Chương 1059: Nghĩ cách cứu viện cùng kéo dài
Thao Lang
11/02/2015
- Tìm được tín hiệu phát trở về của Nhị thiếu gia sao?
Lý Hải có chút khẩn trương hỏi.
Từ sau khi đã nhận được Lê thúc trao quyền, công tác truy tìm tín hiệu trả về của Diệp Khai được toàn diện triển khai, một bộ thiết bị chuyên dụng mở liên tục để trong thời gian ngắn nhất xác định vị trí hiện nay của hắn.
Loại kỹ thuật này kỳ thật cũng vô cùng đơn giản, không phải là kỹ thuật lợi dụng vệ tinh gps định vị các loại mục tiêu truy tung, mà là áp dụng kỹ thuật định vị nhiều máy nhận tín hiệu giao nhau, đồng bộ tiến hành tính toán, sau đó xác định vị trí mục tiêu.
Mặc dù nói nghe có chút tụt lại hơn nửa thế kỷ khi xác định vị trí của đối phương dưới mặt đất nhưng khi triển khai trong một khu vực vẫn tương đối tin cậy.
Nhất là trong tình huống nhiều hệ thống đồng thời mở ra thì độ chính xác càng thêm tin tưởng.
Bọn họ mở máy chừng 10 phút thì trên cơ bản đã nhận được tin tức tọa độ của Diệp Khai.
- Quái, số liệu biểu hiện Nhị thiếu gia cách đây không xa …
Nhân viên phụ trách truy tung kinh ngạc nói:
- Nhưng chúng ta đã tìm tòi qua vùng này, cũng không có phát hiện gì.
- Mục tiêu có còn di động?
Lý Hải hỏi.
- Biên độ di động không lớn, trước mắt đã dừng lại rồi.
Nhân viên công tác hồi đáp.
- Nói như vậy đem bản đồ cống ngầm của thành phố tới đây, tôi đoán chừng bọn họ lợi dụng đường ống để thoát đi hiện trường…
Lý Hải phân tích:
- Nếu không như thế, cũng không có khả năng trong thời gian ngắn thoát được chúng ta.
Mọi người nghe xong đều cảm thấy rất có đạo lý, vì vậy đem bản đồ hệ thống cống ngầm tiến hành phân tích, nhưng khi nhìn qua cảm thấy có chút kỳ quái, vì vậy không gian đường ống dưới đất không đủ cho người trưởng thành lái phương tiện giao thông gì đi lại, nhất là có đoạn đường ống lâu năm thiếu tu sửa, hoặc là bế tắc, căn bản không cách nào thông qua.
Bởi vì nguyên nhân phương diện này mà suy đoán của Lý Hải lập tức đã bị bác bỏ.
- Kì quái.
Lý Hải cũng cảm thấy có chút khó tin.
Nếu như không phải như thế vậy bọn họ như thế nào ly khai?
Đường Mộc ở một bên nhìn xem những đường ống phức tạp, trong lòng cũng thấy sốt ruột, nhưng hắn nghiên cứu một hồi liền đưa ra một loại khả năng khác.
- Nhị thiếu gia ít nhất đã 10 phút không có phát sinh di động, chúng ta có thể suy đoán là dưới mặt đất tồn tại một công trình ngầm lớn hay không?
Đường Mộc suy đoán.
- Ý nghĩ này cũng không phải không có lý. Lý Hải nghe xong, gật đầu nói:
- Nếu như dưới mặt đất có công trình vậy thì cần tiến hành kiểm chứng cùng quân đội địa phươn, Đường Mộc, lập tức liên hệ quân đội địa phương, yêu cầu có được tư liệu chi tiết về công trình ngầm khu vực này.
- Tuân lệnh.
Đường Mộc sau khi tiếp nhận mệnh lệnh lập tức tựu đi thu xếp chuyện này.
- Các đồng chí, Nhị thiếu gia bình thường đối đãi chúng ta như thế nào, tất cả mọi người đều tinh tường. Hôm nay anh ấy gặp nạn trước mắt chúng ta, chuyện này chúng ta không cách nào dễ dàng tha thứ. Vô luận công hay tư, chúng ta cần trong thời gian ngắn nhất cứu được Nhị thiếu gia!
Lý Hải nói với mọi người.
- Lí ca nói đúng.
- Chúng tôi nghe anh đấy.
Mọi người nhao nhao tỏ thái độ, chúng chí thành thành, thề muốn đào sâu ba thước cũng phải bắt được đối phương.
Qua một hồi, Đường Mộc đi liên lạc quân đội địa phương báo về tin tức.
Trong khu vực này quả nhiên có một công trình ngầm cỡ lớn dưới đất, là một công sự ngầm xây chừng ba mươi năm trước, chuẩn bị cho khẩu hiệu “Bị chiến bị hoang” lúc đó.
Chỉ là sau khi công sự này xây xong thì xảy ra một chuyện, xuất phát từ phương diện an toàn, quân đội phong bế công sự này, lâu dần mọi người cũng quên lãng.
Nếu như không phải lần này Diệp Khai xảy ra chuyện khiến đám Lý Hải suy đoán thì chắc không ai còn nhớ đến có công sự như vậy tồn tại ở đây.
- Tình huống hiện tại cũng rất rõ ràng, chúng ta cần xâm nhập dưới đáy, triển khai tiêu diệt đối phương, cứu Nhị thiếu gia trở ra......
Lý Hải nói:
- Nhưng chúng ta cũng cần chú ý tới một điểm nữa, Nhị thiếu gia tánh mạng an toàn mới là trọng yếu nhất, chúng ta không thể để đối phương chó cùng rứt giậu, vạn nhất làm bị thương Nhị thiếu gia, vậy thì cái được không bù đắp đủ cái mất.
- Chuyện này phải cẩn thận nghiên cứu, chúng ta cần dụng cụ chuyên nghiệp để hành động.
Đường Mộc đề nghị:
- Có bột mới gột nên hồ, đã có dụng cụ chuyên nghiệp, chúng ta mới có thể liệu tiên cơ địch, tranh thủ một lần hành động tiêu diệt, giải cứu Nhị thiếu gia an toàn.
- Hiện tại hướng Lê thúc báo cáo tình huống a.
Lý Hải nói.
Lê thúc nhận được tin tức, lập tức làm ra chỉ thị, trao quyền cho bọn họ lấy từ các nghành địa phương các dụng cụ tác chiến dưới mặt đất, thí dụ như thiết bị dò sinh mạng cự ly xa, thiết bị dò âm, các loại rô bốt mi ni để áp dụng hành động.
- Tôi chỉ cường điệu một điểm, chính là phải bảo đảm an toàn cho Nhị thiếu gia , những thứ khác cũng có thể cân nhắc sau. Cuối cùng Lê thúc đặc biệt cường điệu.
Trên thực tế, đối với chuyện này, Lê thúc cũng cảm thấy có chút căm tức.
Bởi vì ông đã lấy được tư liệu của đối thủ thông qua nội tuyến rồi giao cho Diệp Khai, nhưng lại xuất hiện biến số kia khiến xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Điều này cũng nói lên là công tác của tổng cục tình báo có tỳ vết, điều này khiến Lê thúc vốn rất tự tin cảm thấy có chút mất mặt.
Cho tới bây giờ, Lê thúc vẫn quyết định chưa đem việc này cáo cho nhà Diệp Khai, cũng là hi vọng đầu tiên có thể thuận lợi giải quyết việc này, tránh cho bọn họ cảm thấy lo lắng.
Dù sao, vô luận là Diệp Tử Bình hay Diệp lão gia tử, Nhị lão gia tử đều đều là nhân vật quyền cao chức trọng, quốc sự quấn thân, một khi bởi vì việc này mà đau đầu vậy cũng chính là lỗi của ông.
Huống hồ với tư cách trưởng bối Diệp Khai, Lê thúc cũng là người duy nhất có thể quyết định bỏ hay lấy, cũng có thể thay Diệp Khai hoặc là thay Diệp gia quyết định. Nếu như ông cũng không có cách nào vậy thì không ai có thể hơn.
- Tìm được vị trí cụ thể của Nhị thiếu gia, thông qua bản vẽ xác định là trong công trình ngầm. Chúng tôi đã đánh dấu vị trí, yêu cầu lập tức triển khai hành động?
Đúng lúc này, nhân viên công tác cầm phân tích tình báo mới nhất, có chút kích động xin chỉ thị Lý Hải.
- Vậy thì hành động a, chúng ta mang theo thiết bị phân biệt, phân thành ba tiểu tổ từ vị trí khác nhau tiến vào, hết thảy phải cẩn thận, nhớ mục tiêu quan trọng nhất là an toàn của Nhị thiếu gia.
Lý Hải quyết định thật nhanh.
Bọn họ đã nghiêm túc nghiên cứu qua kết cấu công trình dưới mặt đất. Kết cấu công trình này khá phức tạp, tổng cộng có cao thấp sáu tầng, độ cao mỗi một tầng không bằng nhau, tầng cao nhất chừng 10m, có cách cục hoàn chỉnh của một nhà xưởng dưới mặt đất.
Theo đồ nhìn lại, bên trong chắc có thiết bị thông khí hoàn thiện, có điều trải qua lâu như vậy cũng không rõ ràng những thiết bị này vẫn có thể vận chuyển tự nhiên.
Xuất phát từ phương diện an toàn, đám Lý Hải vẫn mang theo thiết bị cứu sinh trong trườn hợp thiếu dưỡng khí để ngừa các loại tình huống ngoài ý muốn phát sinh.
- Hành động!
Theo mệnh lệnh của Lý Hải, 16 cảnh vệ của Diệp Khai, còn có cả đặc công lâm thời điều động từ tổng cục tình báo chia theo nhiều thông đạo tiến nhập công sự bỏ hoang dưới mặt đất.
- Các anh là người nào?
Diệp Khai không đáp ứng, nhưng lại hỏi một câu.
Sau khi hắn ngầm mở thiết bị truyền tín hiệu về thì bình tĩnh hơn rất nhiều.
Bởi vì tần số của thiết bị truyền tín hiệu trên người Diệp Khai thuộc tần số đặc biệt nên nói chung có rất ít thiết bị dò xét thường dùng có thể truy tung. Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến hắn can đảm mở thiết bị ra.
Một điểm nữa, chính là hắn cũng không tin trên người của đối phương có được thiết bị khắc chế.
Cho nên trong tình huốn xác định đối phương bắt mình có mục đích, không cần quá lo lắng về vấn đề an toàn tính mạng thì hắn tiến hành chơi trò với đối phương, để cho nhân viên tranh thủ thời gian tiến hành cứu viện.
Cùng đối phương trò chuyện chút tìm hiểu lai lịch, thậm chí kích động nội chiến từ phía Lý Kiều Ba, đều là thủ đoạn nhỏ của Diệp Khai.
Nhìn theo tình huống bây giờ, thủ đoạn của Diệp Khai vẫn có hiệu quả, ít nhất là cảm xúc đối phương không quá ổn định. Tên mặt sẹo cũng không hòa thuận với Lý Kiều Ba, trước mắt đã bắt đầu hục hặc.
Có thể thấy Lý Kiều Ba cũng không dung nhập vào trong hệ thống của tiểu tổ này mà giống như một người dẫn đường.
Quan sát hoàn cảnh chung quanh, Diệp Khai rất dễ dàng có thể đoán được, nơi này là một công sự hoang dưới mặt đất. Hắn cũng không tin đám mặt sẹo thông thạo tình hình ở đây, chỉ có người đã từng là quân đội, hơn nữa còn là bộ đội đặc chủng, có bối cảnh lão Trần gia như Lý Kiều Ba mới có thể cung cấp tình báo..
Chỉ là Diệp Khai cũng không thể đủ xác định, lão Trần gia phải chăng cũng dính vào?
Lão Trần gia luôn luôn muốn tiêu diệt Diệp Khai cho thống khoái, tin tưởng nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy.
Nhưng xem trong tiểu đội này chỉ có một mình Lý Kiều Ba thì lần này thật sự chỉ là hành vi cá nhân của hắn.
Nhưng bất kể như thế nào, nếu như lúc này thuận lợi thoát ra thì Diệp Khai chắc chắn sẽ không buông tha cơ hội đả kích lão Trần gia, dù sao mọi người sớm đã là thế bất lưỡng lập rồi.
- Anh có thể gọi chúng tôi là tiểu tổ Thiên Hạt.
Ngoài dự kiến của Diệp Khai, mặt thẹo rõ ràng đáp lại.
Lý Hải có chút khẩn trương hỏi.
Từ sau khi đã nhận được Lê thúc trao quyền, công tác truy tìm tín hiệu trả về của Diệp Khai được toàn diện triển khai, một bộ thiết bị chuyên dụng mở liên tục để trong thời gian ngắn nhất xác định vị trí hiện nay của hắn.
Loại kỹ thuật này kỳ thật cũng vô cùng đơn giản, không phải là kỹ thuật lợi dụng vệ tinh gps định vị các loại mục tiêu truy tung, mà là áp dụng kỹ thuật định vị nhiều máy nhận tín hiệu giao nhau, đồng bộ tiến hành tính toán, sau đó xác định vị trí mục tiêu.
Mặc dù nói nghe có chút tụt lại hơn nửa thế kỷ khi xác định vị trí của đối phương dưới mặt đất nhưng khi triển khai trong một khu vực vẫn tương đối tin cậy.
Nhất là trong tình huống nhiều hệ thống đồng thời mở ra thì độ chính xác càng thêm tin tưởng.
Bọn họ mở máy chừng 10 phút thì trên cơ bản đã nhận được tin tức tọa độ của Diệp Khai.
- Quái, số liệu biểu hiện Nhị thiếu gia cách đây không xa …
Nhân viên phụ trách truy tung kinh ngạc nói:
- Nhưng chúng ta đã tìm tòi qua vùng này, cũng không có phát hiện gì.
- Mục tiêu có còn di động?
Lý Hải hỏi.
- Biên độ di động không lớn, trước mắt đã dừng lại rồi.
Nhân viên công tác hồi đáp.
- Nói như vậy đem bản đồ cống ngầm của thành phố tới đây, tôi đoán chừng bọn họ lợi dụng đường ống để thoát đi hiện trường…
Lý Hải phân tích:
- Nếu không như thế, cũng không có khả năng trong thời gian ngắn thoát được chúng ta.
Mọi người nghe xong đều cảm thấy rất có đạo lý, vì vậy đem bản đồ hệ thống cống ngầm tiến hành phân tích, nhưng khi nhìn qua cảm thấy có chút kỳ quái, vì vậy không gian đường ống dưới đất không đủ cho người trưởng thành lái phương tiện giao thông gì đi lại, nhất là có đoạn đường ống lâu năm thiếu tu sửa, hoặc là bế tắc, căn bản không cách nào thông qua.
Bởi vì nguyên nhân phương diện này mà suy đoán của Lý Hải lập tức đã bị bác bỏ.
- Kì quái.
Lý Hải cũng cảm thấy có chút khó tin.
Nếu như không phải như thế vậy bọn họ như thế nào ly khai?
Đường Mộc ở một bên nhìn xem những đường ống phức tạp, trong lòng cũng thấy sốt ruột, nhưng hắn nghiên cứu một hồi liền đưa ra một loại khả năng khác.
- Nhị thiếu gia ít nhất đã 10 phút không có phát sinh di động, chúng ta có thể suy đoán là dưới mặt đất tồn tại một công trình ngầm lớn hay không?
Đường Mộc suy đoán.
- Ý nghĩ này cũng không phải không có lý. Lý Hải nghe xong, gật đầu nói:
- Nếu như dưới mặt đất có công trình vậy thì cần tiến hành kiểm chứng cùng quân đội địa phươn, Đường Mộc, lập tức liên hệ quân đội địa phương, yêu cầu có được tư liệu chi tiết về công trình ngầm khu vực này.
- Tuân lệnh.
Đường Mộc sau khi tiếp nhận mệnh lệnh lập tức tựu đi thu xếp chuyện này.
- Các đồng chí, Nhị thiếu gia bình thường đối đãi chúng ta như thế nào, tất cả mọi người đều tinh tường. Hôm nay anh ấy gặp nạn trước mắt chúng ta, chuyện này chúng ta không cách nào dễ dàng tha thứ. Vô luận công hay tư, chúng ta cần trong thời gian ngắn nhất cứu được Nhị thiếu gia!
Lý Hải nói với mọi người.
- Lí ca nói đúng.
- Chúng tôi nghe anh đấy.
Mọi người nhao nhao tỏ thái độ, chúng chí thành thành, thề muốn đào sâu ba thước cũng phải bắt được đối phương.
Qua một hồi, Đường Mộc đi liên lạc quân đội địa phương báo về tin tức.
Trong khu vực này quả nhiên có một công trình ngầm cỡ lớn dưới đất, là một công sự ngầm xây chừng ba mươi năm trước, chuẩn bị cho khẩu hiệu “Bị chiến bị hoang” lúc đó.
Chỉ là sau khi công sự này xây xong thì xảy ra một chuyện, xuất phát từ phương diện an toàn, quân đội phong bế công sự này, lâu dần mọi người cũng quên lãng.
Nếu như không phải lần này Diệp Khai xảy ra chuyện khiến đám Lý Hải suy đoán thì chắc không ai còn nhớ đến có công sự như vậy tồn tại ở đây.
- Tình huống hiện tại cũng rất rõ ràng, chúng ta cần xâm nhập dưới đáy, triển khai tiêu diệt đối phương, cứu Nhị thiếu gia trở ra......
Lý Hải nói:
- Nhưng chúng ta cũng cần chú ý tới một điểm nữa, Nhị thiếu gia tánh mạng an toàn mới là trọng yếu nhất, chúng ta không thể để đối phương chó cùng rứt giậu, vạn nhất làm bị thương Nhị thiếu gia, vậy thì cái được không bù đắp đủ cái mất.
- Chuyện này phải cẩn thận nghiên cứu, chúng ta cần dụng cụ chuyên nghiệp để hành động.
Đường Mộc đề nghị:
- Có bột mới gột nên hồ, đã có dụng cụ chuyên nghiệp, chúng ta mới có thể liệu tiên cơ địch, tranh thủ một lần hành động tiêu diệt, giải cứu Nhị thiếu gia an toàn.
- Hiện tại hướng Lê thúc báo cáo tình huống a.
Lý Hải nói.
Lê thúc nhận được tin tức, lập tức làm ra chỉ thị, trao quyền cho bọn họ lấy từ các nghành địa phương các dụng cụ tác chiến dưới mặt đất, thí dụ như thiết bị dò sinh mạng cự ly xa, thiết bị dò âm, các loại rô bốt mi ni để áp dụng hành động.
- Tôi chỉ cường điệu một điểm, chính là phải bảo đảm an toàn cho Nhị thiếu gia , những thứ khác cũng có thể cân nhắc sau. Cuối cùng Lê thúc đặc biệt cường điệu.
Trên thực tế, đối với chuyện này, Lê thúc cũng cảm thấy có chút căm tức.
Bởi vì ông đã lấy được tư liệu của đối thủ thông qua nội tuyến rồi giao cho Diệp Khai, nhưng lại xuất hiện biến số kia khiến xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Điều này cũng nói lên là công tác của tổng cục tình báo có tỳ vết, điều này khiến Lê thúc vốn rất tự tin cảm thấy có chút mất mặt.
Cho tới bây giờ, Lê thúc vẫn quyết định chưa đem việc này cáo cho nhà Diệp Khai, cũng là hi vọng đầu tiên có thể thuận lợi giải quyết việc này, tránh cho bọn họ cảm thấy lo lắng.
Dù sao, vô luận là Diệp Tử Bình hay Diệp lão gia tử, Nhị lão gia tử đều đều là nhân vật quyền cao chức trọng, quốc sự quấn thân, một khi bởi vì việc này mà đau đầu vậy cũng chính là lỗi của ông.
Huống hồ với tư cách trưởng bối Diệp Khai, Lê thúc cũng là người duy nhất có thể quyết định bỏ hay lấy, cũng có thể thay Diệp Khai hoặc là thay Diệp gia quyết định. Nếu như ông cũng không có cách nào vậy thì không ai có thể hơn.
- Tìm được vị trí cụ thể của Nhị thiếu gia, thông qua bản vẽ xác định là trong công trình ngầm. Chúng tôi đã đánh dấu vị trí, yêu cầu lập tức triển khai hành động?
Đúng lúc này, nhân viên công tác cầm phân tích tình báo mới nhất, có chút kích động xin chỉ thị Lý Hải.
- Vậy thì hành động a, chúng ta mang theo thiết bị phân biệt, phân thành ba tiểu tổ từ vị trí khác nhau tiến vào, hết thảy phải cẩn thận, nhớ mục tiêu quan trọng nhất là an toàn của Nhị thiếu gia.
Lý Hải quyết định thật nhanh.
Bọn họ đã nghiêm túc nghiên cứu qua kết cấu công trình dưới mặt đất. Kết cấu công trình này khá phức tạp, tổng cộng có cao thấp sáu tầng, độ cao mỗi một tầng không bằng nhau, tầng cao nhất chừng 10m, có cách cục hoàn chỉnh của một nhà xưởng dưới mặt đất.
Theo đồ nhìn lại, bên trong chắc có thiết bị thông khí hoàn thiện, có điều trải qua lâu như vậy cũng không rõ ràng những thiết bị này vẫn có thể vận chuyển tự nhiên.
Xuất phát từ phương diện an toàn, đám Lý Hải vẫn mang theo thiết bị cứu sinh trong trườn hợp thiếu dưỡng khí để ngừa các loại tình huống ngoài ý muốn phát sinh.
- Hành động!
Theo mệnh lệnh của Lý Hải, 16 cảnh vệ của Diệp Khai, còn có cả đặc công lâm thời điều động từ tổng cục tình báo chia theo nhiều thông đạo tiến nhập công sự bỏ hoang dưới mặt đất.
- Các anh là người nào?
Diệp Khai không đáp ứng, nhưng lại hỏi một câu.
Sau khi hắn ngầm mở thiết bị truyền tín hiệu về thì bình tĩnh hơn rất nhiều.
Bởi vì tần số của thiết bị truyền tín hiệu trên người Diệp Khai thuộc tần số đặc biệt nên nói chung có rất ít thiết bị dò xét thường dùng có thể truy tung. Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến hắn can đảm mở thiết bị ra.
Một điểm nữa, chính là hắn cũng không tin trên người của đối phương có được thiết bị khắc chế.
Cho nên trong tình huốn xác định đối phương bắt mình có mục đích, không cần quá lo lắng về vấn đề an toàn tính mạng thì hắn tiến hành chơi trò với đối phương, để cho nhân viên tranh thủ thời gian tiến hành cứu viện.
Cùng đối phương trò chuyện chút tìm hiểu lai lịch, thậm chí kích động nội chiến từ phía Lý Kiều Ba, đều là thủ đoạn nhỏ của Diệp Khai.
Nhìn theo tình huống bây giờ, thủ đoạn của Diệp Khai vẫn có hiệu quả, ít nhất là cảm xúc đối phương không quá ổn định. Tên mặt sẹo cũng không hòa thuận với Lý Kiều Ba, trước mắt đã bắt đầu hục hặc.
Có thể thấy Lý Kiều Ba cũng không dung nhập vào trong hệ thống của tiểu tổ này mà giống như một người dẫn đường.
Quan sát hoàn cảnh chung quanh, Diệp Khai rất dễ dàng có thể đoán được, nơi này là một công sự hoang dưới mặt đất. Hắn cũng không tin đám mặt sẹo thông thạo tình hình ở đây, chỉ có người đã từng là quân đội, hơn nữa còn là bộ đội đặc chủng, có bối cảnh lão Trần gia như Lý Kiều Ba mới có thể cung cấp tình báo..
Chỉ là Diệp Khai cũng không thể đủ xác định, lão Trần gia phải chăng cũng dính vào?
Lão Trần gia luôn luôn muốn tiêu diệt Diệp Khai cho thống khoái, tin tưởng nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy.
Nhưng xem trong tiểu đội này chỉ có một mình Lý Kiều Ba thì lần này thật sự chỉ là hành vi cá nhân của hắn.
Nhưng bất kể như thế nào, nếu như lúc này thuận lợi thoát ra thì Diệp Khai chắc chắn sẽ không buông tha cơ hội đả kích lão Trần gia, dù sao mọi người sớm đã là thế bất lưỡng lập rồi.
- Anh có thể gọi chúng tôi là tiểu tổ Thiên Hạt.
Ngoài dự kiến của Diệp Khai, mặt thẹo rõ ràng đáp lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.