Quân Môn Sủng Hôn

Chương 96: BẢN TÌNH CA MÙA ĐÔNG VIÊN MÃN (1)

Tử Tang Phỉ Phỉ

10/12/2014

Việc hợp tác làm ăn với Geneva thỏa thuận rất nhanh, tất cả thời gian còn lại trong hành trình là một ngày, Dịch Khiêm đột nhiên bảo đến thủ phủ Bá Nhĩ Ni của Thủy Sĩ để du lịch.

Ánh mặt trời buổi chiều của Thụy Sĩ vô cùng ấm áp, không giống trong nước vẫn nóng bức như có thể đem chưng chín một con tôm, cuộc sống của con người nơi đây tương đối chậm, nhà hàng Tây lộ ra ngoài chiếc ô mặt trời, có rất nhiều người đến đấy uống trà chiều.

Gian phòng này mang phong cách Tây cũ kỹ, cách xa khu thị trấn ầm ĩ và bận rộn, quanh tường là những dây Tương Vi, mang phong cách phối hợp của khá nhiều nước.

Gọi một chút bánh ngọt Hắc Sâm Lâm, thưởng thức mùi vị thơm nồng của Hồng Trà, nghe những nghệ sĩ đường phố đang trình diễn trên đàn Phong cầm, thật là một cảm giác hưởng thụ khiến người ta vừa lòng.

"Như thế nào, có phải cũng có cảm giác bước chân cuộc sống chậm lại vì hoàn cảnh đang chậm lại hay không?" Đặt tách cà phê xuống, Dịch Khiêm đột nhiên ngước mắt nhìn cô, cười đến ưu nhã.

"Nói không sai, vào những nơi tinh tế như thế này, cả người quả thật rất dễ chịu! Không giống ở trong nước, cho dù là đi uống trà buổi trưa, người đi đường cũng vội vàng, đúng là cả người nhẹ nhàng đi rất nhiều." Bình thường cô có thói quen uống trà chiều, cho dù là khi làm việc, cũng muốn pha một ly trà sữa đến phòng giải khát ngồi một chút, có thể ở nơi này hưởng thụ cuộc sống an nhàn, đã là thu hoạch ngoài dự đoán.

"Có lúc hoàn cảnh ảnh hưởng rất lớn đến con người, mặc dù tổ quốc vĩ đại của chúng ta đất rộng người đông, nhưng những nơi thật sự để cho ta cảm nhận được sự an nhàn và yên tĩnh thì không nhiều. Cho nên mỗi lần đi công tác, anh thường tới trấn nhỏ lân cận, ngồi đó cả buổi chiều, hưởng thụ thời gian đang chậm chạp trôi."

"Ừ, nơi này thật là một nơi rất tốt!" Ngừng tạm, cô ngước mắt nhìn anh, "Làm sao anh có thể biết đến ngôi thành cổ này? Em cho là anh kết thúc vấn đề hợp tác với Geneva sẽ chạy thẳng tới núi Alpes rồi chứ!"

Anh ngước mắt, ánh mắt dịu dàng nhìn cô, "Cái chỗ này, có ý nghĩa đặc biệt, đợi lát nữa sẽ dẫn em đi xem xung quanh."

"Ừ, được!" Những ngày này, anh cho cô rất nhiều niềm vui, đây là đoạn thời gian cô hạnh phúc nhất từ khi chào đời cho đến nay.

Năm đó Lam Mộ Duy phản bội, vẫn luôn để lại trong lòng cô một vết thương, hôm nay những ngày sống phóng túng, cô hoảng hốt cảm thấy, có ít thứ đã từ từ lắng đọng trong lòng, cuối cùng cũng sẽ yên tĩnh chết đi.

Có lẽ thật giống như Thẩm Bùi Bùi nói, thật không có cái gì khảm sâu là không qua được, chỉ là mình có nguyện ý để xuống hay không mà thôi.

Dịch Khiêm là một người đàn ông khác mà sau này cô mới biết, anh và cô tưởng như có chút không giống nhau, cô vẫn cho là, người đàn ông tôn quý và chói mắt này là người không thể cho người khác đến gần, thậm chí không dám kinh động, lại không nghĩ rằng, anh dịu dàng chăm sóc lại là cây kim chảy vào tận xương tủy.

Nhưng nếu cho cô thời gian, với người đàn ông như thế, cô chắc chắn sẽ yêu.

Nhớ tới những lời anh nói ngày đó, cho cô thời gian suy nghĩ thật kỹ, lúc anh nói câu này vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, không có chút ý tứ đùa giỡn nào, cô cũng từng cho rằng những lời này là sự thật.



Có lúc cho mình một con đường lui, cũng có thể đi bên cạnh nhau không có nghĩa là thiên trường địa cữu.

Đứng ở trung tâm thị trấn, Dịch Khiêm đột nhiên lôi kéo cô đi đến bên cạnh anh, sau đó anh dừng bước chân lại, tươi cười nhìn cô, "Nhắm mắt lại cảm nhận trong không khí có mùi vị gì?"

". . . . . ." Hơi híp mắt lại, cô khẽ cười nhìn bộ dáng vui vẻ của anh, tức giận liếc anh một cái "Còn phải nhắm mắt lại sao? Nơi này đầy trời đều mang hương vị cà-phê!"

"È hèm, nếu như nói kỹ một chút, không gọi cà phê nóng, mà là chocolate nóng. Biết cà phê nóng và chocolate nóng rất khác nhau không?"

Anh lôi kéo cô đến một cửa hàng chocolate Confiserie. Tschirren đi tới, lúc này có không ít dân bản xứ đang đứng ở đây đợi mua chocolate vừa ra lò, sóng người bắt đầu khởi động, có thể thấy được được độ hoan nghênh của nó.

"Cà phê nóng không phải được làm từ chocolate nóng sao? Em không có nghiên cứu qua mấy thứ chocolate cà phê này, chỉ thích ăn mà thôi!"

Cô yêu ngọt như mạng, phàm là cái gì ngọt thì không ai cử tuyệt, chocolate ăn nhiều cũng dần dần phân biệt ra các loại mùi vị và thủ công chênh lệnh của người làm.

Dắt tay của cô, anh dẫn cô vào trong tiệm, thận trọng che chở cô, nhẹ giọng giới thiệu: "Cà phê nóng là từ cây ca-cao mà ra, đường và nhiều hỗn hợp khác tạo thành, bên trong không chứa nhân ca-cao. Còn chocolate nóng thì lại khác, nó là do chocolate khối chế thành, bao gồm một ít ca-cao, ở trong nước không ít người ưa cà phê nóng, bởi vì chất béo thấp, còn chocolate nóng thì lượng chất béo cao hơn."

Dừng bước chân lại, anh quay đầu nhìn cô, ánh mắt dịu dàng, "Khi em ở trong nước em chỉ đa phần uống được cà phê nóng mà thôi, nơi này chocolate nóng là thuần túy nhất, hơn nữa còn được làm đơn gian nhất! Ở mọi cửa hàng đều có những cách làm khác nhau, hơn nữa từng người còn có những bí quyết riêng, hương vị cũng không giống nhau, em có thể nhìn thử!"

Những thứ này có thể nói là kiến thức chuyên nghiệp, cô chưa từng nghe ai nói qua, hôm nay nghe được ngược lại có chút ngoài ý muốn, "Làm thế nào em cũng không ngờ là anh nghiên cứu về chocolate kỹ đến thế? Cũng không thấy anh thích uống loại này?"

Trong ấn tượng của cô, anh là người không thích đồ ngọt; ngược lại, anh tương đối yêu thích những thức uống có vị đắng.

"Chocolate là món ăn mà con gái rất thích, bởi vì một người bạn của anh là chuyên gia thưởng thức chocolate, mưa dầm thấm đất, anh học được mấy chiêu, không hơn."

"Chuyên gia thưởng thức Chocolate? Đây cũng là một nghề nghiệp sao?!" Cô thật sự chưa từng nghe qua tên ngành nghề này, chuyên gia dinh dưỡng cô biết, còn chuyên gia thưởng thức ngược lại chưa từng nghe qua!

"Cái gọi là chuyên gia thưởng thức Chocolate chỉ là một nghề phụ, bình thường cậu ta làm ở một công ty chuyên về chocolate, mỗi khi công ty chuẩn bị ra mắt một sản phẩm Chocolate mới, sau khi nghiên cứu điều chế tốt, cũng đưa cho vài chuyên gia và những người am hiểu ăn thử mấy hộp."



"Thông qua thưởng thức Chocolate vừa ăn nó, vừa tiến hành ‘xoi mói’ nó. Loại chocolate này có nhiều chất béo hay không? Có cảm giác viên mãn hay không? Vị ngọt và đắng có trung hòa được hay không? Duy trì cảm giác được trong bao lâu. Hương liệu vận dụng có tốt hay không? Có quá nhiều, để khiến cho người ta mất đi cảm giác nhẹ nhàng khi ăn hay không? Tìm ra những thiếu xót, nơi nào chưa được ổn, rồi đưa cho người chế biến thay đổi lại, sửa đổi không ngừng. Đây chính là công việc của một chuyên gia thưởng thức chocolate, như thế nào, có phải em rất ngạc nhiên hay không?"

"Đúng vậy, có thể làm một chuyên gia thưởng thức, bọn họ phải có khẩu vị rất tốt, hơn nữa, khẳng định rất bắt bẻ!" Ngừng tạm, cô làm như nghĩ tới điều gì, nhíu mày nhìn anh, "Người kia có tính tình bắt bẻ, anh làm bạn bè với anh ta sẽ không mưa dầm thấm đất đó chứ?!"

"Có câu nói, gần mực thì đen gần đèn thì sáng, lời nói của ông bà xưa quả không sai!"

Khẽ cười một tiếng, cô xoay người đi quan sát cửa hàng không tính là lớn này.

Cả căn phòng tràn ngập mùi vị của ca-cao, mỗi một viên chocolate được trưng bày đều được thiết kế rất tỉ mỉ, mè nheo nửa ngày, cô bưng cái mâm đi tuyển chọn vài loại, chuẩn bị lấy giấy tính tiền, có người xông tới từ phía sau.

Người nhân viên phục vụ đứng phía đối diện chợt đề nghị cô thử một chút một loại khác giống hộp vuông nhỏ, mới nhìn giống như kẹo đường ở trong nước, bốn cạnh vuông vức, không có bề ngoài hoa lệ

Nhân viên phục vụ dùng khay đưa hàng mẫu lên, nói một câu tiếng anh: "Ngài có thể không mua, nhưng không thể không nếm."

Cô không hiểu quay đầu lại nhìn người phía sau, Dịch Khiêm cười gật đầu một cái: "Đừng nhìn nó tầm thường không mát mắt, đây mới là chiêu bài của Bá Nhĩ Ni!"

"Thật sao?" Cô có chút không tin quay đầu hỏi nhân viên phục vụ: "Nó tên là gì?"

"Không có tên đặc biệt, gọi là hộp vuông be bé." Nhân viên phục vụ nói tiếng Anh lưu loát, mang theo một nụ cười ngọt ngào.

Nếm thử một miếng, lúc này mới hiểu, như thế nào chính là cực phẩm không quan trọng bề ngoài, hộp vuông be bé mang hương vị đặc biệt quả thật cô đã thử qua rất nhiều chocolate trong nước rồi và không có cái nào có thể so sánh với cái này!

Không chút do dự liền mua rất nhiều, ra khỏi cửa hàng anh mới giải thích với cô: "Cái chocolate hộp vuông be bé là được làm từ hạt ca-cao tốt nhất, đây là cửa hàng làm chocolate có truyền thống rất lâu đời, hơn nữa còn là sản xuất hơn tám mươi năm, vẫn cố gắng gìn giữ hương vị truyền thống."

"Ừ, vậy em muốn thưởng thức tất cả chỗ này, không cần làm hại."

Cầm tách chocolate nóng đi trên đường, cô mặc cho anh dắt, để mặc cho mình làm cô gái nhỏ, nghe anh giải thích thuật ngữ chuyên ngành.

Thời gian thật là hoàn hảo, tốt đẹp và ấm áp, chocolate ngọt, ngọt đến tận đáy lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quân Môn Sủng Hôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook