Quan Môn

Chương 647: Nan đề thật lớn.

Thao Lang

08/01/2015

Đương nhiên rồi, từ cá nhân Chu Tử Kiện đến xem, cái sinh ý này cũng không tệ lắm, ở trong tỉnh không cần chi một phân tiền, đường cao tốc này liền xây dựng xong, còn nói đến chuyện thu lộ phí, đó cũng là chuyện hợp lý, còn nói đến phương diện thu phí này nhìn như ăn phải cái lỗ vốn, nhưng mà cũng không cần phải tính toán, hàng năm còn có thể thu lại một bộ phận thuế, đây cũng là sinh ý tương đối có lợi.

Thế nhưng mà từ ảnh hưởng chính trị nhìn lại, dù sao cũng là không có tiền lệ, cho nên không thể không thận trọng xử lý.

Thậm chí Chu Tử Kiện cảm giác được, chuyện này ngay cả đồng chí Nhạc Sơn cũng chưa hẳn có thể quyết định được, không chừng còn cần phải hướng trung ương xin chỉ thị mới được.

Nghĩ đến đây, Chu Tử Kiện không khỏi liếc Diệp Khai một cái, trong lòng tự nhủ vị trẻ tuổi này quả nhiên lợi hại, nói dăm ba câu là có thể giải quyết vấn đề, nhưng mà lại ném ra một cái vấn đề càng khó giải quyết hơn, tư nhân trực tiếp đầu tư tu kiến đường cao tốc, vấn đề này xác thực rất khó giải quyết.

Một khi đã thành, chính là người đầu tiên mở đường cho thiên hạ, nếu là thất bại, toàn bộ lãnh đạo của tỉnh Hà Đông đều phải hổ thẹn đấy, thậm chí sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ chính trị của bọn họ.

- Cái gì, hắn thật sự nói như vậy?

Sau khi Bí thư Nhạc Sơn nghe Chu Tử Kiện nói xong, rất hiếm thấy vò đầu lên.

Tóc của Bí thư Nhạc Sơn xác thực tương đối dày, nhưng dù sao cũng đã lớn tuổi, như thế mà cũng không nhịn được vò đầu lên, hơn nữa hắn gần đây lại vô cùng chú trọng hình tượng bên ngoài, cho nên sẽ rất ít có loại hành vi vò đầu này, hôm nay nghe xong tin tức mà Chu Tử Kiện phản hồi về, lại có chút nhịn không được.

- Đúng vậy, Bí thư Nhạc.

Chu Tử Kiện phi thường trịnh trọng tỏ vẻ nói:

- Kỳ thật tôi cảm thấy được ý nghĩ này của Diệp Khai cũng không tệ, trong tỉnh muốn xuất ra nhiều tiền như vậy, cũng không phải là chuyện dễ, quá độ hướng quần chúng phát động quyên tiền, thì sẽ lo lắng dẫn phát một ít tình huống không tốt, nếu như hắn trực tiếp có thể tìm đến được lượng tài chính lớn như vậy mà nói…, chuyện này chưa chắc đã không thể làm được.

Bí thư Nhạc Sơn nhẹ gật đầu, sau đó hơi xúc động nói:

- Đúng vậy a, tiền là đồ tốt, đã có tiền, có thể làm rất nhiều chuyện, ta cũng muốn vậy a.

Bất quá hắn còn nói thêm:

- Có thể là sự tình này cũng không phải là chuyện dễ, mặc dù nói mượn gà đẻ trứng rất là ngon đấy, nhưng dù sao cũng chưa có tiền lệ, mà bên trong tỉnh Hà Đông, tương đối mà nói là tư tưởng muốn bảo thủ rất nhiều, khó có thể tiếp nhận loại tư tưởng này, ta nghĩ chúng ta có rất nhiều công tác muốn làm rồi.

- Nhạc bí thư, ý của ngài là đồng ý?

Chu Tử Kiện nghe xong, lập tức có chút kinh ngạc.

Tuy hắn cảm thấy Bí thư Nhạc Sơn nhất định sẽ động tâm, nhưng lại thật không ngờ hắn nhanh như vậy liền hạ quyết tâm, hơn nữa định lúc này áp dụng một ít biện pháp, điều này khiến cho Chu Tử Kiện cảm thấy có chút khiếp sợ.

Chẳng lẽ nói, trình độ coi trọng của Bí thư Nhạc Sơn đối với Diệp Khai, đã đến loại trình độ này?

Dù sao bây giờ còn có một điểm là chưa xác định được xuống, chính là Diệp Khai cam kết 3 tỷ tiền mặt, phải chăng thật sự trong vòng 3 ngày liền có thể thực hiện?

Nếu như mọi người phí hết tất cả khí lực, rốt cục tại hội nghị thường ủy đã đạt được ý kiến nhất trí, đồng thời cũng thuyết phục được lãnh đạo trung ương cho phép, nhưng mà đến lúc đó, Diệp Khai tìm không tới một món tiền lớn như vậy, chẳng phải là đem lửa giận của mọi người nổi lên sao?

Nếu có kết quả như vậy mà nói, đoán chừng toàn bộ Tỉnh ủy Hà Đông sẽ mất hết mặt mũi, có lẽ lãnh đạo chủ yếu còn vì thế mà phải gánh chịu trách nhiệm, dù sao không có rõ ràng tình thế liền ăn nói lung tung, loại chuyện này không phải là chuyện mà lãnh dạo tỉnh phải làm.

- Loại chuyện này, cớ sao lại không làm chứ?

Bí thư Nhạc Sơn cười nói:

- Không cần ở tỏng tỉnh tốn một phân tiền, đường liền được sửa, lại có thể thu một bộ phận thuế, ngươi cảm thấy chuyện mua bán này không được tốt sao?

- Ta đương nhiên hy vọng làm như vậy, chỉ là có chút lực cản cũng là có đấy.

Chu Tử Kiện nói ra:

- Ví dụ như bọn Cố bí thư, chăn hản là sẽ đồng ý.

Đám người Phó bí thư tỉnh ủy Cố Thành, có lực ảnh hưởng ở hội nghị thường ủy cũng rất lớn, lúc trước đối với chuyện tu kiến đường cao tốc, thái độ của bọn hắn liền tương đối tiêu cực, lúc này lại làm ra một cái phương án để cho bên ngoài rót tài chính vào sửa đường, đoán chừng sẽ gặp phải lực cản lớn hơn, đây cũng là điều mà Chu Tử Kiện lo lắng nhất.

Nếu muốn giàu, trước sửa đường, sửa lộ, tốc độ phát triển kinh tế sẽ tăng lên, chất lượng sinh hoạt của dân chúng cũng sẽ tăng lên, cuộc sống của mọi người đều khá giả, nhưng mà đối với một số thế lực bảo thủ mà nói, lại không phải là chuyện gì tốt, sau khi phát triển kinh tế và giao thông thuận lợi, tùy theo đó chính là dân trí tăng lên, dân chúng thông minh, giàu có rồi, đối với những người lãnh đạo muốn nhất ngôn cửu đỉnh mà nói, thật không phải là chuyện gì tốt.

Ít nhất, bởi như vậy, tác phong đám cán bộ có thói quen chế độ gia trưởng, sẽ rất bị động.

Cho nên, bọn hắn mới có thể tận hết sức đi ngăn cản kinh tế địa phương mau chóng phát triển, đồng thời tận hết sức lựa đem tất cả những thứ có thể mò đến tiền, đều cất vào trong túi của mình.

- Trung ương hy vọng tỉnh Hà Đông mau chóng phát triển, chúng ta có nghĩa vụ hết sức làm được điểm này.

Đối với lời nói của Chu Tử Kiện mà nói…, Bí thư Nhạc Sơn cũng không có chính diện đáp lại, bất quá hắn vẫn không nhịn được nói một câu:

- Nhi tử của đồng chí Cố Thành, nghe nói về nước rồi à?

- Chuyện này ta cũng có nghe nói, chỉ là không biết thật giả.

Tuy Chu Tử Kiện cũng nghe bên Tỉnh ủy đồn đại, trên cơ bản cũng xác định chuyện này là thật, nhưng do không biết Bí thư Nhạc Sơn có thái độ gì, tự nhiên cũng không thể đem những tin đồn thất thiệt lấy ra thảo luận.

- Há, chúng ta có một ít cán bộ, đối với sự phát triển của quốc gia không có lòng tin a.



Bí thư Nhạc Sơn nói một cách đầy ý vị sâu xa.

- Đây đúng là một vấn đề, tôi cảm thấy được ở trên tinh thần văn minh kiến thiết, có chút công tác còn làm thiếu rất nhiều.

Chu Tử Kiện lập tức tỏ vẻ nói, hắn là người từ bộ ủy đi ra, đối với loại nhận thức này vẫn tương đối tích cực đấy.

Nếu như tất cả mọi người đều có một trái tim đền nợ nước, chắc hẳn sẽ không đưa người ra nước ngoài hay gì gì đó, hiện tại phong trào đưa người ra nước ngoài này rối rít xuất hiện, chỉ có thể nói rõ một vấn đề, tuy kinh tế phát triển, nhưng mà giáo dục lại tụt hậu, một quốc gia không có lực hấp dẫn gì đối với quốc dân của mình, cũng có thể coi là đại quốc, cường quốc sao?

- Ha ha, trong tỉnh dễ nói, làm sao giao chuyện này cho thượng tầng, thật đúng là phí đầu óc.

Bí thư Nhạc Sơn đột nhiên nở nụ cười, lại gãi đầu một cái nói:

- Ngươi và Diệp Khai chứng thực chuyện này một chút, trước tiên ta đi Bắc Kinh một chuyến, chuyện này cấp bách, đường cao tốc sớm ngày hoàn thành, đối với phát triển kinh tế ở tỉnh Hà Đông chúng ta có tác dụng xúc tiến không cách nào lường được.

- Được rồi.

Chu Tử Kiện lập tức đáp ứng.

- Ai, Diệp Khai đồng chí, thật sự vung tới cho ta một nan đề thật là lớn a!

Nhạc Sơn tự nhủ.

Mặc dù Chu Tử Kiện không có trả lời, nhưng mà đối với thuyết pháp này của Bí thư Nhạc Sơn cũng là khắc sâu chấp nhận, chuyện này muốn tỉnh thông qua cũng không tính là việc khó, nhưng phải lấy được sự ủng hộ của trung ương, tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng như vậy, ít nhất mấy vị trong đám thường ủy bọn họ phải biểu thị ra minh xác ủng hộ, mới có thể đem việc này thông qua chứ?

Cho nên Bí thư Nhạc Sơn mới nói những lời như vậy, bởi vì chính hắn tựa hồ cũng không có hoàn toàn chắc chắn giải quyết được chuyện này.

- Bí thư trưởng, giúp ta an bài chuyến bay, ta muốn trước tiên bái kiến đồng chí Hồng Chính, tranh thủ sự ủng hộ của ông ta.

Bí thư Nhạc Sơn nói ra.

- Được rồi.

Chu Tử Kiện hồi đáp:

- Bất quá chỉ có đồng chí Hồng Chính ủng hộ, có hay không còn đơn bạc một ít?

- Không có việc gì đâu, Diệp Tương Càn đồng chí nhất định sẽ ủng hộ, còn mấy vị khác, đoán chừng vấn đề cũng không phải là quá khó khăn đi.

Bí thư Nhạc Sơn trầm ngâm nói.

Trước kia thái độ của Diệp lão gia tử Diệp Tương Càn, thật ra là tương đối bảo thủ, chỉ là mấy năm gần đây bị ảnh hưởng bởi Diệp Khai, hoặc là nhận được các ảnh hưởng từ phương diện khác, đối với cải cách cũng có cường độ ủng hộ mạnh hơn rất nhiều, chuyện tình lúc lày lại là cháu trai Diệp Khai của hắn chủ đại, như vậy Diệp lão gia tử lại có lý do gì để phản đối đây.

- Bí thư Nhạc, nếu như ngài đến Bắc Kinh mà nói…, có nên mang đồng chí Diệp Khai cùng đi, có thể hay không càng tốt một chút?

Chu Tử Kiện đột nhiên đề nghị nói.

Hôm nay Chu Tử Kiện đã biết lai lịch của Diệp Khai, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội lợi dụng giá trị cao nhất của hắn.

Bí thư Nhạc Sơn nghĩ nghĩ, lập tức liền nở nụ cười:

- Bí thư trưởng, cũng là ngươi nghĩ chu đáo, ta muốn mang tiểu tử này đến Bắc Kinh mà nói…, đoán chừng người ủng hộ sẽ càng nhiều hơn một ít.

Sau khi hắn nghe Chu Tử Kiện đề nghị, đã cảm thấy biện pháp này không tệ, liền dứt khoát nói ra:

- Được rồi, ngươi cũng không cần một mình đi gặp Diệp Khai rồi, trực tiếp nói hắn đến chỗ ta một chuyến, đem chuyện này xác định một cái là được.

- Được.

Chu Tử Kiện gật đầu nói.

Kỳ thật trong lòng hai người bọn họ đều rất rõ ràng, chuyện này phải chăng có thể thông qua, mấu chốt vẫn là muốn nhìn 3 tỷ tài chính có phải là thật hay không, nếu quả như giống như lời Diệp Khai nói, 3 tỷ tài chính sẽ được chuyển đến trong vòng 3 ngày, như vậy bên phía trung ương cũng không có lý do gì để cự tuyệt yêu cầu phát triển của tỉnh Hà Đông.

Dù sao, sửa đường là một chuyện tốt, đều là lợi nước lợi dân.

Sau đó hai người lại thương nghị với nhau vài câu, Chu Tử Kiện liền tự mình gọi điện thoại cho Diệp Khai.

Kết quả là trong điện thoại truyền đến âm thanh máy bận, cái này không khỏi khiến cho hai người cảm thấy có chút kinh ngạc.

- Thằng này, như thế nào lại không nghe?

Chu Tử Kiện có chút tò mò nói.

- Liên hệ với đơn vị của hắn đi.



Bí thư Nhạc Sơn tỏ vẻ nói.

Chu Tử Kiện liền gọi điện thoại đến Bí thư thị ủy Kim Trạch Khải.

- Đồng chí Tử Kiện, làm sao lại có thời gian rảnh gọi điện thoại cho ta, ha ha.

Sau khi Kim Trạch Khải cầm điện thoại lên, liền vừa cười vừa nói.

Chu Tử Kiện vừa tới tỉnh Hà Đông không lâu, quan hệ với phần lớn người cũng tương đối bình thường, nhưng với tư cách đồng dạng là người mới chọn lựa vào thường ủy Tỉnh ủy, quan hệ với Kim Trạch Khải vẫn tương đối gần một chút, bởi vì tiếng nói của hai người có điểm chung nhiều hơn một chút, bởi vậy cũng có mấy lần qua lại, mà bây giờ Chu Tử Kiện đột nhiên gọi điện thoại tới, Kim Trạch Khải cũng sẽ không cảm thấy có chuyện gì không ổn.

- Ha ha, chào ngươi Kim Trạch Khải đồng chí.

Chu Tử Kiện nói ra:

- Tôi có chuyện muốn tìm đồng chí Diệp Khai, nhưng mà không biết làm sao lại không liên lạc được, ngươi có biện pháp liên lạc với hắn không?

- Như vậy à?

Sau khi Kim Trạch Khải nghe xong, liền có chút kinh ngạc:

- Điện thoại di động của hắn cũng không gọi được sao?

- Không ai nghe.

Chu Tử Kiện nói ra.

- Cái đồng chí Tiểu Diệp này…

Sau khi Kim Trạch Khải nghe xong, oán trách một câu:

- Ta đây cũng không có phương thức liên lạc khác rồi, bất quá bên phía đồng chí Tần Phương Trần, sẽ có cách liên lạc khác cũng nên?

Chu Tử Kiện nghe xong, lập tức vỗ ót mọt cái, chỉ mới nghĩ đến Diệp Khai chỉ là Bí thư kỷ ủy của thành phố Long Thành, lại quên hắn cùng kỷ ủy của tỉnh liên hệ càng thêm mật thiết một ít, vì vậy liền gọi điện thoại qua cho Bí thư kỷ ủy tỉnh Tần Phương Trần.

- Phương thức liên lạc với Diệp Khai a…

Tần Phương Trần đồng chí nghe xong, cũng có một ít hiếu kỳ:

- Được rồi, ta liên lạc với hắn một chút, chuyển cáo là Bí thư trưởng đang có chuyện tìm hắn.

Đã qua một hồi, rốt cuộc đã có điện thoại của Diệp Khai gọi lại.

- Chào Bí thư trưởng, tìm tôi có dặn dò gì?

Thanh âm của Diệp Khai truyền tới.

- Không phải là ta tìm ngươi, mà là Bí thư Nhạc muốn gặp ngươi, hiện tại ngươi có thể tới không?

Chu Tử Kiện hỏi.

- Hiện tại a …

Diệp Khai ở trong điện thoại do dự một chút, sau đó mới lên tiếng:

- Cũng tốt, vừa vặn ta cũng có một ít sự tình, phải hướng lãnh đạo báo cáo, sau hai mươi phút, ta sẽ có mặt ở Tỉnh ủy.

- Được, Bí thư Nhạc và ta ở văn phòng chờ ngươi.

Chu Tử Kiện gật đầu hồi đáp.

- Chuyện phiền toái thật là nhiều.

Diệp Khai buông điện thoại xuống, thuận miệng lẩm bẩm một câu.

Tuy thanh âm của hắn không lớn, nhưng mà thời điểm vừa gọi điện thoại lúc nãy, mấy vị trong phòng thế nhưng đều nghe được rành mạch, Nhạc bí thư Tỉnh ủy và Bí thư trưởng Chu Tử Kiện đều đang đợi Diệp Khai đến đấy.

Có thể khiến cho hai vị quan to của Tỉnh ủy đồng thời phải chờ, quả nhiên không phải là người bình thường.

Dương Thuận Hinh liếc nhìn Diệp Khai, trong lòng tự nhủ vị Bí thư trẻ tuổi này nhất định là muốn làm đại sư đấy, thoạt nhìn Bí thư kỷ ủy thành phố Long Thành cũng chỉ là một trong vô số những điểm dừng chân của hắn mà thôi.

Về phần nói mấy vị ủy viên kỷ ủy khác của thành phố, thần sắc lúc này cũng là cực kỳ chuyên chú, đôi tai ngẫu nhiên dựng thẳng lên, muốn từ bên trong đối thoại của bọn họ, nghe ra chút gì.

- Diệp bí thư, có thay đổi gì sao?

Dương Thuận Hinh là Phó bí thư, hơn nữa là người phụ trách công việc chủ yếu của kỷ ủy thành phố Long Thành, thời điểm Diệp Khai không có ở đây, công tác kỷ ủy đều là do nàng xử lý.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook