Quan Môn

Chương 510: Tam thiếu tới

Thao Lang

30/12/2014

- Gan chó thật lớn!

Nhị lão gia tử nghe vậy liền quát lên.

- Không ngờ ngay cả xe của con cũng dám trộm, khách sạn nói như thế nào?

- Khách sạn đẩy sạch trách nhiệm, con đã báo cảnh sát rồi. Xem xét thì cảnh sát nói đây là chuyện thường, đề nghị chúng ta không cần phải kỳ vọng tìm trở về, tránh cho mọi người gặp phiền toái.

Diệp Khai nói ra.

- Hừ, nói như vậy, đúng là thế lực hắc đạo địa phương làm rồi.

Nhị lão gia tử hừ một tiếng nói ra.

Nhị lão gia tử tự nhiên rất rõ ràng, nếu như không phải là người địa phương làm, hơn nữa thế lực của đối phương lớn tới mức làm cho làm cho khách sạn và cảnh sát phải sợ phiền phức, chuyện này nói rõ thế lực hắc đạo rất lợi hại.

- Không tức giận như vậy đâu, ngày hôm sau con ăn điểm tâm thì nhìn thấy xe của con chạy nghênh ngang trên đường!

Diệp Khai còn nói thêm.

- Mả mẹ nó!

Nhị lão gia tử nghe xong đã giận thật sự rồi.

Nhị lão gia tử đương nhiên rất căm tức, phải biết rằng mấy xe của Diệp Khai đều treo cờ của quân đội, không phải bộ tổng tham mưu thì cũng là tổng quân khu, còn có treo thêm cờ của cục cảnh sát, những xe này ở kinh thành không có khả năng bị lấy cắp, không nghĩ tới đến Long Thành chưa tới một ngày lại bị người ta trộm.

Loại chuyện này không phải ai có thể nhịn được, chớ nói chi là Nhị lão gia tử.

Hắn lập tức tỏ thái độ.

- Ta sẽ nói cho Trình Quan Thu cho con mượn cường doanh! Chuyện này ta sẽ lập tức báo cáo cho đồng chi Giang Thành biết, bên quân ủy sẽ phái một thiếu tướng tới gặp con, giúp ngươi ra mặt xử lý chuyện này.

Nhị lão gia tử quyết định như vậy, tự nhiên là không hy vọng Diệp Khai tự tiên ra mặt điều động quân đội rồi, Diệp Khai bên này cùng lắm là trung tâm chủ trì mà thôi, nhưng mà xét đến cùng thì sẽ hành động theo lời Diệp Khai nói.

- Đồng chí Giang Thành phải nói mới được sao?

Diệp Khai nói ra.

Có thể mời nhân sĩ cường doanh quân đội phối hợp thì tự nhiên không có gì tốt hơn, ít nhất Diệp Khai không thể dẫn toàn bộ oán hận lên người của mình, nhưng mà hắn cũng lo lắng đồng chí Giang Thành không thông qua.



- Cách nói còn khó sao?

Nhị lão gia tử hừ một tiếng nói:

- Hắc đạo của Long Thành ngang ngược như vậy, cảnh phỉ cấu kết, thiếu tướng phó cục cảnh sát Diệp Khai bị trộm xe, hoài nghi có khả năng tạo thành tiết lộ bí mật quan trọng, đặc biệt yêu cầu quân đội địa phương phối hợp. Con cảm thấy lý do này phù hợp không?

- Đó là phù hợp.

Sau khi nghe Diệp Khai giơ tay tán thành.

- Nhưng mà phái thiếu tướng tới có phải chuyện bé xé ra to sao?

Diệp Khai luôn cảm thấy quân ủy bên này nhiều lắm phái thượng tá tới là được, thiếu tướng tới thì có cảm giác giết gà dùng dao mở trâu, không có bao nhiêu khí lực.

Tính cả tư luyện quan khu tỉnh như Trình Quan Thu, đây chính là thiếu tướng ra mặt a, thu thập mấy phần tử xã hội đen cần làm lớn như vậy?

- Thuận tiện câu thông nha.

Nhị lão gia tử nói ra.

- Tất cả mọi người là cùng cấp, có gì cũng dễ nói.

- Cũng tốt.

Diệp Khai gật gật đầu.

Trên thực tế nếu điều tới là thiếu tướng thì đối với Diệp Khai mà nói thật sự không có gì khác nhau, dù sao chỉ tới làm việc mà thôi, cụ thể phải thao tác thế nào vẫn phải xem Diệp Khai.

Chuyện kế tiếp cũng bận rộn, cả đêm đó bộ quân tình bộ tỉnh Long Thành báo động, lập hồ sơ tất cả cứ điểm của Tam Mã Hổ Lý Hổ, cùng với các vị trí trọng yếu của thủ hạ then chốt.

Diệp Khai cũng không ở trong khách sạn, hắn trực tiếp đi tới đại viện quân khu nghỉ lại.

Tư lệnh quân khu tỉnh Trình Quan Thu tuổi hơn bốn mươi, là tướng lĩnh trẻ của phái trung lập, về sau còn có khả năng thăng chức, nhưng mà tỉnh Hà Đông này không có gì lớn, thực rất sự khó mà tạo ra thành tích, đột nhiên lúc này nhận được lệnh của quân ủy, bảo hắn phối hợp với thiếu tướng phó cục cảnh sát Diệp Khai hành động, quả thật làm cho Trình Quan Thu cảm thấy có chút giật mình.

Nhất là nghe nói bên quân ủy còn điều một thiếu tướng bay suốt đêm tới đây, điều này cũng làm cho Trình Quan Thu sinh ra chút ít nghi kỵ.

Rốt cuộc đã xảy ra đại sự gì?

Nhưng mà chuyện cụ thể là gì Diệp Khai ngậm miệng lại, sau khi hắn đi tới đây liền ở trong đại viện, chính mình phải chờ người của quân ủy tới.

Hai giờ sáng trực thăng quân đội bay từ kinh thành tới quân khu tỉnh Long Thành.



Một người mặc trang phục thiếu tướng từ trên phi cơ trực thăng nhảy xuống.

Diệp Khai cùng Trình Quan Thu không có ngủ, chỉ đang đợi vị đặc sứ quân ủy này đi tới, cuối cùng cũng nhìn thấy người thì cũng nhẹ nhõm hơn nhiều.

- Diệp cục trưởng, Trình tư lệnh, tôi là phó chủ nhiệm văn phòng quân ủy, Lý Thiệu Phong.

Thiếu tướng tới đây rất hòa khí, đầu tiên là tự giới thiệu.

- Lý chủ nhiệm ở xa tới vất vả, trước ăn chút đồ lót bụng đã, sau đó lại ngủ một giấc ngày mai chúng ta làm chính sự.

Diệp Khai nói ra.

Trình Quan Thu tự nhiên cũng không phản đối, bởi vì chỉ lệnh của quân ủy rất rõ ràng, đóng quân cùng đặc sứ quân ủy phải phối hợp với Diệp Khai để làm việc, một phương diện ra người, một phương diện phụ trách cân đối, Diệp Khai chính là người ra lệnh.

Thời gian này tất cả mọi người cảm thấy hơi đói, vì vậy ba người đi vào trong nhà khách làm vài món ăn đơn giản.

Trình Quan Thu nhìn qua Diệp Khai ăn như hổ đói, trong lòng tự nhủ vị này chắc là thiếu tướng phó cục trưởng, xem tuổi cũng không lớn hơn con mình a, thật sự là người so với người thật là tức chết, hoàn toàn không cũng cấp bậc a.

Diệp Khai còn có một thân phận khác, bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố cấp chính sảnh, cũng xem như quyền cao chức trọng, nhưng mà phương diện đặc quyền thì thiếu tướng phó cục cảnh sát rất nặng.

Nếu không phải như thế Trình Quan Thu đường đường tư lệnh quân đội, người tiến vào thường ủy Tỉnh ủy còn phải nghe cán bô cấp chính sảnh bài bố, nhưng mà hiện tại hắn chỉ có thể nghe được mệnh lệnh làm việc, dù sao dùng thân phận Diệp Khai người ta cũng bối cảnh lớn a.

- Diệp cục, lúc này xảy ra chuyện gì?

Rốt cuộc Trình Quan Thu cũng không nhịn được, ăn xong đồ ăn thì hỏi Diệp Khai.

- Ân, không phải đại sự gì, lại phối hợp bắt mấy người này.

Diệp Khai trả lời.

- Tư liệu cụ thể thì sáng sớm ngày mai lại phát hạ lời thề của Lý chủ nhiệm, hiện tại chúng ta nên nghỉ ngơi một chút, buổi sáng tôi còn phải đi nhậm chức.

- Ah, bộ dạng như vậy à.

Trình Quan Thu gật gật đầu, trong nội tâm cũng bắt đầu cân nhắc, rốt cuộc là người nào, cần vận dụng một cường doanh sao?

Mặc dù nói trước có lúc cần phải bắt tội phạm quan trọng, quân khu tỉnh xuất hiện phối hợp, nhưng mà đều là quân cảnh với cảnh sát mà thôi, thậm chí còn có dân binh gì đó, tình huống hiện giờ đã khác, ngay cả cánh sát địa phương cũng không xài.

Nhưng mà Trình Quan Thu nghĩ lại cũng thôi, chuyện ở địa phương hắn không có để ý, đóng cửa lại làm lão đại quân khu, đối với những tranh đấu trong tỉnh hắn luôn luôn không tham dự, thậm chí ngay cả thường ủy cũng ít tham gia.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Quan Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook