Quan Lộ Thương Đồ

Chương 1072: Trương Khác có bao nhiêu tiền?

Cảnh Tục

05/08/2015



Đối với đám Nghiêm Văn Giới và Lâm Tuyết mà nói, hiện phải tận dụng mọi khả năng có thể nâng cao giá cổ phiếu của Hải Túc, cho dù có khái niệm thương mại điện tử, nhưng trang web 8818 trong thời gian ngắn chẳng có năng lực lợi nhuận gì, không giống như nghiệp vụ quán nét của Sáng Vực, có hào quang của khái niệm công nghệ mới lại có năng lực lợi nhuận cực cao, tuyệt đối là vũ khí lợi hại tăng giá trị cổ phiếu. Trong giai đoạn hiện nay, Hải Túc khó tìm thấy chất liệu nào hoàn mỹ hơn thế nữa.

Chỉ cần Nghiêm Văn Giới, Lâm Tuyết không mất lòng tham, Trương Khác không sợ bọn chúng không đớp cái mồi này.

Đương nhiên, bản thân công ty Hải Túc chẳng có 300 triệu để thực hiện vụ thu mua này, không có điều kiện công khai phát hành cổ phiếu mới, chỉ có thể phát hành cổ phiếu cho đối tượng chỉ định đặc biệt kiếm 300 triệu này, cho dù Hải Túc không đưa ra công bố, Trương Khác cũng chẳng khó tưởng tượng ra đối tượng đặc biệt kia là địa ốc Hoành Tín, địa ốc Tinh Điển.

Đó là trò chơi của bọn chúng, người khác vì tránh bị bọn chúng nuốt cả xương nên không tùy tiện tham gia, hơn nữa hiện cổ phiếu mới phát hành định hướng hạn chế lưu thông, phải qua 12 -24 tháng mới có thể công khai giao dịch. Bọn chúng sẽ tiếp tục tìm cách đẩy cao giá trị của Hải Túc, đợi qua thời hạn sẽ tung bộ phận cổ phiếu này ra bán kiếm lợi.

Đó là kế hoạch tham lam, Trương Khác chẳng có lý nào không đẩy bọn chúng một cái, để bọn chúng càng tham lam càng điên cuồng hơn. Tạ Kiếm Nam thì học khôn rồi không tham gia.

Hồ Thế Thịnh, Nghiêm Văn Giới lần này tới Kiến Nghiệp trong lòng không thoải mái lắm, tới nơi gặp mặt Tiêu Minh Kiến, Hồ Tôn Khánh trước, sau đó mới tới khu sản nghiệp phần mềm bàn bạc bí mật với Lâm Tuyết, Vương Hải Túc.

Ba ngày trước Trương Khác đột ngột xen vào cuộc đàm phán đẩy giá lên cao, còn nhờ Vương Hải Túc về chuyển lời, Nghiêm Văn Giới ý thức được Trương Khác đã nhìn thấu ý đồ của mình, đương nhiên mọi người đều đang lợi dụng quy tắc cuộc chơi, Nghiêm Văn Giới cũng chẳng sợ Trương Khác bẫy mình.

Đứng sau Cẩm Hồ là Diệp gia, Cố gia, Từ Học Bình và quan viên địa phương tỉnh Đông Hải, chỗ dựa của Hoành Tín chẳng kém gì Cẩm Hồ, ở Kiến Nghiệp có Tiêu Minh Kiến và Hồ Tôn Khánh theo dõi hộ, chẳng sợ Cẩm Hồ giớ thủ đoạn.

Bị nhìn thấu ý đồ với Nghiêm Văn Giới mà nói chỉ có một cái bất lợi là phải tiếp nhận cái giá cao quá mức Trương Khác đưa ra mà thôi, nhưng trong mắt hắn 300 triệu vẫn chấp nhận được ...

Nghiêm Văn Giới luôn cho rằng TTCK là bãi săn tốt, quan trọng là có tư cách có thực lực tham gia thao túng quy tắc cuộc chơi, hắn đứng dậy đi tới cửa sổ nhìn khách sạn Kim Hải trước biệt thự.

Khách sạn 4 sao Kim Hải là một hạng mục thương nghiệp phụ trợ của khu sản nghiệp phần mềm, biệt thự Nghiêm Văn Giới đang ở được xây với danh nghĩa nơi làm việc tổng hợp của khu sản nghiệp phần mềm, chỉ có điều mấy chục tòa biệt thự gần hồ đều mang danh nghĩa công ty phần mềm tư nhân mua dùng làm chỗ ở riêng, bố cục của khu biệt thự hoàn toàn là kiểu nhà ở, biệt thự của Nghiêm Văn Giới hơn một mẫu.

Nghiệp vụ chính của khu sản nghiệp vườn sổi là phát triển phần mềm, nhưng cái nghiệp vụ này chẳng ra làm sao, treo đầu dê bán thịt chó, lấy danh nghĩa xây dựng khu công tác, khu hội nghị để bán biệt thự cao cấp thì lại kiếm lớn, dù sao trước kia chính phủ gần như cấp miễn phí mảnh đất chất lượng cao này cho Hải Túc để phát triển phần mềm, khách sạn Kim Hải cũng thế, tiếng là hạng mục phụ trợ khu phần mềm, nhưng lại kinh doanh như khách sạn thương nghiệp.

Nghiêm Văn Giới qua người lại ngồi vắt chân trên ghế sô pha, nói với Lâm Tuyết: - Lần này định hướng phát hành cổ phiếu chỉ là 500 triệu, nhưng thực sự chấp hành phương án này số tiền thực tế cần dùng nhiều hơn hẳn, ngoài tầm tài chính chúng ta có thể cung cấp, cố bỏ ra 200 triệu muốn chiếm tới 40%, tôi về cũng khó ăn nói....

- Có gì mà khó ăn nói? Lâm Tuyết mặc chiếc váy xanh hở lưng, mép váy cách gối hơn mười phân, lúc ngồi lộ ra cả nửa cặp đùi trắng như tuyết, thi thoảng chuyển chân theo thói quen khéo léo để lộ ra chiếc quần lót màu đỏ bắt mắt gợi cảm, phối hợp cùng sống lưng đẹp tuyệt trần, không biết bao nhiêu nam nhân phải quỳ gối trước cô ta, nhưng cô ta chẳng hi vọng xa vời có thể dùng mỹ sắc mê hoặc Nghiêm Văn Giới, cùng lắm chỉ thêm vốn liếng khi giao thiệp: - Khi các anh ở Văn Chu cũng bắt đầu làm sản nghiệp quán net, các anh có thể để Hải Túc mua sản nghiệp đó với giá cao, lúc đó tôi có thể kêu ca với Nghiêm gia không? Hơn nữa các anh đẩy giá cổ phiếu lên, tôi không tin không thu được lợi ích gì thêm vào ...

Ngày 18 tháng 9, Hải Túc phát công bố mở cuộc họp cổ đông đột suốt, thẩm duyệt thông qua phương án phát hành cổ phiếu trị giá 500 triệu cho địa ốc Tinh Điển và địa ốc Hoành Tín, lấy tài chính mua nghiệp vụ quán net của Sáng Vực.

Hải Túc đợi tới khi mở cuộc họp cổ đông mới giao dịch lại, công bố này lại làm ánh mắt của công chúng và giới truyền thông tập trung hết vào Sáng Vực. Do tin tức Hải Túc công bố rất mơ hổ, đại đa số mọi người đều nghĩ Hải Túc dùng 500 triệu mua quán nét của Sáng Vực, trong Đh Đông Hải cũng bàn tán xôn xao, sinh viên bình thường không quan tâm lắm tới TTCK, còn giáo viên cơ bản đã biết hết rồi, nhất là giáo viên của học viện ngoại thương đều nhớ ra dáng vẻ lúc lên lớp học tập của Đỗ Phi, Mông Nhạc. Bọn họ không tìm được hai sinh viên này, nhưng có thể tóm lấy Tần Cương hỏi chi tiết.

Lúc này không cần phải dấu diếm với bên ngoài nữa, Tần Cương giải thích giá thu mua là 300 triệu, Hải Túc huy động thêm 200 triệu là để phát triển nghiệp vụ sau này.

Cho dù chỉ có 300 triệu cũng đủ làm đám giáo viên trẻ há hốc mồm rồi, cứ nghĩ mà xem, năm nay bọn họ được điều chỉnh lương, mỗi tháng lương thưởng phụ phí chỉ có 1000 đồng, mặc dù hơn năm ngoái nhiều, nhưng nhìn sáng người khác đúng là thèm muốn cắn lưỡi, 2 năm trước thôi Tần Cương thảm hại thế nào, vậy mà giờ bay cao rồi.

Mặc dù Tần Cương vẫn đeo danh nghĩa giáo viên học viện ngoại thương, nhưng không còn làm bất kỳ việc gì trong trường nữa, chẳng so đo với giọng điệu ghen tị của đồng nghiệp, nếu nói tới cơ hội, trước kia Ngụy Đông Cường có cơ hội tốt hơn hắn nhiều, hiện chẳng còn ai biết hành tung nữa, chẳng biết sống tốt xấu thế nào.

Mấy ngày qua Tần Cương chạy về trường liên tục.

Căn cứ vào hiệp nghị với Hải Túc, một phần tài sản vô hình bao gồm cả thương hiệu "Sáng Vực" phải tách ra, trong 2 năm, cao tầng quản lý bên này không được bước vào sản nghiệp quán nét, ngoài ra công ty đầu tư cũng không thể dùng "Sáng Vực" nữa, phải đổi tên.

Mọi người đều cho rằng cái tên Cty đầu tư Sáng Vực Đông Đại không tệ, công ty này trước kia lấy danh nghĩa mở lớp bồi dưỡng mạng internet thành lập, vì thế Đh Đông Hải năm 30% cổ phần, muốn sang tên, cần phải trao đổi với trường.

Sáng Vực Đông Đại trước kia thuê chỗ của trường làm cơ sở bồi dưỡng, giờ nghiệp vụ làm lớn, cần Đh Đông Hải cung cấp nhiều diện tích hơn, chuyện này cũng cần trao đổi với trường.

Những chuyện này đều do Tần Cương phụ trách, việc phải làm rất nhiều, còn bị giáo viên trong trường giữ lấy hỏi này hỏi nọ, trong lòng Tần Cương rất khó chịu, nhưng chẳng thể để lộ ra, nếu không thế nào cũng bị người ta rỉa rói sau lưng, thói đời là vậy, người ghen ăn tức ở không bao giờ thiếu.

Di động trong túi vang lên, Tần Cương lấy máy ra, là Đỗ Phi gọi tới.

- Anh đến tòa nhà Thế Cẩm một chút, có chuyện cần thương lượng với anh ... Tòa nhà Thế Cẩm là tổng bộ của Thế Kỷ Cẩm Hồ đặt phía đông khu sáng nghiệp, trung tâm nghiên cứu kinh tế Cẩm Hồ cũng đặt ở đó.

Tần Cương chẳng hiểu Đỗ Phi tìm mình có việc gì, tức tốc đạp xe tới cổng nam trường.

Sáng Vực Đông Đại có hai chiếc xe khá mới, một là chiếc Passat nhập khẩu, một là Santana sản xuất trong nước, nhưng làm việc trong trường đi xe đạp thuận tiện hơn.

Tần Cương tới tòa nhà Thế Cẩm, đi thang máy lên tầng 12, phát hiện Lệnh Tiểu Yến, Tịch Nhược Lâm, Thời Học Bân Thi Tân Phi đều ở đó, còn Đỗ Phi và Mông Nhạc không thấy tăm hơi đâu: - Đỗ Phi đâu rồi, cậu ta bảo chúng ta tới đây làm gì? Chúng ta đâu thiếu chỗ họp.

Lệnh Tiểu Yến mặc dù đoán được phần nào, cũng chỉ biết giang tay ra, muốn Tần Cương kiên nhẫn chở đợi.

Một lúc sau Đỗ Phi và Mông Nhạc chẳng biết từ đâu chui ra, ôm cả một đống văn kiện, Diệp Tiểu Đồng vác cái bụng tướng vừa đi vừa nói chuyện với Trương Khác, Diệp Tiểu Đồng nhận lấy tài liệu, ngồi xuống bên cạnh Trương Khác, lấy chồng tài liệu trên cùng giao cho Đỗ Phi: - Cậu bảo bọn họ ký hiệp nghị bảo mật trước, chuyện khác nói sau ..

Tần Cương xem hiệp nghị bảo mật, yêu cầu có nghĩ vụ bảo mật với văn kiện công khai hôm nay .



(Tóm tắt kế cấu tài vụ cổ phần cùng tài sản công ty con và tổng công ty giấy Tân Quang)

( (Tóm tắt kế cấu tài vụ cổ phần cùng tài sản công ty con và tập đoàn Ái Đạt)

( Điện khí Thịnh Hâm ...)

(Tập đoàn giải trí ẩm thực Thế Kỷ Cẩm Hồ ...)

(Tập đoàn địa ốc Thế Kỷ Cẩm Hồ ...)

(Tập đoàn xây dựng Hoành Viễn ...)

(Thương vụ Cẩm Hồ ...)

Trên danh sách toàn là cái tên làm người ta kinh động, những cái tên này viết cùng với nhau càng làm người ta khiếp vía.

Tần Cương kinh ngạc nhìn Trương Khác, Đỗ Phi thấy Mông Nhạc mặt thản nhiên vắt chân chữ ngũ, chắc là xem văn kiện này rồi, Tịch Nhược Lâm và Lệnh Tiểu Yến chăm chú xem tư liệu, mặt rất bình tĩnh, hẳn đoán ra một số việc, chỉ có ba tên Thời Học Bân, Đổng Dược Hoa, Thi Tân Phi mồm không khép lại được.

Thời Học Bân nuốt nước bọt hỏi: - Danh sách này là thật chứ? Lừa tôi cũng không có ý nghĩa gì đâu đấy.

- Lắm mồm, ký xong tên sợ bị bán mất à? Đỗ Phi rút một tập tài liệu làm động tác ném hắn: - Những điều mọi người nhìn thấy hôm nay đều là cơ mật thương nghiệp hạch tâm đấy ...

- Vì sao lại đem cơ nghiệp hạch tâm này cho chúng tôi biết, tôi sợ xem xong bị diết người bị miệng mất ... Thời Học Bân vẫn lảm nhảm, thấy Đỗ Phi muốn ném thật, vội cúi xuống ký tên.

- Giám đốc Triệu không qua được, một vài việc do tôi giải thích. Diệp Tiểu Đồng đứng dậy nói: - Quỹ đầu tư sáng nghiệp Vườn Sồi do Ái Đạt thiết lập, còn nắm 15% cổ phần của Sáng Vực, theo quy chế của quỹ, nên xét tới việc hoàn toàn rút lui, 15% cổ phần này không phải do mọi người tự bỏ tiền mua lại, mà do công ty dưới tập đoàn Ái Đạt hoặc có liên quan mua lại, những công ty trong danh sách đều liên quan tới tập đoàn Ái Đạt..

- Chuyển thì chuyển, chúng tôi đâu cần biết những cái này? Thời Học Bân do dự hỏi:

- Anh bạn nhỏ cậu chẳng có chút kiên nhẫn nào cả ... Diệp Tiểu Đồng nhướng mày lên: - Tôi còn chưa nói hết cơ mà, bảo mọi người xem những văn kiện này, là đồng ý chuyển hướng cổ phần cho công ty liên quan tới Ái Đạt, sau khi khẩu từ thuế, Sáng Vực còn 260 triệu, chẳng lẽ định cho số tiền này vào ngân hàng ăn lãi à?

- Thế xem xong những tài liệu này tôi có biết được ông chủ của Ái Đạt chính là Trương Khác hay ai đó của Trương gia không? Thời Học Bân lại không nhịn nổi hỏi: - Vấn đề này dày vò tôi lâu lắm rồi.

- Ài, xin lỗi, những văn kiện này cấp bậc bảo mật chưa đủ, có thể trả lời câu hỏi của cậu hay không phải xem ai đó có muốn nói không. Diệp Tiểu Đồng thở dài:

Trương Khác cười không nói.

- Xem những văn kiện này, ít nhất mọi người có thể hiểu được đại khái hệ thống xí nghiệp dân doanh lớn nhất Đông Hải, tôi và Mông Nhạc đã thương lượng rồi, Sáng Vực lần này sẽ hoàn toàn dung hợp vào Cẩm Hồ, trở thành xí nghiệp thành viên của Cẩm Hồ, mọi người đều nắm cổ phần, nên có quyền lựa chọn ... Đỗ Phi đứng dậy cùng Mông Nhạc chuyển tài liệu cho mọi người xem.

Trương Khác ngáp dài, y không muốn tới, nhưng bị Đỗ Phi ép tới, dù sao Mông Nhạc và Tịch Nhược Lâm ngày mai về Mỹ, tối nay còn cùng nhau ăn cơm.

Trước đó Tần Cương và rất nhiều người giống nhau, đều muốn biết quy mô tài sản và ông chủ đằng sau Ái Đạt là ai, văn kiện trong tay Đổng Dược Hoa, Thời Học Bân và Lệnh Tiểu Yến ngồi bên đều ghé đầu vào xem cùng.

Thời Học Bân và xem vừa phát ra những âm thanh quái dị: - Đây đúng là ăn cướp, có kiểu kiếm tiền thế này à, không còn lẽ trời nữa sao ... Tôi có thể đổi cổ phần sang cổ phần của Ái Đạt không? Nếu tôi tới Ái Đạt làm việc, có được thưởng cổ phần năm không?

Mấy năm qua phóng viên báo chí, TV, mạng không đâu không luồn vào được, đăng tin tập đoàn Ái Đạt không ít, cũng miêu tả sơ bộ dáng dấp của tập đoàn Ái Đạt, cho nên Tần Cương cũng có chút nhận thức.

Trong kết cấu cổ phần của Ái Đạt có bao nhiêu cổ đông pháp nhân hải ngoại, chỉ e phải cần chính phủ TW thông qua thủ đoạn ngoại giao mới có thể làm rõ quan hệ cổ phần chéo cực kỳ phức tạp này.

Nói chung dựa vào tài liệu trong tay Tần Cương chỉ có thể biết được quy mô tài sản và tình hình tài vụ cơ bản của Ái Đạt, muốn biết kết cấu cổ phần thực sự là không thể.

Trong văn kiện, tài sản thuần (net assets) trong nước chỉ có 15 tỷ, trong đó giá trị thương hiệu 10 tỷ, đúng là đánh giá quá thấp giá trị thương hiệu Ái Đạt. Hiện Khoa Vương cũng tuyên bố có giá trị thương hiệu 2 tỷ, ảnh hưởng trong nước của Ái Đạt lớn như thế, giá trị thương hiệu nói 10 tỷ là khiêm tốn, trừ đi phần tài sản vô hình này, chẳng lẽ tài sản cố định và tài sản kỹ thuật của Ái Đạt chỉ có 5 tỷ.

Mấy năm qua mọi người đều quen lấy hình thức chứng khoán khóa tính giá trị thị trường của doanh nghiệp, trong nước không có một công ty công nghệ nào có tài sản chất lượng cao như Ái Đạt nữa, lãi ròng năm 98 của Ái Đạt là 4 tỷ, lấy tỉ số PE = 40 ra mà tính thì giá trị thị trường chừng 160 tỷ.

Tần Cương trước kia chưa hiểu chuyện còn thảo luận vui vì sao Ái Đạt không tham gia TTCK trong nước, giờ mới hiểu, cái ao trong nước làm sao mà chứa nổi một xí nghiệp dân doanh tới 160 tỷ? Hơn nữa năm nay di động của Ái Đạt biểu hiện cực kỳ xuất sắc, doanh thu trên 20 tỷ, lợi nhuận 6 tỷ, Tần Cương xem tài liệu chẳng hề bất ngờ, Ái Đạt đủ tư cách liệt vào top 500 coong ty hàng đầu thế giới rồi.

Thảo nào tài chính địa phương của Hải Châu lại dư dả như thế.

Tần Cương tính toán qua loa, Cẩm Hồ ở Hải Châu cống hiến cho tài chính địa phương 1.2 tới 1.5 tỷ, chẳng trách người ta nói Hải Châu béo tới chảy mỡ.

Lần này dung nhập vào hệ thống Cẩm Hồ, trở thành xí nghiệp thành viên của Cẩm Hồ, cổ phần chéo, cho nên Thời Học Bân mới kích động muốn đem toàn bộ cổ phần đổi thành cổ phần của tập đoàn Ái Đạt, vì chẳng khác gì được mua cổ phần nguyên thủy.

Tần Cương xem khế hoạch thư cổ phần chéo, phát hiện thương vụ Cẩm Hồ không nằm trong kế hoạch lần này, nghĩ thương vụ Cẩm Hồ có lẽ còn có cơ mật thương nghiệp tạm thời chưa thể công khai với bọn họ.

Trừ cổ phần chéo với xí nghiệp thành viên của Cẩm Hồ, Đỗ Phi còn giải thích: - Mọi người có thể lựa chọn cổ phần của Hương Tuyết Hải, Thịnh Hâm hoặc Tân Quang, đợi thời cơ chính muồi, những xí nghiệp này sẽ ưu tiên lên TTCK, cổ phần cá nhân có cơ hội đổi ra tiền mặt, tập đoàn Ái Đạt khó có khả năng lên TTCK trong thời gian gần ... Nếu không muốn lấy cổ phần đổi ra tiền mặt thì lựa chọn cổ phiếu của tập đoàn Ái Đạt, tương lai phát triển sẽ tốt hơn, mọi người lựa chọn trước, tôi và Mông Nhạc chia phần còn lại ...



Đem so với lựa chọn cổ phần cá nhân, lúc này Tần Cương càng tò mò về Trương Khác, hay nói cách khác địa vị của Trương gia trong Cẩm Hồ là thế nào, tin rằng lúc này đám Thời Học Bân cũng cực kỳ tò mò. Chỉ có điều Trương Khác ở trong phòng nên mọi người ngại không thảo luận, nhìn Diệp Tiểu Đông nhận điện thoại xong kéo Trương Khác và Đỗ Phi ra ngoài, Đổng Dược Hoa quay đầu sang nói với Tần Cương: - Cái tên Hồ Nhuận gì đó xếp hạng 100 phú hào Trung Quốc, tính toán người giàu nhất Trung Quốc có 12 tỷ, hình như tầm mắt hơi hạn hẹp, kiến thức hơi nông thì phải? Đông Hải có con cá lớn thế này mà để bỏ lỡ.

Tần Cương cười, Trương gia chỉ cần có 10% cổ phần trong hệ thống Cẩm Hồ trong nước thôi thì tài phú đã quá 12 tỷ rồi.

Thi Tân Phi thường ngày trầm mặc ít nói, nhìn Mông Nhạc ngồi vắt chân chữ ngũ phia sau Tịch Nhược Lâm giúp cô tham mưu, liền gọi: - Này Lão Mông, tiết lộ cho anh em tí đi, ngứa ngáy không chịu nổi ...

- Xéo, tôi cũng ký hiệp nghị bảo mật rồi ... Mông Nhạc chẳng đề ý tới hắn, cằm gác lên vai thơm của Tịch Nhược Lâm, chỉ dẫn cô phân phối tài sản cá nhân sao cho thích hợp.

Thấy Mông Nhạc không khai, Thời Học Bân trêu ghẹo: - Lão Mông, anh cũng từng nói mà, nam nữ phối hợp là phải chú trọng lấy của người giàu chia cho kẻ nghèo, nam nhân giàu lấy nữ nhân xinh đẹp mà nghèo, nữ nhân giàu thì lấy nam nhân nghèo, anh và Tịch sư tỷ kết hợp ít nhất mất đi 2 suất cướp giàu cứu nghèo rồi, tôi nói này hai người ... Hắn còn chưa nói hết bị Tịch Nhược Lâm đanh đá cầm bút phi trúng đầu, rú lên một tiếng, không mọi được câu nào từ Mông Nhạc, xoay qua bên cạnh gọi ngọt sớt: - Lệnh sư tỷ ...

- Tôi biết cũng chỉ ngang với các cậu thôi, đừng gọi tôi là sư tỷ. Lệnh Tiểu Yến chặn họng hắn lập tức, tên Thời Học Bân này ba hoa vô cùng, nói với hắn vài câu, không chừng bị hắn lừa.

Cô và Trương Khác quen nhau lâu lắm rồi, khi ấy Ái Đạt chưa có quy mô như hiện nay, Trương Khác còn phải lừa Giang Đại Nhi làm người mẫu quảng cáo, vậy mà bốn năm qua đi rồi, thời gian trôi qua thật là nhanh. Từ phía Chu Tiểu Quân, cô biết được địa vị của Diệp gia trên chính đàn, với mối quan hệ sâu rộng như Diệp gia, không phải bí thư tỉnh ủy hay bộ trưởng nào đó có thể bằng được, nếu như Thịnh Hâm cũng dung nhập vào hệ thống Cẩm Hồ rồi, như vậy lợi ích Diệp gia trong Cẩm Hồ không nhỏ.

Lệnh Tiểu Yến đoán từ đầu tới cuối chủ đạo sự phát triển của Ái Đạt là Trương Khác, chủ đạo lập nên cả đế quốc kinh tế Cẩm Hồ, điều này có thể nhìn ra được từ nhân vật hạch tâm của Cẩm Hồ qua lại với Trương Khác, nhưng Trương Khác nắm bao nhiều lợi ích ở Cẩm Hồ thì cô đoán không nổi.

Thời Học Bân bị Lệnh Tiểu Yến bịt miệng, cười hăng hắc hỏi Mông Nhạc: - Sau khi bắt chéo cổ phần, chút xíu cổ phần của tôi có thể có chức gì nhỉ ...

- Chắc là giám đốc, phó giám đốc ... Mông Nhạc nói: - Thực ra cái này khó nói lắm, các xí nghiệp của Cẩm Hồ đang phát triển tốc độ cao, cùng cấp bậc, cùng thành tích, nhưng vào trước một năm vào sau một năm thì chênh lệch rất lớn, ở bất kỳ xí nghiệp nào, nhân viên lâu năm luôn có lợi hơn ... Cậu quan tâm tới tới cái này làm gì?

- Lão Thời đang tính khi ve vãn mấy em gái Học viện Âm nhạc phải miêu tả tiền bạc và địa vị xã hội của mình ra sao ấy mà ... Đổng Dược Hoa cười hô hố, nói:

Mông Nhạc cũng cười, giục mọi người làm việc cho xong.

Hắn và Đỗ Phi có thể chọn cổ phần ở thương vụ Cẩm Hồ và các công ty hải ngoại khác, có thể tiếp xúc với con số tài vụ của thương vụ Cẩm Hồ và ESS, mới có thể tính là là biết được thương nghiệp hạch tâm của Cẩm Hồ, Mông Nhạc biết đại khái phân phối lợi ích của Cẩm Hồ ..

Diệp gia lấy Diệp Kiến Bân, Diệp Tiểu Đồng, Thiệu Tâm Văn làm đại biểu trực tiếp sáng tạo cho Cẩm Hồ hai xí nghiệp thành viên là điện khí Cẩm Hồ và điện tín Cẩm Hồ, chừng nắm 15% cổ phần.

Vợ chồng Tôn Thượng Nghĩa năm 97 có hơn 2 tỷ HKD, cung cấp tài chính đắc lực cho sự phát triển của Cẩm Hồ hai năm qua, ước chừng nắm 15%.

Tạ Vãn Tình có thể nói là nữ nhân đứng sau Cẩm Hồ, không có Tạ Vãn Tình, Cẩm Hồ không có khởi đầu thuận lợi như thế, chỉ có điều hai năm qua cô chuyên tâm vào kinh doanh trường quốc tế Hải Dụ, cho nên cổ phần còn chưa tới 5%, nhưng số cổ phần không thể hiện đúng địa vị ngầm của Tạ Vãn Tình trong Cẩm Hồ.

Đám Thiệu Chí Cương, Thịnh Thanh, Trương Tri Phi đều sáng lập nên sự nghiệp rồi mới dung nhập vào hệ thống Cẩm Hồ, chiếm khoảng 7% cổ phần. Tầng quản lý khổng lồ chiếm chừng 19% ( trong đó Tô Tân Đông và Đinh Hòe chiếm nhiều nhất, chừng 5%), người Hoa ĐNÁ bao gồm Cát gia ( Cát Minh Đức), Trần gia ( Trần Văn Thông), Mã gia ( Mã Văn Cừ) nắm chừng 5%....

Cứ bài trừ từng phần một, không khó tính ra tài phú cá nhân của Trương Khác, nếu nói tài sản trong nước và ngoài nước của Cẩm Hồ đều là 100 tỷ, thì tài sản cá nhân của Trương Khác là khoảng 88 tỷ.

Nếu tính tài sản thực sự thì lúc này tài sản của Cẩm Hồ khó tính nhất là tài sản vô hình của bố thương hiệu lớn Ái Đạt, Thịnh Hâm, Tân Quang, Hương Tuyết Hải là bao nhiêu mới thích thích hợp? Rồi tài sản kỹ thuật của vô số bản quyền phát minh phải lấy giá trị bao nhiêu mới thích hợp?

Mông Nhạc không đủ nhận thức về thế lực tư bản dân doanh ẩn dưới mặt nước, cho nên không nói được tài sản cá nhân của Trương Khác có thể tính là giàu nhất TQ chưa, có điều cái xếp hạng 100 người giàu của Hồ Nhuận chỉ có thể coi là đề tài tán nhảm lúc rảnh rỗi, không thể coi là thật.

Mông Nhạc tư giao với Trương Khác cũng sâu, hắn biết Trương Khác sớm chẳng còn hứng thú với việc bản thân có bao nhiêu tiền.

Năm nay tổng lợi ích dự kiến của Cẩm Hồ ở cả trong ngoài nước là 12 tỷ, lợi ích chia cho mình Trương Khác là hơn 5 tỷ rồi, Mông Nhạc nghĩ, nếu một người mỗi năm có thêm vài tỷ, đúng là chẳng cần tính mình có bao nhiêu tiền nữa ... Mà quan hệ cổ phần, tài sản của Cẩm Hồ phức tạp như thế, nếu tính tài sản một người là chuyện hết sức đau đầu.

Đám Tần Cương, Thời Học Bân vừa tính toán vừa tán phét, tới hơn 5 giờ mới làm xong việc, Diệp Tiểu Đông lôi Trương Khác, Đỗ Phi đi mãi mà chẳng về.

Chuyện bên này kết thúc, có nhân viên công tác tới thu dọn tài liệu.

Ngồi trong phòng suốt nửa ngày, lưng mỏi hết cả, đám Tần Cương muốn đi tìm chỗ hút thuốc, đi qua ngã rẽ thấy cửa một phòng họp để mở, đám Trương Khác ở bên trong, Tần Cương thò đầu vào, thấy cả Thiệu Chí Cương, Vương Duy Quân, Diêu Văn Thịnh, không biết bọn họ đang bàn việc gì.

Lúc này Trương Khác quay đầu sang, nhìn thấy bọn họ liền hỏi: - Mọi người xong việc rồi à?

- Ngồi lâu qua, ra ngoài cho thoáng khí. Tần Cương thấy Trương Khác không ngăn cản, liền cùng Thời Học Bân cười ngại ngùng đi vào, trên chiếc bàn gỗ lim lớn có mấy tấm bản đồ che mất quá nửa, mọi người đều đứng quanh bàn chỉ bản vẽ thảo luận, chỉ có Diệp Tiểu Đồng có thai là ngồi.

Tần Cương và Thời Học Bân nghe bọn họ thảo luận một lúc hiểu ra bọn họ đang thảo luận phương án kiến trúc siêu cao tuần. Khi thảo luận không thấy ai nói tới độ cao và số tầng, Tần Cương đứng hơi thấp không nhìn rõ ghi chú trên bản đồ, Thời Học Bân huých vai hắn, nói nhỏ: - 52 tầng ...

Tần Cương giật nảy mình, tên này tỉ mỉ đếm số tầng trên bản vẽ, trừ đi kiến trúc tháp nhọn bên trên không có quá nhiều ý nghĩa thì tòa nhà cao nhất ở Kiến Nghiệp cũng chỉ cao tới 148 mét, đó là trung tâm thương mại quốc tế Kiến Nghiệp. Vụ này có cả bí thư khu ủy khu cao tân tham gia thảo luận phương án thiết kế, chẳng lẽ muốn xây kiến trúc siêu cao tầng trên 200 mét?

Lúc này đám Mông Nhạc cũng thu dọn xong tài liệu, chen nhau ở cổng đứng xem, Thiệu Chí Cương vẫy tay: - Nào nào, vào cả đây góp ý cho chúng tôi tham khảo ...

- Đừng. Trương Khác can: - Ý kiến càng nhiều thiết kế càng phức tạp, chi phí xây dựng càng cao, tôi thấy cứ xây vuông vuông vức vức rất tốt ..

Vương Duy Quân lắc đầu, cùng Diêu Văn Thịnh đứng tránh qua, nhường chỗ cho đám Mông Nhạc vào xem bản vẽ.

++++

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Lộ Thương Đồ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook