu chuyên môn phụ trách đất hiếm của Trung Quốc qua một bên, tụ tập một số quan viên tới Kiến Nghiệp thảo luận làm sao nắm quyền chủ đạo đất hiếm trong tay, một khi để bọn chúng thành công, tiếp theo bọn chúng sẽ nhắm vào các nghiệp vụ khác của Mitsui ... Có điều lần này Mitsui xuất kích đã đánh trúng chỗ hiểm của bọn chúng rồi, chúng gửi gắm kỳ vọng rất lớn vào Trung Tinh Vi Tâm.
Trì Tá Tú Tàng hỏi:
- Chả lẽ Samsung không lo sao?
- Samsung đang bị lún vào vũng lầy nguy cơ tài chính, còn sức đâu ra mà tính tới những chuyện xa xôi ấy.
Lý Tại Thù lắc đầu:
- Cho dù có lo lắng cũng chẳng phản kích như Mitsui được.
- Theo tôi bết kinh phí dự toán đầu tư nghiên cứu của Samsung so với năm ngoái hơn 600 triệu USD, trước khi tôi tới Bắc Kinh có người cảnh cáo tôi dù Samsung đang bị sa lầy cũng không thể coi thường, một khi Samsung thoát khỏi vũng lầy sẽ là một con dã thú hung hãn, dù là Mitsui cũng phải cẩn dè chừng. Không biết so sánh vậy có hợp lý không?
- Được nghe anh nói câu này đúng là cao hứng, chỉ mong không phải là anh đang phỉnh phờ chúng tôi.
Lý Tại Thù cười ha hả:
- Tôi theo dõi Cẩm Hồ một thời gian rồi, Mitsui nếu có thể đặt hạng mục tinh viên ở Kiến Nghiệp, chẳng những trong tương lai triệt để chèn ép Trung Tinh Vi Tâm phát triển, mà Kiến Nghiệp thị trưởng Tiêu Minh Kiến luôn ngứa mắt với Cẩm Hồ, còn có thể giúp rất nhiều. Anh cần giúp gì cứ nói, vừa khéo tôi sắp tới Kiến Nghiệp rồi, anh có đi cùng không?
Trì Tá Tú Tàng gật gù:
- Mitsui cũng chỉ làm cầu nối cho NEC và điện tử Hoa Hạ thôi, vì sao Samsung không thêm chút sức cho lần hợp tác này.
- Có thể ra sức sao chũng tôi rút lui được, nhưng yêu cầu cấp thiết hiện nay của chúng tôi là thoát khỏi khốn cảnh, vì nó thậm chí hội trưởng phái đem bán nhà máy bán dẫn do ông sáng lập cho người Mỹ ... Trong cao tầng có người có thái độ với chúng tôi, nếu không tôi đã cầu tới giúp đỡ của tổng bộ.
Trì Tá Tú Tàng không muốn nói lời vờ vịt lới Lý Tại Thù nữa, hỏi thẳng:
- Nghe nói Hinh Dư quyết định sau mùa hè tới Trung Quốc du học, không biết cô ấy đã chọn trường chưa?
Lý Tại Thú lắc đầu:
- Cái này tôi không rõ, tưởng Xảo Trinh nói cho anh chứ, kế hoạch của nó là du học một năm rồi chính thức vào Đh Tokyo, chẳng biết con bé này làm sao đột nhiên thay đổi. Nhìn bề ngoài nó có vẻ yếu đuối có điều nghĩ chuyện gì là nhất định làm, hay là nó biết anh tới Bắc Kinh nhậm chức trước rồi?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.